THẦN MA THIÊN TÔN

Toàn bộ không trung của võ trường đều bị mây đen bao trùm, tầng mây đen này là do hơi nước ngưng tụ mà thành, giống như một tấm lụa đen bao phủ cả bầu trời, có Lôi Điện lóe lên trong mây đen, tạo thành hiện tượng mây đen giông tố.

Ầm ầm ầm...

Tiếng sấm cuồng cuộn, thiểm điện chớp giật.

Mưa to cũng không thể dập tắt được hỏa diễm đang thiêu đốt thiên đằng, ngọn lửa này cũng không phải là ngọn lửa bình thường, mà là Tâm Hỏa của Võ giả.

Võ Đạo Tâm Cung chuyển hóa Tâm Hỏa thành hỏa diễm mà mắt thường có thể nhìn thấy, tất nhiên không phải là hỏa diễm bình thường có thể bị dập tắt bởi một cơn mưa.

Nhưng cơn mưa này, cũng áp chế phần nào đối với Thiên Đằng Hỏa Diễm.

- Vạn Kiếm Hóa Vũ.

Huyền Khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bộc phát ra, tạo thành một đạo kiếm hình, hơi nước trong mưa ngưng tụ thành 100 đạo cổ kiếm, chuyển động xung quanh thân thể hắn, tạo thành một trận kiếm võng (*).

(*) lưới

- Vụt vụt vụt...

Vô số âm thanh do kiếm ảnh bay quanh thân thể phát ra, kiếm ảnh giống như một đám linh xà, chặt đứt từng sợi thiên đằng, tạo thành một kẽ hở lớn.

Trong tay Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ thành một thanh Huyền Khí kiếm dài năm thước, thân thể hóa thành một đạo thiểm điện, đâm ra một kiếm kinh hồng (*).

(*) cực nhanh

- Vụt...

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên chỉ trong chốc lát đã tới trước mặt Lan Phỉ công chúa, Huyền Khí kiếm lướt qua cái cổ trắng tuyết của Lan Phỉ công chúa, lưu lại một đạo vết kiếm đỏ như máu.

Lan Phỉ công chúa bị dọa thiếu chút nữa hồn phi phách tán, may là vừa rồi nàng nhanh chóng bước qua một bước né tránh, bằng không thì một kiếm này của Ninh Tiểu Xuyên đã chém bay đầu nàng rồi.

Không biết tại sao, nàng lại cảm thấy sợ hãi Ninh Tiểu Xuyên, đặc biệt là khi trong tay Ninh Tiểu Xuyên có kiếm, càng khiến nàng cảm thấy e ngại hơn, trong lòng nàng đột nhiên nảy sinh ý niệm bỏ chạy.

Lúc một kiếm của Ninh Tiểu Xuyên đâm tới, nàng đột nhiên cảm thấy cổ của mình lạnh băng, giống như đã bị Ninh Tiểu Xuyên chém xuống, không còn thuộc về mình nữa.

Sở dĩ nàng sợ kiếm của Ninh Tiểu Xuyên, đó là bởi vì nàng đã từng bị Ninh Tiểu Xuyên chém đứt đầu một lần, mặc dù nàng đã quên mất đoạn ký ức này, nhưng bằng vào bản năng của Võ giả, cho nên nàng vẫn sinh ra tâm lý sợ hãi.

Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.

- Tại sao lại sinh ra tâm lý e ngại như vậy? Không thể, tuyệt đối không thể, ta là thiên nữ Hoàng gia, chỉ có người khác e ngại ta, ta không hề e ngại bất cứ kẻ nào.

Lan Phỉ công chúa mạnh mẽ áp chế sợ hãi trong lòng, điều động Huyền Khí trong cơ thể, ngón tay điểm về phía Ninh Tiểu Xuyên, hét lên:

- Giết!

- Ầm...

Vô số Thiên Đằng Hỏa Diễm đền cuốn về phía Ninh Tiểu Xuyên, mỗi sợi thiên đằng đều sắc bén như trường thương, mang theo một trận thanh âm rít gào, giống như muốn đâm Ninh Tiểu Xuyên thành cái rỗ.

Ninh Tiểu Xuyên cầm kiếm đứng thẳng, 100 đạo hư ảnh kiếm khí lơ lửng sau lưng, tựa như một vị tuyệt đại kiếm tiên.

