THIẾU SOÁI TRỞ VỀ

Chương 862:

 

“Chú lần này nhát định phải giúp cháu, nhất định phải cứu cháu.”

 

Diệp Cương Hồng thật ra đã biết chuyện gì xảy ra rồi, ông hơi cười nói: “Cô Hạng cháu yên tâm đi, sự việc vừa qua chú biết rồi.”

 

“Với lại vừa lúc nãy, Hạng lão cũng lệnh cho người gọi điện thông báo cho chú biết, nhất định phải bảo vệ tiểu thư cháu.”

 

“Hạng lão đối với chú ân nặng như núi, chú coi Hạng lão như cha vậy.”

 

“Việc của cháu chính là việc của chú Diệp, chú nhất định sẽ nỗ lực đến cùng, tuyệt đối không để Trần Ninh làm hại đến tính mạng của cháu.”

 

Hạng Minh Nguyệt lập tức nói: “Vậy chú Diệp chú nhanh chóng sắp xếp cho cháu về Thủ đô đi ạ, cháu về Thủ đô rồi Trần Ninh sẽ không làm gì được cháu.”

 

Diệp Hồng Cương lắc đầu: “Không được, theo như chú biết Trần Ninh đã đang ở trên đường đến đây rồi.”

 

“Thiên Hải cách Trung Nam không quá ba trăm ki lô mét, Trần Ninh ngồi chuyên cơ một tiếng là đã đến rồi.”

 

“Với lại quan hệ của cậu ta với người phụ trách của cục an ninh quốc gia rất tốt, có lẽ bây giờ khắp nơi của Thiên Hải đều là người của cục an ninh quốc gia để mắt, cháu muốn chạy e là không chạy khỏi ra Giang Nam là đã bị người của Trần Ninh bắt lại rồi.”

 

Hạng Minh Nguyệt trừng to đôi mắt: “Vậy nên làm sao đây ạ, không thể ngồi đợi chết như thế này được?”

 

Diệp Hồng Cương cười nói: ‘Đương nhiên không phải, chú cùng tiểu thư cháu gặp cậu ấy là được rồi.”

 

“Đến lúc đó cháu chỉ cần đem trách nhiệm đổ hết lên người Lạc Thiếu Minh, chỉ nói là cháu bị lợi dụng, cháu cũng là vô tội.”

 

“Mà chú lại cầu tình cho cháu, sau đó lấy ra thân phận của Hạng lão, mềm cứng lấy hét ra, chú nghĩ Trần Ninh cũng chỉ có thể từ bỏ truy cứu trách nhiệm của tiểu thư cháu thôi, nhiều nhất là tắm lòng.”

 

Hạng Minh Nguyệt nghe xong có chút yên tâm: “Vậy tất cả có công lao của chú Diệp rồi.”

 

Nửa tiếng sau!

 

Lại có một chiếc chuyên cơ hạ cánh xuống sân bay căn cứ quân khu Thiên Hải.

 

Trần Ninh đeo ủng quân đội màu đen, dẫn theo Điển Chử, Tần Tước cùng với Bát Hổ Vệ, ngoài ra còn có năm mươi sĩ binh tính nhuệ của binh đoàn đặc chủng binh khỏe mạnh.

 

Diệp Hồng Cương dẫn theo đám tướng sĩ đến đón tiếp Trần Ninh.

 

“Cung đón Thiều soái, ghé đến Thiên Hải.”

 

Đẳng sau lưng của Diệp Hồng Cương, có hơn hai nghìn tướng sĩ, đồng loạt vang hô lên.

 

Diệp Hồng Cương lại dẫn theo mười mấy quân sĩ đắc lực, tiến lên trước tiếp đón, đầu tiên là kính lễ với Trần Ninh, sau đó giơ tay hướng về phía Trần Ninh: “Thiếu soái ngài đến rồi.”

 

Trần Ninh bắt tay với Diệp Hồng Cương, sau đó nhìn một vòng xung quanh, không có nhìn thấy bóng dáng của Hạng Minh Nguyệt đâu.

 

Anh bình tĩnh hỏi: “Hạng Minh Nguyệt đâu?”

 

Diệp Hồng Cương cười đáp: “Đang ngồi trong nhà tôi ạ, Thiếu soái mời đến nhà tôi ngồi một chút.”

 

Khóe miệng của Trần Ninh cong lên: “Được.”

 

Rất nhanh nhóm người Trần Ninh đi theo Diệp Hồng Cương đến đại viện thuộc quân đội, đến nhà của Diệp Hồng Cương.

 

Đại viện quân đội hôm nay khắp nơi đều là binh sĩ cầm sẵn súng đã lên nòng đang đúng canh gác, có thể nói là năm bước một đồn mười bước một gác, dường như tiếp đón kẻ thù vậy.

 

Lúc đến dưới nhà, Diệp Hồng Cương nói với Trần Ninh: *Thiếu soái, trong nhà bé lắm, ngồi không đủ quá nhiều người, những thuộc hạ này của ngài có thể để bọn họ đến nhà ăn ăn cơm trước không?”

 

Lời của Diệp Hồng Cương vừa nói xong, cấp dưới của ông liền mời nhóm người Điển Chử đi đến nhà ăn dùng cơm.

 

Điển Chử cùng với Tần Tước, Bát Hổ Vệ, còn có năm mươi chiến sĩ khỏe mạnh không hề cử động.

 

Diệp Hồng Cương bọn họ ý thức được, đám Điển Chử chỉ nghe lời của Thiếu soái.

 

Trần Ninh cười cười nói: “Điển Chử cùng Tần Tước theo tôi đến nhà Diệp tướng quân ngồi, những người còn lại đều đứng ở đây đợi đi.”

 

Bát Hỗ Vệ cùng các chiến sĩ mạnh khỏe đồng thanh nói: “Tuân mệnh.”

 

Sau đó, Trần Ninh cùng Điển Chử, Tần Tước cùng đi thoe Diệp Hồng Cương đi vào Diệp gia.

 

Trang hoàng rất giản lược nhưng lại không đơn giản, trong phòng khách rộng lớn sạch sẽ nhưng rất hào phóng, đã có mấy người đang đợi Trần Ninh đến rồi.

 

Một là người đàn ông trung niên để râu dài, chính là nhị gia của Hạng gia, em của Hạng lão- Hạng Sơn.

 

Ngoài ra một là Hạng Minh Nguyệt.

 

Xung quang còn có máy thuộc hạ đám Vương Phúc đang khoang tay đứng nghiêm.

 

Hạng Sơn nhị gia của Hạng gia và là nhân vật lớn trong giới kinh doanh.

 

Ông gần đây đúng lúc đang đàm phán làm ăn với người ta ở Giang Nam, nhận được điện thoại của anh trai Hạng Thành, biết được cháu gái Hạng Minh Nguyệt xảy ra chuyện, ông liền lập tức đến đây, cùng bảo vệ cháu gái với Diệp Hồng Cương.

 

Bình luận

Truyện đang đọc