THẦN TỌA

- Không có tác dụng đâu. Ô Thiết Tà Tôn là nhân vật tà đạo, cứng mềm không ăn. Trướng của chúng ta hắn cũng chưa chắc sẽ mua. Trước nhìn xem thử, ở đây dù sao cũng là Tiên Đạo Đại Thương Minh. Có tên tuổi của Thượng Quan Thánh Thông trấn áp, hắn không dám ở bên trong xằng bậy đâu. Bất quá, thời gian chúng ta ra tay phải nói trước. Nếu như bị Ô Thiết Tà Tôn vượt lên trước, chúng ta cũng chỉ có thể ăn không khí thôi.

Lão đại "Thanh hồ" nói.

- Vậy được rồi, đầu tiên chờ chút đã.

Năm người an tĩnh lại, chuẩn bị hành sự tùy theo hoàn cảnh.

Lúc nói chuyện, tên tán tu kia thấy Ô Thiết Tà Tôn đã sớm thay đổi sắc mặt. Chỉ có Lâm Hi vẫn như thường.

Thời gian hắn chính thức tiếp xúc thế giới tiên đạo còn ít, cũng không biết cái gì mà Ô Thiết Tà Tôn. Bất quá, cho dù có biết, cũng chưa chắc đã để ý. Trên Thần Tiêu Sơn, hắn ngay cả Hộ pháp trưởng lão Tiên Đạo Cảnh còn không sợ, chẳng lẽ còn sẽ một tên tặc "Ô Thiết Tà Tôn" sao?

- Không nên chọc ta, lăn xa một chút! Sáu ngàn Tiên La Đan, ta muốn!

Con mắt Lâm Hi nhắm lại, trong mắt hiện ra lệ khí hung ác, so với "Ô Thiết tà tôn" còn bá đạo và hung tàn hơn!

Oanh!

Vừa nói ra lời này tất cả mọi người lập tức biến sắc, ngay cả tán tu bán hàng sắc mặt cũng thay đổi.

Gương mặt của Ô Thiết tà tôn hiện tại biến thành màu trắng xanh!

Ô Thiết tà tôn cảm giác mình đã đủ cuồng vọng rồi, nhưng không nghĩ tới một tiểu tử thực lực không đủ còn cuồng vọng hơn hắn nhiều. Có thể đi vào lầu hai ai cũng có thực lực ngoài Khí Tiên Kỳ, con mắt vô cùng chuẩn xác. Thiếu niên trước mặt trên đầu không có nguyên khí chấn động, rõ ràng còn chưa có đột phá lên Khí Tiên Kỳ. Như vậy vẫn còn trong Luyện Khí sĩ tam trọng, nếu là lúc dĩ vãng thì Ô Thiết tà tôn cơ hồ không thèm nhìn một cái, trực tiếp chụp chết tại chỗ.

Một tiểu bối không biết sống chết, dám ở trước mặt nhiều người làm hắn mất mặt, Ô Thiết tà tôn quả thực đã giận điên lên rồi.

- Hắc hắc, quả nhiên là nghé con không sợ cọp. Tiểu bối, ngươi rất tốt! Ngươi rất thích sính mệnh lưỡi lắm chứ gì, nhưng mà ngươi sẽ nhanh chóng hối hận. Sáu ngàn hai trăm Tiên La Đan, ta muốn!

Ô Thiết tà tôn tức giận nói một câu.

- Hàaa...! Vật này ta vốn không nhất định cần. Nhưng mà bây giờ ta nghe những lời của ngươi nói thì cảm thấy trong lòng không thoải mái. Ta hiện đã thay đổi chủ ý rồi Bảy ngàn Tiên La Đan!

Lâm Hi cười lạnh.

- Cái gì!

Ô Thiết tà tôn biến sắc, trong nội tâm chấn động một hồi. Lâm Hi tăng giá quá ác, bảy ngàn Tiên La Đan, thoáng cái tăng lên tám trăm Tiên La Đan, đây chính là tài phú thật lớn đấy.