Vụt...

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên hóa thành một đạo điện quang, cấp tốc xé nát những Thiên Đằng Hỏa Diễm vây quanh, 100 chiến kiếm hộ giá xung quanh hắn.

Phốc…

Một kiếm đâm vào vai trái Lan Phỉ công chúa, một vòi máu trong vết thương lập tức phun ra.

Một kiếm này thật sự quá nhanh, Lan Phỉ công chúa căn bản không thể né tránh kịp, chỉ có thể miễn cưỡng tránh khỏi đi vị trí trái tim, cuối cùng bị Ninh Tiểu Xuyên đâm xuyên vai trái.

Kiếm khí hoàn toàn cắt nát Thiên Đằng Hỏa Diễm trên võ trường, tất cả biến thành một đống tro tàn, 100 hư ảnh kiếm khí lơ lửng sau lưng Ninh Tiểu Xuyên không ngừng lóe lên kiếm quang sắc bén.

Lan Phỉ công chúa cảm thấy trước ngực truyền đến một trận cảm giác đau đớn thấy xương, lại nhìn chằm chằm kiếm trong tay Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng sinh ra một luồng tâm lý sợ hãi, cực kỳ không cam lòng, nhưng vẫn gian nan nói:

- Ta thua rồi.

Vụt...

Kiếm trong tay Ninh Tiểu Xuyên tự động tản đi, hóa thành Huyền Khí, sau đó bay vào trong thân thể hắn.

100 đạo kiếm khí sau lưng của hắn cũng tan vỡ, hóa thành hơi nước, biến mất trong không khí.

Trên bầu trời, mây đen tản đi, lộ ra ánh mặt trời ấm áp.

Toàn bộ võ trường chỉ sau chốc lát yên tĩnh, lập tức bộc phát từng trận hò hét rung trời:

- Gả cho hắn.

- Gả cho hắn.

- Gả cho hắn.

Đây chính là ước định mà trước khi Ninh Tiểu Xuyên và Lan Phỉ công chúa chiến đấu đã đặt ra, giờ phút này, mọi người đều nhao nhao yêu cầu Lan Phỉ công chúa thực hiện lời hứa.

Ninh Tiểu Xuyên thì căn bản không để chuyện này trong lòng, sau khi Lan Phỉ công chúa nhận thua, liền xoay người đi ra khỏi võ trường.

Trong mắt Lan Phỉ công chúa chợt lộ ra một tia dị sắc, ngón tay mảnh khảnh che kín vết thương trước ngực, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, đợi sau khi ra khỏi Thiên Đế học cung, ta sẽ báo hôn sự của chúng ta với phụ hoàng, ngươi yên tâm, Ngự Lan Phỉ ta từ trước đến nay vẫn là người nói được làm được.

- Không cần, ân oán giữa chúng ta từ nay về sau một đao lưỡng đoạn, ngươi không được tới tìm ta gây phiền toái nữa, ta cũng sẽ không đối phó với ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên không quay đầu lại, vừa đi vừa nói.

- Không được, ta đã nói là sẽ gả cho ngươi trước mặt mọi người, như vậy cũng có nghĩa là đại biểu cho uy nghiêm Hoàng gia, không cho phép ngươi sửa lại.

Ngự Lan Phỉ mỉm cười dịu dàng nói.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ cau mày, hắn rất phản cảm đối với mấy chữ “uy nghiêm Hoàng gia” này, nhưng lại không nói gì thêm, lập tức rời khỏi võ trường.

Ngự Thiến Thiến đột nhiên chặn đường hắn, trên mặt tràn ngập vẻ u oán, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi định xử lý chuyện của Lan Phỉ công chúa thế nào?

Ninh Tiểu Xuyên căn bản không để chuyện này trong lòng, chỉ nói:

- Lan Phỉ công chúa là một nữ tử thông minh, chắc sẽ không đem hôn nhân đại sự của mình ra làm trò đùa, chẳng qua nàng vừa thua trong tay ta, cho nên có chút không cam lòng mà thôi.

Ngự Thiến Thiến lắc đầu nói:

- Ta thấy không hẳn là vậy, ta cảm thấy nàng rất chân thành.

- Cho dù nàng thật sự muốn gả thì ta cũng không lấy.

