TRÁI TIM CỦA TUYẾT

Nó ở trên phòng thay đồ xong, mặt nó đỏ ửng hết lên. Marry thấy nó thay đồ lâu quá không xuống, cô lên phòng nhìn nó cứ đứng lẩm bẩm 1 mình như mất trí, cô cười nhẹ rồi nói:


- Nè em, định để bao tử của em cứ kêu mãi như vậy sao ? – Marry dựa lưng vào cửa nói.


- Marry.... – nó giật nảy mình.


- Em ngại chuyện hồi nảy hả, Syaoran chỉ qua gọi em xuống ăn tối thôi, gọi cửa hoài không thấy anh ấy mới vô phòng ai ngờ lại.... – Marry vừa nói vừa cười làm nó càng ngượng hơn.


- Thôi xuống ăn nào đứng đó hoài. - Marry xoa đầu Sakura rồi cùng nó xuống nhà


Bước xuống cầu thang nó thấy Syaoran mặt càng đỏ hơn, cứ cúi đầu mà đi. Suốt bữa tối anh và nó chẳng ăn uống gì, Marry lên tiếng:


- Bộ đồ ăn dở lắm sao mà 2 người không ăn vậy ? – Marry bỏ chén đũa xuống nhăn mặt.


- Đâu...đâu có. – cả 2 đồng thanh đáp rồi nhìn nhau.


- Vậy sao không ăn đi cứ ngồi thừ ra làm gì ? – Marry trêu chọc


- Ăn chớ. – cả 2 lại đồng thanh rồi cầm chén đũa táp lia lịa


- Chén không có cơm lấy gì ăn. – Marry liếc mắt


- Ờ ha... - Syaoran ngây ngô nhìn chén cơm.


Bữa ăn diễn ra thật vui vẻ, luôn rộn ràng tiếng cười của Syaoran và Marry, chỉ có duy nhất 1 người trước giờ chưa bao giờ nở nụ cười trong căn nhà này, đó là Sakura.


2 ngày sau.....


Công ty bên Mỹ sắp ký hợp đồng với đối tác mới nên Syaoran phải đi 3 ngày, căn biệt thự giao lại cho Marry trông coi, còn mọi chuyện ở công ty anh giao lại cho Souji. Anh vẫn không yên tâm về Sakura – cô nhóc bướng bỉnh không bao giờ chịu ngồi yên – anh tranh thủ sắp xếp công việc để về sớm với nó.


Trong thời gian Syaoran đi vắng, nó tranh thủ việc truy tìm bảo vật. Sáng sớm, nó lại lái xe với tốc độ kinh hoàng trên đường cao tốc đến ngoại ô thành phố. Những thiết bị nó cần cho kế hoạch được Tomoyo hoàn thành xong 1 cách nhanh chóng.


- Cậu định khi nào sẽ thực hiện kế hoạch ? – Tomoyo bưng khay đồ ăn lên


- Tối nay.... – nó vừa kiểm tra thiết bị vừa trả lời


- Vậy tớ sẽ đi với cậu. – Eriol từ phòng máy tính bước ra.


- Không thể được, kế hoạch này rất nguy hiểm. – nó đứng dậy phản đối.


- Cậu định thực hiện 1 mình sao ? – Tomoyo lo lắng nhìn nó.


- Phải, cậu chỉ cần ở biệt thự giúp tớ thăm dò tình hình trong lúc tớ hành động. Còn Eriol tớ cần cậu thành lập 1 bang hội trong thế giới ngầm, hãy tuyển chọn những người ưu tú nhất.


- Được, cậu phải cẩn thận. – Tomoyo nắm tay nó mỉm cười.


- Nếu có bất trắc tớ sẽ yểm trợ cho cậu. – Eriol vỗ vai nó.


- Hãy tin tưởng ở tớ.


- Nhưng trước hết...


- Sao ? – Tomoyo nhìn nó 1 cách ngớ ngẩn


- Cho tớ ăn cái đã. – nó nhanh như cắt ngồi vào bàn ăn để cô bạn đang nhìn mình


- Chứng nào tật nấy. – Tomoyo chống nạnh cười trừ.


Trời sập tối, mọi thứ cho kế hoạch được nó chuẩn bị kĩ càng trong balo. Sakura khoác lên người nguyên 1 bộ màu đen để ban đêm không bị phát hiện. Tomoyo lo lắng cứ ngăn cản nhưng cũng biết tính nó, mọi chuyện nó đã muốn thì có ngăn cản nó cũng không dừng lại, nên cô đưa cho nó thiết bị cô vừa chế tạo ra "máy truyền thông tin dạng khuyên tai" buộc nó đeo vào. Tomoyo yên tâm để nó hành động. Còn Eriol thì âm thầm thành lập bang Băng Long do Sakura làm bang chủ, anh mua hẳn 1 quán bar làm nơi hội tụ các anh em trong bang.


Chiếc xe màu đen lao nhanh đến căn biệt thự của tên Kenta, đến nơi nó giấu chiếc xe trong đám cây to gần biệt thự. Quan sát 1 lượt, mạng lưới canh phòng của tên này quả nhiên rất nghiêm ngặt. Camera được đặt khắp nơi xung quanh căn nhà, mọi cổng vào lối đi đều có 2-3 tên canh gác. Nó ngồi trong xe, lấy laptop mini vô hiệu hóa mọi hệ thống an ninh trong nhà. Nhanh chóng mọi camera, thiết bị báo động đều bị vô hiệu hóa.


Nó bắt đầu tiến hành kế hoạch. Nhanh như cắt nó leo hàng rào vào bên trong, 3 tên bảo vệ nghe tiếng động liền chạy tới, nó núp vào bụi cây trong vườn. 3 tên bảo vệ tiến đến càng gần Sakura, thấy con sóc của ông chủ liền bỏ đi. Đợi bọn họ đi mất, nó chui ra vuốt ve con sóc "cám ơn mày đã giúp tao". Nó nhanh chóng đột nhập vào bên trong, cũng may hôm nay cả nhà Kenta đi dự buổi ra mắt sản phẩm mới của đối tác nên không có ai ở nhà. Tìm hết mọi ngõ ngách trong phòng của tên chủ nhà trên tầng 3 vẫn không tìm được gì, nó chụp hình căn phòng bằng "kính camera 3 chiều" gửi về cho Tomoyo xem trong căn phòng này có cơ quan nào không.


- Cậu nhìn lên phía kệ sách có 1 chiếc cúp màu vàng phải không ? - Tomoyo tập trung vào màn hình, tay cô vừa lướt trên bàn phím vừa hướng dẫn Sakura.


- Cậu thiệt tình, có 5 cái tớ biết chọn cái nào ?


- À quên, cậu chỉ cần xoay cái ở giữa góc 90° kệ sách sẽ tự động di chuyển sang bên trái, viên ngọc được giấu trong bức tường sau kệ sách.


Nó làm theo như lời Tomoyo chỉ dẫn, kệ sách liền tự động di chuyển. Trên bức tường sau kệ có 1 ô vuông 5x6cm kế bên có 2 nút bấm màu xanh và đỏ. Tiếng xe của tên chủ nhà đã lăn bánh vào cánh cổng ngôi biệt thự, Tomoyo lập tức thông báo cho Sakura: "Sakura, cậu nhanh lên, hắn ta trở về rồi, hắn đang ở dưới nhà đó".


 Sakura đưa tay nhấn nút màu xanh, ô vuông từ từ mở ra, bên trong có 1 chiếc hộp màu đen. Quả nhiên, viên ngọc Kim được cất giữ ở đó, viên ngọc Kim lấp lánh hình tròn màu bạch kim. Nghe tiếng xe của cả nhà tên Kenta trở về, nó nhanh chóng lấy viên ngọc cho vào balo, thay 1 viên ngọc giả vào chỗ cũ,bấm nút màu đỏ, rồi xoay chiếc cúp thêm 1 góc 90° kệ sách di chuyển về chỗ cũ. Tiếng bước chân củatên Kenta ngày càng gần, nó lúng túng chưa biết phải làm gì thì cánh cửa phòng mở ra.... 

Bình luận

Truyện đang đọc