Bắc Bộ Băng Nguyên dù sao cũng là phạm vi thế lực của Thái Nguyên Cung, đệ tử ba phái tu luyện chỗ này nhiều hơn đệ tử Thần Tiêu Tông rất nhiều. Hơn nữa tốc độ trợ giúp cũng hơn xa Thần Tiêu Tông.
Thời gian kéo dài càng lâu, đối với Thần Tiêu Tông càng thêm bất lợi.
Lâm Hi rõ ràng cảm giác được, áp lực hơn hai mười đầu Cửu Trảo Kim Long khu thần tạo vật mà mình tách phải thừa nhận cũng càng lúc càng lớn. Nếu như dựa theo loại áp lực tăng lên này, hơn hai mươi đầu Cửu Trảo Kim Long kia rất nhanh sẽ bị nghiền nát, sụp đổ.
- Phải có một người, mau chóng đánh vỡ cục diện bế tắc!...
Trong hỗn loạn, Lâm Hi nhìn lướt qua bốn phía, trong nội tâm nói thầm.
Đệ tử Thần Tiêu Tông tuy rằng vẫn có thể miễn cưỡng ngăn cản được, nhưng đệ tử Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A lại không có thương vong quá lớn. Nhưng lấy một địch ba, trận chiến đấu này ngay từ đầu đã chú định Thần Tiêu Tông không thể thắng được đệ tử ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A rồi.
Miễn cưỡng ngăn cản mà đệ tử Thần Tiêu Tông biểu hiện ra chính là dùng đại lượng chân khí làm đại giá đấy.
Thời gian trôi qua, khi đạt đến một giới hạn thì chính là triệt để sụp đổ hoàn toàn. Mà điểm giới hạn này đến cũng tuyệt đối không lâu nữa.
- Thế đã đến nước này, trừ phi Thần Tiêu Tông nhất mạch chúng ta có thể có người mau chóng thoát thân khỏi chiến đấu, đánh vỡ cục diện bế tắc. Bằng không hôm nay Thần Tiêu Tông chúng ta ở Bắc Bộ Băng Nguyên sẽ khó mà yên ổn được...
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Tiếng gió gào thét, ánh mắt Lâm Hi nhanh chóng nhìn về phía không trung.
Chỉ thấy cao cao giữa không trung, 14 đoàn Đạo Quả nhan sắc khác nhau treo cao, tiên khí vô cùng vô tận phân biệt rõ ràng, phân thành hai cổ, phảng phất như hai quân đối chọi vậy, hung mãnh đụng vào nhau.
Ầm ầm!
Mỗi một lần va chạm, đều dẫn phát một hồi nổ mạnh kinh thiên động địa. Ngay cả không gian cũng như muốn nát bấy. Xuyên thấu qua tiên khí vân hải vô tận, Lâm Hi mơ hồ trông thấy một đầu Hải Hoàng cực lớn coi trời bằng vung cùng một tôn Chân Vũ Đại Đế hào quang vạn trượng kịch chiến cùng một chỗ.
Kinh nghiệm chiến đấu và kỹ xảo của Hải Thánh vương rõ ràng hơn Dương Huyền Hoàng rất nhiều, nhưng mà đều là Thất Quả Thánh vương, Hải Thánh vương tuy rằng chiếm cứ ưu thế, chế trụ được Dương Huyền Hoàng, nhưng nếu muốn trong mấy canh giờ chấm dứt chiến đấu thì căn bản không có khả năng.
- Hải sư huynh không giúp được gì!
Lâm Hi trong nội tâm rất nhanh đưa ra kết luận.
Dương Huyền Hoàng tuy rằng không phải đối thủ của Hải Thánh vương, nhưng lại một mực triền trụ Hải Thánh vương, khiến hắn căn bản không có cơ hội thoát khỏi chiến đấu để trợ giúp những đệ tử Thần Tiêu Tông khác.
