THẦN TỌA

Đây chỉ là suy nghĩ của Lâm Hi thôi.

Ai bảo hắn là Chấp Pháp trưởng lão đây!

Nhưng mà Lâm Hi cũng không phải người dễ dàng bỏ cuộc. Chấp Pháp trưởng lão nói rõ độ khó rất cao, biết khó mà lui. Nếu như ngay cả chưa thử mà bỏ cuộc thì chỉ sợ Lâm Hi cũng xem thường mình.

- Đa tạ trưởng lão cung cấp phương pháp "tốt như vậy", đệ tử sẽ châm chước đi làm.

Lâm Hi nói.

Nói tới ba chữ "Tốt như vậy" đặc biệt tăng cao âm lượng. Ý tứ không cần nói cũng biết.

Chấp Pháp trưởng lão cũng cảm giác được nhưng không quan tâm.

- Ha ha, vậy chúc ngươi may mắn. Nhớ kỹ, nếu quá mức nguy hiểm thì buông tha đi. Kết thúc không thành nhiệm vụ vẫn tốt hơn bỏ mạng.

Chấp Pháp trưởng lão nói xong cắt đứt liên hệ với Lâm Hi.

Đợi ý thức của Chấp Pháp trưởng lão biến mất, Lâm Hi đứng trên hư không trầm tư.

Chấp Pháp trưởng lão tuyệt đối sẽ không giao nhiệm vụ không cách nào hoàn thành được, làm vậy sẽ mất đi ý nghĩa khảo hạch trưởng lão. Mà chỉ cần còn có khả năng hoàn thành thì Lâm Hi cũng không bỏ qua.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra nhiều suy nghĩ, đều là phương pháp thu thập "Băng Sương Ma Thiết".

- Một ức công huân... trưởng lão, ngươi đúng là để mắt ta rồi.

Sau một lát Lâm Hi ngẩng đầu lên, thản nhiên cười.

Nhiệm vụ trưởng lão càng khó khăn càng kích thích ý chí chiến đấu của hắn.

- Đi thôi, cũng nên đi Phúc Đức Điện mua sắm một ít gì đó.

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, lập tức bay tới Phúc Đức đại điện.

Quán quân Thần Tiêu Tinh Túc Bảng được ban thưởng một ngàn vạn công huân, Lâm Hi cầm theo Lộc Đức Bài cho tới bây giờ còn chưa sử dụng. Lần này tiến về Bắc Băng Nguyên hung hiểm trùng trùng điệp điệp, tự nhiên phải tiến hành mua sắm thật nhiều, tăng thực lực lên, đồng thời phòng ngừa vạn nhất.

Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, muốn mua gì của tông phái đều cần có điểm công huân mới được.

Phúc Đức đại điện sừng sững tráng lệ, đỉnh điện chiếu sáng rạng rỡ.

Khác với ngoại môn, nội môn "Phúc Đức đại điện" bao la hùng vĩ không chỉ gấp mười lần. Hơn nữa phương hướng kiến trúc là vàng làm thành. Cũng chỉ có hoàng kim chế tạo cung điện mới tăng địa vị của Phúc Đức Điện lên.

Lâm Hi trực tiếp đi vào..

Cắm "Lộc Đức Bài " vào và hiện ra một dãy số, lập tức con số một ngàn vạn hiện ra trước mặt Lâm Hi.

Giá trị công huân của Lộc Đức Bài chỉ cần trên một ngàn vạn sẽ biểu hiện ra hào quang màu đỏ bắt mắt. Xem như chỗ đặc thù của cường giả.

Bá bá!

Sau đó Lâm Hi điểm lên màn sáng, danh sách vật phẩm rậm rạp lập tức hiện ra như thác nước trước mặt Lâm Hi.

Giá trị một ngàn vạn công huân có thể mua quá nhiều đồ.

Một đệ tử nội môn Khí Tiên Kỳ không ngờ có sức mua cường đại như vậy, nếu để cho người khác nhìn thấy sẽ kinh dị không thôi. Nhưng mà Lâm Hi đã quen rồi. Dù sao trước kia trong Lộc Đức Bài của hắn cũng từng có ghi chép hơn tám trăm vạn công huân.

Tương đối mà nói một ngàn vạn công huân tuy vẫn nhiều nhưng Lâm Hi cũng đã bình tĩnh rất nhiều.