Lan Phỉ công chúa quả thật rất đẹp, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không hề có hảo cảm với nàng, ngay cả hảo cảm còn không có, càng không nói đến yêu thích, như vậy thì hoàn toàn không có khả năng lấy nàng làm vợ.

Ngự Thiến Thiến có chút không tin, nói:

- Ngươi nói thật sao? Dung mạo Lan Phỉ công chúa thiên tư quốc sắc như vậy, còn là công chúa đương triều, mẹ của nàng là La Toa Hoàng phi, là phi tử mà Thánh Thượng sủng ái nhất. Nếu ngươi lấy Lan Phỉ công chúa, sau này cũng không cần lo vinh hoa phú quý nữa, không lo cẩm y ngọc thực (*), không lo tài nguyên tu luyện, đối với Kiếm Các Hầu Phủ các ngươi mà nói, cũng có lợi ích rất lớn, hơn nữa còn có thể ôm một tuyệt đại mỹ nhân về. Nếu như nàng thật sự muốn gả cho ngươi, ngươi thật sự sẽ không lấy sao? Ta không tin.

(*) cơm ngon áo đẹp

- Cho dù ta lấy ngươi thì cũng không lấy nàng.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ thuận miệng nói một câu, sau đó lại cảm thấy những lời này có chút không ổn.

Ninh Tiểu Xuyên ít nhất cũng có chút hảo cảm đối với Ngự Thiến Thiến, thế nhưng lại không có chút hảo cảm nào với Lan Phỉ công chúa, vì vậy mới nói ra những lời này, nhưng khi lọt vào tai Ngự Thiến Thiến, ý nghĩa lại hoàn toàn khác rồi, giống như Ninh Tiểu Xuyên đang tỏ tình với nàng.

Gương mặt Ngự Thiến Thiến lập tức đỏ bừng, có chút ngượng ngùng, cắn môi, thấp giọng nói:

- Thật sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta chỉ thuận miệng nói, không hề có ý gì khác.

- Ngươi chắc chứ?

- Chắc chắn.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên đã giải thích, những Ngự Thiến Thiến làm sao có thể nghe lọt những lời sau đó nữa?

Nàng trầm tư một lát, sau đó lại nói:

- E rằng chuyện này không đơn giản, Lan Phỉ công chúa đã công khai nói muốn gả cho ngươi, như vậy cũng xem như đã chiêu cáo với thiên hạ rằng ngươi sẽ là hôn phu của nàng. Tiểu Xuyên, ngươi có lẽ còn chưa biết rõ Hoàng quyền ở Ngọc Lam Đế quốc có ý nghĩa như thế nào đâu.

- Trong thiên hạ, có ba loại quyền lực mà con người không thể rung chuyển, đó là Hoàng quyền, Thần quyền, Đạo quyền. Hoàng quyền chí tôn, Thần quyền chí thượng, Đạo quyền chí nhân.

- Ở Ngọc Lam Đế quốc, lực uy hiếp của Hoàng quyền, thậm chí còn trên cả Thần quyền và Đạo quyền. Là lực lượng đáng sợ nhất, cũng là lực lượng mà bất kể người nào cũng không thể mạo phạm, một khi mạo phạm, chính là tử tội, là tội diệt tộc.

Ngự Thiến Thiến tiếp tục nói:

- Hoàng quyền là chí tôn, tất cả Võ giả đều phải bảo vệ Hoàng quyền, đây chính là tín điều đã gieo xuống trong lòng dân chúng của Đế quốc mấy trăm năm qua. Người nào dám mạo phạm Hoàng quyền, sẽ trở thành công địch trong thiên hạ. Mà ai đại biểu cho Hoàng quyền? Dĩ nhiên chính là đương kim Ngọc Lam Đại Đế rồi.

- Lan Phỉ công chúa là con gái của Ngọc Lam Đại Đế, bản thân nàng cũng là một phần của Hoàng quyền. Nếu như nàng thông báo cho thiên hạ là muốn gả cho ngươi, nhưng lại bị ngươi cự tuyệt, như vậy khác nào tát lên mặt toàn bộ Hoàng gia? Hoàng gia không còn mặt mũi, Hoàng quyền bị khiêu khích, đối với ngươi mà nói cũng chính là một hồi tai kiếp đáng sợ. Điểm này, e rằng cũng chính là kết cục mà Lan Phỉ công chúa hi vọng chứng kiến.

