THẦN TỌA

- Thế nhưng mà, bọn người Tôn sư huynh thực lực rất mạnh. Ở vị diện này khó có người giết được hắn, hơn nữa ngay cả chúng ta cứu viện cũng không kịp?

Một tên đệ tử Thái Nguyên Cung nói.

- Dưới tình huống bình thường là rất không có khả năng. Nhưng quyết không phải là không có.

Trong mắt Dương Huyền Hoàng bắn ra hào quang sắc bén:

- Nói thí dụ như yêu tộc trong Vương Quan Đại Vị Diện này!

Trong cung điện mọi người nghe vậy toàn thân chấn động, lộ ra thần sắc kinh ngạc.

- Sư huynh, thật là yêu tộc sao?

- Làm sao có thể?

- Chúng làm sao dám chủ động công kích chúng ta?

- Bọn chúng không có khả năng to gan như ậy! Dám khiêu chiến Thái Nguyên Cung!

Đây chẳng khác gì tìm đường chết.

...

Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, đều là vẻ mặt không thể tin.

Trong tiềm thức của mọi người thì "Yêu tộc" chính là đối tượng bị săn bắn, căn bản không có khả năng dám chủ động khiêu khích Thái Nguyên Cung. Càng không có khả năng tự tìm tử lộ.

Đặc biệt là Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái tụ tập đại lượng đệ tử, cường giả như mây.

- Không nên quên chúng ta trong thời gian này săn giết yêu tộc trong ba vị diện này quá nhiều. Rất nhiều sư đệ đều nhân cơ hội này tìm kiếm công huân.

Ánh mắt Dương Huyền Hoàng bắn ra hào quang sáng ngời.

- Không nên quên, chúng ta đã chiếm giữ thông đạo của Vương Quan đại vị diện này rồi, đã hình thành xu thế vây kín. Những đại yêu trong vị diện này cảm thấy uy hiếp, cho nên mới phải công kích chúng ta, cũng không phải không thể.

- Cái này...

Mọi người trầm mặc không nói, chợt cảm giác Dương Huyền Hoàng nói ra phỏng doán của mình. Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ cũng không phải không có khả năng.

Bản thể yêu tộc chính là dã thú. Đối với loại nguy hiểm này mẫn cảm nhất.

Có lẽ những Yêu tộc vị diện này cảm giác được nguy hiếp, tưởng rằng nhắm vào chúng cũng không nhất định.

Đương nhiên điều này cũng không có tính là sai lầm.

Bên Thái Nguyên Cung xác thực từng có đưa ra ý kiến sau khi bắt được Lâm Hi sẽ tiêu diệt yêu tộc trong này.

- Dương sư huynh, trước kia chúng ta không phát hiện tung tích tên đệ tử Thần Tiêu Tông. Chẳng lẽ hắn cũng có liên hệ tới chuyện này?

Là một thanh niên Thái Nguyên Cung nói, trên đỉnh đầu của hắn có hai "Đạo quả".

Đệ tử ba phái phát sinh xung đột với yêu tộc, đại bộ phận đều có quan hệ tới tung tích đệ tử Thần Tiêu Tông lưu lại. Đây là chuyện mọi người biết rõ.

- Có lẽ rất không có khả năng!

Dương Huyền Hoàng suy tư, lập tức chém đinh chặt sắt nói:

- Những yêu tộc vị diện này cực kỳ tàn bạo, hơn nữa do chúng ta liên tục săn giết yêu thú trong nơi này. Cho nên yêu tộc nơi đây cực kỳ căm hận nhân loại, rất không có khả năng liên thủ với Luyện Khí sĩ tiên đạo. Yêu tộc cao minh càng như vậy. Trên Vương Quan Phong có đại yêu thập trọng còn giết qua không ít Luyện Khí sĩ, nghe nói tới bây giờ chưa có bao nhiêu người còn dám đi qua nơi này. Lâm Hi muốn liên hợp với yêu tộc là rất không có khả năng. Hắn có lẽ còn không có năng lực lớn như vậy.

- Sư huynh nói có lý, đây chỉ là ngẫu nhiên.

Mọi người hơi suy nghĩ, cũng gật gật đầu.

Một đệ tử tiên đạo liên hợp với yêu tộc là chuyện đầm rồng hang hổ! Ngay cả tên đệ tử Thái Nguyên Cung đệ mở miệng nói thì cảm thấy có chút vớ vẩn.

Giờ khắc này ngay cả Dương Huyền Hoàng đều không ngờ rằng Lâm Hi chẳng những liên hợp với Yêu tộc, làm chuyện không tin được trong mắt bọn họ, hơn nữa còn chủ đạo hành động săn giết.

Oanh!

Đột nhiên một đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, bay vào trong đình. Hào quang thu lại lộ ra ánh mắt một người rét lạnh thấu xương.

- Càn Thiên sư huynh!

Nhìn thấy người này, mọi người nhao nhao cúi đầu xuống, khom mình hành lễ.

- Tra được chưa?

Con mắt Dương Huyền Hoàng sáng ngời, lập tức hỏi.

- Tra được!

Lý Càn Thiên đưa ra một khối Âm Ảnh Thạch:

- Tình huống chính thức các ngươi xem đi.

Một đạo tiên khí từ trong Âm Ảnh Thạch bắn ra ngoài, mọi người nhìn qua hư ảnh diễn biến vị diện.

Hô!

Vô số sông núi phập phồng, đại lượng Yêu tộc tụ hợp thành, đứng trên mặt đất rống lên.

- Sát!

- Sát!

- Sát!

...

Tiếng thét kinh thiên, chấn nhấp nháy thiên địa phương. Nhìn thấy bộ dạng này sắc mặt mọi người thay đổi.

- Bọn người Tôn sư đệ chết quả nhiên là do yêu tộc làm.

Ống tay áo Lý Càn Thiên chấn động, ánh mắt hiện ra sát cơ thấu xương.

- Bọn chúng dám chuẩn bị công kích chúng ta, đúng là đám không biết sống chết.

- Hừ! Nếu đã muốn chiên tranh thì chìu!

Trong mắt Dương Huyền Hoàng bắn ra sát cơ lạnh lẽo.

- Sư đệ, truyền lệnh xuống, bảo bọn họ đừng hành động thiếu suy nghĩ, tất cả giả bộ không biết, ta sẽ cho chúng kinh hỷ.

- Ân, biết rõ.

Thân hình Lý Càn Thiên nhoáng một cái, lập tức bay lên không phá không mà đi.

...

Trong "Vương Quan đại vị diện" sông núi phập phồng, "Phổ Lạc Tư" đứng trên núi cao ánh mắt rét lạnh thấu xương.

Dưới núi cao đại lượng Yêu tộc rậm rạp chằng chịt, hào khí khắc nghiệt.

Lúc này cho dù là Lâm Hi cũng bắt đầu trầm mặc, đều cảm giác được hào khí áp lực nặng nề.

- Rốt cục sắp khai chiến!

Toàn thân Địa Ngục Ma Long run rẩy kích động.

- Có thể thành công hay không chính là hiện tại.

Tạp Mễ Lạp trên mặt hiện ra thần sắc âm tình bất định.

Đối với hành động lần này nàng cũng không có quá nhiều nắm chắc. Hành động lần này quá trọng yếu. Một khi thất bại thì đoạn tuyệt hi vọng cầu xin, hậu quả kia căn bản không cần nói cũng biết.

Trên bầu trời "Phổ Lạc Tư" chậm rãi giơ cánh tay lên.

- Rốt cục sắp tới...

Lâm Hi thở sâu.

Kế hoạch tiến hành đến nay cuối cùng là thời khắc mấu chốt.

- Xuất phát!

Cánh tay "Phổ Lạc Tư" vung lên.

- Rống!

- Lê-eeee-eezz~!!

- Sát!

Trong một sát na, thiên địa dao động, yêu tộc giống như thủy triều chạy tới thông đạo vị diện, lập tức đi tới vị diện liên kết với "Vương Quan đại vị diện", đệ tử Thái Nguyên Cung vẫn như thường, đệ tửu ba phái không động đậy.

Ba đạo thân ảnh đứng trên núi cao.

Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang, Lý Càn Thiên là "Ba quả Thánh Vương" còn có mấy "Cường giả Đạo Quả" đứng quan sát thiên địa.

Yêu tộc Vương Quan đại vị diện không chút che dấu, nhưng cũng không biết hành động của mình sớm bị Thái Nguyên Cung chú ý tới. Phương hướng tập kết và mục tiêu đều rơi vào trong mắt Thái Nguyên Cung.

Bọn người Dương Huyền Hoàng, Lý Hồng Hoang giờ phút này đang ôm cây đợi thỏ, chuẩn bị mang cho yêu tộc kinh hỷ to lớn.

- Đến đây đi!

Một trận cuồng phong thổi qua, Dương Huyền Hoàng đột nhiên mở miệng nói.

- Để chúng tới, giết sạch chúng!

Lý Hồng Hoang thản nhiên nói, trong âm thanh mang theo hương vị tàn khốc.

"Lý Hồng Hoang", "Dương Huyền Hoàng" là cường giả đỉnh cấp, những yêu tộc cấp thấp chẳng có ý nghĩa gì cả.

Cường giả Thánh Vương bạo phát lực lượng đã vượt qua yêu tộc nơi này có thể sánh được.

Tuy Lý Càn Thiên đã nhìn thấy yêu tộc trong Vương Quan đại vị diện tụ tập, không nhìn ra số lượng và chất lượng đại quân, khi bọn họ chính thức nhìn thấy mới như gà đất chó kiểng không chịu nổi một kích!

- Rống!

Đột nhiên lúc này thiên địa chấn động, yêu tộc mênh mông, yêu tộc không ngừng từ trong thông đạo không gian lao ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc