THẦN MA THIÊN TÔN

Danh hào Lang Gia Hoàng này có thể không kinh khủng bằng Ma Môn Lục Đại Đạo Chủ. Thế nhưng, nhắc tới hung danh của hắn ở trong Hoàng thành, nhất định là vượt qua Ma Môn Lục Đại Đạo Chủ không ít.

Lúc này Lang Gia Hoàng đã tiến vào trong một căn nhà gỗ nhỏ, liếc mắt nhìn Mộng Ảnh đang bị treo trên xích sắt, trong ánh mắt lộ ra một tia hàn ý lạnh lẽo, nói:

- Vì sao các ngươi lại bắt giữ nàng?

Trong phòng còn có hai gã cường giả võ đạo khác, đều là cường giả Địa Tôn Cảnh.

Một gã đại hán lưng hùm vai gấu trong đó nói:

- Hồi bẩm Hoàng chủ, tiện nhân này đã đầu phục U Linh Sơn Trang, trở thành Đệ nhất U Linh sứ giả dưới quyền Xuyên công tử!

Lúc này Mộng Ảnh đang bị treo trên vách phòng, cổ tay bị xích sắt khóa lại, gai sắt sắc bén đâm thẳng vào bên trong cốt nhục, khóa lại võ đạo nguyên khí toàn thân nàng.

Đây chính là Khốn Long Tỏa do Hắc Ám Đế Thành phát minh, chuyên dùng để đối phó các tù phạm có tu vi võ đạo cường đại. Một khi đeo bộ xiềng xích này trên người, cho dù ngươi có Thần Thông nghiêng trời lệch đất, cũng sẽ phải trở nên dịu ngoan mà thôi.

Trên cổ tay Mộng Ảnh tràn đầy vết máu, nhẹ nhàng cử động một cái, liền cảm giác được toàn thân thống khổ, thật giống như huyết mạch toàn thân đều bị bóp chặt.

Lang Gia Hoàng nhìn chằm chằm dung nhan gợi cảm tuyệt lệ của Mộng Ảnh, lạnh lẽo nói:

- Thân là Đệ nhất nhân sát thủ Kim bài của Đế Thành, ngươi hẳn là biết rõ ràng kết cục của việc phản bội Thành chủ chứ?

Hai hàm răng Mộng Ảnh cắn lại thật chặt, cũng không có kêu khóc cầu xin tha thứ như các tù phạm khác.

Lang Gia Hoàng gật đầu, nói:

- Không hổ là người Sát Thủ Đường chúng ta, ngược lại vẫn có chút cốt khí! Nói cho bổn Hoàng biết vị trí của U Linh Sơn Trang, may ra bổn Hoàng có thể tha cho ngươi một mạng!

- Hoàng chủ, tiện nhân này đã được huấn luyện nghiêm khắc, căn bản một chữ cũng không chịu nói! Cứ trực tiếp ném nàng vào Vạn Xà Động, để cho nàng bị vạn xà phệ thể, xem thử nàng cứng miệng đến lúc nào?

Gã sát thủ Võ Tôn lưng hùm vai gấu kia hung ác nói.

Một gã nam tử đầu chuột tai khỉ khác cười nói:

- Đem nàng ném vào Vạn Xà Động không khỏi quá đáng tiếc rồi! Tiện nhân này bộ dáng thật ra cũng xinh đẹp, vóc người cũng rất thon thả! Phái một trăm đại hán luân phiên chơi đùa nàng, còn sợ nàng không van cầu xin tha sao?

- Tiện nhân này khẳng định đã sớm bị Xuyên công tử dùng đến tàn tạ rồi! Dù sao ta cũng không có hứng thú với nàng!

Gã sát thủ Võ Tôn lưng hùm vai gấu kia nói.

- Vậy ta cũng không khách khí! Hắc hắc…

Gã nam tử đầu chuột tai khỉ kia sắp sửa lột bỏ quần áo của Mộng Ảnh, đột nhiên, trái tim hắn khẽ nhảy mạnh lên một cái, một cỗ tâm thần vô hình liền đem trái tim của hắn bao phủ lại.

Luồng lực lượng kia càng ngày càng lớn mạnh, đánh tan tâm thần của hắn. Rất nhanh, tâm thần của hắn đã bị một luồng lực lượng khác chưởng khống.

