TIỂU TÚC BẢO ĐÁNG GỜM

Chương 236

Rõ ràng họ biết bọn cho vay nặng lãi giết người không chớp mắt!

Túc Bảo bừng tỉnh ngộ: “Vậy vì thế mà dì chết sao? Nhưng sao lại phình to như vậy?”

Cục bột nhỏ nhìn dì mập đầy hồ nghi.

Dì mập quả thật rất mập, da dẻ căng mọng như trái bóng.

Cả người béo trắng.

Lí Nhược Bình bỗng nóng nảy, đỏ mắt gầm lên: “Bọn chúng kéo ta vào xưởng in, nhét ta vào máy và hành hạ ta hết lần này đến lần khác… đưa máy vào miệng ta.”

Chúng cười nói, chẳng phải cô em thích chém gió thổi phồng ư?

Thế là chúng thổi ta lên như trái bóng, không màng lời cầu xin của ta, cũng phớt lờ sự tuyệt vọng của ta.

“Thổi, thổi… thổi đến nổ tung mạch máu và huyết tương của ta.”

“Thổi, thổi và thổi… cho đến khi máu của ta chảy cạn khỏi thân thể, trở thành mực đỏ của một cuốn sách in.”

Sau khi tắt thở, quỷ hư vinh vẫn bị coi như một quả bóng, nó phồng lên gấp mười lần kích thước ban đầu, cuối cùng cả người nổ tung như một quả bóng bay.

Lí Nhược Bình điên cuồng khóc trong tuyệt vọng: “Sao họ có thể làm vậy? Ta cũng đáng thương lắm mà!”

“Dù ta làm sai thì cũng do cô bạn thân kia lấy túi xách và quần áo hàng hiệu cũ ra sỉ nhục ta trước!”

“Ta cũng hối hận vì đã giết bạn thân mà. Đã chết thì không thể quay lại được nữa, vậy tại sao không thể coi ta là cô ta….”

“Mười năm này, bọn họ có biết ta sống như thế nào không? Ta bị đày đọa lặp đi lặp lại quá trình chết chóc, ngày đêm gào thét, máu tươi bắn tung tóe… Nhưng không ai nghe thấy!”

Sở dĩ quỷ trở thành ác quỷ, vì đạt điều kiện bị giữ chân ít nhất mười năm tại địa điểm tử vong, không ngừng lặp đi lặp lại quá trình chết chóc.

Nữ quỷ bị nổ tung hết lần này tới lần khác nên nỗi oán hận đã ngút trời.

“Ta chết thảm quá….”

“Chết thảm quá….”

Nữ quỷ mỗi lúc một điên cuồng, sát khí trên người nó cũng ngày càng phun ra ồ ạt, cả căn phòng bị sát khí bao trùm.

“Đều tại ngươi! Đang yên đang lành sao ngươi lại muốn can thiệp vào việc của ta!”

Quỷ hư vinh hét chói tai rồi lao về phía Túc Bảo.

Con nhóc này cũng là con nhà có tiền.

Đám tiểu thư được sống trong nhung lụa đều chẳng phải thứ gì tốt đẹp!

Bọn chúng mới là kẻ giả dối nhất!

Mặt quỷ hư vinh lộ vẻ căm ghét và ghê tởm, linh hồn được bao bọc bởi sát khí lao vút về phía Túc Bảo.

Kỷ Trường vừa toan ra tay thì chợt thấy một luồng sáng xanh yếu ớt lóe lên, dường như có gì đó bên cạnh Túc Bảo đang chặn luồng sát khí.

Cùng lúc đó, Tô Tử Du hét lên một tiếng rồi liên tiếp lùi lại.

Bình luận

Truyện đang đọc