THẦN MA THIÊN TÔN

Sức mạnh tinh thần tuy huyền diệu không hình thái, nhưng chung quy vẫn là một loại năng lượng.

Sau khi luyện hóa một số ngọn Bất Diệt Tân Hỏa, sức mạnh tinh thần của Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới cực hạn, giống như ăn quá no tới tức bụng, giờ đầu Ninh Tiểu Xuyên cũng đã bắt đầu đau.

Hắn dùng sức mạnh tinh thần phun từ mỗi ra một phần Bất Diệt Tân Hỏa luyện hóa được ra ngoài, lúc này cơn đau mới dịu đi.

Bất Diệt Tân Hỏa phun ra từ mũi lại ngưng kết tạo thành một ngọn lửa chui vào ngọn thạch đăng khác.

- Mới luyện hóa được một chút vậy ta đã không thể tiếp tục. Nếu giờ đi luôn không phải quá lãng phí sao?

Nhìn vô số ngọn Bất Diệt Tân Hỏa, Ninh Tiểu Xuyên đau đầu nghĩ.

Luyện hóa Bất Diệt Tân Hỏa đơn giản, nhưng muốn thu thập được chúng thì rất khó.

Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên đã thử định thu thập Bất Diệt Tân Hỏa nhưng cuối cùng đã thất bại.

Bất Diệt Tân Hỏa cũng gần như hư vô, chỉ có sức mạnh tinh thần cũng hư vô mới khống chế được chúng. Nhưng thứ khác căn bản không thể giữ được Bất Diệt Tân Hỏa.

Lẽ nào phải từ bỏ chỗ Bất Diệt Tân Hỏa này?

Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm một lúc, không cam tâm bắt lấy một ngọn Bất Diệt Tân Hỏa, định thử cất nó đi.

Hắn dịnh đưa số Bất Diệt Tân Hỏa này vào trong không gian Thần Cách mô phỏng của hắn. Giờ mọi thứ trên người hắn đều được cất vào trong không gian này.

Ninh Tiểu Xuyên dùng sức mạnh tinh thần của Ninh Tiểu Xuyên khống chế, ép buộc nhét vào tiểu không gian.

Nhưng không đợi Ninh Tiểu Xuyên vui mừng, ngọn Bất Diệt Tân Hỏa đã bụp một cái tắt ngấm, biến mất khỏi tiểu không gian, quay trở lại ngọn thạch đăng trước mặt hắn.

Ninh Tiểu Xuyên lại thật bại. Bất Diệt Tân Hỏa căn bản không thể cất đi được.

Thở dài, Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy đi ra ngoài.

Lúc này, hắn ở lại đây chỉ phí thời gian, chi bằng rời đi sớm.

Nhưng đến sát vùng ven, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng lại.

- Suýt nữa quên thử dùng Huyền Thú Giám xem sao. Với sự thần kỳ của Huyền Thú Giám chưa biết chừng có thể cất được Bất Diệt Tân Hỏa.

Ninh Tiểu Xuyên lẩm bẩm, lật tay một cái Huyền Thú Giám liền xuất hiện.

Đến giờ Ninh Tiểu Xuyên cũng không rõ lai lịch cụ thể của Huyền Thú Giám và Bạch Sắc Cốt Châu. Nhưng sự thần bí của chúng là không thể nghi ngờ.

Huyền Thú Giám thì thôi, nhưng Bạch Sắc Cốt Châu thì có ảnh hưởng cực lớn tới Ninh Tiểu Xuyên.

Cho dù là hiện tại, Bạch Sắc Cốt Châu vẫn ở bên trong Thần Cách mô phỏng, cho dù trong Thần Cách đã có vật chất Hỗn Độn nhưng cũng không khiến Bạch Sắc Cốt Châu tan chảy.

Lần đầu tiên Ninh Tiểu Xuyên thấy có thứ mà ngay cả vật chất Hỗn Độn cũng không thể đồng hóa.

Vì thế địa vị của Huyền Thú Giám và Bạch Sắc Cốt Châu càng ngày càng nổi trội đối với Ninh Tiểu Xuyên.

Lúc này cầm Huyền Thú Giám trong tay, Ninh Tiểu Xuyên thử cho Bất Diệt Tân Hỏa vào trong nó.

Giờ bên trong Huyền Thú Giám ngoài những con huyền thú của Ninh Tiểu Xuyên còn có Thiên Đế Nhẫn và Ám Ảnh đang tu dưỡng nên Ninh Tiểu Xuyên phải hết sức cẩm thận để Bất Diệt Tân Hỏa không làm hại đến hộ.

