THẦN TỌA

Ngay lúc Lâm Hi đến Băng Sương Tuyết Nguyên, một đạo tiên khí hạo hạo đãng đãng, từ nam mà đến, đã rơi vào biên giới Bắc Bộ Băng Nguyên.

Tiên khí thu lại, lộ ra nhân ảnh bên trong. Thân ảnh này cũng không cao lớn lắm, ngược lại có một cổ cảm giác mảnh khảnh. Trên người Hắn, hoặc là Nàng phủ lên một lớp áo khoát màu đen, trên đó có một cái mũ đen rủ xuống rơi xuống, che khuất khuôn mặt

- Cuối cùng đã tới.

Người này Xùy~~ một tiếng, gỡ xuống cái mũ trên đầu, lộ ra một khuôn mặt trẻ tuổi, tuyệt mỹ. Chỉ là biểu lộ trên mặt lại đạm mạc như băng sơn, vạn năm không thay đổi.

Long Băng Nhan nhìn qua trước phiến Băng Nguyên bao la trước mắt, ánh mắt lập loè bất định.

- Bắc Bộ Băng Nguyên....Lâm Hi, ngươi thật đúng là đủ khó chơi. Bất quá, phiến băng tuyết chi địa này cũng sẽ trở thành nơi chôn xương của ngươi thôi. Vận mệnh của ngươi, sẽ kết thúc ở đây a!

Trong mắt Long Băng Nhan hiện lên một tia lăng lệ ác liệt, ánh mắt của nàng dài đằng đẵng, tựa hồ xuyên thủng hư không, quét đến tất cả các nơi.

Xùy~~!

Long Băng Nhan thủ đoạn run lên, phát ra một tấm Pháp phù óng ánh sáng chói, trong phong tuyết chi địa mênh mông, Pháp phù lập tức biến mất tại trong gió tuyết.

Lê-eeee-eezz~!!

Sau khi pháp phù biến mất không lâu, ở một nơi sâu liền vang lên một hồi tiếng kêu to vang vọng trong mây. Theo sát phía sau, một đạo pháp phù thanh sắc hóa thành lưu quang, ông một tiếng, xuyên qua vô số không gian và gió tuyết, bay tới.

Bá!

Long Băng Nhan thủ đoạn giương lên, lập tức bắt vào tay. Liếc nhìn kỹ, lập tức nhẹ gật đầu.

Ông!

Thân hình nhoáng một cái, Long Băng Nhan liền biến thành một đạo tật điện, biến mất trong Băng Nguyên.

... ...

Nhiệt độ ở Băng Sương Tuyết Nguyên còn thấp hơn Cự Lang Tuyết Nguyên nhiều.

Trên đường đi nhiệt độ gấp gáp hạ thấp, bất quá, gió tuyết ngược lại không nhiều như vậy.

Tuyết đọng trên mặt đất cũng ngày càng mỏng. Nhưng tầng băng dưới nền đất lại ngày càng dày.

Cái này do nhiệt độ ở đây quá thấp, hạt tuyết trên mặt đất đều đã ngưng kết lẫn nhau, dung hóa thành băng rồi. Tuyết rơi cần nhiệt độ thấp, nhưng lúc thấp quá mức thì không thể nào có tuyết rơi được.

- Đó là cái gì? Nơi rét lạnh như vậy sao có thể có cây?

Tạp Mễ Lạp nhìn một mảnh rừng cây tuyết trắng phía dưới kinh ngạc nói.

Những cây cối này toàn thân tuyết trắng, rất cao lớn. Nếu như không nhìn kỹ, rất dễ dàng lẫn lộn những cái cây này với tuyết đọng ở chung quanh.

- Tuyết Thiết Bân, là loại cây chỉ vùng địa cực mới có. Chịu lạnh rất tốt. Loại này cây, chất liệu rất chắc chắn, cơ hồ tương đương với sắt thép. Trong các hoàng triều ở thế tục cũng là một thứ phi thường xa xỉ. Bình thường dùng để kiến tạo cung điện. Nếu như bán cho những hoàng triều trong thế tục, ngược lại có thể bán được không ít hoàng kim.

Lâm Hi nhìn thoáng qua nói.

Lâm Hi về sau đã xem hết Tiên Đạo Đại Thế Giới , đối với những vật này khi rảnh rỗi cũng có đọc lướt qua, nhưng không nhiều lắm.

