Hắn cũng phí rất lớn khí lực mới khiến cho Phổ Lạc Tư tin tưởng chính mình. Nhưng mà những người này thì khác, Lâm Hi đưa ra lý do thoái thác chưa chắc hữu dụng với chúng.
"Phổ Lạc Tư" nao nao, dường như không nghĩ tới Lâm Hi bỏ qua mặt mũi của hắn.
- Hắn không phải nhân loại, hắn cũng như chúng ta, là đồng loại. Cụ thể sau này hãy nói a.
Phổ Lạc Tư thản nhiên nói.
Chuyện của Lâm Hi giải thích quá mức phiền toái. "Phổ Lạc Tư" cũng không có tinh lực và nghĩa vụ giải thích cho chín Yêu tộc lãnh chúa.
Một nhân loại xuất hiện trong đại điện nhưng người chủ đại điện lại nói hắn không phải nhân loại. Loại chuyện này quỷ dị nói không nên lời.
Nhưng khó tránh khỏi có hoài nghi nhưng chín đầu Yêu tộc lãnh chúa vẫn lựa chọn tin tưởng.
Phổ Lạc Tư không có lý do gạt bọn họ.
- Ngươi có ý kiến gì không, nói đi?
Phổ Lạc Tư nói.
- Người của ba đại tông phái đã xuất hiện ở cả ba thông đạo vị diện. Nếu như đợi đến lúc bọn chúng đánh vào vị diện sẽ hình thành xu thế khép kín thì trễ rồi. Cho nên chúng ta nhất định phải chủ động xuất kích. Phải tập trung lực lượng tiến vào một thông đạo vị diện, đánh bại tất cả ở trong đó, đánh vỡ xu thế vây quanh, như vậy chúng ta mới có cơ hội. Nếu không chúng ta khó mà thắng chúng, mặt khác, nếu có thể hy vọng đại nhân có thể giao đại quân yêu tộc và ba vị đại nhân khác cho ta liên hệ, mọi người liên hợp với nhau mới có cơ hội thắng.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A cường giả như vậy, chỉ có đánh bại tất cả, thừa dịp bọn chúng trước khi xuất kích mới thắng được.
Đây là điểm Lâm Hi suy nghĩ cẩn thận từ sớm rồi.
- Mặt khác, dù sao ta cũng đoạt xá thân thể nhân loại, đối với nhân loại cũng có chút hiểu biết. Nếu đại nhân tin ta, ta hy vọng ta có thể chỉ huy lần hành động này.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Thế lực yêu tộc còn đủ, nhưng tại phương diện chiến đấu chỉ là đám ô hợp. Cho dù "Phổ Lạc Tư" cường đại cũng không thể làm tốt được.
Lâm Hi là muốn Yêu tộc trong Vương Quan đại vị diện đi đối phó Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái, cũng không bảo chúng nó đi chịu chết. Ít nhất, không thể không công chịu chết a.
Thanh âm vừa rụng, chín đầu Yêu tộc lãnh chúa nhìn về phía Lâm Hi ánh mắt, tựu lộ ra bất thiện.
Lâm Hi đưa ra yêu cầu này có thể quá lớn mật. Hơn nữa hình thái nhân loại làm cho người ta sinh nghi.
- Đương nhiên, mấy vị đại nhân nếu không tin cũng có thể đứng bên cạnh giám sát.
Lâm Hi bình thản tự nhiên không sợ, nói thêm một câu.
Những lời này lập tức thu được hiệu quả.
Chín đầu Yêu tộc lãnh chúa vẫn còn do dự, "Phổ Lạc Tư" đã đánh nhịp.
- Có thể!
Hắn căn bản không sợ Lâm Hi chơi bịp bợm gì, có mấy người đứng phía sau đốc chiến thì căn bản không sợ hắn giở trò!
"Phổ Lạc Tư" đã nói vậy thì không ai không đồng ý.
- Chuyện lần này quan hệ tới sinh tử tồn vong của yêu tộc trong vị diện! Đi thôi, triệu tập tất cả bộ hạ.
Âm thanh Phổ Lạc Tư vang vọng thiên địa.
- Vâng, đại ca!
Tình thế nghiêm trọng, chín đầu Yêu tộc lãnh chúa cũng cũng hiểu tình cảnh trước mặt, không nói hai lời tung người bay lên cao, hóa thành từng đạo yêu quang biến mất ở cửa.
Ầm ầm!
"Phổ Lạc Tư" chính là kẻ thống lĩnh vị diện ra lệnh, cả Vương Quan đại vị diện đã sinh ra biến hóa rất lớn.
- Rống!
Ngàn vạn Yêu tộc gầm thét, vang vọng hiệu triệu của Yêu tộc lãnh chúa, hội tụ tới các nơi của đại địa. Trong khoảng thời gian ngắn, "Phổ Lạc Tư" triệu tập đội quân yêu tộc khổng lồ.
Vương Quan Phong.
