THẦN MA THIÊN TÔN

Vấn đề này của Ngân Trì phu nhân thật sự rất khó trả lời, hắn chỉ có thể một lần nữa lảng tránh.

Ninh Tiểu Xuyên lại lấy ra một viên Địa Võ Đan, để lên bàn, nói:

- Viên Địa Võ Đan này, chờ tu vi Danh nhi đạt tới Địa Tôn Cảnh thì giao cho hắn! Đương nhiên, ngươi cũng có thể phục dụng, có thể giúp ngươi đề thăng thêm một cảnh giới!

Địa Võ Đan là vô giá, thế nhưng Ngân Trì phu nhân căn bản cũng không liếc mắt nhìn một cái, nhãn thần từ đầu đến cuối cũng không rời khỏi trên người Ninh Tiểu Xuyên.

Đan dược tuy tốt, nhưng người lại tốt hơn!

Ninh Tiểu Xuyên không hề lảng tránh ánh mắt của nàng, nói:

- Thật không dám giấu diếm, ta lần này đến Tề Thiên Hầu Phủ cũng không phải thật sự muốn hỏi tình huống điều động của quân đội Kiếm Các Hầu Phủ, cũng không phải vì tặng những đan dược này cho Danh nhi, mà là đặc biệt tới tìm ngươi!

Trong lòng Ngân Trì phu nhân lập tức vui vẻ, khóe miệng khẽ nhếch lên, bàn tay không kềm được nắm lại thật chặt. Đây chính là chuyện khiến cho nàng phi thường vui vẻ!

Thế nhưng, một câu nói kế tiếp của Ninh Tiểu Xuyên lại tạt cho nàng một chậu nước lạnh, khiến cho lòng của nàng chìm xuống đáy cốc.

- Hoàng Thần Tử của Hắc Ám Đế Thành chính là một thân phận khác của ngươi sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Thân thể vốn dĩ đơn bạc của Ngân Trì phu nhân hơi run lên, nụ cười trên mặt cũng cứng ngắc lại, nhãn thần mất tiêu cự, đứng dậy, nhìn lửa khói khắp bầu trời trong Hoàng thành, nói:

- Ngươi rốt cuộc cũng biết!

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu.

- Kỳ thật, ta căn bản không muốn lừa gạt ngươi! Rất lâu trước đây, ta đã muốn nói cho ngươi biết, thế nhưng… thế nhưng, lại luôn không có cơ hội!

Ngón tay Ninh Tiểu Xuyên khẽ xoay xoay chén trà trên bàn, nói:

- Mỗi người đều có bí mật của chính mình, ngươi không cần thiết phải nói cho ta biết! Đem bí mật giấu ở trong lòng, cũng là đang bảo vệ chính mình!

Ngân Trì phu nhân nói:

- Ngươi có thể hiểu được?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta muốn hỏi hai vấn đề!

- Hỏi đi! Ta cái gì cũng có thể nói cho ngươi biết!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Vấn đề thứ nhất, ngươi có còn nguyện ý ở lại Hắc Ám Đế Thành làm Hoàng Thần Tử, tiếp tục bán mạng cho Vong Linh Thành Chủ hay không? Thậm chí… bán thân thể của chính mình hay không?

Ngân Trì phu nhân dùng sức lắc đầu, tràn ngập kỳ vọng nói:

- Không! Không muốn! Nếu như ngươi nguyện ý dẫn ta cùng Danh nhi đi, ta căn bản một khắc cũng không muốn tiếp túc ở lại Hắc Ám Đế Thành, càng không muốn bị Vong Linh Thành Chủ sai khiến! Tiểu Xuyên…

Ninh Tiểu Xuyên đưa tay cắt ngang, tiếp tục nói:

- Vấn đề thứ hai, Vong Linh Thành Chủ rốt cuộc là người nào?

Sau khi Ngân Trì phu nhân nghe được câu hỏi này, cả người đều chấn động, nhãn thần trở nên buồn bã, nói:

- Không thể nói! Không thể nói! Một khi nói ra, tất cả chúng ta đều phải chết! Chỉ cần hắn muốn giết chúng ta, cho dù chúng ta chạy trốn tới chân trời góc biển cũng sẽ bị tìm ra! Tu vi võ đạo của hắn cao đến mức ngươi hoàn toàn không có khả năng tưởng tượng nổi! Đương kim thiên hạ hầu như không người nào là đối thủ của hắn!

Ninh Tiểu Xuyên đi tới trước mặt nàng, nắm thật chặt cổ tay của nàng, nói:

- Ngươi tin tưởng ta không? Nói cho ta biết, Vong Linh Thành Chủ rốt cuộc là ai?

Ngân Trì phu nhân nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, lại gắt gao lắc đầu:

- Không thể nói! Hắn sẽ giết ta, giết Danh nhi, giết ngươi… Tất cả đều sẽ chết…

Nói cho cùng, Ngân Trì phu nhân cũng chỉ là một nữ tử, cũng có thời điểm mềm yếu.

Ninh Tiểu Xuyên không muốn lại ép nàng, hít sâu một cái, buông tay nàng ra.

Cả người nàng giống như là mất đi khí lực, toàn thân vô lực té ngã trên mặt đất, hai tay ôm chân Ninh Tiểu Xuyên, không ngừng chảy nước mắt, có vẻ vô cùng bất lực:

- Xin lỗi! Tiểu Xuyên, ta xin lỗi!

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên mềm nhũn, đỡ Ngân Trì phu nhân lên.

Thân thể mềm mại nhu nhuyễn của nàng liền rúc vào trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, nước mắt tuôn trào, thấp giọng nói:

- Ngươi nói đúng! Kỳ thật mỗi người chúng ta đều có thời điểm thân bất do kỷ! Năng lực của Vong Linh Thành Chủ thật sự rất cường đại, không phải là ngươi và ta hiện tại có thể chống lại được!

- Kỳ thật ngươi không nói, ta đại khái cũng có thể đoán được hắn là ai!

Ninh Tiểu Xuyên cũng không bởi vì thân thể của nàng dơ bẩn mà ghét bỏ nàng, để cho nàng tiếp tục tựa vào lồng ngực của mình, nói:

- Lang Gia Hoàng trở thành Long Tượng Hầu, mà ngươi lại khống chế toàn bộ Tề Thiên Hầu Phủ! Phía sau các ngươi nhất định là có Vong Linh Thành Chủ chống lưng, bằng không, không có khả năng khống chế được cả một tòa thế tập Hầu phủ thế lực khổng lồ. Ở trong Hoàng thành, người muốn khống chế các đại Vương Hầu phủ, lại có thể toàn lực chống lưng cho các ngươi chỉ có một! Người đó chính là, Ngọc Lam Đại Đế! Ta nói không sai chứ?

Ngân Trì phu nhân đem mặt vùi sâu vào lòng ngực Ninh Tiểu Xuyên, răng trắng như tuyết nhẹ nhàng cắn môi, cánh tay ngọc ôm thật chặt eo Ninh Tiểu Xuyên. Tuy rằng nàng một câu cũng không hề nói ra, nhưng trên thực tế nàng đã thầm chấp nhận.

Ninh Tiểu Xuyên đoán cũng không sai. Từ lúc mười năm trước, Ngọc Lam Đại Đế đã cảm thấy quyền lực trong tay các Vương Hầu quá lớn. Hắn thân là vua của một nước, Hoàng đế của Đế quốc, thế nhưng lại không thể làm được một tay che trời, luôn bị các đại Vương Hầu chế ước.

Vì vậy, Ngọc Lam Đại Đế liền quyết định thi hành Chính sách Tiêu phiên, suy yếu binh quyền cùng thế lực các Vương Hầu. Đầu tiên liền đem Kiếm Các Hầu Phủ khai đao, tiếp theo lại trợ giúp Long Tượng Hầu trở thành chủ nhân Long Tượng Hầu Phủ, an bài Ngân Trì phu nhân gả cho Tề Thiên Hầu, nắm trong tay Tề Thiên Hầu Phủ… Một loạt các hành động này kỳ thật đều là do Ngọc Lam Đại Đế ở sau lưng điều khiển, chính là muốn khống chế quyền lực trong tay các Vương Hầu, từ đó đạt tới mục đích khống chế toàn bộ Đế quốc.