Trong đồng tử của hắn hiện ra bóng dáng một nam tử mặc hắc bào đeo mặt nạ kim sắc, trong mắt phát ra tia sáng nhàn nhạt, hắn lập tức biến thành một cái khôi lỗi Tâm Nô!

- Mục Ngân, ngươi làm sao vậy?

Lang Gia Hoàng cảm giác được một tia dự cảm không đúng, bàn tay vỗ một cái về phía nam tử đầu chuột tai khỉ.

Ầm!

Trong miệng gã nam tử đầu chuột tai khỉ kia phát ra một tiếng cười lạnh, trên bàn tay ngưng tụ ra một loại võ đạo Thần Thông, bổ một chưởng về phía dưới nách Lang Gia Hoàng.

- Hắn dám xuất thủ với mình?

Trong ánh mắt Lang Gia Hoàng lộ ra một tia kinh ngạc, thế nhưng, lại không chút kinh hoảng. Hắn vỗ xuống một cái tát, tốc độ nhanh như sấm sét, lập tức đem gã nam tử đầu chuột tai khỉ kia đánh nát thành bột mịn.

Tốc độ cảm ứng cùng tu vi võ đạo của Lang Gia Hoàng đều là cấp bậc đỉnh cao, Võ giả Địa Tôn Cảnh khởi xướng đánh lén hắn, vậy mà cũng không tạo thành chút tác dụng nào.

Phốc!

Gã nam tử lưng hùng vai gấu đứng sau lưng Lang Gia Hoàng kia, cũng bị luồng lực lượng tâm thần vô hình kia khống chế, đâm một kiếm lên sau lưng Lang Gia Hoàng, xuyên thủng thân thể hắn.

Lang Gia Hoàng tựa như hoàn toàn không cảm giác được đau đớn, nhãn thần trầm xuống, trong cơ thể tản mát ra một luồng lực lượng bài sơn đảo hải, Võ Hồn Pháp Thân từ trong cơ thể lao tới, đem gã sát thủ tu vi đạt tới Địa Tôn Cảnh kia đánh cho chia năm xẻ bảy.

Ầm!

Căn nhà gỗ nhỏ này đều bị lực lượng Võ Hồn Pháp Thân chấn cho sụp đổ tan tành, Mộng Ảnh từ trên vách phòng ngã xuống, rơi vào trong đống phế tích.

Thanh chiến kiếm nguyên bản ở trong thân thể Lang Gia Hoàng, lúc này tự động từ trong cơ thể hắn bay ra.

Lang Gia Hoàng căn bản không để ý tới vết kiếm trên người, ánh mắt nhìn chằm chằm rừng cây cách đó không xa, trầm giọng nói:

- Tiểu bối phương nào? Nếu đã tới, còn không hiện thân?

Vụt...

Trong rừng cây bay ra một đám nhân ảnh, đứng dưới một gốc cây hoàng tùng cách Lang Gia Hoàng hơn mười trượng.

Xuyên công tử mặc một bộ trường bào màu đen, trên mặt mang theo mặt nạ kim sắc, trong miệng phát ra tiếng cười lạnh:

- Vãn bối Xuyên công tử, bái kiến Lang Gia Hoàng!

- Ngươi chính là Xuyên công tử?

Lang Gia Hoàng khẽ nhíu mày, lạnh lẽo nói:

- Cái bẫy này bố trí không cao minh chút nào! Ngươi cho là chỉ bằng hai tên phế vật này là có thể lấy tính mạng của bổn Hoàng?

Đây chính là một cái bẫy do Ninh Tiểu Xuyên bố trí, thế nhưng, cái bẫy này cũng không phải là muốn giết chết Lang Gia Hoàng, mà là muốn dẫn dụ Lang Gia Hoàng xuất hiện.

Thân phận của Lang Gia Hoàng rất bí ẩn, người bình thường căn bản không có khả năng biết được hành tung của hắn. Chỉ có cách để cho Mộng Ảnh bị người của Hắc Ám Đế Thành bắt giữ, như vậy mới có thể dẫn dụ Lang Gia Hoàng xuất hiện.

Xuyên công tử nói:

- Bọn chúng giết không được Lang Gia Hoàng tiền bối, nhưng vãn bối thật ra lại muốn thử một lần!