- Ngươi quả thực muốn chết! Bảy ngàn hai trăm Tiên La Đan!

- Tám ngàn!

Âm thanh chưa dứt thì lời của Lâm Hi đã vang lên sau đó.

Hai người càng tăng giá càng hấp dẫn lực chú ý của nhiều người. Những Luyện Khí Cảnh vốn không quan tâm chuyện bên này cũng bắt đầu chú ý tới.

- Tiểu tử này có địa vị gì, không ngờ dám tranh giành với Ô Thiết tà tôn!

- Tám ngàn Tiên La Đan, con mắt không nháy một cái nha. Hắn rốt cuộc là tài đại khí thô hay là nghèo mạt còn gượng chống?

- Có ý tứ! Tiểu tử này tuổi nhìn không lớn, đảm phách đúng là không nhỏ nha. Ngay cả Ô Thiết tà tôn cũng không cho chút mặt mũi nào cả.

- Nếu tiếp tục như vậy thì hắn còn chịu nổi hay không?

- Đoán chừng Ô Thiết tà tôn vừa ra khỏi Tiên đạo Đại Thương Minh sẽ nghĩ biện pháp tiêu diệt thằng này rồi!

...

Ánh mắt của đám người kia đều vui vẻ, nhìn hai người tranh giành giống như xem chó cắn chó. Bất kể như thế nào nhìn thấy "Ô Thiết tà tôn" tiếng tăm lừng lẫy bị thiếu niên không chút danh tiếng nào làm mất mặt vẫn là chuyện sảng khoái khó gặp.

Cho dù tiểu tử này ngày mai bị Ô Thiết tà tôn vứt xác đồng hoang cũng đáng được. Một ít tán tu tà đạo thậm chí cười rộ lên, mấy ngày sau gặp lại "Ô Thiết tà tôn" sẽ nghĩ lời châm chọc hắn.

- Ô Thiết tà tôn lúc này đâm lao phải theo lao! Không nghĩ tới tiểu tử này không cho hắn mặt mũi, lúc này hắn nhất định phải xuất huyết rồi.

- Xuất huyết là chuyện nhỏ, mặt mũi mới là chuyện lớn!

Đám Luyện Khí Cảnh có chút quan hệ tới Ô Thiết tà tôn đều thầm cười trộm sau lưng.

Trong cả khu giao dịch chỉ có một nơi không đúng, chính là khu giao dịch biên giới "Hoang mạc ngũ hồ".

- Tám ngàn Tiên La Đan! Lão đại...

Hồng Hồ Liệt Diễm bờ môi run rẩy, vẻ mặt thịt đau:

- Đây là tiền của chúng ta cả đấy! Chỉ là mấy khối đá tạp làm sao đáng giá như vậy chứ?

Mấy người khác sắc mặt quái lạ.

- Tám ngàn Tiên La Đan cứ vậy mà bay đi. Sắc mặt không biến hóa. Tiểu tử này trong thẻ có được bao nhiêu tiền! Chuyện này quá tiện nghi cho hỗn trướng Diêm Triêu Ẩn rồi!

Diêm Triêu Ẩn chính là tên tán tu bán "Truyền tống thạch".

Ngũ hồ thường xuyên ra vào nơi này, bán ra các món đồ mà Luyện Khí sĩ cần, cho nên quen thuộc lẫn nhau.

- Kế hoạch sớm định ra phải cải biến rồi! Chiếu theo tốc độ dùng tiền của tiểu tử này, ta đoán chừng đợi lúc chúng ta ra tay cũng không còn thừa bao nhiêu đâu!

Lão đại Thanh Hồ sắc mặt không được tự nhiên, đứng ngồi không yên.

Vốn cho rằng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Không nghĩ tới tiểu tử này lại có dũng khí như vậy, nhưng mà có dũng khí ở "Hoang mạc ngũ hồ" mà nói không phải tin tức tốt gì cả!

Lâm Hi "Hào sảng" tiêu nhiều "Tiền" của bọn họ mà!