Tuyết Thiết Bân xác thực rất được hoan nghênh, là tài liệu quý trọng để xây dựng kiến trúc hoàng thất.

Chỉ có điều, Lâm Hi hiện giờ bước chân vào Tiên Đạo Đại Thế Giới, các loại vật như hoàng kim, bạch ngân đối với đã không có tác dụng gì lớn nữa. Bằng không nói không chừng thật sự sẽ đào những Tuyết Thiết Bân này đến thế tục đổi đại lượng hoàng kim.

Sau khi xâm nhập vào Băng Sương Tuyết Nguyên, đất tuyết dần dần ít đi, trước mắt bắt đầu xuất hiện đại lượng băng xuyên, băng sơn, Băng Nguyên phập phồng. Xa xa nhìn lại, bóng loáng thấu triệt, tinh tinh lượng lượng, giống như tấm gương vậy.

- Quát!

Bỗng nhiên ngay lúc đó, một hồi tiếng quát mắng từ xa sau băng sơn ở phương xa truyền ra, mơ hồ nương theo tiếng đánh nhau.

- Ân? Qua xem thử.

Trong mắt Lâm Hi lóe lên tinh mang, đột nhiên nói.

Người đi vào Bắc Bộ Băng Nguyên cũng không ít, bất quá, phân tán đến khu vực tam đại tuyết nguyên lại rất ít ỏi.

Lâm Hi sau khi xâm nhập vào Bắc Bộ Băng Nguyên, ngoài bản thân ra, thật sự không thấy được người nào cả. Hôm nay khó được nhìn thấy mấy người trong tiên đạo, tự nhiên phải đi qua xem một chút rồi.

Hô!

Cuồng phong gào thét, Địa Ngục Ma Long hai cánh chấn động, tốc độ nhanh như sao băng, trong nháy mắt đã bay qua vài tòa băng xuyên cao lớn.

Ngay sau một tòa băng sơn bóng loáng dốc đứng, cao tới ngàn trượng, Lâm Hi thình lình trông thấy mấy người mặc đạo bào, đang bị vài nhân ảnh khí tức cường đại vây quanh. Nguyên một đám cực kỳ nguy hiểm, mắt thấy đã sắp bị tru sát tại chỗ.

- Là người của Tiên La Phái!

Đôi mắt Lâm Hi nháy một cái, liếc mắt đã nhận ra thân phận của mấy tên mặc đạo bào kia.

- Khặc khặ-x-xxxxx, Tạp Mễ Lạp, mấy người kia có thể là đồng loại của ngươi đấy.

Địa Ngục Ma Long cái mũi khẽ nhăn một cái, đột nhiên quái khiếu nói.

- Câm miệng! Chỉ cần không phải là Hấp Huyết Nữ Yêu nhất tộc chúng ta, tất cả đều không phải là đồng loại của ta.

Tạp Mễ Lạp mặt lạnh mắng.

Những người vây quanh đệ tử Tiên La Phái kia yêu khí trùng thiên, nhìn qua đã biết là do Yêu tộc biến hóa. Cũng không phải nhân loại chính thức!

Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, thường thường Yêu tộc phi nhân loại đều được coi như đồng loại. Nhưng kỳ thật trong Yêu tộc căn bản không có loại cách nghĩ Đồng bào, Đồng tộc như thế. Như Hấp Huyết Nữ Vương cho tới bây giờ cũng không cho rằng Hấp Huyết Nữ Yêu là đồng tộc gì với các yêu loại khác!

Trong yêu tộc, yêu loại giết nhau như giết gà cũng có rất nhiều.

- Chủ nhân, có cần cứu không?

Địa Ngục Ma Long nói.

- Xem một chút đã.

Lâm Hi nói, ánh mắt nhìn phía trước.

- Ah!

Đang nghĩ vậy, một tiếng kêu thê lương của nữ tử từ phía trước truyền đến.

- Sư muội!

- Sư muội!

Một hồi tiếng rống phẫn nộ, kinh hoàng từ trong chiến trường truyền đến.

Lâm Hi thấy rõ ràng, chỉ thấy một gã đại hán Yêu tộc ngự động phi kiếm, một kiếm đâm về phía một nữ đệ tử của Tiên La Phái. Một kiếm như vậy, cũng không khó ngăn cản, chỉ là nữ đệ tử kia rõ ràng chân khí đã tiêu hao quá lớn, tình trạng kiệt sức, không cách nào ngăn cản được nữa.