- Chỉ bằng vào ngươi? Cho dù sư tôn của ngươi là Ám Thiên Vương đích thân tới, sợ rằng cũng không dám mạnh miệng như vậy! Xuyên công tử, nếu như ngươi đã xuất hiện, như vậy hãy thúc thủ chịu trói đi, miễn cho bổn Hoàng tốn thêm quyền cước!

Lang Gia Hoàng lạnh lẽo âm sâm nói.

Xuyên công tử cũng phát ra một tiếng hừ lạnh, trong cơ thể lao ra tám đạo ma khí huyết hồng sắc, ngưng tụ thành một thanh U Linh Ma Kiếm.

Vụt...

Sau khi tu vi võ đạo đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ tư, năng lực khống chế của Ninh Tiểu Xuyên đối với Ma kiếm lại càng trở nên tinh diệu, uy lực bộc phát ra cũng càng thêm khủng bố, dưới chân tự động hình thành một tấm đồ quyển thi sơn huyết hải.

Không khí chung quanh Lang Gia Hoàng trở nên vặn vẹo, vô số tinh khí tụ tập lại cùng một chỗ, ngưng tụ ra 49 thanh trường thương kim loại.

Lang Gia Hoàng tu luyện ra chính là Ngũ Hành Võ Thể, có thể chưởng khống Kim hành lực, mỗi một tia nguyên khí trong cơ thể đều có thể ngưng tụ thành một kiện binh khí kim loại.

Thình thịch!

Kiếm khí đem 49 thanh trường thương kim loại đánh cho nát bấy, khí thế bá đạo hướng về phía Lang Gia Hoàng mà đè ép xuống.

Hai cánh tay Lang Gia Hoàng toát ra quang mang kim sắc, bàn tay giống như là do hoàng kim chú luyện thành, tách ra một đạo kiếm phong, vỗ một chưởng đánh lên một bên thân Ma kiếm, đem toàn bộ kiếm khí trên thân kiếm đều lập tức bị đánh nát.

Lang Gia Hoàng hét lớn một tiếng, hai tay đâm sâu vào lòng đất, đem một mảnh mặt đất lật tung lên, trên trăm khối cự thạch hướng về phía Xuyên công tử đánh thẳng tới.

Trong cơ thể Xuyên công tử lao ra ma khí xích hồng sắc, vờn quanh không gian đường kính 30 trượng, đem toàn bộ cự thạch đều đánh nát.

Lang Gia Hoàng từ trong cự thạch lao ra, một quyền đánh lên trên ngực Xuyên công tử. Một luồng lực lượng mang tính bạo tạc truyền khắp toàn thân Xuyên công tử, đánh Xuyên công tử bay ra ngoài.

Xuyên công tử rơi thẳng trên mặt đất, dùng Ma kiếm chống đỡ thân thể, lau đi vết máu trên khóe miệng, cười khổ nói:

- Không hổ là Lang Gia Hoàng, tu vi võ đạo đã đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong! Thật khiến vãn bối mặc cảm không bằng! Bây giờ từ biệt, sau này sẽ còn gặp lại!

Trên lưng Xuyên công tử mở ra một đôi Ma dực màu đen, hướng về đằng xa bay đi, muốn chạy trốn.

- Còn muốn đi?

Trên lưng Lang Gia Hoàng cũng mọc ra một cặp cánh kim loại chiều dài hơn mười thước, hướng về phía Xuyên công tử đuổi theo.

Sau khi Xuyên công tử cùng Lang Gia Hoàng rời khỏi, Tư Đồ Phượng Vũ từ trong rừng cây nhảy ra, đi tới đám phế tích của căn nhà gỗ, đem xích sắt trên cánh tay Mộng Ảnh cởi ra.

- Tu vi võ đạo của Lang Gia Hoàng rất kinh khủng, Trang chủ sẽ không sao chứ?

Trong lòng Mộng Ảnh rất lo lắng.

Tư Đồ Phượng Vũ nói:

- Trang chủ chính là cố ý thua trong tay Lang Gia Hoàng, muốn dẫn Lang Gia Hoàng đi tới nơi bố trận!

o0o

Ninh Tiểu Xuyên quả thật cố ý thua trong tay Lang Gia Hoàng, cũng chỉ có như vậy, Lang Gia Hoàng mới tiếp tục đuổi theo hắn.

Xuyên công tử hướng về phương hướng cách Hoàng thành càng ngày càng xa bay đi. Bay đến một dãy núi hoang vu, đột nhiên thu hồi hai cánh, đáp xuống đỉnh một ngọn núi cao.

