Các Thiên Can Thánh Đồ hiện tại cũng không cảm thấy gì là khó chịu cả, cho dù bọn họ vì phải che dấu thân phận nên đã không tiếp tục sử dụng Ngũ Hành Âm Dương Giới. Mỗi người đều duy trì ma lực của mình ở trạng thái tốt nhất, nên dù họ không ngừng phải chịu đựng sức nóng tỏa ra từ hỏa tinh thạch ở xung quanh, thì nhiệt độ bên ngoài cũng không thể nào tác động đến bọn họ.
Ngoài ra, Thánh Viêm giáp trên người bọn họ lại phát huy được tác dụng trọng yếu của nó. Khi càng đi sâu xuống thế giới Địa Tâm, lợi ích từ Thánh Viêm giáp cũng ngày càng lớn hơn. Nó chẳng những giúp điều tiết nhiệt độ cơ thể của bọn họ mà còn có thể ngăn cản hỏa ma xâm nhập vào bên trong, giúp bọn hắn luôn duy trì đầy đủ ma lực trong cơ thể. Hơn nữa, bọn họ đã ở đây được ba tháng rồi nên cũng dần thích ứng với hoàn cảnh ở nơi này. Dù sao bọn họ cũng là xâm nhập từ từ, lại không đi đến những địa phương có nhiệt độ cực cao nên vẫn còn có thể chịu đựng được, chỉ là không quá thoải mái mà thôi.
Hỏa nguyên tố nồng đậm như vậy đối với với các Thiên Can Thánh Đồ cũng là một loại rèn luyện, xem bọn họ làm sao có thể tồn tại trong một môi trường cực kỳ ít, thậm chí là không có nguyên tố thuộc tính của bản thân như thế này, cũng là trui luyện cho bọn họ năng lực chống lại sự xâm nhập của các nguyên tố khác. Mặc dù tốc độ tiến bộ của bọn họ không thể nào so sánh với Cơ Động nhưng ngoài A Kim ra, ma lực của từng người đều tăng lên vài cấp bậc, nhất là những người có tu vi thấp kém như Đỗ Hinh Nhi, Đỗ Minh cùng với Lam Bảo Nhi. Ma lực của ba người bọn họ đã ngày càng tiếp cận tới cấp tám mươi.
Cơ Động cũng không tiếp tục triệu hồi Đại Diễn Thánh Hỏa Long để phi hành nữa, bởi phi hành khi chưa được cho phép cũng là một điều cấm kỵ ở tầng thứ mười lăm này. Bọn họ chỉ có thể đi bộ về hướng một tòa thành mà thôi.
- Nhiệt độ nơi này thật là khó chịu.
Đỗ Hinh Nhi thấp giọng nói.
Trong ngũ hành, Hỏa khắc Kim, Thủy khắc Hỏa, Mộc sinh Hỏa, vì vậy nên ma sư của ba thuộc tính Mộc, Thủy, Kim đều khó chịu khi ở nơi này. Chỉ có Miểu Miểu, Lang Thiên Ý cùng với Phất Thụy là thoải mái đôi chút, dĩ nhiên đó cũng là nói tương đối mà thôi.
Cơ Động liếc nhìn Đỗ Hinh Nhi, nói:
- Hinh Nhi, nếu như ngươi cảm thấy không thoải mái thì nhớ nói cho ta biết đấy. Nhiệt độ ở tầng thứ mười lăm này lại tăng hơn so với lúc trước rồi. Hơn nữa, ở chỗ này đã hoàn toàn không có nguyên tố thuộc tính của bản thân các ngươi, nên nếu như không phải vạn bất đắc dĩ thì mọi người không nên tùy tiện xuất thủ. Nơi này chẳng những cường giả như mây, lại không có địa phương để cho các ngươi khôi phục ma lực. Các ngươi còn nhớ rõ những gì ta đã nói trước khi tiến vào tầng thứ ba chứ? Đã tới lúc này thì bất kỳ ai cũng đều không thể làm loạn.
Hành trình đi vào thế giới Địa Tâm đã trải qua ba tháng, vô hình trung trên người Cơ Động đã có thêm một tầng khí thế uy nghiêm hơn so với lúc trước, đồng bọn đối với hắn lại càng thêm tin phục. Thí luyện cùng nhau trong suốt ba tháng này cũng làm cho các Thiên Can Thánh Đồ chân chính tìm được sự phối hợp ăn ý lẫn nhau. Mặc dù trong lòng không muốn nhưng không có ai phản đối lời của Cơ Động. Bao gồm cả Phất Thụy, toàn bộ mọi người đều gật đầu đồng ý.