Một màn này, khiến các đệ tử Tiên La Phái khác ở chung quanh nhìn thấy tròn mắt muốn nứt, giận dữ gầm lên. Chỉ là cả đám đều bị vài tên Yêu tộc khác cuốn lấy, cố tình mà vô lực, căn bản không cách nào cứu viện được.

Lập tức nữ đệ tử Tiên La Phái kia phải chết dưới phi kiếm của Yêu tộc...

- Aizz!

Lâm Hi thở dài một tiếng, cùng là đệ tử tiên đạo, cuối cùng cũng có chút không đành lòng. Không thể thấy chết mà không cứu được.

Xùy~~!

Ngón tay bắn ra, một đám khí kình lăng lợi bắn ra, vượt qua khoảng cách mấy ngàn trượng.

BOANG...!

Nói thì chậm, diễn ra lại nhanh. Ngay lúc pháp kiếm của đại hán Yêu tộc bắn tới trán nữ đệ tử Tiên La Phái kia thì chỉ nghe BOANG... một tiếng, chỉ khí lóe lên, chuôi pháp kiếm thiên chuy bách luyện, cứng như kim cương kia lập tức cắt thành hai đoạn, bay ra ngoài!

- Ai!

Một tiếng bạo rống, chấn động khăp sơn cốc.

Lâm Hi vừa ra tay lập tức đã hấp dẫn lực chú ý của đám Yêu tộc. Từng đạo hung quang, đồng thời nhìn sang.

- Đã đắc tội, vậy dứt khoát đắc tội đến cùng thôi!

Lâm Hi cũng không nói chuyện, đứng dậy từ trên lưng Địa Ngục Ma Long, dưới chân đạp mạnh lập tức đã vượt qua hơn mười trượng, ngón tay bắn ra, lại một đám chỉ khí bắn ra.

BA~!

Yêu khí hộ thân của một gã cao thủ Yêu tộc bị xuyên thủng, trực tiếp đánh ra một cái động lớn trên trán, thân hình run lên hai cái, trực tiếp ngã xuống.

Lâm Hi vận dụng tự nhiên là Phấn Toái chân khí, loại chân khí này vô cùng lăng lệ ác liệt, dùng chỉ khí bắn ra, bị đánh vào, hộ thể chân khí cũng không thể đỡ nổi. Nơi trọng yếu như sọ não bị xuyên thủng, cho dù là sinh vật có cấu tạo thân thể bất đồng với nhân loại như Yêu tộc cũng phải chết tại chỗ.

Phấn Toái Đại Pháp của Lâm Hi đã tu luyện tới tiểu thành, năng lực xuyên thấu tương đối cường hãn. Nhiệm Vụ trưởng lão từng nói, bảo Lâm Hi không được đơn giản triển lộ, đặc biệt là không muốn nên thi triển trước mặt người Thái Nguyên Cung.

Bất quá, những người này đều là đệ tử Tiên La Phái. Hơn nữa, Lâm Hi dùng chỉ khí bắn ra, loại phương thức này à rất khó phân biệt ra được lai lịch chân khí, Lâm Hi cũng không sợ bọn họ phân biệt ra được gì.

- Muốn chết! Giết hắn đi!

Lâm Hi ngón tay bắn ra, giết chết một gã Yêu tộc, chẳng những không dọa lùi những Yêu tộc này, ngược lại còn khơi dậy hung tính của bọn hắn nữa.

- Lê-eeee-eezz~!!

Một gã kêu to, trong đó một gã cao thủ Yêu tộc lướt đến. Rung thân nhoáng một cái, lập tức hình thể kịch liệt bành trướng, trong chốc lát, hóa thành một đầu Trĩ Kê cực lớn, bất quá đầu Trĩ Kê này vô cùng khổng lồ, phảng phất như một tòa phòng ốc vậy. Hơn nữa trên đầu mọc ra ba cọng lông chim hoàng kim, lông chim quanh thân cứng rắn như sắt, vô cùng hung hãn.

Hô!

Đầu Trĩ Kê Yêu tộc kia mở hai cánh ra, lập tức nhanh như điện chớp, vọt về phía Lâm Hi.

Phanh!

Khó khăn lắm bay lên, đột nhiên một đạo hồng ảnh dùng tốc độ càng nhanh hơn, phảng phất như một khối thiên thạch trùng trùng điệp điệp nện xuống dưới, lập tức đột phá hộ thể yêu khí của đầu Trĩ Kê Yêu tộc kia, rơi vào trên lưng nó.