Một ngọn Bất Diệt Tân Hỏa được Ninh Tiểu Xuyên dẫn vào trong Huyền Thú Giám.

Trước ánh mắt căng thẳng của Ninh Tiểu Xuyên, ngọn Bất Diệt Tân Hỏa ổn định đứng trong không gian Huyền Thú Giám, không biến mất, cũng không yếu đi.

Thành công rồi!

Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ kêu lên.

Hắn cũng không ngờ Huyền Thú Giám có thể cất giữ Bất Diệt Tân Hỏa dễ dàng như vậy.

- Cũng đơn giản quá. Biết sớm đơn giản vậy thì ta đã dùng Huyền Thú Giám ngay rồi.

Ninh Tiểu Xuyên cúi nhìn Huyền Thú Giám, quan sát kỹ một lúc mới bắt đầu cầm nó đi quanh những ngọn thạch đăng kia.

Một ngọn, hai ngọn...mười ngọn...một trăm ngọn...

Mất một ngày trời, Ninh Tiểu Xuyên gần như đã thu hết được Bất Diệt Tân Hỏa quanh đó vào Huyền Thú Giám. Trong không gian Huyền Thú Giám lúc này có đến mười vạn ngọn Bất Diệt Tân Hỏa, lơ lửng chật ních trong Huyền Thú Giám.

Lúc trước Ninh Tiểu Xuyên mới luyện hóa bảy ngọn Bất Diệt Tân Hỏa đã cảm thấy sức mạnh tinh thần tăng lên được khoảng một phần. Nếu sau này hắn luyện hóa hết mười vạn ngọn Bất Diệt Tân Hỏa này thì sức mạnh tinh thần của hắn có lẽ sẽ cường hãn vô địch.

Những ngọn thạch đăng không còn Bất Diệt Tân Hỏa nữa, bản thể bắt đầu tan chảy rồi dung nhập vào mặt đất.

Sau vài giây, tất cả đám thạch đăng quanh Ninh Tiểu Xuyên đã biến mất hoàn toàn.

- Hoa Thiên Cẩm đâu ròi? Lẽ nào hắn bỏ lại ta, một mình tới chỗ Phi thiếu gia thật?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn quanh không thấy Hoa Thiên Cẩm đâu.

Nhưng hắn không nghĩ Hoa Thiên Cẩm lại dễ dàng bỏ đi như vậy.

Bên trong cái đại não này nguy hiểm trùng trùng, cho dù là Ninh Tiểu Xuyên, một mình di chuyển cũng có thể mất phương hướng. Chỉ khi có hai người liên thủ mới bớt nguy hiểm. Đây cũng là lý do Hoa Thiên Cẩm lại kéo Ninh Tiểu Xuyên cùng tới đây.

Vì thế, giờ Hoa Thiên Cẩm chưa bỏ đi mới phải.

Vù!

Ninh Tiểu Xuyên bay lên bắt đầu tìm kiếm Hoa Thiên Cẩm.

...

Lúc này, cách Ninh Tiểu Xuyên khoảng ba vạn dặm có một tinh cầu trong, một nửa tinh cầu gắn bên trong bức vách giống như huyết nhục kia, nên giờ chỉ lộ ra ngoài một nửa tinh cầu.

Có thể thấy trên bề mặt tinh cầu này có vô số những tòa kiến trúc hùn vĩ. Nó cho thấy được trước kia tinh cầu này vô cùng phồn ho.

Nhưng bây giờ sự phồn hoa đã biến mất, nơi đâu cũng là đổ nát, thậm chí nhiều nơi còn để lại vô số thi thể.

Cả tinh cầu không còn sự sống.

Từ đó vọng ra vô số tiếng kêu thảm thiết.

Âm thanh này vọng ra từ một tòa đại điện ở trung tâm tinh cầu.

Ninh Tiểu Xuyên tới bên cạnh tinh cầu đó, vừa hay nghe thấy tiếng kêu ấy, nên lập tức tới đó xem sao.

Hắn cảm nhận được khí tức của Hoa Thiên Cẩm trên tinh cầu này.

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vọng ra. Ninh Tiểu Xuyên bước vài bước đã cảm giác như đi trên con đường ma quỷ dưới Hoàng Tuyền, xung quanh đều là ma quỷ.

- Ở đây rốt cuộc là cái gì vậy?

Ninh Tiểu Xuyên chau mày, đi qua một cây cột, nhìn rõ được mọi thứ trong đại điện.

Bên trong đại điện lúc này, Hoa Thiên Cẩm đang ngồi ở chính giữa đại điện, bên cạnh hắn là hai thiếu nữ che mạng. Hai thiếu nữ dáng người thướt tha, gương mặt tròn trịa, tuy không phải tuyệt sắc nhưng cũng là giai nhân.

Hoa Thiên Cẩm lúc này đang không chút khách khí chui vào bên trong y phục của hai thiếu nữ ấy sờ soạn, cười đắc ý.

Hưởng thụ một lúc, hắn tiến tới hôn lên chiếc cổ trắng mịn màng của một thiếu nữ, răng cắn mạnh một cái rồi hút máu của nàng ta.

Ánh mắt vốn có chút mơ màng của thiếu nữ kia đột nhiên tỉnh táo lại, ánh mắt đầy sợ hãi, miệng kêu lên thảm thiết, rồi thân thể mềm oặt, biến thành một cái xác khô.

Tiếng kêu mà Ninh Tiểu Xuyên nghe thấy chính là từ những thiếu nữ này.

Hoa Thiên Cẩm ra tay rất nhanh, Ninh Tiểu Xuyên đứng ở ngoài chỉ một lát hắn đã cắn cổ của ba thiếu nữ, hút sạch máu của họ, giống như quỷ hút máu vậy.

Những điều Ninh Tiểu Xuyên biết được về Hoa Thiên Cẩm không đủ nên không biết hắn ta lại có sở thích hút máu.

Hoa Thiên Cẩm cũng thấy Ninh Tiểu Xuyên, ném một cái xác thiếu nữ đi rồi nhìn Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nhiếp Thâp Tam, đến rồi thì đừng có trốn một ben. Giờ ta có không ít hàng, ngươi có thể tùy chọn vài nàng, rồi chúng ta có thể cùng tới chỗ Phi thiếu gia. Sau này không còn cơ hội tìm được hàng tốt vậy đâu.

Ninh Tiểu Xuyên bước ra, liền nhìn thấy trước mặt Hoa Thiên Cẩm là hơn chục thiếu nữ lõa thể. Cổ tay và cổ chân đeo chuông, đang nhảy múa cho Hoa Thiên Cẩm xem.

Nhảy múa như vậy thật khiến người khác bất ngờ. Nhưng trong số họ cũng có một nữ tử mặc y phục chỉnh tề đang múa.

Một nữ tử nhìn có vẻ thần bí và một nhóm nữ tử lõa thể nhảy múa cũng có chút phong vị khác lạ.

Chỉ là với hành vi vừa rồi của Hoa Thiên Cẩm, chỉ y những nữ tử này đều sẽ trở thành con mồi cho hắn hút máu.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn quanh rồi nói với Hoa Thiên Cẩm:

- Hoa Thiên Cẩm, Phi thiếu gia đã triệu tập chúng ta, nếu ngươi cứ chậm chạp như vậy lẽ nào không sợ thiếu gia trách tội sao?

Hoa Thiên Cẩm kéo một thiếu nữ khác vào lòng, vùi đầu vào ngực nàng ta một lúc lâu mới ngẩng lên lạnh lùng nói:

- Nhiếp Thập Tam, ngươi đừng có làm bộ trước mặt ta. Khi hấp thụ Bất Diệt Tân Hỏa sao ngươi không nói lãng phí thời gian?

Đến lúc này Hoa Thiên Cẩm vẫn đố kỵ Ninh Tiểu Xuyên có thể luyện hóa Bất Diệt Tân Hỏa.

Hừ lạnh một cái, Hoa Thiên Cẩm nói tiếp:

- Chúng ta ở đây nửa ngày rồi xuất phát tới gặp Phi thiếu gia. Nhiếp Thập Tam, lần này có lẽ thiếu gia muốn dẫn chúng ta ở lại đây một thời gian dài. Trong thời gian này chúng ta căn bản không gặp được nữ nhân. Nhân cơ hội này ngươi cứ phát tiết cho thỏa đi. Để khỏi bị Phi thiếu gia ảnh hửng, đến sở thích mặt này cũng bị thay đổi.

Nói rồi Hoa Thiên Cẩm lại cắn cổ nữ nhân kia.

Bình luận

Truyện đang đọc