Ba ma thú nhắm hướng Tây Bắc phương phi hành, Cơ Động tiến hành trao đổi phương pháp sử dụng và chỉ điểm chỗ ảo diệu của Ngũ Hành Tương Sinh Tuần Hoàn Trận cho các đồng bạn nghe. Mặc dù không phải là tu luyện chân chính nhưng nhóm Thiên Can thánh đồ vẫn có thể gia tăng nền tảng kiến thức trọng yếu. Thông qua đoạn thời gian trao đổi như vậy, không chỉ riêng nhóm Thiên Can thánh đồ mà ngay cả Cơ Động cũng có nhận thức mới về ma kỹ và ma lực. Thiên Cơ ở bên cạnh thỉnh thoảng thêm vào vài câu, tiếp thu ý kiến quần chúng hoặc chỉ ra chỗ thiếu sót. Mặc dù cả nhóm không tiến hành tu luyện nhưng dọc theo đường đi bọn họ cảm giác được thu hoạch được khá nhiều chỗ tốt.
Từ Kim thành đến Tam Hợp sơn mạch không xa lắm, ba đầu ma thú cấp chín phi hành trên không trung chừng ba ngày đã dần dần tiến vào phạm vi cao nguyên Tây Bắc. Nhiệt độ theo đó từ từ hạ xuống, lúc này là cuối mùa thu, không khí mát mẻ dọc theo quá trình tiến nhập vùng Tây Bắc mà trở nên lạnh lẽo dần.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Tử Lôi Diệu Thiên Long và Ngân Dực Hải Đông Thanh từ trên trời hạ xuống trước biên giới tiếp giáp Tam Hợp sơn mạch.
Mọi người nhảy xuống đất, Phất Thụy và Miểu Miểu thu hồi ma thú của mình vào không gian riêng. Đại Diễn Thánh Hỏa Long tự nhiên là trở về Sinh Mệnh Hạch trên cổ Trần Tư Tuyền. Chỉ là trong lúc rời đi ánh mắt chúng nó rõ ràng có điểm bất mãn. Tựa hồ là trách cứ Cơ Động cho chúng nó động thủ.
Cơ Động lắc đầu bất đắc dĩ, đó là vì thực lực Đại Diễn Thánh Hỏa Long bây giờ quá mạnh mẽ, hắn từng thí nghiệm thử giao thủ một lần với Đại Diễn Thánh Hỏa Long dưới tình huống không sử dụng Hỏa Thần Kiếm. Kết quả chính là bị đánh tè cả ra quần. Tử Lôi Diệu Thiên Long cũng là cấp chín, trong ngày thường cường hãn kiêu ngạo cỡ nào chứ? Thế mà một khi thấy Đại Diễn Thánh Hỏa Long nó y như là con chuột nhắt thấy mèo vậy. Huống chi ở đây là Long cốc, nếu như để cho bọn chúng tham gia chiến đấu thì còn đánh đấm gì nữa. Cự long còn không nói, Á long ở bên ngoài Tam Hợp sơn mạch một khi cảm nhận được long uy của Đại Diễn Thánh Hỏa Long, sợ rằng ngay cả ý niệm phản kháng cũng không có. Chuyện này hoàn toàn trái ngược với ý định ban đầu của Cơ Động.
"Lão sư, thật sự phải làm như vậy sao?" Đỗ Minh có chút lo lắng hỏi.
Cơ Động gật đầu nói: "Chúng ta không chỉ đến tìm thú cưỡi, đồng thời cũng sẽ trải qua lịch lãm một chuyến. Lúc trước ta đã nói rằng địa phương thích hợp cho Thiên Can thánh đồ chúng ta lịch lãm rất ít, vất vả mới tìm được một nơi thì phải toàn lực ứng phó mới tốt! Thế nào? Ngươi sợ bản thân mình làm không được hả?"
Đỗ Minh nhức đầu nói: "Không phải là không được, chỉ có điều không cho sát thương một đầu Á long nào thì hơi khó khăn rồi."
