THẦN TỌA

- Rốt cục buông ra.

Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp vĩ đại ở trong quần áo của Lâm Hi cũng thở ra. Cô bé này ôm chặt quá làm nàng không thở nổi.

- Pháp khí trong chốc lát trả lại cho ngươi. Nhiều người ở đây rời khỏi nói sau.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Thượng Quan Dao Tuyết tự nhiên không có dị nghị, trong nội tâm nàng cũng có vấn đề hỏi Lâm Hi. Nàng nhớ tới tình hình lúc đó Lâm Hi tuyệt không may mắn còn sống sót, nhưng mà Lâm Hi chẳng những đi ra, hơn nữa còn hoàn thành nhiệm vụ khảo hạch.

Đi về phương xa thì có một gã đệ tử tiên đạo xem xét số bài của Lâm Hi, sau đó chính thức dẫn hắn vào ngọn núi hơi sâu.

- Đây là gian phòng của ngươi. Đồ vật cũng đặt ở chỗ này. Mặt khác, từ nay về sau ngươi chính chính là đệ tử ký danh của Thần Tiêu Tông. Thần Tiêu Tông chúng ta muốn làm đệ tử ngoại môn phải có tu vi Luyện Khí nhất trọng mới được, Luyện Khí tứ trọng trở thành đệ tử nội môn. Nếu đạt tới Luyện Khí thất trọng chính là thánh tử trong tông phái, địa vị tôn quý, cao cao tại thượng, một bước lên trời, ai nhìn thấy cũng phải tôn kính. Những điều này sau này ngươi sẽ biết, ta trước nói cho ngươi biết. Mặt khác nhớ kỹ tuyệt đối không được đắc tội thánh tử, thánh nữ nào. Đó là người chúng ta đắc tội không nổi.

Đệ tử tiên đạo nói câu sau cùng ngữ khí đặc biệt ngưng trọng.

- Đắc tội? Chỉ sợ ta không có vào tiên tông cũng đã đắc tội một thánh nữ.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ. Những lời này hắn cũng không có nói ra.

Long thế gia không chỉ ám hại hắn trong khảo hạch tiên đạo, còn hại cô cô của hắn. Cho dù Long thế gia buông tha hắn, Lâm Hi cũng không buông tha gia tộc này.

Đây là thù bất cộng đái thiên, Lâm Hi chưa tiến vào Thần Tiêu Tông cũng đã kết thù rồi.

Những ý nghĩ này chỉ ở trong đầu của Lâm Hi, cũng là ý niệm hắn kiên định duy trì. Rất nhanh Lâm Hi xoay người lại, khẽ vươn tay, nhìn Thượng Quan Dao Tuyết nói:

- Vào đi thôi, đến phòng của ta thảo luận.

Sau khi hhai người đi vào phòng, nhìn thấy trên giường có một tấm nệm, một cái sập luyện công, một cán bàn gỗ, mấy cái ghế dựa bằng gỗ, còn có một cái gương gỗ chứa quần áo.

Tuy bố trí gian phòng đơn giản như trước, nhưng so với gian phòng mà Lâm Hi ở ba ngày trước còn tinh xảo hơn nhiều.

C-K-Í-T..T... T ách!

Cửa phòng vừa đóng, Nữ Vương Hấp Huyết không nhịn được nữa C-K-Í-T..T... T kêu to một tiếng, từ trong ngực Lâm Hi bay ra ngoài. Chỉ thấy nàng "Phanh" một tiếng rơi xuống mặt đất, sương mù hiện ra, sau đó một mỹ nữ tuyệt sắc cao quý hiện ra trong phòng.

- Nữ Vương Hấp Huyết!

Thượng Quan Dao Tuyết quá sợ hãi, từ trên ghế gỗ lim đứng lên, nàng trong không gian thí luyện đã nhìn thấy Nữ Vương Hấp Huyết, tự nhiên nhìn là nhận ra nàng.

- Đừng hoảng hốt như vậy, đây là Nữ Vương Hấp Huyết thì đúng rồi, nhưng mà nàng đã thuần phục ta. Bây giờ là nữ bộc của ta!

Lâm Hi khoát khoát tay nói.

Thượng Quan Dao Tuyết nhìn qua thân thể tuyết trắng như ẩn như hiện, cực độ mị hoặc của Nữ Vương Hấp Huyết, gương mặt nhỏ nhắn của nàng phi thường đặc sắc, đột nhiên đứng dậy, tức giận nói:

- Lâm Hi, không thể ngờ ngươi lại là loại người này. Không ngờ cũng là kẻ ác nhân dâm tà...

Nói xong ống tay áo hất lên, sau đó tức giận rời đi.

Bá!

Hào quang lóe lên, Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp lập tức ngăn ở cửa ra vào, một ngón tay ưu nhã duỗi ra, khẽ cười nói:

- Tiểu cô nương, không được chủ nhân cho phép, muốn rời khỏi là phi thường không lễ phép nha. Nếu là như vậy ta không ngại hút sạch máu tươi của ngươi đấy.

Tuy nàng tư thái ưu nhã, nhưng trong ánh mắt màu xanh da trời lại không che dấu chút uy hiếp nào cả.