Lâm Hi, Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long, đứng cùng "Phổ Lạc Tư" và chín đại "Yêu tộc lãnh chúa" nhìn qua yêu tộc rậm rạp chằng chịt ở các ngọn núi chung quanh, trong nội tâm hiện ra nhiều ý niệm trong đầu.
- Lão đại, Thái Nguyên Cung chỉ sợ phải nhức đầu rồi.
Địa Ngục Ma Long nhìn qua tràng diện chung quanh và hưng phân nói qua ấn ký linh hồn.
- Xác thực, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba tông tuyệt đối không nghĩ tới chúng ta đang ở chỗ của yêu tộc.
Hào quang hiện ra trong mắt Tạp Mễ Lạp, nàng nói.
Xác thực, trước đó cho dù là bọn họ cũng không ngờ rằng có thể liên hợp những yêu tộc Luyện Khí đệ cửu trọng, thập trọng cường đại chứ.
Mặc kệ Lâm Hi tu luyện thế nào, cố gắng thế nào thì trong thời gian mười ngày này cũng không có khả năng đánh thắng cường giả như "Dương Huyền Hoàng", "Lý Hồng Hoang".
Nhưng mà cộng thêm "Phổ Lạc Tư", "Kim Đồng lãnh chúa" là cao thủ yêu tộc lại khác.
- Ân.
Lâm Hi nhàn nhạt gật gật đầu, trong ánh mắt cũng không có quá nhiều kiêu ngạo:
- Có thể thành công hay không phải xem hành động lần này.
Ánh mắt Lâm Hi xuyên thấu qua hư không, nhìn qua bầu trời xanh và cảm thấy sóng triều cuồn cuộn, cả vị diện, không gian cũng biến thiên.
- Đáng chết! Thằng này trốn đi nơi nào! Đã vài ngày rồi!
Tôn Dương thu hồi tinh thần lực của mình lại, trong mắt bắn ra thần sắc tức giận. Theo như kế hoạch thì không cần phái nhiều thời gian và tinh lực như vậy, không ngờ còn chưa nhận được tin tức trên đệ tử Thần Tiêu Tông đó.
Thằng này, chẳng lẽ là chuột sao?
Tôn Dương oán hận phất phất tay. Trong khoảng thời gian này hắn cảm giác được Lâm Hi đang ở rất gần, nhưng mà hết lần này tới lần khác không thấy tung tích. Hắn trơn trượt như cá chạch vậy, mỗi lần hắn đuổi tới thì càng ngày càng xa.
Người không tìm được lại chiến đấu với yêu loại ở thế giới này chết không ít người.
- Sư huynh, xử lý thế nào đây?
Một âm thanh truyền tới.
Tôn Dương nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, nhìn thấy một gã đệ tử Thái Nguyên Cung kéo một cỗ thi thể qua bên cạnh. Trên thi thể giữ lại vết cào, đây chính là nhân loại bị yêu thú phanh thây.
- Kéo ra đằng sau đi, đợi sau khi chấm dứt chuyện ở đây rồi mang về tông.
Tôn Dương khoát khoát tay, trong nội tâm có chút bực bội.
Vì đối phó đệ tử Thần Tiêu Tông mà Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba tông huy động nhân lực thật lớn. Tôn Dương bản thân phi thường phản đối chuyện bé xé ra to. Nhưng đây là ý của cao tầng nên nghe theo vậy.
Chuyện liên quan tới trưởng lão thì Tôn Dương không thể nói gì. Đừng nói là điều động lớn tiêu diệt đệ tử Thần Tiêu Tông, cho dù giết chuột cũng phải nghe theo.
Ti ti!
Đột nhiên lúc này một con dơi nhỏ bỗng nhiên hiện ra.
- Hừ! Lại đây sao?
Tôn Dương cười lạnh một tiếng.
Hắn sớm đã biết đây không phải con dơi nhỏ bình thường. Trong Phong bạo chi môn không có thứ này. Theo hắn biết đây là sủng vật của đệ tử Thần Tiêu Tông nuôi dưỡng "Hấp Huyết Nữ Vương", đây là thứ tới trinh sát.
- Thực là muốn chết!
Tôn Dương hừ lạnh một tiếng, bàn tay run lên, sau đó giết con dơi trinh sát này.
Xèo...xèo!
Nhưng mà ra ngoài ý định chính là con dơi kia gọi Tôn Dương vài tiếng, cũng dừng lại trong hư không. Đôi mắt nhỏ kia ngoắc ngoắc hắn, cũng không đi, cũng không chạy.
- Ân?
Ánh mắt Tôn Dương lóe lên, lập tức cảm giác được con dơi nhỏ này hơi khác.
Bá!
Trong tích tắc Tôn Dương chần chờ thì con dơi nhỏ kia xẹt qua mặt của hắn. Lập tức viết mấy chữ lên đất.
- Đi theo ta?
Tôn Dương nhận ra chữ viết trên đất.