- Phía Bắc Băng Nguyên nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không nói tới "Bát tiên" gì đó, còn có cao thủ Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung qua lại. Nhất định phải dự trữ một ít Tiên La Đan dùng phòng ngừa vạn nhất.

Trong nội tâm Lâm Hi thầm nghĩ.

"Lôi Đức đạo nhân" bị hắn giết chết, Đâu Suất Cung chỉ sợ hạ tất sát lệnh với hắn rồi.

Một khi nhìn thấy hắn sẽ không chút dung tình. Thái Nguyên Cung cùng Đâu Suất Cung là một bè lũ, chỉ sợ cũng không khá hơn đâu.

Ở loại địa phương này mang nhiều đồ vật bảo vệ tính mạng luôn không có sai.

Lâm Hi có được Thái Cổ Chân Long hộ thể, nhưng mà Thái Cổ Chân Long chỉ có thể giúp chân khí của hắn cuồn cuộn không dứt, bảo trì trạng thái đỉnh phong ở mức độ nhất định.

Cũng không giúp hắn tăng thực lực.

Nhưng mà đan dược thì khác, trên lý luận chỉ cần Lâm Hi có đầy đủ Tiên La Đan, cho dù là "Đệ tử chân truyền" cũng là có thể chiến thắng. Đương nhiên điều kiện tiên quyết Lâm Hi có được "Tiên La Đan" đủ nhiều!

- Trước hối đoái một vạn viên Tiên La Đan!"

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, đầu tiên là đổi một vạn Tiên La Đan.

"Tiên La Đan" là ngoại tệ mạnh trong thế giới tiên đạo, hối đoái nhiều hơn nữa cũng không sợ lãng phí. Mặc dù bản thân mình không dừng tới nhưng đi "Tiên Đạo Đại Thương Minh" mua sắm cần rất nhiều tài liệu đấy.

Bá bá bá!

Trên Lộc Đức Bài của Lâm Hi công huân biến hóa thành chóng. Nhanh chóng từ một ngàn vạn chỉ còn năm trăm vạn.

Thần Tiêu Tông Tiên La Đan có giá năm trăm công huân một viên, một vạn viên là năm trăm vạn công huân.

- Băng nguyên không có ngọn cỏ nào, vẫn nên mua chút Tích Cốc Đan mới tốt.

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, lại đổi một trăm viên "Tích Cốc Đan".

Nghe nói tu vi đạt tới Tiên Đạo Cảnh như "Đệ tử chân truyền" thì không còn đói khát, cũng không cần ăn "Tích Cốc đan". Nhưng mà dưới Tiên Đạo Cảnh không có bổn sự này.

"Tích Cốc đan" chính là luyện chế cho đệ tử ngoại môn và nội môn làm nhiệm vụ.

Phía Bắc Băng Nguyên hoang vu, hơn nữa cực lạnh. Căn bản không có ăn, nếu không có đồ ăn thì có khả năng chết đói.

Một trăm viên Tích Cốc đan ẩn chứa năng lượng đầy đủ Lâm Hi chèo chống vài tháng.

Mua một trăm viên "Tích Cốc đan", Lâm Hi hơi suy nghĩ lại mua nhiều đan dược cấp thấp.

Những cái này chuẩn bị cho đệ tử Ngũ Lôi phái.

Còn lại không cân nhắc nữa, ngón tay Lâm Hi dừng mua tài liệu.

- Tiền tới nhanh đi cũng nhanh.

Lâm Hi nhìn qua con số trên Lộc Đức Bài, thở dài không thôi.

Một ngàn vạn công huân trong nháy mắt đã dùng hết, nhanh không kịp phản ứng.

Quan trọng hơn là dùng xong cũng không mua được bao nhiêu thứ.

- Công huân quả nhiên vĩnh viễn không đủ.

Lâm Hi thở dài, nhưng trong lòng thì đang nghĩ tới lời Thanh Liên Thánh nữ nói với hắn.

Xác thực, đối với đệ tử tiên đạo mà nói bao nhiêu công huân cũng không đủ dùng.

Một trăm công huân có cách tiêu của một trăm công huân.

Một ngàn vạn công huân có cách tiêu của một ngàn vạn công huân.

Con số không giống nhưng đều tiêu hết.

- Xài tiền như nước ah!...

Lâm Hi nhấn lên con số hối đoái.

Ầm ầm!

Trong một sát na pháp trận mở ra, đại điện kịch chấn chỉ trong nháy mắt đan dược như nước lũ từ trong pháp trận truyền tống bay ra ngoài.

