TRÁI TIM CỦA TUYẾT


Từ ngày được Syaoran tín nhiệm giao mọi việc cho nó, nó càng ít nói chuyện hơn. Có khi Syaoran ngồi bên nó huyên thuyên cả buổi trời chỉ nhận lại chỉ là ánh mắt lạnh lẽo cùng cái nhìn xa xăm, anh thấy vậy rất buồn chẳng lẻ thù hận trong nó ngày càng lớn hơn rồi sao.


Rồi 1 ngày Sakura thật sự đủ lớn, cô sẽ rời bỏ anh và đối mặt với cuộc chiến ác liệt ngoài kia. Nó phải chống chọi với những kẻ thù hung ác nhất trong khi đó nó chỉ là 1 cô gái nhỏ mong manh. Nhưng anh không hề muốn điều đó xảy ra với cô gái của anh, anh chỉ muốn Sakura ở trong sự che chở của anh thôi, không muốn bất cứ làm tổn thương nó.


Tại khách sạn Sun City


Tiếng người gào thét dưới tầng hầm bí mật của khách sạn nhưng không 1 ai nghe thấy. Căn phòng được xây dựng kiên cố và được cách âm tránh lọt tiếng động nào ra ngoài. Bên trong, tên nội gián xấu số bị trói tay treo lơ lửng trên trần nhà gào thét cầu cứu. Thuộc hạ dưới tay Souji giáng những đòn mạnh nhất vào người hắn, vết thương hằn sâu trên cơ thể hắn, Souji cho người mang đến 1 thùng nước muối đặt dưới chân hắn. Souji nhíu mày chỉ tay ra lệnh cho thuộc hạ thả hắn xuống, hắn đau đớn kêu gào rát cổ.


Cánh cửa căn phòng mở ra, Syaoran bước vào nghiêm mặt, thuộc hạ 2 bên cánh cửa cúi rạp xuống chào. Syaoran bước tới chiếc ghế yên vị chỗ ngồi, Souji tiến tới chỗ Syaoran cúi đầu chào. Syaoran đứng dậy đến chỗ tên gián điệp lên tiếng:


- Chỉ bấy nhiêu thôi chưa đủ, đem nó vào đây cho ta.


Vừa dứt câu, bọn thuộc hạ liền khiêng 1 thùng axit đặc nóng vào. Tên nội gián thấy vậy vẫn cứng đầu ko chịu khai ra kẻ chủ mưu,Syaoran tiến lại gần hắn nói:


- Mày vẫn ko chịu khai ? Được!!! - Syaoran lấy trong túi áo 1 chiếc hộp sắt nhỏ chứa những viên thuốc mà Sakura chế ra, đưa cho Souji.


Souji hiểu ý lấy ống tiêm rút dịch thuốc trong ống của Sakura. Souji cầm ống tiêm chứa dịch thuốc độc bước đến tên đó, hắn vùng vẫy chống cự né ống tiêm trên tay Souji. Anh cho thuộc hạ giữ tên đó lại, từ từ tiêm thuốc vào cổ hắn. Ngấm thuốc, hắn không chống cự được nữa, ngẩng đầu lên:


- Đây là thứ quái quỷ gì vậy ?


- Mày sẽ được biết ngay thôi, cho nó tắm đi. – Syaoran ra lệnh cho thuộc hạ đổ thùng axit từ đầu xuống.


- Aaaaaaaa.... – tiếng la thất thanh của tên nội gián vang vọng khắp phòng, hắn nhìn lại cơ thể mình dần bị axit ăn mòn da thịt ko còn mà lòi cả xương.


- Có đau đớn gì mà mày la – Souji cười nhẹ với hắn


- Sao lại như vậy – hắn ko cảm nhận được sự đau đớn nào cả nhìn đôi chân hắn dần biến mất.


- Đây là R75 loại 1 do tiểu thư chế tạo ra, nó làm cơ thể mất cảm giác trong 30 phút. Sau 30 phút, những cơn đau trên cơ thể sẽ tăng lên gấp nhiều lần, từ từ mà tận hưởng đi. – Souji và bọn thuộc hạ cười lớn.


- Các người thật ghê tởm, ta có làm ma cũng không tha cho các người đâu – hắn nhìn cơ thể mình hoàn toàn biến mất trước mắt không khỏi kinh sợ gào thét


- Bắt hắn câm miệng lại cho ta – Souji chỉ tay về phía hắn ra lệnh cho thuộc hạ


Thuộc hạ nhận lệnh đổ số axit còn lại vào miệng hắn, dòng axit nóng bỏng chạy vào cuống họng rồi tới đường ruột. Mọi thứ trên cơ thể hắn dần dần biến mất mà không có 1 cảm giác đau đớn gì.


- Vậy là đủ rồi, chỗ này ta giao lại cho cậu, anh bạn. – Syaoran nhìn đồng hồ rồi đứng dậy, vỗ vai Souji rời khỏi căn phòng.


- Được, người anh em.


Syaoran rời khách sạn, trở về nhà. Cả ngày không gặp Sakura, anh thấy nhớ nó vô cùng muốn gặp nó ngay lập tức, phóng xe hết ga trên đường cao tốc quay về biệt thự.

Bình luận

Truyện đang đọc