THẦN TỌA

Oanh!

Trong tiếng nổ cực lớn này va chạm với pháp lực của Lâm Hi sinh ra tiếng nổ kinh thiên.

Ầm ầm!

Kình khí vô cùng bắn thẳng ra ngoài, Lâm Hi thần cản sát thần, phật ngăn giết phật, lần đầu tiên gặp phải đối thủ như vậy. Tầng pháp lực kia bị Phúc Thiên Hư Tiên dùng Cự Linh Đại Yêu Thuật đánh tan, chỉ duy trì thêm một lúc là biến thành bụi phấn.

Ngàn vạn đạo pháp lực tan rã như không khí.

- Phanh!

Thân hình Lâm Hi giống như một viên đạn pháo đụng mạnh vào vách giếng. Một tầng cấm chế màu vàng hiện ra sau lưng hắn, bảo hộ vách giếng, cũng gián tiếp nâng Lâm Hi lên.

- Lực lượng thật cường đại!

Nội phủ của Lâm Hi chấn động mạnh mẽ, vết máu từ khóe miệng của hắn trào ra ngoài. Tuy hắn bị thua một chiêu nhưng cũng không có bị thương quá nặng, hắn tu luyện Liệt Dương Thể khác với những thân thể khác, thân thể mạnh mẽ có thể sánh bằng Địa Ngục Ma Long. Hơn nữa trong cơ thể có Vạn Hoàng Đồ chống đỡ, chỉ bị chút chấn động nhỏ mà thôi.

- Mười hai tên, không ngờ người này có thể thi triển Cự Linh Đại Yêu Thuật, tuyệt đối có thể so sánh với mười hai tên thánh tử của tông phái.

Tuy Lâm Hi bại trong tay Phúc Thiên Hư Tiên, nhưng cũng không có chút nhụt chí nào cả, ngược lại ánh mắt sáng ngời và chiến ý mười phần.

Lúc này tuy hắn bại nhưng thực sự cũng giúp Lâm Hi nhận ra chênh lệch giữa mình và Hư Tiên.

Hư Tiên trong Luyện Khí Cảnh đại biểu cho Cường đại, đại biểu cấp cao nhất của Luyện Khí Cảnh, đã là đám người tiếp xúc với tiên.

Tại Dong Lô Tiểu Địa Ngục có vài tên Hư Tiên Đâu Suất Cung vừa xuất hiện thì Lâm Hi cùng Thanh Liên thánh nữ đã trở tay không kịp.

Ở bên ngoài Tiên Đạo Đại Thương Minh hắn bị một tên Hư Tiên giết té đái.

...

Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới bị một tên Hư Tiên thực lực cường đại giết chạy dài mất mặt không chịu nổi. Trái lại từ khi bị Hư Tiên đuổi giết thoát được một mạng thì hắn cũng nên lấy đó làm kiêu ngạo.

Lâm Hi nhìn thử một lần chênh lệch của hắn và những cao thủ chân chính này.

Loại giao thủ này không có trợ giúp cho việc tăng trưởng thực lực bản thân. Nhưng lại có thể trợ giúp tăng trưởng đảm phách, tầm mắt, kiến thức cùng kinh nghiệm. Những lực lượng này nhìn không rõ ràng, nhưng đối với đệ tử tiên đạo lại không thể xem nhẹ, thậm chí có lúc còn hữu dụng hơn mọi thứ.

Những ý niệm này quanh quẩn trong đầu Lâm Hi. Sau một khắc Lâm Hi lập tức từ vách tường Băng sương chi tinh bắn thẳng lên cao.

- Đi!

Lâm Hi không chút do dự, mượn giao thủ vừa rồi, chân khí của hai bên hỗn loạn hắn bay thẳng lên miệng giếng.

Băng sương chi tinh quá chật, bất lợi cho Lâm Hi ra tay. Một khi bị người ta khóa miệng giếng thì hai mặt giáp công, đến lúc đó hắn là rùa trong hủ, muốn thoát cũng không được.

Mục tiêu của Lâm Hi chính là thu hoạch một ngàn vạn cân Băng Sương Ma Thiết, mà không phải trừ ma vệ đạo, đối phó hai đầu đại yêu Hư Tiên có thế lực phức tạp này, nếu như bị người của Đâu Suất Cung kiếm tiện nghi lúc đó khóc không ra nước mắt.

Ông!

Băng sương chi tinh hàn khí bộc phát như thủy triều, lại hỗn tạp với chân khí cuồng bạo của hắn đã hỗn loạn. Nhưng mà thân hình Lâm Hi lại bơi như cá trong nước, không bị những chân khí hỗn loạn và hàn khí này ảnh hưởng. Lóe lên vài cái đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Phúc Thiên Hư Tiên.

- Chạy đi đâu! Xuống cho ta!

Một bàn tay hoàng kim nhìn thì như chậm nhưng lại rất nhanh, dùng xu thế che khuất bầu trời nắm lấy mắt cá chân của Lâm Hi, nhưng Phúc Thiên Hư Tiên cũng thừa cơ ra tay.