Ninh Tiểu Xuyên chợt cau mày, nói:

- Lại là Hoàng quyền, Hoàng quyền chẳng lẽ lại không thể rung chuyển?

Ngự Thiến Thiến nói:

- Có lẽ ở một vài quốc gia khác trên Đại lục, Thần quyền và Đạo quyền lớn hơn Hoàng quyền, tuyên dương chủ nghĩa “Hoàng quyền Thần thụ”. Ý nói chính là Hoàng quyền là người được Thần giao cho trọng trách. Cho nên, nếu như người của Ngọc Lam Đế quốc có thể đề cao Thần quyền hoặc Đạo quyền, như vậy mới có thể trở thành Chúa Tể thừa mệnh trời.

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Ngự Thiến Thiến một cái, trong lòng thầm nghĩ, thế nhân đều nói Đại Kim Bằng Vương có ý đồ đoạt Đế vị của Ngọc Lam Đại Đế, xem ra quả thật không phải là ngẫu nhiên, không có lửa thì làm sao có khói? Ngự Thiến Thiến lý giải về Hoàng quyền sâu sắc như vậy, chắc chắn là vì muốn tìm ra sơ hở của Hoàng quyền, sau đó tạo thế mưu phản cho Đại Kim Bằng Vương Phủ.

Ninh Tiểu Xuyên không hề hứng thú chút nào đối với việc ai làm Đế Hoàng của Ngọc Lam Đế quốc, trong lòng chỉ để ý đến người mà mình quan tâm, chỉ cần bọn họ không bị tổn thương là đủ rồi.

- Tuổi của Lan Phỉ công chúa còn nhỏ, dễ kích động cũng là chuyện bình thường, có lẽ qua một thời gian nữa, nàng sẽ hối hận, thu hồi lại lợi nói này cũng không chừng.

Ninh Tiểu Xuyên bây giờ cũng không muốn vì những chuyện nhỏ nhặt này mà bị ràng buộc, thầm nghĩ cách cố gắng tu luyện, khiến cho tu vi của mình trở nên cường đại, có thể làm chủ được vận mệnh của mình, không bị cái gọi là Hoàng quyền gì đó sắp xếp.

Tiếp theo là trận chiến giữa Ngự Thiên Địch và Hô Hãn Diệp Lực, cuối cùng Ngự Thiên Địch thắng mà kết thúc.

Tiếp theo chính là trận chiến giữa Ngự Thiên Địch và Ninh Tiểu Xuyên, trong hai người bọn họ, người nào thắng, sẽ tranh đoạt vị trí Khôi thủ với Danh Dương.

Ngự Thiên Địch đứng tại trung tâm võ trường, ánh mắt sáng quắc nhìn Ninh Tiểu Xuyên chăm chú.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ngươi vừa mới đại chiến một trận, Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể nhất định là đã tiêu hao rất lớn, ta cho ngươi một canh giờ để nghỉ ngơi!

Ngự Thiên Địch cũng không hề nghỉ ngơi, chiến ý trên người vẫn cường thịnh như trước, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, lúc ở Hỏa Ma Sơn Mạch, ta đã nhìn ra ngươi thật sự bất phàm, mượn 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu của ta, sau đó một mình giết vào Vẫn Long Cốc, giải cứu Thiến Thiến quận chúa, khí khái hào hùng bậc này, tuyệt đối không phải là thứ mà người thường có thể có được. Không ngờ chúng ta đã đi đến tận đây, trở thành nhân kiệt cao cấp nhất kỳ này. Ta biết ngươi và Danh Dương có cừu oán, cho nên ta quyết định sẽ giúp ngươi một tay.

Ninh Tiểu Xuyên có chút kinh ngạc, hỏi:

- Ngươi định giúp ta như thế nào?

Ngự Thiên Địch nhấc Phương Thiên Họa Kích lên, trên mặt lộ ra thần sắc phóng khoáng, dáng vẻ thong dong tiêu sái rời khỏi võ trường, nói:

- Ninh huynh, trận chiến này xem như ngươi thắng, ta rất chờ mong trận quyết đấu đỉnh phong của ngươi và Danh Dương vào ngày mai đấy.

Ngự Thiên Địch đi ra khỏi võ trường, chỉ lưu lại bóng lưng kiêu ngạo cao lớn.

Tất cả Võ giả đều không ngờ rằng kết quả lại thành như vậy, không ngờ Ngự Thiên Địch lại chủ động nhận thua.

- Ngự Thiên Địch quả nhiên không hổ là vô thượng thiên kiêu của Kỳ Lân Vương Phủ, hắn biết ngày mai Ninh Tiểu Xuyên và Danh Dương sẽ đại chiến sinh tử, cho nên mới cố ý nhận thua, như vậy Ninh Tiểu Xuyên có thể tiết kiệm được thể lực, ngày mai dùng trạng thái đỉnh phong mà quyết chiến với Danh Dương.

- Ngự Thiên Địch quả thật lòng dạ rộng rãi, thật khiến cho người khác bội phục, tu vi Võ Đạo của hắn thật sự ngang ngửa với Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí khả năng thắng còn rất lớn.

- Ngươi thì biết cái gì? Ngự Thiên Địch và Ninh Tiểu Xuyên vốn là bạn tri kỷ, lúc ở trong Hỏa Ma Sơn Mạch, Ninh Tiểu Xuyên vì muốn giải cứu Thiến Thiến quận chúa mà đã mượn Ngự Thiên Địch 20 viên Hắc Hỏa Mộc Châu. Ngự Thiên Địch không chớp mắt một cái liền đưa cho hắn. Trong Ma Cung ở trên Huyết Sơn, cũng là Ngự Thiên Địch cường thế ra tay trấn áp những kẻ muốn gây bất lợi cho Ninh Tiểu Xuyên. Ngự Thiên Địch quả thật anh hùng cái thế, nghĩa bạc vân thiên, muốn kết bạn thì nên kết bạn với Ngự Thiên Địch.

- Muốn kết bạn thì nên kết bạn với Ngự Thiên Địch.

Khẩu hiệu này vang lên khắp toàn bộ võ trường, mọi người liền bắt đầu hô theo.

Mộ Dung Vô Song cũng trợn tròn mắt, người khác có lẽ sẽ cảm thấy Ngự Thiên Địch và Ninh Tiểu Xuyên là hảo hữu chí giao, nhưng hắn lại biết sự thật không phải như vậy.

- Gã Ngự Thiên Địch này tại sao lại đột nhiên trở nên phát tởm như vậy nhỉ?

Mộ Dung Vô Song có chút khó hiểu.

Ngự Thiến Thiến cười nói:

- Đây chính là chỗ thông minh của Ngự Thiên Địch, hắn không dám giao thủ với Danh Dương, cho nên mới chủ động nhận thua trước Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Hinh Nhi khó hiểu hỏi:

- Ngự Thiên Địch không dám giao thủ với Danh Dương, thì ngày mai chỉ cần nhận thua với Danh Dương là được, như vậy thì hắn vẫn có thể trở thành hạng hai kỳ này. Tại sao hắn lại nhận thua với ca ca? Như vậy không phải hắn chỉ có thể trở thành hạng ba ư?

Ngự Thiến Thiến lắc đầu, nói:

- Nếu như hắn nhận thua trước Danh Dương, mọi người sẽ cho rằng hắn khiếp nhược mà xem thường hắn. Nhưng bây giờ… Các ngươi cũng thấy rồi, hắn nhận thua với Ninh Tiểu Xuyên, liền biến thành nghĩa bạc vân thiên, trở thành anh hùng cái thế. Cùng là nhận thua, nhưng Ngự Thiên Địch lại phát huy kỹ xảo nhận thua đến mức tận cùng. Như vậy thì mọi người sẽ không nghĩ rằng hắn yếu hơn Ninh Tiểu Xuyên, ngược lại còn khiến cho hình tượng của hắn trước mặt các Học Sư và học viên, tăng thêm một bậc.

- Ngự Thiên Địch làm gì mà tốt bụng như vậy, hắn không nắm chắc có thể đánh bại Tiểu Xuyên, thậm chí rất có thể sẽ thua trong tay Tiểu Xuyên. Nhưng các ngươi xem, bây giờ danh tiếng của hắn đã hoàn toàn lấn át Tiểu Xuyên. Có thể nói là tuy bại mà vinh.

Mộ Dung Vô Song và Ninh Hinh Nhi sau khi nghe được Ngự Thiến Thiến phân tích, liền trợn mắt há hốc mồm, lập tức cảm thấy gã Ngự Thiên Địch này cũng quá giảo hoạt rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc