TỬU THẦN (ÂM DƯƠNG MIỆN)


- Cơ Động ca ca, ta đều một mực cố gắng tu luyện a. Ta nhất định sẽ sớm tu luyện tới sáu mươi cấp, để ngươi đồng ý thu ta làm đồ đệ.
Cánh tay Cơ Động nhẹ nhàng run lên, vô thanh vô tức thoát khỏi sự lôi kéo của Hinh Nhi.
- Hinh Nhi cô nương, ngươi cố gắng tu luyện là tốt rồi. Ta cũng mong ngươi sớm đạt tới sáu mươi cấp.
Đỗ Hinh Nhi thấy Cơ Động né tránh như vậy, hơi có chút bất mãn, hết nhìn hắn rồi lại nhìn Liệt Diễm đầu đội nón trúc ở kế bên, nàng thè lưỡi nói:
- Cơ Động ca ca, vì sao vị tỷ tỷ này lại luôn mang mạng che mặt a! Chẳng lẽ tỷ ấy có bệnh gì đó sao?
Cơ Động nhíu mày.
- Hinh Nhi cô nương, mời ngươi tự trọng một chút!
Ngữ khí của hắn rõ ràng có vài phần nặng nề, Đỗ Hinh Nhi nói Liệt Diễm có bệnh, đây là chuyện mà hắn không thể tiếp nhận được. Vừa nói xong, hắn đã nắm lấy tay Liệt Diễm, mang theo A Kim đi vào cửa chính của Điều Tửu Sư Công Hội.
Đỗ Hinh Nhi nhìn theo bóng lưng của ba người, hung hăng dậm chân, tức giận hừ một tiếng, làu bàu nói:
- Cơ Động chết dẫm, Cơ Động thối tha, ta sẽ không buông tha cho ngươi đâu. Cô nãi nãi ta như thế nào lại không tự trọng, ta đến bạn trai còn chưa có nữa là…
Liệt Diễm đến bên cạnh Cơ Động khẽ cười, nói:
- Thật không nghĩ tới tiểu Cơ Động của ta rất được hoan nghênh a!
Cơ Động có chút buồn cười, nhìn Liệt Diễm, thấp giọng nói:

- Ta là Cơ Động của nàng, không phải là tiểu Cơ Động a. Liệt Diễm, không lẽ nàng ghen sao?
Sau khi xác lập quan hệ với Liệt Diễm, hắn cũng không cẩn thận, khép nép như lúc trước nữa, không nhịn được mà trêu ghẹo Liệt Diễm một câu.
Liệt Diễm mỉm cười nói:
- Ta còn cần phải ghen sao? Thân thể, tấm lòng, linh hồn của chàng đều thuộc về ta. Hơn nữa, ta cũng không cho rằng có nữ hài nào ở thế giới nhân loại hấp dẫn hơn ta a.
Phải có thực lực thì mới có sự tự tin, nếu như lời này do một người khác nói ra, Cơ Động nhất định sẽ cho rằng đó là chém gió. Nhưng một khi từ chính miệng Liệt Diễm nói ra thì đó lại là chuyện tất nhiên, ngay cả A Kim ở một bên cũng nhẹ gật đầu.
Lúc này, Đỗ Tư Khang đã dẫn theo một đám Điều Tửu Sư từ bên trong ra nghênh đón từ xa.
- Cơ Động tiên sinh.
Đỗ Tư Khang tiến lên vài bước, đi tới trước mặt Cơ Động. Cơ Động cũng nắm lấy tay Đỗ Tư Khang, áy náy nói:
- Đỗ Hội trưởng, thật là có lỗi quá, vì hôm đó xảy ra việc ngoài ý muốn, chúng ta không thể không tạm thời rời đi. Thật là thất lễ, mong ngài thứ lỗi cho…
- Không có việc gì, chuyện này cũng không tính là chuyện lớn. Chỉ cần Cơ Động tiên sinh bình an vô sự là tốt rồi. Nhanh, mời tiên sinh vào trong.
Đỗ Tư Khang tự mình dẫn ba người vào bên trong. Đỗ Hinh Nhi ở đằng sau đuổi kịp Cơ Động, trông thấy phụ thân nên tự nhiên cũng không quấy rầy Cơ Động nữa.
Vừa đi, Cơ Động vừa nói với Đỗ Tư Khang.
- Đỗ hội trưởng, lần này ta tới là để thực hiện ước định lần trước của chúng ta. Luận bàn với ngài xong, rất có thể chúng ta sẽ rời khỏi Bắc Thủy Đế quốc, chuẩn bị cho Thánh Tà Chi Chiến sắp tới.
Đỗ Tư Khang gật đầu.
- Hảo, ta đã sớm sắp xếp ổn thỏa. Ta nghe tiểu nhi nói rất nhiều về tuyệt kỹ điều tửu của Cơ Động tiên sinh, cũng không nhịn được mà ngứa ngáy tay nghề đây. Cơ Động tiên sinh, ngài không ngại để cho một số điều tửu sư của Điều Tửu Sư Công Hội chúng ta quan sát chứ?
Cơ Động nhíu mày, đầy thâm ý nhìn Đỗ Tư Khang, trong nội tâm thần than một tiếng. Nguyên bản ý của hắn là không muốn để cho người của Điều Tửu Sư Công Hội chứng kiến cuộc tỷ thí này. Như vậy cho dù Đỗ Tư Khang thua cuộc cũng không có quá nhiều người biết, không ảnh hưởng quá lớn đến danh dự của hắn.
Lúc này Đỗ Tư Khang lại đưa ra yêu cầu như vậy, hiển nhiên là có mục đích của hắn. Lần này Điều Tửu Sư Công Hội bị Ma Minh tấn công dẫn đến tổn thương nguyên khí, sức ảnh hưởng của hắn trong Công Hội bị giảm xuống trên phạm vi lớn. Lần này hắn muốn đánh bại Cơ Động ở phương diện điều tửu, hiển lộ tuyệt kỹ điều tửu của hắn khiến cho hội viên tin phục. Hiển nhiên, Đỗ Tư Khang cực kỳ tự tin ở phương diện điều tửu của mình, hơn nữa rất có thể hắn còn có mục đích khác.
Tinh Thần Lực tăng lên, làm cho khả năng nhìn người của Cơ Động càng thêm sắc bén. Khi Đỗ Tư Khang đưa ra cái đề nghị này cho hắn, nhịp đập trái tim rõ ràng nhanh hơn một chút, điều này chứng minh tâm thần của lão không ổn định, chắc chắn là có mưu đồ gì đó. Tuy Cơ Động không biết Đỗ Tư Khang âm mưu điều gì, nhưng hắn cũng không sợ. Huống chi, lần trước hắn đã cứu cả Điều Tửu Sư Công Hội, hắn tin tưởng Đỗ Tư Khang sẽ không làm chuyện gì bất lợi với hắn.
- Được rồi, vậy thì cứ làm như Đỗ Hội trưởng nói đi. Bất quá ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó.
Cơ Động thản nhiên nói.
Đỗ Tư Khang nhẹ gật đầu.
- Ta cũng vậy. Nếu không chính là không tôn trọng Cơ Động tiên sinh rồi.
Đi vào đại sảnh của Điều Tửu Sư Công Hội, Đỗ Tư Khang mời ba người Cơ Động ngồi xuống, rồi phân phó người đi chuẩn bị mọi thứ.
- Cơ Động tiên sinh, nếu tiến hành luận bàn tại Công Hội chúng ta, vô hình chung ta đã chiếm tiện nghi rồi. Vậy phương pháp tỷ thí sẽ do ngài đặt ra, như thế sẽ công bằng hơn.

Cơ Động mỉm cười, cái này là công bằng sao. Hai gã Điều Tửu Sư tiến hành tỷ thí, phương pháp lại do một người trong đó đề ra, tức là người đó đã chiếm tiện nghi rất lớn rồi. Mỗi một Điều Tửu Sư đều có am hiểu riêng về phương thức và chủng loại điều chế. Lấy sở trưởng tấn công sở đoản, không thể nghi ngờ là đã gia tăng cơ hội chiến thắng lên rất nhiều. Đỗ Tư Khang nói không chiếm tiện nghi của mình, cũng thể hiện ra sự tự tin mãnh liệt của một Tửu Thần như hắn.
Cơ Động nhẹ gật đầu, nói:
- Tốt lắm, vậy ta sẽ không khách khí.
Trong mắt Đỗ Tư Khang hiện lên một chút do dự, hắn cắn răng nói tiếp:
- Cơ Động tiên sinh, ta còn có một đề nghị nữa, lần luận bàn này của chúng ta cũng coi như là việc trọng đại trong giới Điều Tửu Sư. Như vầy đi, chúng ta sẽ đặt thêm chút ít tiền cược, như thế mới kích thích chúng ta phát huy ra tài nghệ điều tửu một cách tốt nhất.
Vừa nghe hắn nói, Cơ Động lập tức minh bạch mưu đồ của Đỗ Tư Khang là gì. Mặc dù điều này cũng là kỳ vọng của chính hắn nhưng khi thấy Đỗ Tư Khang mưu đồ như vậy, trong lòng hắn lại có cảm giác khó chịu. Hắn ra vẻ không rõ ý của Đỗ Tư Khang, thản nhiên nói:
- Đỗ Hội trưởng định đặt cược cái gì đây?
Đỗ Tư Khang nói:
- Những thứ tầm thường tất nhiên không lọt vào mắt Cơ Động tiên sinh rồi. Ta sẽ lấy một bình Hãn Hải Quỳnh Tương làm vốn đặt cược đi.
Lời này vừa nói ra, một loạt Điều Tửu Sư lập tức ồn ào lên. Đối với chuyện Đỗ Tư Khang và Cơ Động luận bàn tài nghệ điều tửu, bọn họ đã thấy hết sức kỳ quái rồi. Chỉ là Đỗ Tư Khang đã từng nói với họ, năng lực điều tửu của Cơ Động rất mạnh, đã từng đánh bại Phất Thụy, mới làm cho bọn họ có hứng thú đến nơi này quan khán. Bây giờ, Đỗ Tư Khang muốn dùng Hãn Hải Quỳnh Tương làm tiền đặt cược lại càng làm cho bọn họ thêm khiếp sợ.
- Cha!
Đỗ Minh bước đến bên cạnh Đỗ Tư Khang, tức giận nói:
- Cha sao có thể làm như vậy chứ…đây…đây rõ ràng là…
Hắn vẫn còn kìm lại, chưa nói ra bốn chữ “lấy oán báo ơn” nhưng ánh mắt nhìn phụ thân đã cực kỳ tức giận.
Đỗ Tư Khang trầm giọng quát:
- Đây là chuyện giữa ta và Cơ Động tiên sinh, ngươi mau lui ra.
Từ ngày Cơ Động tỏ vẻ muốn cùng hắn luận bàn điều tửu, trong nội tâm Đỗ Tư Khang đã suy nghĩ rất nhiều. Thực lực của Cơ Động thì không cần phải bàn đến, nhưng hắn không cho rằng ở phương diện điều tửu Cơ Động lại có khả năng chiến thắng mình. Quan trọng nhất là Thiên Niên Sinh Mệnh Chi Nguyên có sức hấp dẫn quá mạnh mẽ với hắn, hầu như mỗi ngày sức hấp dẫn này đều kích thích tâm can hắn. Đương nhiên hắn biết hôm nay mình đưa ra tiền đặt cược như vậy, có thể nói là không còn đường rút lui nữa, thậm chí có thể gọi là lấy oán trả ơn.
Chỉ có điều hắn thật sự nhịn không được, mỗi một loại tuyệt thế danh tửu trong Danh Tửu Lục hắn đều tinh tường nhớ rõ. Thân là Hội trưởng Điều Tửu Sư Công Hội, rốt cục có cơ hội sở hữu một trong những loại danh tửu ấy, hắn sao có thể không hao tâm tổn lực mà nghĩ biện pháp chứ? Hắn biết rõ, lấy thân phận của Cơ Động tuyệt đối sẽ tuân thủ lời hứa của mình, không gây phiền toái cho Công Hội. Cái hại lớn nhất của việc này chính là làm như vậy sẽ triệt để đắc tội với Cơ Động, sau này hắn cũng sẽ không trợ giúp Điều Tửu Sư Công Hội bất kì chuyện gì.
Sau nghi suy nghĩ kỹ càng, rốt cục Đỗ Tư Khang đã đi đến quyết định này. Cho dù đắc tội Cơ Động, hắn cũng phải vì Điều Tửu Sư Công Hội mà lấy được Sinh Mệnh Chi Nguyên - tuyệt thế danh tửu. Lúc đó, tên tuổi của hắn chắc chắn vĩnh viễn khắc sâu trong lịch sử Điều Tửu Sư Công Hội. Phải biết rằng, từ đệ nhất Hội trưởng cho đến nay, vẫn chưa có bất cứ người nào có thể vì Công Hội mà lưu lại một bình rượu trong Danh Tửu Lục a!
Cơ Động lãnh đạm nhìn Đỗ Tư Khang, ánh mắt của hắn rất bình tĩnh, không vì đề nghị của Đỗ Tư Khang mà xuất hiện bất cứ biến hoá nào, hắn bình tĩnh nói:
- Đỗ hội trưởng, vật đặt cược của ngài tựa hồ quá quý trọng. Hình như chỉ có Sinh Mệnh Chi Nguyên mới có thể so sánh với nó.
Đỗ Tư Khang miễn cưỡng cười nói:
- Chúng ta chỉ là tùy ý luận bàn mà thôi. Tuy Sinh Mệnh Chi Nguyên bài danh thấp hơn Hãn Hải Quỳnh Tương, nhưng dùng nó làm tiền đặt cược cũng đã rất phù hợp rồi.
- Cha, ngài không thể làm như vậy được!

Lúc này Đỗ Hinh Nhi cũng đã nghe rõ mọi việc, vội vàng từ bên cạnh xông ra, thậm chí còn trực tiếp hơn ca ca, đứng chặn trước mặt Cơ Động, tức giận nhìn phụ thân.
Sắc mặt Đỗ Tư Khang trầm xuống.
- Người đâu, tới dẫn hai đứa này đi cho ta. Ở trước mặt khách quý mà bất kính như thế, còn ra thể thống gì nữa.
Vài tên Điều Tửu Sư tiến lên, giữ chặt huynh muội Đỗ Minh. Đỗ Minh nháy nháy mắt với Cơ Động, ý nói hắn không cần phải đáp ứng phụ thân mình. Đỗ Hinh Nhi lại càng trực tiếp kêu lên, nhưng Cơ Động làm như không nhìn thấy phản ứng của họ, hướng về phía Đỗ Tư Khang nhẹ gật đầu.
- Hảo, Đỗ Hội trưởng đã có hứng thú cỡ này, ta sao có thể không phụng bồi được? Ta đối với Danh Tửu Lục của quý hội cũng rất tò mò muốn được biết. Như thế này đi, ta sẽ dùng hai bình Sinh Mệnh Chi Nguyên để làm vật đánh cược. Sinh Mệnh Chi Nguyên bài danh phía dưới Hãn Hải Quỳnh Tương, vậy ta xuất ra hai bình cũng không thiệt thòi gì cho ngài, có phải không?
Danh Tửu Lục tuy trân quý, nhưng sao có thể sánh với một bình tuyệt thế danh tửu được chứ! Nghe Cơ Động nói sẽ dùng hai bình Sinh Mệnh Chi Nguyên đặt cược, Đỗ Tư Khang trong lòng vui mừng quá đỗi. Lúc này hắn đã hoàn toàn chìm trong vui sướng, hoàn toàn không nghĩ tới vì sao Cơ Động lại chịu xuất ra hai bình danh tửu trân quý như thế để đổ ước.
- Hảo, một lời đã định!
Đỗ Tư Khang và Cơ Động cùng đứng dậy, hai người hai tay đấm vào nhau, xem như đã định ra đổ ước.
Những Điều Tửu Sư khác đang ngồi trong đại sảnh đều đứng lên, tất cả bọn họ đều không rõ vì sao Đỗ Tư Khang lại đưa ra đổ ước như vậy. Đối với Cơ Động, ngoại trừ sự cảm kích trong nội tâm, bọn họ đều cảm thấy có cái gì đó không đúng. Sinh Mệnh Chi Nguyên là cái gì? Tuyệt đại đa số Điều Tửu Sư đều không biết, dù sao Danh Tửu Lục chỉ có một ít Điều Tửu Sư có đẳng cấp cao nhất mới có quyền biết đến.
Trong mắt Cơ Động toát ra thần quang lạnh như băng, Đỗ Tư Khang thấy vậy không khỏi khẽ run lên trong lòng, nhưng hắn đã quyết định như vậy, bây giờ có hối hận cũng đã chậm rồi. Vì Sinh Mệnh Chi Nguyên, hắn nguyện từ bỏ tất cả.