Các Thiên Can Thánh Đồ đi rất mau, tòa thành bọn họ chọn vốn rất xa nhưng đã trở nên càng ngày càng rõ ràng trong tầm mắt. Kiểu dáng của ba tòa thành này cũng không khác biệt lắm, tất cả đều xây dựa vào núi. Cơ Động dõi mắt nhìn về phương xa, liền nhất thời phát hiện ra bảo vệ ở ngoài đại môn tòa thành này cũng không phải là tộc nhân Hỏa Ma tộc, chứng tỏ tòa thành bọn hắn lựa chọn có hơn năm mươi phần trăm đúng là của Hỏa Liên tộc.
Mọi người liền tăng nhanh tốc độ, rốt cuộc đã đi tới trước tòa thành. Khi bọn hắn nhìn thấy rõ ràng hình dáng của tòa thành trước mặt liền không khỏi có chút buồn cười. Không biết có phải là bắt chước thành thị của thế giới loài người hay không mà ở trước tòa thành này thậm chí có cả một con sông rộng lớn, dĩ nhiên chảy ở trong đó không phải là nước sông mà là dung nham. Nhưng bên cạnh việc buồn cười còn có cả sự rung động, bởi tòa thành ở trước mắt bọn họ lúc này thật sự là quá mức mỹ lệ rồi. Ngoài Trần Tư Tuyền ra, tất cả mọi người còn lại đều chưa bao giờ nhìn thấy kiến trúc nào có thể khiến người ta rung động đến như vậy.
Lúc còn ở nơi xa, mọi người chỉ có thể nhìn thấy một khối kiến trúc toàn màu đỏ mà thôi, lại thêm nhiệt độ cực cao khiến cho tầm nhìn bị khúc xạ nên mọi người không thể nào nhìn xa được. Ở trong cái thế giới có nhiệt độ cao như thế này, ngay cả phạm vi với độ chính xác của linh hồn do thám cũng phải chịu ảnh hưởng nhất định. Bởi thế ngoài Cơ Động ra, linh hồn của những người khác khó có thể cảm ứng quá trăm thước.
Tới khi nó hiện ra trước mặt thì giống như nhìn thấy một cảnh tượng hoàn toàn khác. Tòa thành khổng lồ xây dựa vào núi, ở trước thành lại có dòng sông rộng chừng ba mươi thước đầy dung nham, nhiệt độ ở chỗ này đã vượt xa tám mươi độ, không khí vị nung nóng đến mức không ngừng uốn éo dập dềnh. Cây cầu treo khổng lồ được tạc dựng hoàn toàn bằng đá, bắc qua hai bờ sông để cho các sinh vật địa tâm có thể đi qua.
Sau cầu treo là cửa chính của tòa thành cao chừng ba mươi thước, tường thành lại càng to lớn vô cùng. Rung động nhất chính là tòa thành hùng vĩ khiến cho ai cũng phải ngước nhìn lại hoàn toàn được tạo thành từ những khối tinh thể hồng ngọc trong suốt. Thử nghĩ xem một tòa thành giống như được điêu khắc từ hồng ngọc như vậy, sao lại không khiến người ta không bị mê hoặc kia chứ?
Thế giới Địa Tâm đến tầng thứ mười lăm này vốn là một thế giới chỉ toàn màu đỏ, mà màu sắc của tòa thành trước mắt lại càng rực rỡ, cùng với nhiệt độ nóng bỏng ở xung quanh tòa thành đầy mê hoặc này khiến cho người ta cảm giác như đi tới thế giới địa ngục vậy.
Hô hấp của các Thiên Can Thánh Đồ cũng không khỏi trở nên dồn dập hơn vài phần. Đây mới chính là địa phương trọng yếu nhất trong thế giới Địa Tâm, có thể đi tới đây cũng đủ để khiến họ tự hào rồi. Cơ Động thậm chí có thể khẳng định, trước bọn hắn sợ rằng cực ít người có thể đi tới nơi này.
- Đi, chúng ta đi vào nào.