- Tám ngàn năm trăm Tiên La Đan!

 

Sắc mặt Ô Thiết tà tôn biến thành màu tím, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, muốn xé hắn ra làm nhiều mảnh.

Lâm Hi liên tục tăng giá, hắn phóng lao phải theo lao.

- Xú tiểu tử! Ngươi không nên quá mức! Coi chừng chết quá khó coi!

Âm thanh hung ác của Ô Thiết tà tôn vang lên.

- Hừ! Ta chính là không thích bị người khác uy hiếp, ngươi càng uy hiếp thì ta càng thêm mạnh bạo! Một vạn Tiên La Đan!

Trong mắt Lâm Hi hiện ra ánh sáng lạnh.

Thanh đồng tạp phiến của hắn là đoạt từ chỗ "Lục Đức đạo nhân", không phải của mình. Xài thế nào cũng không đau lòng. Ngược lại Ô Thiết tà tôn trước mặt làm hắn khó chịu!

Người tranh giành một hơi, phật tranh giành một nén hương!

Ô Thiết tà tôn khi dễ Lâm Hi cảnh giới thấp, muốn chèn ép hắn. Thật tình không biết Lâm Hi không thích như vậy chút nào. Hắn như hắn thật sự là kẻ cúi đầu trước kẻ mạnh thì lúc trước cũng không có chống lại đám người Long Băng Nhan làm gì!

Ngươi vênh váo cái gì? Ta muốn dùng đan dược nện ngươi không xoay người được, đồ ngu xuẩn!

Một vạn viên đan dược được báo ra, đám người chung quanh hít một hơi khí lạnh.

Một vạn Tiên La Đan, ở nơi này không phải ai cũng có thể lấy ra được. Mấu chốt là mua đồ căn bản không cần dùng một vạn Tiên La Đan, mà người có thể báo cái giá này không phải là kẻ bình thường.

Một vạn Tiên La Đan, cho dù là một ít khách quý cũng là con số không nhỏ.

Ô Thiết tà tôn có chút khó thở, sắp hít thở không thông mà chết.

Lâm Hi cũng không có công kích hắn, chỉ báo ra mấy con số cũng đã ép nội tâm của hắn như mang theo một tảng đá lớn, tim đập cũng chậm lại!

Ô Thiết tà tôn tuy thanh danh rất lớn, nhưng cũng không phải kẻ giàu có gì, cũng chẳng phải loại người phá của! Một vạn Tiên La Đan với hắn mà nói cũng là con số không nhỏ, tối thiểu nhất không cách nào làm được như Lâm Hi mặt không đổi sắc.

Chung quanh đã an tĩnh lại.

Ai nấy đều nhìn ra được Lâm Hi đang cầm đan dược nện người, cố ý chọc Ô Thiết tà tôn khó chịu!

- Ô Thiết tà tôn, lúc này đá trúng thiết bản! Tiểu tử này thật khó quấn!

Có người nói nhỏ.

Những lời này giống như kim châm đâm thẳng vào tim của Ô Thiết tà tôn.

- Một vạn một ngàn Tiên La Đan!

Đột nhiên Ô Thiết tà tôn kêu lên.

- Một vạn hai ngàn Tiên La Đan!

Lâm Hi cười lạnh một tiếng, không cần suy nghĩ báo giá.

Lời vừa nói ra sắc mặt Ô Thiết tà tôn biến đổi. Đồng thời thần sắc trở nên khó coi, đồng thời biến sắc cũng có "Hoang mạc ngũ hồ".

Đây chính là tiền đấy! Nhất định là tiền thuộc về bọn họ.

- Hồng Hồ, ngươi nhanh chóng chuẩn bị một chút. Không thể cho tiểu tử này tiếp tục tiêu tiền như vậy được! Bằng không chúng ta ngay cả canh cũng không có mà uống đấy!

Thanh Hồ mặt đen kêu lên.

- Ân.