Lâm Hi ánh mắt lại nhanh chóng nhìn về phía các sư huynh Thần Tiêu Tông.
Dưới không trung, nơi cách cách mặt đất mấy ngàn trượng.
Vương Nghĩa Phu, Chu Nhân Lễ chiến đấu cũng rất kịch liệt. Hai người tận lực tránh khỏi bọn người Lý Càn Thiên, đối thủ chọn lựa đều là cường giả Đạo Quả Kỳ có thực lực tương đương của Thái Nguyên Cung Từng viên Đạo Quả lơ lửng trên hư không, mỗi một lần giao thủ băng vũ, hỏa tinh vô cùng vô tận không ngừng rơi vãi xuống.
Bất kể là Vương Nghĩa Phu, Chu Nhân Lễ, hay là hai gã cường giả Đạo Quả của Thái Nguyên Cung đều toàn lực đánh ra, nhưng vẫn khó phân thắng bại.
- Không có hai canh giờ, trận chiến tnày căn bản khó phân thắng bại!
Lâm Hi trong nội tâm rất nhanh đưa ra kết luận.
Rất hiển nhiên, Vương Nghĩa Phu và Chu Nhân Lễ cũng vô lực phá cục.
Ở một bên khác, vị Nhất Quả Thánh vương kia của Thần Tiêu Tông chiến đấu với Lý Càn Thiên cũng càng ngày càng kịch liệt.
Người trong tiên đạo tu luyện nhiều môn tuyệt học, tác dụng khi tế luyện nhiều miếng Đạo Quả ở Đạo Quả Kỳ cũng dần dần được lộ ra. Tuy rằng cường giả Luyện Khí thập trọng Đại viên mãn về mặt cảnh giới thì cao hơn Lý Càn Thiên cấp độ, nhưng dưới luồng cương mãnh thứ nhất qua đi, uy lực ba miếng Đạo Quả của Lý Càn Thiên được hiển lộ ra, tiên khí liên tục không ngừng, ngược lại một mực ngăn chặn lấy Nhất Quả Thánh vương của Thần Tiêu Tông.
Nhưng kinh nghiệm sát phạt của tên Nhất quả Thánh vương kia lại cực kỳ cao minh. Tuy rằng Đạo Quả không nhiều bằng Lý Càn Thiên, nhưng lại bằng vào kinh nghiệm sát phạt phong phú, một mực dây dưa với Lý Càn Thiên, khiến hắn không rảnh chú ý đến nơi khác.
Lâm Hi đảo mắt có thể đạt được, trong toàn bộ cường giả cấp Đạo Quả, chỉ có tên sư huynh họ Triệu Tứ Quả chi cảnh kia của Thần Tiêu Tông trong lúc giao thủ với một tên cường giả Tam Quả của Thái Nguyên Cung là ở vào thượng phong tuyệt đối, tựa hồ có thể chấm dứt chiến đấu nhanh hơn những người khác.
Mà một bên khác, tên cường giả Tứ Quả thứ hai của Thần Tiêu Tông lại chỉ có thể miễn cưỡng chống lại cao thủ Ngũ Quả chi cảnh của Thái Nguyên Cung.
Thoạt nhìn, tên cường giả Ngũ Quả kia của Thái Nguyên Cung sẽ chấm dứt chiến đấu nhanh hơn.
Một loại cảm giác nguy cơ dày đặc nổi lên trong lòng Lâm Hi.
Ông!
Nhưng vào lúc này, Phong Bạo Chi Môn đột nhiên chấn động, một gã thanh niên áo trắng xuất hiện, trên người của hắn bộc phát ra khí tức kinh thiên, ánh mắt của hắn chỉ dừng lại một chút, lập tức nhìn về phía đệ tử Thần Tiêu Tông.
- Cường giả Đạo Quả!