Cơ Động hồi phục lại sự kích động trong nội tâm. Hắn kích động cũng không phải bởi vì sự hùng vĩ của tòa thành trước mặt, mà bởi vì trong lòng hắn nghĩ đến nơi này vốn là địa phương mà Liệt Diễm đã từng thống trị. Đối với thế giới Địa Tâm, Cơ Động thủy chung có một loại tình cảm đặc thù, hết thảy cũng là bởi vì Liệt Diễm.
Bước lên cầu treo, Cơ Động liền cảm giác được ma lực của đồng bọn đang bắt đầu bị tiêu hao. Dòng sông dung nham ở phía dưới khiến cho nhiệt độ nơi này đã vượt qua ba trăm độ, nếu như không sử dụng ma lực để chống cự lại thì các Thiên Can Thánh Đồ không cách nào chịu đựng được. Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác.
Đi tới cửa thành, mọi người lại nhất thời ngẩn ngơ bởi bảo vệ trước cửa thành lại chỉ có hai nữ tử. Tướng mạo của các nàng không khác gì loài người, vóc người cao gầy, quần đỏ sậm, mái tóc dài đỏ rực, quả thực là hai cô gái tuyệt sắc. Các nàng chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, trên mặt cũng không hề có bất kỳ biểu cảm gì nhưng cũng đủ mang đến cho mọi người một loại uy hiếp vô hình.
Bất luận là Cơ Động hay các Thiên Can Thánh Đồ, ngay thời khắc nhìn thấy hai nữ tử kia đều chấn động mãnh liệt ở trong lòng, nhất là những người đã từng trải qua đại kiếp ở Thánh Tà Đảo lại thêm có chút ngây ngốc.
Mặc dù tướng mạo của hai nữ tử ở trước mặt không giống Liệt Diễm nhưng quần áo, màu tóc, thậm chí là vóc người của các nàng cùng với Hỏa nguyên tố nồng đậm ở quanh người dường như là phiên bản của Liệt Diễm.
Cơ Động đứng lại, không thể khống chế nổi thân hình mà run lên bần bật. Hắn không nghĩ tới vận khí của mình lại tốt đến như vậy, tùy ý lựa chọn thế nhưng lại đi thẳng tới Hỏa Liên thành.
“Liệt Diễm, đây là tộc nhân của nàng a!”
Trong lòng Cơ Động dâng lên tư niệm vô cùng mãnh liệt, không thể nào ngăn được. Mặc dù hai nữ tử trước mặt không có dung nhan hoàn mỹ như Liệt Diễm nhưng việc nhìn thấy các nàng đã khiến cho cảnh tượng lần đầu tiên gặp gỡ Liệt Diễm ở thế giới Địa Tâm hiện lên rõ ràng trong đầu Cơ Động, khiến cho tâm tình luôn tỉnh táo của hắn cũng suýt chút nữa không còn khống chế được.
Một bàn tay nhỏ bé lạnh như băng nhẹ nhàng đặt lên bàn tay đang xiết chặt của Cơ Động. Khí tức tươi mát và tràn đầy sinh mệnh lặng lẽ truyền vào lòng bàn tay hắn, làm cho tâm tình vốn đang cực kỳ kích động của hắn khẽ rung động rồi dần dần bình tĩnh trở lại.
Cơ Động quay đầu nhìn lại, Trần Tư Tuyền không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh hắn, đưa bàn tay nhỏ bé nắm lấy tay hắn, hơn nữa lại đem ma lực Cực Hạn Ất Mộc của bản thân truyền vào cơ thể Cơ Động.
Phải biết rằng, nàng làm như vậy sẽ khiến ma lực bản thân tiêu hao rất nhiều trong khi không cách nào khôi phục lại được, nhưng nàng vẫn kiên quyết điều đó. Cơ Động nhìn Trần Tư Tuyền, lại nhìn về phía hai nữ tử có hình dáng giống Liệt Diễm ở cách đó không xa, trong đôi mắt ẩn dưới chiếc mặt nạ dữ tợn không khỏi toát ra quang mang vô cùng phức tạp.
“Tư Tuyền, nàng sao lại đối xử tốt với ta như vậy. Nếu như ta quen biết nàng trước, sợ rằng tình cảm của ta đối với nàng cũng không ít hơn so với Liệt Diễm đâu. Trời cao thật là tốt với ta mà, để cho ta trước sau quen biết Liệt Diễm với nàng, nhưng sao lại bất công với nàng như thế, sao lại để cho nàng yêu ta chứ?”