Hồng Hồ gật gật đầu, nhanh chóng rời khỏi.

Bên cạnh Ô Thiết tà tôn cũng hiểu được quyết tâm của Lâm Hi, hắn hoàn toàn hạ quyết tâm dù mình kêu bao nhiêu cũng phải ngăn chặn mình, ở trước mặt mọi người ném mặt mũi đi.

Ô Thiết tà tôn cũng không phải không cầm ra được một vạn hai ngàn Tiên La Đan, nhưng rất rõ ràng Lâm Hi sẽ báo giá tiếp. Như vậy không có ý nghĩa. Hơn nữa tốn một vạn hai ngàn Tiên La Đan mua đồ vật này quá không đáng.

Ô Thiết tà tôn cũng cảm giác được khối sắt vụn kia hơi mê hoặc mà thôi. Cụ thể không cảm giác ra được có hữu dụng hay là không. Làm sao vì một thứ không rõ công dụng xuất huyết nhiều như vậy chứ, không đáng chút nào cả!

Tuy Ô Thiết tà tôn quyết định không tăng giá, nhưng mà mặt mũi chắc chắn bị quét sạch rồi! Bị tiểu bối không có danh tiếng ở trước mặt mọi người nhục nhã, mất mặt như vậy Ô Thiết tà tôn hận muốn giết ngay lập tức giết hắn.

- Tiểu bối, ngươi không tệ! Có thể bức Ô Thiết tà tôn ta tới tình trạng này thì ngươi là người đầu tiên.

Đột nhiên trong mắt Ô Thiết tà tôn hiện ra nụ cười âm hiểm:

- Nhưng mà cái giá này cũng quá lớn đấy.

Bá!

Ai cũng không kịp phản ứng, đột nhiên Ô Thiết tà tôn thò tay như thiểm điện bắt lấy bàn tay của Lâm Hi.

Một chiêu này quá ngoài dự kiến, cho dù là Lâm Hi cũng không có đoán được.

- Tiểu bối, tuổi trẻ khí thịnh là phải trả giá nhiều.

Ô Thiết tà tôn một chiêu đắc thủ, rốt cục cười dữ tợn.

- Về sau nên nhớ kỹ giáo huấn này.

Âm thanh vang lên và đan điền của Ô Thiết tà tôn chấn động, tà khí cuồn cuộn, theo cánh tay như vạn thu bôn đằng đánh vào cơ thể của Lâm Hi. Chiêu này âm độc đến cực điểm, người ngoài căn bản không có nhìn ra cái gì, căn bản không có nghĩ đến Ô Thiết tà tôn đã mượn cơ hội này đem tà khí đánh vào cơ thể của Lâm Hi.

Tuyệt học của tà đạo đều quỷ dị âm độc, tuyệt học của Ô Thiết tà tôn chuyên tổn thương linh hồn.

Trong lòng của hắn tức giận Lâm Hi làm cho hắn không hạ đài được, muốn mượn cái nắm tay trong chớp mắt ăn mòn cơ thể, nội mạch và tổn thương linh hồn của Lâm Hi!

- Ô!

Lâm Hi chỉ cảm thấy trong hai tai có âm thanh quỷ khóc gào thét, một cổ ý thức âm tà hóa thành lệ quỷ tiến vào trong ý thức hải của hắn, xung phong liều chết tiến thẳng tới trước. Nếu như bị đạo ý thức âm độc này tiến vào thức hải, linh hồn của hắn sẽ bị tổn thương.

- Ha ha ha!

Lâm Hi cảm giác được trong ý thức có tiếng cười ha hả:

- Ô Thiết tà tôn, lần tới con mắt nên sáng một chút. Tìm đúng người rồi ra tay! Ngươi ở trước mặt ta trêu đùa những công phu này là múa rìu qua mắt thợ rồi, đúng là đã ngu còn tỏ ra nguy hiểm.

Âm thanh vang lên, Lâm Hi lại vận dụng Vạn Hoàng Đồ!

Bình luận

Truyện đang đọc