Nguyên lai Tạp Mễ Lạp thấy tên Yêu tộc này ra tay cũng lập tức ra tay chặn đường rồi. Hấp Huyết Nữ Vương sau khi tiến hóa đến Luyện Khí đệ lục trọng thực lực đã có biến hóa về chất, một điểm rõ ràng nhất chính là tốc độ, ngay cả mắt thường cũng không thấy rõ.

Mà ngay cả Lâm Hi, tốc độ chỉ sợ cũng không bằng Tạp Mễ Lạp!

- Chút thực lực ấy, cũng dám ra tay với chủ nhân, thật sự là tự tìm đường chết!

Tạp Mễ Lạp mặt như băng sương, toàn thân lộ ra một cổ hàn ý tận xương. Miệng rộng mở ra, hung hăng cắn xuống chợt nghe một hồi tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.

Đầu Trĩ Kê Yêu tộc này có tu vi Luyện Khí đệ ngũ trọng sơ kỳ, sao có thể so được với Hấp Huyết Nữ Vương Luyện Khí lục trọng. Bị nàng một ngụm cắn lấy, đột nhiên máu huyết trong cơ thể như bị tháo nước, cơ hồ bị hấp không còn gì, khiến hắn sợ tới mức vong hồn xuất khiếu.

Tạp Mễ Lạp hút sạch máu tươi của nó, bàn tay chỉ nhấn một cái, đầu Trĩ Kê Yêu tộc kia lập tức rơi xuống giữa không trung, nổ thành phấn vụn.

- Khặc khặ-x-xxxxx, Long gia gia đã đến. Đám yêu quái các ngươi đều nhận lấy cái chết đi!

Địa Ngục Ma Long cũng hóa thành một đạo hắc quang bắn nhanh ra. Miệng rộng mở ra, Địa Ngục Liệt Diễm uy lực tăng lên mấy trù lập tức đánh trúng một tên cao thủ Yêu tộc trở tay không kịp, đốt thành nó thành bột phấn.

- Súc sinh!

Bên kia Yêu tộc đỏ hồng mắt, giận dữ gầm lên, xoáy lên yêu khí ngập trời, phác thiên cái địa đánh tới Địa Ngục Ma Long. Kết quả bị móng vuốt Ma Đồ tùy ý vung lên, lập tức đánh cho yêu khí nổ tung, máu tươi từ trong lỗ chân lông nổ ra.

Địa Ngục Ma Long sau khi tiến hóa đến Luyện Khí đệ lục trọng đã có thể tùy ý câu thông với ma khí trong Thâm Uyên. Tùy ý vung lên, đều có lực lượng vô cùng. Nào phải đầu Yêu tộc này có thể ngăn cản chứ.

Dù sao, địa ngục nhất tộc trời sinh thân hình đã cường hoành hơn Yêu tộc một ít rồi!

- Giết bọn chúng đi!

Đệ tử Tiên La Phái được Lâm Hi trợ giúp, sao lại không biết thừa cơ ra tay, tập hợp mọi người lại, qua vài lần đã giết chết một tên Yêu tộc.

- Dám ở Băng Sương Tuyết Nguyên đồ sát Yêu tộc, các ngươi chết chắc rồi... Chết chắc rồi!

Đầu Yêu tộc còn lại thấy tình thế không đúng, lập tức cướp đường mà trốn. Nó trong nội tâm tức giận, một bên uy hiếp chửi bới, một bên chạy trốn.

- Chúng ta có chết hay không còn chưa biết. Nhưng ngươi chết, lại là chuyện ngay lập tức.

Lập tức tên cao thủ Yêu tộc kia chạy đi xa, Lâm Hi cũng không nóng nảy. Ngón tay tùy ý điểm một cái, một đám Phấn Toái chân khí phá không mà ra.

Thực lực hắn hiện giờ đã lăng áp tất cả Thánh tử. Ngón tay điểm ra, uy lực mạnh đến nổi không thể tưởng tượng nổi.

- Ah!

Chỉ nghe một tiếng hét thảm, tên cao thủ Yêu tộc kia đã chạy đi hơn năm ngàn trượng tự cho đã tìm được đường sống. Sau đó thân hình run lên, kêu thảm một tiếng, lập tức rớt xuống...

Bình luận

Truyện đang đọc