Quyền lợi cùng dã tâm giống như là chất gây nghiện, một khi dính vào sẽ càng khát cầu mãnh liệt hơn.

Ngân Trì phu nhân vốn dĩ phải trở thành phi tử của Ngọc Lam Đại Đế, thế nhưng Ngọc Lam Đại Đế vì đạt được mục đích của chính mình, liền phái nàng tiến nhập tầm mắt của Tề Thiên Hầu, cuối cùng gả vào Tề Thiên Hầu Phủ, chọc tức chết Tề Thiên Hầu lúc đó đã sớm già nua, trở thành kẻ nắm quyền chân chính của Tề Thiên Hầu Phủ.

Ngân Trì phu nhân đem hết thảy chuyện xưa đều kể lại cho Ninh Tiểu Xuyên, cuối cùng khổ sở nói:

- Mỗi người đều có quá khứ của mình! Mỗi người đều có thời điểm lầm đường lạc lối! Có đôi khi nữ nhân đối với Hoàng giả bá chủ chân chính mà nói, chỉ là một kiện hàng hóa! Chỉ cần có thể đạt được mục đích của bọn họ, bất cứ lúc nào đều có thể đem nàng chuyển tặng cho người khác. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi biết tại sao ta lại động tình với ngươi không?

- Ta không biết!

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy bi ai cho thân thế của Ngân Trì phu nhân. Vốn dĩ phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp khuynh thành, được vô số Võ giả ái mộ, có thể trở thành Đế Phi người người kính trọng. Thế nhưng hiện tại lại trở thành vật hy sinh cho quyền lực giao dịch, cuối cùng trở thành dâm phụ bị người người phỉ nhổ.

Quả thật nàng đã sa đọa, thế nhưng, làm gì có ai trời sinh muốn mình đọa lạc đây?

Phía sau mỗi một người sa đọa lẽ nào lại không có một đoạn tao ngộ bi thảm không muốn người biết?

Ngân Trì phu nhân thu hồi nước mắt, mân mê đôi môi đỏ mọng, mỗi một cái động tác đều có vẻ quyến rũ xinh đẹp, nói:

- Tính cách của ngươi có chỗ thiếu hụt. Đối đãi với thân nhân, bằng hữu, người yêu… đều quá không quả quyết! Ngươi quá mức coi trọng người bên cạnh mình. Ngươi đừng vội phủ nhận! Nếu để cho ngươi tay cầm đồ đao, một đao giết chết Ninh Hinh Nhi, một đao giết chết Ngọc Ngưng Sanh! Ngươi làm được không? Ngươi làm không được! Thế nhưng, Ngọc Lam Đại Đế lại làm được! Cho nên, hắn có thể trở thành Đế Hoàng, còn ngươi vĩnh viễn cũng không trở thành Đế Hoàng được!

- Muốn trở thành Hoàng giả bá chủ, chí thân cũng có thể giết, tình nhân cũng có thể chém, chém giết huynh đệ như tàn sát chó lợn! Đối với địch nhân yếu lòng, đó là người nhu nhược! Đối với địch nhân ngoan độc, chỉ có thể trở thành là hiệp khách! Đối với chí thân ngoan độc, mới có thể trở thành bá chủ!

Ngân Trì phu nhân nói những lời này, Ninh Tiểu Xuyên cũng không có biện pháp phủ nhận.

Ngân Trì phu nhân lại nói:

- Thế nhưng, cũng chính bởi vì tính cách ngươi có chỗ thiếu hụt như vậy, cho nên ta mới có thể động tình với ngươi, vì thế… vì thế cho nên ta không thể tự kềm chế được!

Ninh Tiểu Xuyên sâu đậm thở dài một hơi, nói:

- Nếu như ta muốn cầu ngươi một việc, ngươi có thể đáp ứng không? Ngươi không cần phải gấp gáp trả lời ta! Chuyện ta muốn ngươi giúp ta làm, sẽ tương đối nguy hiểm, rất có khả năng khiến ngươi vong mạng!

- Ta đáp ứng!