Một vạn viên Tiên La Đan cũng không phải con số nhỏ. Đủ bao phủ nửa gian phòng này.

Lúc này thể hiện giá trị của "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại".

- Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại, thu cho ta!

Lâm Hi không chút hoang mang, mở miệng túi điểm qua không trung.

- Hô!

Một hấp lực cực lớn từ Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại giống như mặt trời hấp thu đan dược như dòng nước tuôn ra ngoài.

"Truyền tống pháp trận" phải mất thời gian nửa chung trà mới hối đoái đủ "Tiên La Đan" và tài liệu khác cho Lâm Hi, toàn bộ bị Lâm Hi thu nhập vào trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại.

Đan dược chồng chất như tòa núi nhỏ, nếu không có Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại là pháp bảo không gian thì khó tưởng tượng làm sao mang về mới là vấn đề.

- Đi, trở về!

Lâm Hi cất kỹ Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại, tâm niệm vừa động đã rời khỏi Phúc Đức đại điện.

Vài ngày kế tiếp Lâm Hi ở trong đại điện điều tức chân khí, luyện hóa tài liệu.

Ti!

Trong đại điện hỏa diễm hừng hực, hỏa diễm giống như hỏa ngục vậy, không ngừng thiêu đốt bên ngoài cơ thể Lâm Hi. Sau lưng hắn Liệt Nhật Quân Vương ngạo nghễ đứng đó, uy nghiêm đáng sợ.

So với vài ngày trước thì Liệt Nhật Quân Vương càng ngưng thực hơn. Hơn nữa trong mơ hồ tỏa ra uy thế nhàn nhạt khuếch tán ra. Vẻ khí phách của quân vương làm cho người ta rất khó tin đây chỉ là pháp thân.

Quan trọng hơn là Liệt Nhật Quân Vương đôi mắt hơi chuyển động, hiện ra vài phần linh động. Không còn lạnh lẽo trầm lắng như trước.

- Xùy!

Đột nhiên Lâm Hi mở mắt ra, bờ môi phun ra một đoàn hỏa diễm cô đọng như nước, giống như dung nham nóng chảy thiêu đốt hư không.

Xoẹt!

Không gian giống như một lỗ đen, sau đó khói xanh cuồn cuộn tràn ngập hư không, nhanh chóng che kín.

- Ah ah! Đây là khói, thật nóng!

Địa Ngục Ma Long quát to một tiếng, lao ra.

Khói không có tính chất ăn mòn, nhưng giờ khắc này nó có nhiệt độ cao đáng sợ, cho dù là Địa Ngục Ma Long cũng không chịu được.

- Khục khục!

Tạp Mễ Lạp cũng chịu đựng không nổi lao ra. Trong trong suy nghĩ Lâm Hi phun ra hỏa diễm nhưng ngay cả khói cũng đáng sợ như vậy rồi, nếu trúng hỏa diễm kia chắc chắn còn đáng sợ hơn.

- Đáng tiếc, vẫn còn thiếu chút nữa.

Hai mắt Lâm Hi hai mở ra. Đồng thời bên ngoài cơ thể hỏa diễm thiêu đốt khói xanh cũng nhanh chóng tan ra.

- Hô!

Lâm Hi phất tay áo một cái, nhiệt lượng trong phòng bị hút vào trong người. Những khói xanh kia mất đi nhiệt độ cao cũng chẳng uy hiếp gì.

Liệt Nhật Quân Vương là chúa tể hỏa diễm, có thể khống chế toàn bộ hỏa diễm.

Lâm Hi hiện tại động niệm là có thể đốt cháy một khối không gian, cũng có thể trong nháy mắt hút tất cả nhiệt lượng, đây là lực lượng của chúa tể hỏa diễm.

- Thời gian không sai biệt lắm, nên khởi hành đi Bắc Băng Nguyên.

Lâm Hi đứng dậy đi ra khỏi đại điện.

Bế quan ba ngày và tu vi tăng lên, cũng gia tăng tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ trưởng lão.

Tính toán thời gian cũng nên lên đường.

Ầm ầm!

Lúc Lâm Hi đi ra khỏi đại điện thì dị biến nổi lên, một tiếng vang thật lớn từ sâu trên trời truyền xuống, lập tức một đạo chấn động mãnh liệt truyền khắp cả Thần Tiêu Sơn...

Bình luận

Truyện đang đọc