Cơ Động dùng linh hồn truyền tín hiệu cho Trần Tư Tuyền biết là mình không còn vấn đề gì nữa. Nàng cũng không hành động gì thêm, chỉ lặng lẽ thu tay về, thần thái vô cùng tự nhiên, linh hồn cũng không có ba động thừa thãi nào, giống như đã làm một chuyện nhỏ bé không đáng nhắc tới vậy. Nhưng càng như vậy, loại tình cảm thầm lặng nhẹ nhàng này lại khiến cho nội tâm Cơ Động càng thêm rung động.
Sau khi hít sâu một hơi cho bình tĩnh lại, Cơ Động liền đi về phía trước. Hai nữ tử thủ hộ ở trước cửa thành không nghi ngờ gì chính là tộc nhân của Hỏa Liên tộc, nhìn thấy Cơ Động đi tới, các nàng cũng không có bất kỳ ngăn cản gì, chỉ là có chút tò mò nhìn giáp trụ của Cơ Động mà thôi. Nếu như có thể thông qua cửa khẩu vào tầng thứ mười lăm thì cũng chứng minh thân phận của những người trước mặt đều hợp pháp, nên các nàng tự nhiên không cần phải ngăn cản làm gì.
Cơ Động có thể cảm giác được rõ ràng, thực lực của hai tộc nhân Hỏa Liên tộc này đều có thể sánh ngang với ma thú thập giai hay cường giả Ma sư Cửu quan.
Ở thế giới loài người, nếu như có người nói đã thấy hai gã cường giả Chí Tôn gác cửa thì có mấy người tin tưởng chứ? Nhưng tại Hỏa Liên thành ở thế giới Địa Tâm này, chuyện đó lại xuất hiện ngay trước mắt mọi người.
Căn cứ theo những tin tức Cơ Động có được lúc trước, trong ba tộc cường đại nhất ở thế giới Địa Tâm thì nhân số của Hỏa Liên tộc là ít nhất, nhưng nếu nói về năng lực chiến đấu thì các nàng lại là mạnh nhất. Đối với Hỏa Ma tộc và Hỏa Linh tộc, tộc nhân bình thường đều có tu vi cửu giai, mới sinh ra thì có thực lực chừng bát giai. Chỉ có Hỏa Liên tộc này, từ khi mới ra đời đã có tu vi gần tới thập giai. Nếu như không phải tỷ lệ sinh sản của Hỏa Liên tộc quá thấp so với các tộc khác, thì e rằng cả thế giới Địa Tâm đã sớm bị các nàng thống trị rồi. Dĩ nhiên, lúc Liệt Diễm còn sống thì Hỏa Liên tộc cũng có thể coi như Hoàng tộc ở thế giới Địa Tâm này.
Các Thiên Can Thánh Đồ lần lượt đi vào trong Hỏa Liên thành, bọn họ cực kỳ kinh ngạc khi nhìn thấy đường phố ở nơi đây không khác gì ở thành thị của thế giới loài người. Hai bên đường có các cửa hàng san sát nhau, chỉ là hàng hóa giao dịch ở đây hoàn toàn khác hẳn với thế giới loài người mà thôi. Sau khi tiến vào trong thành, nhiệt độ cũng giảm đi đôi chút nhưng vẫn còn cao hơn nhiều so với lúc vừa mới đi vào tầng thứ mười lăm. Nhiệt độ ở trong tòa thành này cũng đạt tới một trăm độ, cũng đủ để đun sôi nước rồi. Hiển nhiên đây là do hỏa tinh thạch kiến tạo tòa thành này gây nên.
Trong lòng Cơ Động lại run lên, hắn gần như lập tức biết được lai lịch của những cửa hàng này, hiển nhiên đó là ý tưởng của Liệt Diễm khi nàng tham quan thế giới loài người trước lúc quen biết hắn. Sợ rằng trong ba tòa thành cự đại ở tầng này, cũng chỉ có Hỏa Liên tộc mới có đường phố như vậy thôi.
Sự thực đã chứng minh suy đoán của Cơ Động là hoàn toàn chính xác, Hỏa Liên thành chẳng những là lãnh địa của Hỏa Liên tộc mà đồng thời cũng là nơi giao dịch cao cấp của cả thế giới Địa Tâm. Hàng hóa giao dịch ở đây đều là các loại trân phẩm của thế giới Địa Tâm.