- Muốn giao thủ thì hãy đợi lần sau ta quay trở lại!

Bàn chân Lâm Hi đạp mạnh xuống, một đạo pháp lực cuồng bạo bắn thẳng ra ngoài.

Phanh!

Song phương vừa chạm đã phân ra, Lâm Hi mượn lực lượng chấn vỡ này nhanh chóng thoát ra khỏi chế ngự của Phúc Thiên Hư Tiên, càng mượn xu thế phản chấn bay ra khỏi miệng giếng.

- Hừ!

Phúc Thiên Hư Tiên hừ lạnh một tiếng muốn đuổi theo. Nhưng vào lúc này đột nhiên thần sắc biến đổi, hắn vội vàng dừng bước lại nhắm mắt vận công.

- Ti!

Sau một lát một đoàn hỏa diễm từ trong máu của hắn bị bức ra khỏi đầu ngón tay.

Sau khi đoàn hỏa diễm này xuất hiện cũng không tiêu tán, mà là ngưng tụ thành bộ dáng hỏa xà nho nhỏ nhìn qua Phúc Thiên Hư Tiên khàn giọng gầm rú, ánh mắt hung ác. Miệng của nó cắn chặt đầu ngón tay của Phúc Thiên Hư Tiên, giống như muốn từ yêu khí ở đầu ngón tay Phúc Thiên Hư Tiên chui vào trong cơ thể của hắn.

Tình cảnh thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị!

Vừa ới giao thủ với đối phương thì Lâm Hi cũng đánh pháp lực hỏa diễm vào trong người đối phương.

Phúc Thiên Hư Tiên vốn không xem những chuyện này vào trong lòng. Chân khí của hắn hùng hồn đến cực điểm, cho dù là chân khí gì xâm nhập cũng nhanh chóng bị bức ra ngoài cơ thể. Nhưng mà Liệt Dương Chân Hỏa của Lâm Hi phẩm chất rất cao, là chân hỏa cấp bậc đại viên mãn cho nên cũng không có bị yêu khí của Phúc Thiên Hư Tiên mài nhỏ.

Ngược lại trong hỏa diễm mạnh mẽ này còn có tính chất thôn phệ, nuốt trong yêu khí trong người của hắn và có xu thế lửa cháy thảo nguyên. Khiến cho Phúc Thiên Hư Tiên không thể không ưu tiên khu trừ đoàn hỏa diễm này ra khỏi cơ thể.

Nếu không thời gian càng lâu thì đoàn hỏa diễm này càng mạnh, cuối cùng sẽ không thể vãn hồi được.

- Huyết thống hỏa xà?

Phúc Thiên Hư Tiên nhìn qua con hỏa xà cực kỳ hung bạo trên đầu ngón tay, trên mặt lộ ra thần sắc âm trầm.

Thượng cổ hỏa xà tính tình tham lam, có tính chất thôn phệ hỏa diễm trời sinh. Hơn nữa Thượng cổ hỏa xà tuy được xưng là thần linh thượng cổ nhưng bản thể của nó lại thuộc về yêu tộc. Đối với Phúc Thiên Hư Tiên là yêu tộc vùng địa cực có tác dụng khắc chế mạnh hơn các yêu tộc khác nhiều.

Yêu khí trong người Phúc Thiên Hư Tiên đối với thượng cổ hỏa xà mà nói vốn chính là lực lượng đồng nguyên của mình. Thượng cổ hỏa xà thôn phệ yêu khí giống như lấy đồ vật của bản thân. Hơn nữa bàn về tính chất thì hỏa diễm của thượng cổ hỏa xà còn cao hơn yêu khí của hắn nhiều lắm!

- Ba!

Ngón tay Phúc Thiên Hư Tiên bắn ra, lập tức chấn nát hỏa xà này. Sau đó nhanh chân đuổi theo đối thủ.

...

Bên phía Băng Sương Cung hiển nhiên trước đó không ngờ rằng trong Băng sương chi tinh có nhân loại ẩn nấp, rõ ràng có thể liền xông qua ba phó cung chủ cùng Phúc Thiên Hư Tiên ngăn cản. Thế cho nên Lâm Hi xông qua Phúc Thiên Hư Tiên ngăn cản cho nên không bị đánh lén gì cả.

- Đến rồi!

Trong mắt Lâm Hi có ánh sáng xuất hiện, càng lúc càng lớn. Ban đầu là nhỏ như hạt gạo, rất nhanh đã biến thành vòng tròn. Lâm Hi thậm chí có thể xuyên qua miệng giếng nhìn thấy bầu trời thanh tịnh trên Mục Mã Phong bên.

Ầm ầm!

Lúc tới gần miệng giếng thì pháp lực của Lâm Hi chấn động, pháp lực bàng bạc phối hợp với vụn băng, mảnh tuyết và băng sương thiết phấn và không khí lạnh cuồn cuộn lao ra khỏi Băng sương chi tinh.

- Ah!