Nhãn thần Ngân Trì phu nhân trở nên mê đắm, cười nói:

- Ta biết, không phải vạn bất đắc dĩ, ngươi cũng sẽ không đi cầu ta. Ta cũng muốn cho ngươi biết, khi một nữ nhân yêu một nam nhân, cho dù là chết vì hắn, nàng cũng không oán không hối!

Ngân Trì phu nhân u oán nói:

- Thế nhưng, ta cũng có một điều kiện! Tối nay… ngươi phải ở với ta một đêm! Chỉ cần ngươi có thể thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ này của ta, cho dù ngày mai ta chết không có chỗ chôn, ta cũng nguyện ý!

Ngân Trì phu nhân tự nhiên minh bạch chính mình không xứng với Ninh Tiểu Xuyên, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới sẽ có được Ninh Tiểu Xuyên, chỉ hy vọng có thể cùng Ninh Tiểu Xuyên có một đêm tình duyên tốt đẹp, như vậy cả đời này cũng đã thỏa mãn.

o0o

Khuê phòng của Ngân Trì phu nhân bố trí thập phần lịch sự tao nhã, treo mạn sa màu hồng nhạt, thiêu đốt hương đỉnh, tản mát ra mùi hương nhàn nhạt tựa như hương thơm thân thể nữ tử vậy. Trên vách tường treo thư pháp mặc họa danh gia, trên giường lót lông nhung màu trắng thật dày, lại còn rắc lên từng mảnh từng mảnh cánh hoa hồng sắc.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi trên lớp da điêu trắng mềm mại ấm áp, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa mi tâm, suy nghĩ trong đầu rất hỗn loạn.

Ngân Trì phu nhân đang ở phía sau mạn sa tắm rửa, truyền ra thanh âm nước chảy róc rách. Xuyên qua lớp mạn sa mỏng manh có thể loáng thoáng nhìn thấy từ trong bồn tắm tỏa lên từng lớp sương mù màu trắng. Từng kiện từng kiện y phục mỏng manh từ trên người Ngân Trì phu nhân rơi xuống.

- Hay là nghĩ biện pháp khác để ứng phó với Vạn Âm Tiên Hậu?

Ninh Tiểu Xuyên hít một hơi thật sâu, hai hàm răng cắn chặt, cuối cùng vẫn không vượt qua cửa ải nguyên tắc của chính mình này.

Vốn dĩ hắn dự định không từ giã, lập tức rời đi. Thế nhưng đi tới cửa, hắn lại quay trở về. Làm như vậy thật sự quá không nam nhân, vẫn nên nói rõ ràng với nàng mới được.

Ninh Tiểu Xuyên vừa vén mạn sa lên, một tầng sa mỏng thiếp thân sau cùng trên người Ngân Trì phu nhân cũng rơi xuống bên cạnh bồn tắm, lộ ra ngọc thể lồi lõm lung linh, đường cong ưu mỹ, làn da trắng như ngà voi không một chút tỳ vết, lưng ngọc mảnh khảnh, mông ngực tròn trịa, đôi chân ngọc thon dài mà tuyết trắng, mỗi một tấc thân thể đều thập phần tuyệt vời, giống như là thân thể Hồ Tiên hương diễm.

Soạt!

Nàng gỡ xuống cây trâm hồ điệp màu trắng cài trên đầu, mái tóc dài đen nhánh buông rơi xuống, giống như là thác nước tản ra vậy.

Ngọc thể tuyệt mỹ ẩn giấu bên trong làn nước trắng đục, như ẩn như hiện, quả thật hoàn mỹ không tỳ vết, không nhìn ra bất kỳ một điểm tỳ vết nào.

Bước chân Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng lại, hô hấp ngừng trệ, hoàn toàn hít thở không thông.

Thật sự quá đẹp!

Đây quả thật giống như là bức tranh vẽ một vị Yêu Tiên đang cởi đồ tắm rửa tại Thiên Hà, chỉ có trong tranh vẽ mới có thể nhìn thấy! Không nghĩ rằng hình ảnh như vậy cũng có thể nhìn thấy trong hiện thực!

Mặc dù chỉ là một cái bóng lưng, nhưng lại khiến cho hắn không thể rời mắt đi được.

Bình luận

Truyện đang đọc