Lang Gia Hoàng từ trong tầng mây bay ra, cũng đáp xuống đỉnh chóp một ngọn sơn nhạc khác, cười lạnh nói:

- Xuyên công tử, không định tiếp tục chạy nữa ư? Nhanh như vậy đã bỏ cuộc rồi?

Xuyên công tử nhẹ nhàng lắc đầu, trong ống tay áo bay ra 333 đạo lưu quang, sau khi rơi xuống mặt đất, nhất thời biến thành 333 thanh chiến kỳ. Mỗi một thanh chiến kỳ đều cao tới hơn 30 thước, lớn cỡ miệng chén, đem toàn bộ không gian đều cố định lại.

Trên chiến kỳ toát ra từng đạo từng đạo quang mang thiểm điện, bộc phát ra thanh âm phong lôi đinh tai nhức óc.

- Tất cả ra đi!

Ninh Tiểu Xuyên hô to một tiếng.

Mộ Dung Hoa, Hoàng Tam Chỉ, Thiết Giáp Tử Thần, Mộc Hồng Lai, Hoán Hoa Gia chủ, Song Đầu Thạch Thú, Hắc Mao Quỷ Bức Thú đều lần lượt tiến vào trận pháp, phân biệt đứng trên bảy tòa trận đài, bắt đầu toàn lực vận chuyển trận pháp.

Kể cả Xuyên công tử trong đó, tổng cộng tám vị Võ Tôn triệt để kích hoạt Bát Phong Luyện Thần Trận, tám tòa sơn thể ngoài mười dặm xung quanh toàn bộ hòa tan ra, biến thành một mảnh hải dương Luyện thủy, nhấc lên sóng trào cuồn cuộn.

Lang Gia Hoàng cũng phát hiện không ổn, biết đã bị Xuyên công tử tính kế.

Uy lực của Bát Phong Luyện Thần Trận thật sự rất đáng sợ, nếu như không bỏ chạy, ngày hôm nay rất có khả năng sẽ bị lật thuyền trong mương!

Hắn thi triển ra một đôi thiết dực kim loại, muốn bay trên trời bỏ chạy.

Thế nhưng trên bầu trời lại đánh xuống một mảng lớn lôi điện, hình thành một màn điện phong, đánh hắn rơi xuống trong hải dương Luyện thủy bên dưới.

Lang Gia Hoàng vẫn quá xem thường Bát Phong Luyện Thần Trận, mãi đến khi hắn rơi vào trong Luyện thủy, liền lập tức cảm giác được một luồng lực lượng âm hàn đang chui vào trong cơ thể hắn, không ngừng ăn mòn võ thể của hắn.

- Luyện thủy!

Lang Gia Hoàng rốt cuộc đã không thể bình tĩnh nữa, trong lòng tràn ngập kinh khủng.

Thời điểm hắn dự định thi triển ra Thần Thông mạnh nhất, muốn công phá trận pháp, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một mảnh ma vân vô biên vô tận, một tấm ma bia hắc sắc khổng lồ từ trên trời rơi xuống, trấn áp lên đỉnh đầu của hắn.

- Võ Hồn Ấn!

Ánh mắt Lang Gia Hoàng trừng lớn, hai hàm răng cắn chặt, gọi ra Võ Hồn Pháp Thân trong cơ thể, ngưng tụ thành một đạo ấn ký võ đạo, oanh kích về phía Diệt Thế Thần Bia.

Chỉ khi tu vi đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ bảy, mới có thể tu luyện ra Võ Hồn Ấn!

Uy lực Võ Hồn Ấn tự nhiên không phải bình thường, có thể trấn sát hoàn toàn một chi quân đội, có thể đem một tòa thành nhỏ đánh cho chìm sâu vào trong lòng đất!

Thế nhưng, Võ Hồn Ấn do Lang Gia Hoàng đánh ra lại bị Diệt Thế Thần Bia mạnh mẽ nghiền nát.

- Phốc!

Lang Gia Hoàng trái lại bị thương càng thêm khủng bố, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Diệt Thế Thần Bia trấn áp đến đỉnh đầu Lang Gia Hoàng, gắt gao đè hắn chìm vào trong Luyện thủy, thân thể vậy mà không thể nhúc nhích được.

Bình luận

Truyện đang đọc