Cơ Động vỗ vỗ bờ vai hắn, mỉm cười nói: "Đây là rèn luyện lực khống chế. Đả thương mà không chết, bắt mà không giết vốn là cảnh giới cao hơn cả giết chóc. Huống chi, nếu như các ngươi muốn nhận được một đầu cự long thích hợp làm ma thú đồng bạn thì không thể đại khai sát giới ở chỗ này. Nếu như muốn tiến vào Long cốc, ta cho Mao Thai và Ngũ Lương Dịch rống giận một hai tiếng chẳng phải hết thảy xong xuôi rồi sao?"
Đỗ Minh cười nói: "Lão sư, ta nghe ngài. Ngài nói như thế nào thì cứ làm thế đó !"
Thì ra Cơ Động vạch ra kế hoạch cho các đồng bạn là đi tới Tam Hợp sơn mạch sẽ chậm rãi từ bên ngoài từ từ tiến vào trong, từng bước từng bước xâm nhập Long cốc. Làm như vậy chẳng những tỏ vẻ tôn trọng đối với Long tộc, đồng thời cũng là một loại rèn luyện rất tốt. Mặc dù bên ngoài đa số là chủng loại Á long, nhưng trong đó cũng không thiếu cấp bảy cấp tám tồn tại. Ở trong Tam Hợp sơn mạch nhất định có rất nhiều rồng, rất thích hợp dùng để lịch lãm. Cơ Động đề ra yêu cầu chính là sau khi tiến vào Tam Hợp sơn mạch không thể đại khai sát giới, không cho phép giết chết một con rồng nào. Chỉ có thể chế phục nó từ từ xâm nhập, mãi cho đến khi tiến vào Long cốc. Hắn quyết định không sử dụng lân phiến Hỏa Long Vương trước khi tới thời điểm tương xứng.
Dĩ nhiên Cơ Động chỉ đại khái mà thôi, nếu các đồng bạn thật sự gặp phải nguy hiểm, cho dù không có lân phiến Hỏa Long Vương, chỉ cần hẵn thả Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Tử Lôi Diệu Thiên Long ra ngoài dạo một vòng, long uy của bọn chúng hoàn toàn có khả năng giải trừ mọi phiền toái. Vì vậy Tam Hợp sơn mạch chính là nơi lịch lãm tốt nhất mà Cơ Động lựa chọn.
Miểu Miểu nói: "Cơ Động, chúng ta có nên tập luyện Ngũ Hành Tương Sinh Tuần Hoàn Trận?"
Cơ Động lắc đầu nói: "Đổi lại lúc khác. Miểu Miểu, ngươi suy nghĩ một chút đi. Lấy thực lực của chúng ta bây giờ, nếu như thi triển Ngũ Hành Tương Sinh Tuần Hoàn Trận còn có thể khống chế không giết chết Á long hay sao? Sợ rằng một kích đi xuống lập tức chỉ còn lại một khối thi thể. Chúng ta tự giác xuất thủ, chủ yếu rèn luyện thực năng lực chiến của bản thân cho thỏa đáng. À, đúng rồi, không cho sử dụng thần khí, mọi người tương trợ lẫn nhau là được !"
Diêu Khiêm Thư nóng lòng nói: "Vậy chúng ta còn chờ cái gì nữa, vào núi thôi!" Không có Cúc Hoa Trư ràng buộc, trong lòng hắn đã sớm khẩn cấp tìm kiếm một con ma thú thích hợp cho mình.
Thanh Long tộc tự nhiên là mục tiêu của hắn.
Cao nguyên Tây Bắc cao hơn 2000 thước so với mặt biển, đây là điều kiện tiên quyết trước khi tiến vào phạm vi Tam Hợp sơn mạch. Dĩ nhiên lấy tu vi của nhóm Thiên Can thánh đồ sẽ không xảy ra phản ứng khác lạ với độ cao này. Lúc mọi người rời khỏi Kim thành đã chuẩn bị đầy đủ thức ăn tiếp liệu đựng trong ma khí của mình. Vì vậy cả nhóm không trì hoãn nữa, toàn thể chạy thẳng vào Tam Hợp sơn mạch.