Lúc này, người phụ trách chuẩn bị cho việc tỷ thí đã quay lại, gật đầu với Đỗ Tư Khang. Hắn thuận thế làm một động tác mời Cơ Động.
- Cơ Động tiên sinh, mời!
- Đỗ Hội trưởng, mời!
Cơ Động nhìn Đỗ Tư Khang, kỳ thật hắn cũng có thể giải thích được suy nghĩ của Đỗ Tư Khang. Thân là một Điều Tửu Sư đỉnh cấp, cả đời đều chìm đắm trong điều tửu, sự khao khát đối với tuyệt thế danh tửu vô cùng mãnh liệt, không ai có thể sánh bằng. Hắn lúc trước cũng vậy, nhìn thấy rượu ủ ngàn năm, không nhịn được mà nếm thử một ngụm, cho nên mới đi tới thế giới này. Đương nhiên, nếu như đổi lại là bây giờ, đừng nói là rượu ủ ngàn năm, cho dù là vạn năm cũng không có khả năng làm hắn say như chết.
Tuy nhiên, là một Điều Tửu Sư đỉnh cấp, bất luận là rượu có sức hấp dẫn tới đâu, cũng phải bảo vệ bản tâm của chính mình. Nếu không cưỡng được cám dỗ của vật ngoại thân, sẽ vĩnh viễn khó có khả năng giữ vững bình tĩnh. Thậm chí Cơ Động dám nói, Đỗ Tư Khang chủ động đưa ra đổ ước như vậy, cho dù tài nghệ điều tửu của hắn không thua kém so với mình, thì bây giờ cũng đã thua một nửa rồi. Bởi vì tâm hắn đã thua, tâm lý lấy oán trả ơn sẽ ảnh hưởng đến tâm tình của hắn.
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên Điều Tửu Sư Công Hội, mọi người đi tới một căn phòng cực lớn. Thứ đầu tiên Cơ Động cảm nhận được khi tiến vào phòng, đó là mùi rượu xộc vào mũi. Đây là hương vị của trăm ngàn loại rượu ngon hỗn hợp cùng một chỗ. Tuy hương vị cũng không tính là quá nồng đậm, nhưng đối với Điều Tửu Sư chủ yếu dùng khướu giác để phán đoán mà nói, chắc chắn sẽ sinh ra một ít ảnh hưởng.
Trong phòng, hai cái bàn điều tửu đã được dọn ra, mỗi cái đều có hình bán nguyệt, rộng một thước, đường cung dài ba thước rưỡi. Đây là bàn điều tửu tiêu chuẩn của Điều Tửu Sư Công Hội. Sở dĩ nó có hình bán nguyệt là để cho Điều Tửu Sư khi điều tửu có thể thoải mái lui về phía sau, có được không gian rộng lớn để thi triển tài nghệ.
Phía sau bàn điều tửu chừng ba thước, có một tủ rượu cực lớn, thậm chí là có chút khoa trương, trong đó bày hàng ngàn loại rượu ngon. Cơ Động chỉ cần liếc mắt qua là có thể nhận ra tất cả số rượu này đều là rượu lâu năm. Nói cách khác, không hề có loại rượu nào bình thường. Mỗi một bình đều có giá cả xa xỉ, thậm chí một phần ba trong số đó hắn vẫn chưa gặp qua bao giờ từ khi đi tới thế giới này.
Giống như Ma Sư Công Hội ở phương diện vũ khí ma lực có nội tình cực kỳ thâm sâu, Điều Tửu Sư Công Hội tích góp từng loại rượu suốt bao nhiêu năm tháng. Lượng tích trữ hùng hậu đến mức sau khi bị Ma Minh cướp sạch, họ vẫn có thể xuất ra nhiều hảo tửu như vậy. Chứng tỏ Điều Tửu Sư Công Hội không chỉ có một địa phương cất giấu rượu, Ma Minh chỉ cướp đi được số rượu trong Tổng hội mà thôi.
Hai bàn điều tửu và hai tủ rượu của hai người cách xa nhau mười thước, bên ngoài có đặt một hàng ghế dành cho những người quan khán. Cả gian phòng đèn đuốc sáng trưng, trên trần căn phòng là một cái đèn chùm thủy tinh cực lớn, cung cấp đầy đủ ánh sáng cho hai bàn điều tửu và hai tủ rượu ở bên dưới.


Bình luận

Truyện đang đọc