Chỉ cần đi ngang qua ba cửa hàng, Cơ Động liền nhìn thấy được ở trước một cửa hàng có trưng bày một khối tinh thạch mà hắn cực kỳ quen thuộc, đó chính là loại tinh thạch dùng để chế tạo lệnh bài cho trưởng lão hạch tâm.
Khối tinh thạch kia được trưng bày ở trên một bục đá bằng hồng ngọc, từ trên đó tản ra khí tức Hỏa nguyên tố vô cùng nồng đậm.
- Mọi người chờ ta một chút.
Cơ Động sải bước đi vào cửa hàng kia, còn những Thiên Can Thánh Đồ khác cùng với hai Nguyên tố thể thì chờ ở bên ngoài.
Cơ Động bước vào cửa hàng mới nhận ra rằng cửa hàng này rất lớn nhưng đồ vật được bày biện ở đây lại không nhiều. Chỉ cần liếc mắt qua liền thấy được các loại tinh thạch màu đỏ, cũng giống như loại hắn muốn tìm nhưng từ màu sắc cùng với khí tức Hỏa nguyên tố tản ra thì phẩm chất của chúng lại khác nhau.
Màu sắc càng đậm thì phẩm chất của tinh thạch càng tốt.
- Ngươi muốn mua món nào thế?
Thanh âm băng lãnh nhưng vô cùng dễ nghe vang lên bên tai hắn. Nghe thấy thanh âm này, Cơ Động nhất thời cảm thấy không biết mình có nghe nhầm không, lập tức nhanh chóng xoay người lại.
Chỉ thấy một nữ tử ở cửa phòng bên cạnh đi tới.
Nhìn thấy nữ tử này, Cơ Động cảm thấy hô hấp của mình giống như muốn dừng lại vậy. Bởi vì tướng mạo của nữ tử này lại có bảy phần giống với Liệt Diễm, chỉ có chút ít điểm khác biệt rất nhỏ. Ngoài ra khí chất của nàng hình như so với Liệt Diễm thì lãnh đạm hơn rất nhiều.
“Nàng không phải là Liệt Diễm, nàng không phải là Liệt Diễm.”
Trong thâm tâm, Cơ Động không ngừng cố gắng nhắc nhở chính bản thân mình, hắn sợ mình không nhịn được mà xông lên ôm lấy nàng mất.
Nữ tử mặc quần đỏ kia nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của Cơ Động thì không khỏi nhíu mày.
- Nếu ngươi tiếp tục nhìn chòng chọc vào ta như vậy, ta liền giết ngươi đó!
Nàng quả thật không phải là Liệt Diễm!
Một nỗi thất vọng mãnh liệt dâng lên trong lòng Cơ Động! Ngay thời điểm hồng y nữ tử cau mày mới vừa rồi, thần thái của nàng hoàn toàn bất đồng với Liệt Diễm. Mặc dù nàng cũng xinh đẹp động lòng người nhưng lại thiếu đi bộ dạng thùy mị ôn nhu như lúc Liệt Diễm nhìn mình, nàng cũng không có nội liễm uy nghiêm như Liệt Diễm.
Hồng y nữ tử thấy Cơ Động sau khi nghe lời nhắc nhở của mình mà vẫn ngơ ngác đứng đó, lại không hề chớp mắt nhìn mình thì trong lòng nhất thời nổi giận ngùn ngụt. Cước bộ nàng nhẹ nhàng lướt tới, thân hình vừa lóe lên liền xuất hiện ở ngay trước mặt Cơ Động, nhẹ nhàng phách ra một chưởng về phía ngực Cơ Động.
Ánh mắt ngây ngốc của Cơ Động chợt tỉnh lại nhưng nhìn thấy bàn tay của hồng y nữ tử đang phách về phía ngực mình, hắn lại không hề né tránh.
Không có bất kỳ thanh âm nào xuất hiện, hữu chưởng của nữ tử kia đã chạm vào ngực của Cơ Động. Chỉ trong nháy mắt, cả người Cơ Động bị bắn ngược ra về phía sau.
“Rầm…!”
Cơ Động bị đánh văng vào vách tường kiên cố phía sau lưng!
Độ cứng của bức tường kia vượt xa bất kỳ loại gỗ nào trong nhận thức của Cơ Động, cả người hắn lõm sâu đến tận nửa thước nhưng vách tường lại không hề có dấu hiệu bị sụp đổ chút nào.