THẦN MA THIÊN TÔN

Sở Tĩnh đi trước Ninh Tiểu Xuyên, cố tình lắc hông thật mạnh, cặp mông tròn trịa cứ lắc qua lắc lại trước mắt hắn.

Ninh Tiểu Xuyên dù sao cũng là Linh Tử của Thiên Đế Sơn, tuy không xứng với Cửu Thiên Thánh Nữ nhưng Sở Tĩnh chỉ là đệ tử hạch tâm của Cửu Thiên Các, nếu câu dẫn được một vị Thánh Thổ Linh Tử thì cũng là việc đáng tự hào.

Còn Ninh Tiểu Xuyên thì đang suy nghĩ làm cách nào để lão ngoan đồng kia đồng ý chuyện của hắn và Bảo Châu Địa Tạng, nào có tâm tình mà nhìn Sở Tĩnh?

- Ninh công tử, sư tôn sẽ không đồng ý ngươi và Thánh Nữ kết thành đạo lữ đâu. Thật ra, với tư chất của Ninh công tử, nếu yêu cầu một vị đạo lữ, Cửu Thiên Các chúng ta có rất nhiều sư tỷ muội xinh đẹp cũng không thua kém Thánh Nữ sẽ nguyện ý. Hà tất phải cần một vị Thánh Nữ không hiểu phong tình?

Sở Tĩnh dẫn Ninh Tiểu Xuyên tới một nơi vắng vẻ, ngả nghiêng cơ thể mềm mại tới gần Ninh Tiểu Xuyên, gò núi mềm mại khẽ ma sát cánh tay hắn.

Ninh Tiểu Xuyên rút tay lại, chỉnh chỉnh cổ áo, nói:

- Sở sư muội, xin hãy tự trọng!

Sở Tĩnh đương nhiên không dễ dàng từ bỏ, lại tiến tới với dáng vẻ kiều mị:

- Ninh công tử, ta không cần bất cứ danh phận gì, chỉ cần có thể cùng Ninh sư huynh có một đoạn lộ thuỷ tình duyên là đủ rồi. Lẽ nào đến thỉnh cầu đơn giản vậy Ninh sư huynh cũng không thể đồng ý sao?

Từ xa vọng tới một giọng cười lanh lảnh tựa chuông bạc.

Rồi một thân ảnh kiều diễm bay tới, một mùi hương mê người lan toả trong không gian.

Tiếp đó, Đường Thư Dao mặc bộ y phục gợi cảm màu xanh đáp xuống ngọn cây cách đó không xa. Chân đứng trên lá tùng, xung quanh cơ thể là làn khói xanh, nhìn Sở Tĩnh bên dưới, cười:

- Sở sư muội, Ninh Tiểu Xuyên không phải đối tượng muội có thể chạm vào đâu. Sư tỷ khuyên muội tốt nhất nên tránh xa hắn một chút. Nếu không Cửu Thiên Các sẽ thiếu mất một đệ tử hạch tâm đấy.

Sở Tĩnh sau khi thấy Đường Thư Dao thì sắc mặt hơi biến đổi, khẽ cúi chào Đường Thư Dao rồi lập tức lui đi.

Nàng ta vô cùng chấn kinh, lẽ nào Ninh Tiểu Xuyên không chỉ được Thánh Nữ điện hạ mà ngay cả Linh Nữ điện hạ tàn bạo kia cũng để mắt đến?

Lại liên quan tới cả Thánh Nữ và Linh Nữ, nàng lại chỉ là một đệ tử hạch tâm, nào còn dám câu dẫn Ninh Tiểu Xuyên nữa?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn lên thì thấy ngay đôi chân dài mà trắng bóc, ngay cả xuân quang bên dưới váy cũng không bỏ xót cái gì.

Hắn không vui, nói:

- Không phải đã nói không được mặc gợi cảm thế này sao? Đang muốn quyến rũ ai vậy?

Đường Thư Dao tựa chiếc lá nhẹ nhàng bay xuống, xà vào lòng Ninh Tiểu Xuyên, cười:

- Không phải người ta nghe chàng tới Cửu Thiên Thành mới cố tình mặc gợi cảm thế này sao? Ngoài quyến rũ chàng ra thì còn dám quyến rũ ai nữa? Sao thế? Không vui à? Dù sao thì Cửu Thiên Các tổng các đều là nữ tử, chàng còn sợ có ai lợi dụng được gì sao?

Đường Thư Dao chớp chớp mắt, nhu tình nói.

Trên người nàng là một lớp lụa mỏng gần như trong suốt, thấp thoáng có thể thấy được đường cong mỹ lệ trước ngực, phía dưới là chiếc váy ngắn màu bạc, ngắn tới mức chỉ che được phần cần che, còn đôi chân dài trắng như tuyết đều lộ hết cả.

