- Lâm Hi?! Ngươi dám nói những lời như vậy với ta sao?! Ngay trước mặt nhiều trưởng lão như vậy, đâu có đến lượt ngươi càn rỡ! Lui về cho ta!
Mạnh Quân giận tím mặt. Đám người Vi Bất Bình càng là sắc mặt không tốt.
- Lão thất phu Mạnh Quân, ngươi không nên quá mức kiêu ngạo! Núi Ngũ Lôi còn chưa rơi vào trong tay ngươi, vẫn còn chưa tới phiên ngươi một tay che trời!
Lâm Hi quyết định thay đổi xưng hô, nếu hai người đã xé bỏ vẻ mặt bề ngoài, vậy thì liền xé hết hoàn toàn.
Hắn giơ song chưởng vỗ một cái, quát ra ngoài cửa:
- Mau đi vào!
- Két kẹt!
Sau một khắc, đại môn đẩy ra, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người ở đây, một người thiếu nữ thanh tú nửa không tình nguyện đi vào. Trên ngực nàng, một đóa Liệt Diễm màu vàng trông thật bắt mắt.
- Liệt Dương Tông!
Nhìn thấy thiếu nữ, tất cả mọi người trong điện đều thấy ngoài ý muốn, lộ ra vẻ giật mình. Một người thiếu nữ đương nhiên không đáng bọn họ bị tác động như thế, nhưng mà thân phận đại biểu phía sau thiếu nữ này mới là lý do làm cho bọn họ bị lung lay!
Người của Liệt Dương Tông tại sao đột nhiên xuất hiện ở hội nghị trưởng lão, đây mới là điều làm cho mọi người quan tâm.
- Lục Quân!
Mạnh Quân lấy làm kinh hãi, lão đã nhận ra người thiếu nữ, đúng là một thị nữ thiết thân bên người Thánh Nữ Liệt Dương Tông.
Thiếu nữ cười lạnh, cứ đi đến coi như bên cạnh không người. Nàng hung hăng liếc mắt như thể muốn xẻo thịt Lâm Hi, sau đó mới quay sang đối mặt mọi người, hờ hững nói:
- Quấy rầy chư vị trưởng lão. Tiểu thư nhượng ta cố ý đến cảm tạ chư vị trưởng lão đã chiêu đãi tận tình trong khoảng thời gian này, nàng phi thường vừa lòng. Về phần bản thân nàng, bởi vì Tông chủ có lệnh khẩn cấp triệu tập nên đã quay về núi Liệt Dương. Mặt khác tiểu thư sai ta tới tỏ rõ một điểm cho các vị điều gọi là câu chuyện Lâm Hi rình coi Thánh Nữ tắm rửa hoàn toàn là giả dối hư ảo, căn bản là bịa đặt!
Oanh!
Lời vừa nói ra, tất cả trong điện kinh ngạc. Mấy vị trưởng lão cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
Đặc biệt là Nhị trưởng lão Mạnh Quân, quả thực là sấm sét giữa trời quang. Cho nên lão cả kinh cộc cộc cộc liền lùi lại mấy bước, vẻ mặt không thể tin nổi.
- Tại sao có thể như vậy!
Mạnh Quân thất thanh kêu nhỏ, trên mặt lộ ra vẻ rất kinh hãi.
Chuyện phế truất Lâm Hi đã được tiến hành đến một bước cuối cùng, chỉ còn thiếu nước gõ búa kết thúc. Hiện tại Thánh Nữ Liệt Dương Tông lại đột nhiên phái một người thị nữ đến đây, phát ra loại ngôn luận mà tương đương là ngáng chân của lão, phá hủy tường thành của lão. Làm tất cả cố gắng của lão bị thất bại trong gang tấc.
Ngoài ra điều làm cho Mạnh Quân vô phương hiểu rõ chính là: chuyện này rõ ràng là do hai người thương lượng rồi quyết định. Phế đi Lâm Hi, đối với Thánh Nữ Liệt Dương Tông cũng mới có lợi. Hơn nữa, lão có thể tiến hành được thuận lợi như vậy, thì tác dụng của Thánh Nữ Liệt Dương Tông cũng là không thể không có công.
Nhưng mà, ngắn ngủn chỉ trong mấy ngày, thái độ của Thánh Nữ Liệt Dương Tông lại cách biệt một trời, thậm chí không tiếc sức xé bỏ thoả thuận của hai người. Điều này đối với Mạnh Quân mà nói là hoàn toàn vô phương hiểu rõ, quả thực tựa như thể sấm sét giữa trời quang!
- Đây là thư giải thích do Thánh Nữ tự tay viết, hơn nữa còn có ấn ký của tiểu thư. Cầm lấy đi! Không có chuyện gì khác, ta đi đây.