- Tạp Mễ Lạp, trở về.

Lâm Hi xanh mặt, biết rõ Thượng Quan Dao Tuyết hiểu lầm:

- Tốt rồi, ngươi nói ta dâm ác âm tà, ta không ngại. Nhưng mà ngươi có lẽ ít nhất cũng nên nghe ta nói chứ?

- Ngươi còn có lời gì để nói?

Thượng Quan Dao Tuyết tức giận nhìn chằm chằm vào Nữ Vương Hấp Huyết. Tạp Mễ Lạp cũng không nhường chút nào, từ trên cao nhìn xuống, thú vị nhìn qua Thượng Quan Dao Tuyết.

Nàng đã sớm cảm giác được tiểu cô nương này tức giận rời đi, nhưng mà nghe ra nguyên nhân nàng nói Lâm Hi "Dâm ác âm tà".

- Thật là tiểu cô nương rất thú vị.

Trong lòng Tạp Mễ Lạp thầm nghĩ, lại ức chế không nổi thầm nghĩ:

- Nàng vẫn còn là xử nữ dấy, huyết dịch có lẽ rất không tồi a.

Nghĩ như vậy nhịn không được duỗi đầu lưỡi mềm mại hồng nhuận phơn phớt liếm liếm bờ môi. Không chỉ có Yêu Nữ Hấp Huyết mới bị huyết dịch hấp dẫn, Nữ Vương Hấp Huyết càng như vậy.

- Đủ rồi. Ngươi muốn làm nàng sợ sao?

Lâm Hi xuyên thấu qua khế ước thủy tổ quát lên, ẩn ẩn lộ ra vài phần uy hiếp.

Sắc mặt Nữ Vương Hấp Huyết biến hóa, biết rõ Lâm Hi tức giận, thần sắc hơi có chút cứng ngắc. Lâm Hi tuy nói chuyện với Thượng Quan Dao Tuyết tính tình rất tốt, cũng không có quá tự cao tự đại với nàng. Nhưng cũng không nói Lâm Hi không khống chế được Nữ Vương Hấp Huyết.

Tạp Mễ Lạp nhớ rất rõ ràng, Lâm Hi lúc xông vào thần miếu sát phạt quả quyết, lãnh khốc vô tình, cũng có hương vị huyết tinh đậm đặc.

Lâm Hi không nói thì không tính, vừa nói thì giải quyết dứt khoát, tuyệt đối không cho cải lời.

Bá!

Thân hình Tạp Mễ Lạp nữ vương lóe lên, xuất hiện bên cạnh bàn gỗ, ngồi ở một trên ghế, vểnh đùi ngọc tuyết trắng thon dài không nói lời nào.

- Chuyện không như ngươi nghĩ đâu.

Lâm Hi lúc này mới đem chuyện xảy ra trước trước sau sau nói kỹ càng.

- Nói như vậy, ngươi sở dĩ lưu nàng lại là vì trong nội tâm không đành lòng, hơn nữa nàng còn phát lời thề thủy tổ?

Tuy Thượng Quan Dao Tuyết vẫn còn có chút tức giận, nhưng ngữ khí cũng dịu đi không ít. Hoặc là trong tiềm thức của nàng nguyện ý tin tưởng.

Lâm Hi cũng không hiểu, tại sao mình nói nhiều như vậy. Kỳ thật hắn hoàn toàn không cần giải thích. Nhưng mà hắn đối với Thượng Quan Dao Tuyết cảm giác rất không tồi, trải qua thí luyện chi môn, quan hệ giữa hai người gần hơn rất nhiều.

Hơn nữa nếu như không phải Thượng Quan Dao Tuyết cấp cho hắn "Hoàng kim thiềm thừ", chuyện này càng khó giải quyết.

Từ mặt tình cảm, Lâm Hi không hy vọng bằng hữu này hiểu lầm.

- Ngươi nên biết, ta đối mặt địch nhân cường đại cỡ nào. Chuyện này ngươi cũng nhìn thấy. Bọn chúng có thể ở trong khảo hạch tiên đạo của Đại thế giới Tiên đạo động tay động chân, hơn nữa phái cường giả Luyện Khí Cảnh ra giết ta. Hơn nữa còn là luồng công kích yếu nhất. Ta phải nghĩ toàn bộ biện pháp tăng cường thực lực của ta. Mà Tạp Mễ Lạp thuần phục với ta phi thường trọng yếu, có thể trợ giúp ta thật lớn.

Lâm Hi mở miệng nói.

Thượng Quan Dao Tuyết nhớ tới lúc đuổi giết trước đó, tuy ngoài miệng không thừa nhận, nhưng trong nội tâm đã tin. Nhưng mà trong nội tâm có vị chua, cảm giác đố kỵ không có giảm bớt.

Cao quý, lãnh diễm, hơn nữa thường xuyên không mảnh vải che thân, Tạp Mễ Lạp nữ vương lực sát thương quá lớn. Làm cho nàng có cảm giác bị uy hiếp mạnh mẽ.

Bình luận

Truyện đang đọc