Một đường tiến về phía trước, bọn họ đi vào phạm vi phụ cận Tam Hợp sơn mạch rất nhanh, khi bọn hắn sắp vào núi lại gặp được một đội ngũ.
Nhóm Cơ Động tiến tới với tốc độ rất nhanh, Thiên Cơ do Cơ Động mang theo nên không ảnh hưởng gì. Vân Thiên Cơ không có chiến đấu năng lực nhưng bản thân hắn là Thiên Cơ nên có một vài kỹ năng mà những người khác không thể tưởng tượng được.
Thí dụ như không có bất kỳ ma thú nào chủ động tấn công hắn, chỉ cần điểm này đã đủ cho hắn đi dạo một vòng quanh Tam Hợp sơn mạch rồi.
Mọi người nhìn thấy từ xa xa có một đội ngũ khoảng mười người chạy tới, tốc độ di chuyển cũng không chậm. Bởi vì Tam Hợp sơn mạch địa thế hiểm trở, đồi núi chập chùng nhưng lối vào lại rất ít. Hiển nhiên đoàn người này cũng muốn tiến vào Tam Hợp sơn mạch theo lối bọn họ vừa đi.
"Những gã này muốn vào núi tìm vận may ?" Đỗ Minh ngạc nhiên nói.
Phất Thụy cười nói: "Cứ hỏi là biết thôi mà!"
Trong khi bọn hắn nói chuyện thì mười người kia đã đi tới, nhóm Thiên Can thánh đồ kinh ngạc chính là những người này còn khá trẻ. Nhìn qua bọn họ chỉ khoảng hai mươi tuổi, còn nhỏ hơn cả Thiên Can thánh đồ nữa. Năm nam năm nữ, trên người bọn họ mặc trang phục gọn gàng nghiêm chỉnh, mỗi người mang theo một thanh vũ khí. Từ ma lực ba động nhìn lại thì toàn là hàng tinh phẩm.
Những người này tự nhiên cũng chú ý tới đoàn người Cơ Động, bọn họ cùng nhau tiến lại gần không hề e dè lên, đến khi đứng trước mặt nhóm Thiên Can thánh đồ mới ngừng lại. Cầm đầu là một gã thanh niên tiến lên mấy bước gật đầu chào mọi người, nói: "Các vị cũng muốn vào Tam Hợp sơn mạch thuần phục rồng sao?
Gã thanh niên cầm đầu nhìn qua ước chừng chừng hai mươi lăm tuổi, thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, hắn có một đôi mắt hết sức linh động, trong suốt, dễ dàng làm cho người ta sinh ra hảo cảm.
Hơn nữa ánh mắt của hắn chỉ lướt quá mấy mỹ nữ Thiên Can thánh đồ mà thôi, không hề dừng lại quá lâu. Chỉ có điều hắn nhìn rất kỹ mái đầu bạc trắng của Cơ Động. Điểm này càng làm cho đám người Cơ Động và Phất Thụy gia tăng hảo cảm với hắn. Phải biết rằng cho dù Trần Tư Tuyền đeo mạng che mặt, nhưng mấy nữ tử như A Kim, Miểu Miểu đều là nhân gian tuyệt sắc. Người thanh niên này không bị sắc đẹp mê hoặc chứng tỏ tâm chí hắn rất kiên định.
Cơ Động mỉm cười với hắn, nói: "Xem như thế đi !"
Thanh niên cười nói: "Chúng ta cũng thế. Ta tên là Địch Áo, xem như là người dẫn đầu nhóm chúng ta, Ma sư Giáp Mộc hệ. Vị huynh đệ xưng hô thế nào?"
Cơ Động nói: "Ta tên là Cơ Động, Ma sư Hỏa hệ."
Địch Áo nói: "Nhìn bộ dáng của các ngươi hẳn là có cùng mục đích. Không bằng mọi người kết bạn đồng hành, chúng ta có thể chiếu cố lẫn nhau. Nghe nói bên trong Tam Hợp sơn mạch rất nguy hiểm, nhiều người lực lớn sẽ tốt hơn, không biết Cơ Động huynh đệ có nguyện ý hay không?"
Cơ Động kinh ngạc nhìn hắn: “Ngươi tin chúng ta như vậy sao?"
Địch Áo cười nói: "Có cái gì mà không tin chứ! Mọi người tuổi tác không sai biệt lắm, lại không có xung đột ích lợi. Ta nghĩ mục đích của các ngươi giống như chúng ta, tu vi mọi người cũng chưa tới sáu quan, bây giờ không có ma thú khế ước. Chẳng qua là muốn dạo bên ngoài Tam Hợp sơn mạch tìm kiếm một thú cưỡi thích hợp thuần phục mà thôi. Tính nguy hiểm cũng không lớn, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau đối với tất cả mọi người có lợi. Đúng không?"
Gã thanh niên Địch Áo này mặc dù chỉ có hai mươi lăm tuổi nhưng đã có mấy phần khí chất lãnh tụ rồi.
Cơ Động cười nói: "Vậy thì cùng đi thôi !”"
Địch Áo nói: "Xem ra vận khí chúng ta không tệ, hai mươi người vào núi chung quy luôn an toàn hơn mười người. Cơ Động huynh đệ, ta giới thiệu cho ngươi các đồng bạn của ta !" Vừa nói dứt lời hắn liền giới thiệu đơn giản về lai lịch và thuộc tính của các đồng bạn bên cạnh mình. Năm thiếu nữ nhóm hắn tướng mạo không kém, bốn gã thanh niên khác cũng có chỗ đặc sắc riêng. Từ ma lực ba động trên người bọn họ để đoán thì coi như là nhân vật tương đối tài giỏi rồi.
Cơ Động giới thiệu đơn giản các đồng bạn bên phía mình, khi hắn nói đến Phất Thụy là Lôi thuộc tính không khỏi khiến cho Địch Áo và các đồng bạn hâm mộ một trận.
"Vậy chúng ta cùng nhau vào núi đi!" Địch Áo mỉm cười nói.
Cơ Động gật đầu, song phương hai chục một người cùng nhau tiến vào trong phạm vi Tam Hợp sơn mạch.
Phất Thụy truyền âm hỏi Cơ Động: "Tiểu sư đệ, những người trẻ tuổi này không có vấn đề?"
Cơ Động lắc đầu nói: "Không có vấn đề gì, chỉ có điều lá gan của bọn hắn thật sự không nhỏ, chia đều ra tu vi không tới bốn quan đã dám vào Tam Hợp sơn mạch, đúng là rất lớn mật. Thế nhưng nhìn bộ dáng của bọn họ hẳn là xuất thân không nhỏ. Rất có thể là học viên của một học viện cao cấp nào đó !”
Phất Thụy cười nói: "Ta cũng có hảo cảm với bọn họ, nếu như bọn họ muốn thuần phục thú cưỡi, chúng ta ra tay giúp một phen là được. Những người tuổi trẻ này chính là hi vọng trong tương lai của đại lục mà!"
Cơ Động bật cười nói: "Sư huynh, hình như tuổi ngươi cũng không lớn lắm mà?"
Mọi người cùng nhau hành động nhóm Thiên Can thánh đồ tự nhiên nhìn ra những người trẻ tuổi này có chỗ bất phàm. Một nhóm mười người lấy Địch Áo cầm đầu luôn duy trì đội hình chỉnh tề, nói đơn giản là hình thành hai vòng tròn, năm nữ tử ở bên trong, năm thanh niên ở vòng ngoài, cho dù tốc độ đi về phía trước như thế nào thủy chung luôn luôn duy trì đội hình như vậy. Địch Áo đi ở trước nhất, cứ như thế tự nhiên bọn họ có thể chiếu cố lẫn nhau. Một khi gặp phải địch nhân sẽ có thể nhanh chóng thả ra Ngũ Hành áp chế. Đúng như Cơ Động phán đoán, nhóm Ma sư trẻ tuổi này lớn gan tiến vào Tam Hợp sơn mạch, quả thật là vì bọn hắn có nội tình bất phàm.
Tam Hợp sơn mạch chính là nơi Long tộc cư ngụ, khó trách bọn hắn lưu tâm như vậy. Có can đảm cũng phải cẩn trọng mới có thể bảo đam an toàn được.
Trong lúc Thiên Can thánh đồ quan sát đối phương, đám người Địch Áo cũng đang quan sát bọn họ. Lát sau Địch Áo khẽ nhíu mày, lúc hắn nhìn thấy đám người Cơ Động thì nhận ra khí chất những người này không giống bình thường, hẳn là có tu vi không kém. Hơn nữa hắn có khả năng quan sát bề ngoài gia truyền nên nhìn ra nhóm Cơ Động một thân chính khí, tuyệt đối không phải là mấy kẻ âm tà. Chỉ có Thiên Cơ là hắn nhìn không thấu, nhìn vào chỉ có cảm giác như lâm vào mây mù mờ ảo mà thôi. Chính vì như thế Địch Áo mới nổi lên quyết định kết giao đồng hành với đám người Cơ Động.
Thế nhưng khi mọi người cùng nhau tiến phát vào bên trong Tam Hợp sơn mạch, hắn cơ hồ rất thất vọng. Nhóm Cơ Động có mười một người, sau khi vào núi căn bản không có bất kỳ đội hình gì hết, mọi người ai nấy chạy tán loạn, thậm chí mấy cô bé tướng mạo xinh đẹp còn tụ tập nói chuyện phiếm nữa, không hề có ý thức nguy cơ nào. Nhìn bộ dáng của bọn họ căn bản là cái loại Ma sư tự mình tu luyện.
"Cơ Động huynh đệ, bên trong Tam Hợp sơn mạch tùy thời đều có thể gặp phải rồng đó, các ngươi phải cẩn thận một chút!" Địch Áo không nhịn được nhắc nhở một câu.
Cơ Động mỉm cười nói: "Cảm ơn, chúng ta sẽ chú ý!" Vẫn không gầy dựng trận hình là vì thật sự không cần thiết, trừ phi tiến vào Long cốc chân chính hoặc là đến thế giới Địa Tâm, nhóm Thiên Can thánh đồ mới có thể bày ra trận hình đề phòng. Mấy con rồng bình thường làm sao tạo thành uy hiếp đối với bọn họ đây?
Địch Áo nghe Cơ Động nói lấy lệ như thế không khỏi âm thầm lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ: “Xem ra lần này trông nhầm rồi. Thế nhưng mọi người đã cùng nhau đi vào, nếu gặp phải nguy hiểm gì chung quy vẫn phải chiếu ứng bọn họ một chút. Thật sự không được thì khuyên bọn họ nhanh chóng rời khỏi là được rồi!”
Hắn cũng không biết rằng bởi vì trong lòng hắn có thiện niệm sau này mới có thu hoạch còn lớn hơn tưởng tượng. Về phần ai chiếu cố ai, chỉ khi nào gặp phải nguy hiểm mới biết được rồi.
Khi mà Địch Áo vừa lên tiếng nhắc nhở Cơ Động, trong lúc bất chợt phía trước nổi lên một trận gầm vang dẫn tới mọi người chú ý.
Ngay sau đó ba thân thể to lớn đột nhiên từ trong rừng cây đi ra.
Ba tiếng rống giận dữ làm cho sắc mặt đám người Địch Áo đồng thời đại biến, nhanh chóng phóng thích ra ma lực bản thân, mười Âm Dương Miện đồng thời hiện lên trên đầu bọn hắn.
Ngũ Hành áp chế nhanh chóng giải phóng ra ngoài chèn ép ba thân ảnh khổng lồ dần dần di chuyển chậm lại.
Địch Áo quát to: "Giữ vững trận hình, mọi người chuẩn bị công kích từ xa. Cơ Động huynh đệ, các ngươi mau lui về phía sau." Vừa nói xong hắn đã mang theo đồng bọn tiến tới.