Tên thị nữ của Thánh Nữ Liệt Dương Tông ném một tờ giấy trắng rồi lập tức nghênh ngang đi, một khắc cũng không nguyện ở lại.
- Không sai, đây là ấn ký của Thánh Nữ của Liệt Dương Tông!
Tứ trưởng lão Đoạn Nhất Mi tiếp nhận trang giấy, sau khi xem xong, cũng không khỏi nhíu mày.
Ấn ký của Liệt Dương Tông thì không làm giả được, người sáng suốt vừa nhìn đã biết!
- Mạnh Quân, ngươi giả tạo thị phi, rắp tâm hại người. Bày ra một tội danh không có thực, lại còn tổ chức hội nghị trưởng lão để hãm hại ta. Rốt cuộc là có mưu mô gì? Chẳng lẽ, ngươi thu được lợi ích của Liệt Dương Tông nên nội ngoại cấu kết, muốn gây họa cho Ngũ Lôi Phái chúng ta?
Lâm Hi chờ đợi chính là những lời này. Đoạn Nhất Mi vừa mới nói xong, Lâm Hi lập tức chỉ về phía Mạnh Quân, lập tức chụp lên đầu lão cái mũ cấu kết ngoại phái trước đây.
- Đánh rắm! Lão phu làm sao có thể cấu kết với ngoại phái!
Mạnh Quân trong lòng đại loạn, cơ hồ tức tối đến muốn thổ huyết. Lão cũng không ngờ rằng, chuyện lại có thể biến hóa như vậy, lại còn bị Lâm Hi trả đũa, chụp cho tội danh lớn.
- Hừ! Nếu không có, vậy ngươi kích động như thế để làm gì? Rõ ràng là có tật giật mình! Các vị trưởng lão, Mặc dù Lâm Hi tuổi nhỏ, nhưng cũng hiểu được lí lẽ. Ta đối với Mạnh trưởng lão nhường nhịn nhiều lần, Mạnh trưởng lão lại ra sức dồn ép ta, thậm chí không tiếc công bày âm mưu hãm hại. Cái gì thì còn có thể nhẫn nhịn được, nhưng quen thói thì không thể nhẫn. Lâm Hi coi như là đánh bạc cái mệnh này cũng phải đấu đến cùng với lão. Cúi xin Đại trưởng lão cùng các vị trưởng lão chủ trì công đạo cho tại hạ!
Lâm Hi nói ra những lời này với vẻ chánh khí lẫm liệt.
Hắn đã sớm nhìn ra được, ba vị trưởng lão khác và Mạnh Quân đều là một lòng. Nhưng vào lúc này, bọn họ hoàn toàn không thể thừa nhận điều đó. Và cũng sẽ không thừa nhận. Giờ phút này, bọn họ dẫu thế nào cũng không thể không làm chủ cho Lâm Hi.
- Ngươi!
Mạnh Quân mở to hai mắt đầy phẫn nộ. Mọi suy nghĩ trong lòng đều rối loạn. Mọi thứ kế hoạch đều bị Lâm Hi này đột nhiên một cước làm xáo lộn toàn bộ.
- Hi nhi!
Lâm Như Vân vẻ mặt kích động, gương mặt hiện lên niềm vui bất ngờ. Bà cũng không ngờ rằng mọi thứ thay đổi, lại sẽ có biến hóa như vậy.
Các trưởng lão cũng là mặt mày kinh ngạc, nhìn vẻ mặt Lâm Hi từ đầu đến cuối, rõ ràng là sớm có chuẩn bị. Nhưng dầu nói cái gì, bọn họ cũng không làm sao hiểu được. Lâm Hi rốt cuộc đã làm như thế nào để có điều đó.
Với năng lực của Thánh Nữ Liệt Dương Tông, bóp chết Lâm Hi tựa như bóp chết một con kiến. Hơn nữa nàng với tính cách cao ngạo thì căn bản không có khả năng hợp tác cùng Lâm Hi.
- Hừ! Lâm Hi! Đồ phế vật nhà ngươi này, bớt khéo mồm khéo miệng ở chỗ này để hãm hại cha ta. Cha ta là thân phận gì, làm thế nào lại có thể tự hạ thân phận đi hãm hại ngươi. Nói! Rốt cuộc ngươi dùng âm mưu quỷ kế gì mới làm cho Thánh Nữ Liệt Dương Tông thay đổi chủ ý?
Cũng vào lúc này, một giọng nói chen vào. Đó là Mạnh Thạch nhìn thấy lão cha kinh ngạc nên không nhịn được đứng dậy.