Lâm Hi trong nội tâm vui vẻ, người thanh niên áo trắng kia khí tức cực kỳ cường đại, rõ ràng là cường giả cấp Đạo Quả. Càng quan trọng hơn là hắn rõ ràng là đệ tử Thần Tiêu Tông nhận được pháp phù đưa tin mà chạy tới
Lê-eeee-eezz~!!
Nhưng một tiếng thét dài, từ trên trời cao truyền đến. Hào quang lóe lên, một gã cường giả Thái Nguyên Cung khí tức khổng lồ, như quân như hoàng bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, ngăn trước người cường giả Đạo Quả Thần Tiêu Tông kia.
- Đã xong!
Lòng Lâm Hi lập tức trầm xuống.
Tia hi vọng phá cục duy nhất này chỉ tồn tại trong thời gian ngắn ngủi đã biến mất. Lập tức chuyển biến thành một cuộc chiến đấu khác.
Muốn đánh vỡ cục diện bế tắc này cũng không phải dễ dàng như vậy.
Điểm trọng yếu nhất chính là phải chấm dứt chiến đấu trước mắt, thoát khỏi chiến đấu của bản thân. Tiếp theo, phải có đầu óc tĩnh táo, hơn nữa có được thực lực cường đại, kinh nghiệm phong phú, có thể nhúng tay vào trong chiến đấu với những người khác, hơn nữa giúp đối phương chấm dứt chiến đấu một cách nhanh nhất.
Mà giờ khắc này, bất kể là Hải Thánh vương hay là các cường giả cấp Đạo Quả khác đều là ốc còn không mang nổi mình ốc. Mà dưới Đạo Quả Kỳ, có thể vượt qua Lâm Hi cũng không có mấy người.
- Xem ra, chỉ có thể dựa vào chính mình thôi!
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một tia hào quang sắc bén.
Người có thể phá cục chỉ rải rác không có mấy, mà Lâm Hi hoàn toàn là một trong số đó.
Lâm Hi sờ lên Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại trong tay áo, hắn có thể rõ ràng cảm ứng được khí tức của kiện tuyệt phẩm pháp khí Sơn Hà Ấn trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại kia, cũng cảm ứng được khí tức đan dược chấn đống như núi trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại.
Muốn hoàn toàn thúc dục tuyệt phẩm pháp khí, phát huy ra uy lực của nó, phải có pháp lực cực kỳ khổng lồ, thế cho ngay cả Hư Tiên bình thường cũng không chịu nổi.
Mà đại lượng đan dược trước kia Lâm Hi tích trữ trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại, hoàn toàn có thể khiến Lâm Hi trên trình độ nhất định sử dụng được kiện Sơn Hà Ấn!
- Tức chết ta rồi!
Nhưng vào lúc này, đối diện Lâm Hi đột nhiên bộc phát ra một tiếng gào thét kinh thiên:
- Tiểu tử quả thực không coi ai ra gì, khinh người quá đáng!
Người này ăn mặc đạo phục Thái Nguyên đạo phục, tức giận đến nổi trận lôi đình. Lâm Hi trong lúc giao thủ với hắn, rõ ràng còn không tập trung, tinh thần lơ đễnh, cái này đối với đệ tử Thái Nguyên Cung lòng tự trọng rất nặng mà nói, quả thực là một chuyện vô cùng nhục nhã.
Đặc biệt tu vị Lâm Hi chỉ là Pháp lực kỳ.
Không có gì đáng phẫn nộ hơn là bị một người cảnh giới thấp hơn mình khinh bỉ!
- Hỗn Nguyên Băng Sơn Quyền!
Tên Hư Tiên Thái Nguyên kia quát lớn một tiếng, tiên khí vô tận bạo phát ra, như là sóng lớn kinh thiên, ở trong hư không kết thành một nắm đấm như ngọn núi, tiên khí cổ đãng, đột nhiên dùng thế lôi đình vạn quân rơi về phía Lâm Hi.