Ăn mặc như vậy cộng với gương mặt vốn sinh ra đã có thể câu dẫn nam nhân, tạo cho người ta cảm giác yêu nghiệt, mỗi tấc da thịt đều như đang dụ hoặc nam nhân phạm tội.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Không phải vì việc này.

Đường Thư Dao hơi nhướn môi, vòng ôm lấy cổ Ninh Tiểu Xuyên, cười:

- Để ta đoán xem nào. Chắc chắn là chàng đã đi gặp sư tôn của Thánh Nữ điện hạ rồi. Sau đó lão yêu bà đó không thuận mắt chàng nên đuổi đi, đúng không?

- Sao nàng biết?

Đường Thư Dao cười:

- Ta là ai chứ? Ta thông minh như vậy cơ mà. Đừng có bực bội nữa. Cho dù không lấy được Cửu Thiên Thánh Nữ, nhưng không phải vẫn còn một Cửu Thiên Linh Nữ đang đợi chàng sủng hạnh đây sao? Nếu chàng ôm nàng ấy mà vẫn nghĩ tới một nữ nhân khác thì nàng ấy sẽ rất tức giận đấy!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nếu ta nhất định nghĩ tới người khác thì sao?

Đường Thư Dao lộ ánh mắt kiêu ngạo:

- Ài, ta biết mà, nữ nhân chủ động hiến thân thì kết cục chỉ có bi thảm. Không ngờ đã bị người ta chán nhanh thế rồi. Vốn có rất nhiều thiên tài tuấn kiệt tới Cửu Thiên Thành muốn gặp ta đó. Nhưng người ta lại lập tức tới gặp chàng, không ngờ trong lòng chàng, ta không bằng cả một ni cô, thật đau lòng mà!

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta trước giờ không phải người tuyệt tình.

- Nhưng chàng là người đa tình!

Đường Thư Dao cười rồi nói:

- Nhưng mà ta không bận tâm. Nếu chàng thật sự muốn có vị Thánh Nữ điện hạ kia, ta không chỉ không tức giận mà còn có thể giúp chàng.

- Nàng có thể giúp ta?

Đường Thư Dao dù gì cũng là Cửu Thiên Các Linh Nữ, hiểu rất rõ về Cửu Thiên Các, nếu nàng ra tay giúp đỡ thì đương nhiên không gì bằng.

Nhưng nàng ta và Bảo Châu Địa Tạng có mâu thuẫn rất sâu sắc, thật sự đồng ý giúp sao?

Đường Thư Dao cười:

- Hãy tới phủ đệ tu luyện của bản Linh Nữ điện hạ trước đã. Việc này liên quan không ít thứ, chúng ta phải bàn bạc cho kỹ lưỡng.

Phủ đệ của Đường Thư Dao không ở tổng các của Cửu Thiên Các mà ở khu trung tâm Cửu Thiên Thánh Thành.

Đường Thư Dao dẫn Ninh Tiểu Xuyên tới một toà phủ đệ vô cùng hùng vĩ, ngói vàng cột ngọc, cửa sổ phỉ thuý, được xây dựng vô cùng hoa lệ. Vô số toà cung điện xếp đều tăm tắp, giống như hoàng cung ở tiên thành vậy.

Chỉ với thân phận là Linh Nữ đã khiến nàng ta có một phủ đệ lớn đến thế này ở Cửu Thiên Thánh Thành.

Đường Thư Dao còn có một thân phận nữa, đệ nhất thiên kiêu trong lớp trẻ Đường tộc, người kế thừa vị trí tộc vương Đường tộc. Với thân phạn đó, nàng còn tôn quý hơn cả Thái Thượng trưởng lão Cửu Thiên Các.

Trong toà phủ đệ này có rất nhiều tu sĩ Đường tộc đang tu luyện.

Sâu trong phủ đệ, Ninh Tiểu Xuyên cảm nhận được có hai luồng khí tức cường hãn, giống như hai con cự long ngưng tụ hai luồng khí vân khiến người khác run sợ.

Chắc chắn là hai vị Chân Nhân của Đường tộc, họ tới để bảo vệ người kế thừa Đường tộc.

Không hổ là Viễn Cổ thế gia tề danh với Thánh Thổ, cho dù là bị diệt tộc thì vẫn còn căn cơ rất mạnh.

Đường Thư Dao không có bất cứ kiêng kị gì, dẫn Ninh Tiểu Xuyên vào thẳng khuê phòng, dịu dàng nói:

- Tiểu Xuyên ca ca, hay là chúng ta lên giường rồi từ từ bàn chuyện?

Đường Thư Dao chầm chậm tháo từng chiếc châm cài đầu xuống, mái tóc dài đen nhánh xoã ra, đôi bầu ngực căng tròn rung nhẹ, mỗi động tác đều vô cùng quyến rũ, giống như đang cố ý dụ dỗ Ninh Tiểu Xuyên vậy.

Đúng là một yêu nữ giết người không đền mạng!