Hai bóng người tiềm phục trước Băng sương chi tinh nhìn thấy Lâm Hi nhảy ra, bản năng nhảy ra công kích. Nhưng mà bị pháp lực của Lâm Hi ở giữa không trung đánh ra chém trúng cơ thể và vỡ tan.

Răng rắc!

Lâm Hi rơi trên mặt đất đã giẫm lên mấy khối băng vụn.

- Đi ra!

Trong nội tâm Lâm Hi vui vẻ, khóe miệng tươi cười.

- Hừ! Rốt cục đợi đến lúc ngươi đi ra!

Một âm thanh lạnh thấu xương từ trên đầu truyền tới. Lâm Hi còn không có kịp phản ứng, một đạo bóng tối từ trên cao đánh xuống, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai trấn áp Lâm Hi.

- Cực Đống Đại Pháp!

- Không tốt!

Trong nội tâm Lâm Hi cả kinh, đối phương nắm giữ thời cơ đúng là nhất tuyệt. Giống như đã đoán được từ trước sẽ xảy ra chuyện gì, lợi dụng hai tên phó cung chủ Băng Sương Cung hấp dẫn công kích của mình, đồng thời trong một sát na đã ra tay ngay lập tức.

- Liệt Dương đại...

Chữ cuối cùng không nói ra được.

Không gian bốn phía bị giam cầm, hàn khí trong thiên địa giống như bị bàn tay vô hình nắm giữ lại, ngay cả không khí giống như đối nghịch với Lâm Hi, ngăn cản bước chân của hắn.

Tạch...

Chân khí của Lâm Hi vừa vận chuyển một nửa, một bàn tay lớn như núi như băng tinh từ trên trời giáng xuống, năm ngón tay mở ra bao lấy Lâm Hi.

Đạo lực lượng này chấn đắc cả tòa Mục Mã Phong chấn động mạnh. Sau đó nhiệt độ trong thiên địa hạ thấp, chỉ trong nháy mắt lực lượng âm hàn này nhanh chóng bao phủ Lâm Hi vào trong, đông hắn thành băng điêu.

Ba ba ba!

Một âm thanh bạo phát ra ngoài, bàn tay hàn băng trong suốt rậm rạp chằng chịt từ không trung rớt xuống. Đó là không gian bị đóng băng, hóa thành khối băng rớt xuống.

Hô!

Tiếng gió rung động, một thân ảnh trẻ tuổi gương mặt tuấn mỹ từ trong lầu các của Băng Sương Cung rơi xuống, bước chân điểm lên miệng giếng. Trong giếng phun ra hàn khí giống như phụ trợ thân ảnh của hắn, hắn giống như thiên thần hàng thế.

Những băng sương chi khí này căn bản hắn không cần luyện hóa và trực tiếp đã bị hắn hấp thu.

- Hừ! Lá gan không nhỏ, thực lực không kém. Đáng tiếc chọn sai nơi rồi, một luyện khí sĩ hỏa hệ dám tiến vào Mục Mã Phong, quả thực không biết sống chết.

Hai tay Trấn Địa Hư Tiên vun lên, nhìn qua Lâm Hi hừ nhẹ nói một câu.

Trấn Địa Hư Tiên dung mạo có năm phường tương tự Phúc Thiên Hư Tiên, nhưng mà uy nghiêm còn cao hơn cả Phúc Thiên Hư Tiên, lạnh tuấn khác biệt, ánh mắt Trấn Địa Hư Tiên linh hoạt rất nhiều, lúc chuyển động mang cho người ta cảm giác cơ trí gian xảo.

Trên Mục Mã Phong mọi thứ đều do Phúc Thiên Hư Tiên ra mặt, nhưng quyết định đều là Trấn Địa Hư Tiên.

Đối với khống chế thời cơ thì Trấn Địa Hư Tiên còn hơn xa Phúc Thiên Hư Tiên. Lâm Hi lao ra khỏi miệng giếng đã bị hai tên phó cung chủ phối hợp Trấn Địa Hư Tiên đông cứng Lâm Hi.

Ầm ầm!

Tiên khí mênh mông cuồn cuộn, một đạo khí tức khổng lồ mang theo yêu khí mạnh mẽ từ trong băng sương chi tinh lao ra.

- Bắt được?

Phúc Thiên Hư Tiên bay ra khỏi miệng giếng, chậm rãi nói.

- Có thể không sao? Ha ha, đạo cao một thước, ma cao một trượng. Tu vi chân hỏa của hắn còn kém, đáng tiếc không ngăn được Cực Đồng Đại Pháp của ta.

Một ngón tay Trấn Địa Hư Tiên chỉ qua cách đó không xa, chỉ vào Lâm Hi đang đóng băng, nói:

- Hừ! Vậy sao?

Cười lạnh một tiếng, sau đó hai con đại yêu Hư Tiên không coi vào đâu, băng điêu đông cứng Lâm Hi lập tức nổ tung, mảnh vụn bắn ra bốn phía.

Bình luận

Truyện đang đọc