- Liệt Nhật Quân Vương Quyền!
Lâm Hi dưới chân đạp mạnh, Liệt Hỏa vô cùng bay lên. Chín đầu chân hỏa Cự Long vặn vẹo cùng một chỗ, hóa thành một nắm đấm hỏa hồng, cùng tên Hư Tiên Thái Nguyên Cung kia đụng vào một chỗ.
Ầm ầm!
Hỏa Vũ vô tận và tiên khí loạn lưu bắn ra, Lâm Hi không chút sứt mẻ, còn tên Hư Tiên Thái Nguyên Cung kia lại bị đẩy lui mấy bước, tức giận đến mức mặt trướng hồng, trợn mắt nhìn.
Thực lực Lâm Hi cao hơn tên Hư Tiên Thái Nguyên Cung này chỉ có hạn. Muốn một chiêu chiến thắng, thật sự không thực tế. Nhưng muốn tự bảo vệ mình lại dư xài. Đây cũng là nguyên nhân khiến Lâm Hi ở trong chiến đấu vẫn còn dư lực quan sát chung quanh.
Lê-eeee-eezz~!!
Trong một hồi thét dài, lại là mấy tên đệ tử Đâu Suất Cung và Thái A Tông đạp tuyết vô ngân, kích xạ đến. Trong tối tăm, loại cảm giác nguy cơ kia càng trở nên dày đặc.
- Mà thôi! Thành bại đều chỉ trong lần này!
Lâm Hi nhíu mày, giữ Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại trong tay áo, trong đôi mắt bắn ra một vòng hào quang chói mắt!
- Hỗn Nguyên đại pháp!
Tiên khí dậy sóng như sóng lớn từ đối diện cuốn tới. Dưới phẫn nộ cực độ, tên Hư Tiên Thái Nguyên Cung kia cũng triệt để kíp nổ tiên khí trong cơ thể.
Ầm ầm!
Tiên khí phác thiên cái địa phảng phất như thiêu đốt mây đen, bài sơn đảo hải, mãnh liệt mà đến.
- Sơn Hà Ấn!
Lâm Hi lần này lại không nương tay, thủ đoạn ném đi, kim quang lập loè, một mảnh sương mù Hỗn Độn từ trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại bắn ra, trong phiến Hỗn Độn chi khí kia thình lình bọc lấy một kiện pháp khí như xúc xắc.
Ầm ầm!
Cho dù chỉ lớn chừng móng tay, nhưng khí tức kiện pháp khí kia phát ra lại trầm trọng vô biên, như một dãy núi trầm trọng vậy.
Kiện pháp khí này, đúng là tuyệt phẩm pháp khí Sơn Hà Ấn Lâm Hi đoạt được từ trong tay Long Đan Ny lúc tranh đoạt Thần Tiêu Tinh Túc Bảng.
Long Băng Nhan dùng Linh Lung chi thuật đưa Sơn Hà Ấn cho Long Băng Nhan dùng, chỉ là một loại phương pháp mưu lợi, chỉ dùng ra được một bộ phận uy năng của nó.
Hôm nay ấn ký Linh Lung chi thuật đã biến mất, Lâm Hi muốn thi triển Sơn Hà Ấn, chỉ có thể dựa vào tu vi thực lực của bản thân.
Ầm ầm!
Một đạo pháp lực hùng hồn từ trong cơ thể Lâm Hi phóng lên trời, đánh thắng vào trong Sơn Hà Ấn. Chỉ nghe một hồi thanh âm ào ào, tầng tầng cấm chế trong kiện pháp khí này không ngừng bị Lâm Hi tẩy luyện.
Lúc trước Long Băng Nhan vì để Long Đan Ni có thể dùng Sơn Hà Ấn một cách dễ dàng nhất nên đã đi trừ đi lạc ấn trong đó, nhưng bây giờ lại không công tiện nghi cho Lâm Hi.