Dọc đường đi Ninh Tiểu Xuyên đã bị nàng ta kích thích sinh dục hoả, nhưng ý chí vẫn còn tỉnh táo:

- Thư Dao, chúng ta nói chính sự trước!

Đường Thư Dao thắt lưng đã cởi được một nửa, nghe thế thì thắt trở lại, u oán nhìn hắn:

- Nói thực, Thái Hoa Chân Nhân là người rất cố chấp. Một khi bà ấy đã quyết định thì chẳng ai thay đổi được.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nàng đưa ta tới đây là để nói với ta câu đấy?

Đường Thư Dao lắc đầu, cười:

- Thái Hoa Chân Nhân sở dĩ không chấp nhận chàng là vì bà ấy đã có lựa chọn tốt hơn rồi. Trước khi chàng tới Cửu Thiên Thánh Thành, Cửu Khư và Thanh Mộc Thần Tử đã tới gặp bà, rõ ràng đều là vì vị Thánh Nữ điện hạ kia của chàng.

- Thì ra là vậy.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Đường Thư Dao cười:

- Giờ chàng đã biết nữ tử của Cửu Thiên Các có nhiều người tranh giành thế nào chưa? Thiên kiêu các đại Thánh Thổ đều biết Cửu Thiên Các sắp chọn thiếu các chủ.

- Đây là cơ hội lớn, Trung Thổ, Nam Man, Bắc Cương, Đông Di, rất nhiều thiên chi kiêu tử đều tới Cửu Thiên Thánh Thành, ai cũng muốn ôm mỹ nhân trở về.

- Muốn trở thành người được làm đạo lữ Cửu Thiên Thánh Nữ đâu chỉ có Cửu Khư và Thanh Mộc Thần Tử? Đối thủ cạnh tranh đông hơn chàng tưởng nhiều.

- Những thiên tài nhân kiệt đó không chỉ có thực lực siêu phàm mà bối cảnh cũng không tầm thường. Cứ cho là chàng nói với Thái Hoa Chân Nhân rằng chàng chính là một trong tam đại Thần Trữ Bắc Cương, Đinh Xuân Thu thì Thái Hoa Chân Nhân cũng chưa chắc nhìn chàng lâu hơn giây nào.

- Ở thời đại thiên tài đời nào cũng có như thế này, Bắc Cương có tam đại Thần Trữ thì Đông Di cũng có những thiên tài tương đương, Nam Man cũng vậy. Trung Thổ thì thiên tài càng nhiều như cá qua sông.

- Chàng nghĩ Thái Hoa Chân Nhân sẽ chọn một thiên tài của Thánh Thổ đã lụi bại? Hay là chọn thiên tài của những Thánh Thổ đang ở thời kỳ cường thịnh?

- Chàng phải biết là trong mắt Thái Hoa Chân Nhân, bất cứ ai trong số họ đều mạnh hơn chàng.

Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lúc rồi nói:

- Đối thủ cạnh tranh của nàng chắc cũng không ít?

Đường Thư Dao cười:

- Đương nhiên rồi. Người ta tuy chỉ là một Linh Nữ nhưng tu vi tư chất đều không thua kém Thánh Nữ điện hạ. Ngay luận về vẻ đẹp cũng hoàn toàn không thua nàng ấy.

- Huống hồ ta còn là người kế thừa của Đường tộc. Có được ta coi như có được cả Đường tộc.

- Người theo đuổi ta cũng không hề ít hơn Thánh Nữ điện hạ. Trong đó còn có hai vị Thần Tử của Viễn Cổ thế gia.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn vào mắt nàng, nghe nàng nói tiếp.

Đường Thư Dao thấy Ninh Tiểu Xuyên chẳng có biểu hiện gì thì không vui:

- Chàng chẳng thấy ghen tí nào sao? Không sợ ta chạy theo nam nhân khác?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Hai vị Thần Tử của Viễn Cổ thế gia muốn theo đuổi nàng chắc là muốn thôn tính thế lực Đường tộc, tranh đoạt bảo tàng của Đường tộc. Cái này chắc nàng rõ hơn ta, nên ta cần gì phải lo?

Đường Thư Dao cắn môi, nũng nịu nói:

- Xem ra trong lòng chàng thật sự chỉ lo lắng cho vị Thánh Nữ kia, căn bản chẳng để tâm cảm nhận của người ta. Người ta vì chàng mà thủ thân như ngọc đó.

Ninh Tiểu Xuyên biết Đường Thư Dao không phải giận thật nên tiếp tục nghĩ về việc của Bảo Châu Địa Tạng.

Đường Thư Dao nhìn bộ dạng suy nghĩ của Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt loé tinh quang:

- Ninh Tiểu Xuyên, chàng có thể bảo Thánh Nữ điện hạ đồng ý với ta một điều kiện, ta có thể giúp chàng giải quyết được Thái Hoa Chân Nhân, sau này sẽ chẳng ai có thể ngăn cản hai người trở thành đạo lữ nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc