TỬU THẦN (ÂM DƯƠNG MIỆN)


Đỗ Minh cùng ngồi với hai nữ nhân bên cạnh, khi hắn lần đầu tiên nhìn thấy Lam Bảo Nhi, hắn đã bị hút hồn bởi dáng vẻ thanh thuần, trang nhã của nàng. Trên gương mặt nàng dường như luôn phảng phất sự u sầu nhàn nhạt, vẻ trìu mến khiến người ngơ ngẩn. Việc làm hắn kinh ngạc nhất chính là thiếu nữ Lam Bảo Nhi này so về tuổi tác còn nhỏ hơn hắn, nhưng tại Âm Dương Học Đường trong Thiên Can Học Viện, về thứ hạng cũng đã lọt vào nhóm hai mươi người dẫn đầu.
Xếp hạng của Lam Bảo Nhi có thể nằm trong nhóm đầu như thế, mặc dù bởi lúc trước trong Âm Dương Học Đường có nhiều học viên đã bị thương vong, hơn nữa có một số trường hợp như Cơ Dạ Thương, quay trở về kế thừa gia tộc, trở thành thái tử nên rút lui khỏi danh sách học viên. Chính vì vậy vị trí của Lam Bảo Nhi tự nhiên tăng lên, nhưng dù sao, có thể lọt vào nhóm hai mươi người, bản thân nàng cũng đã có cố gắng vượt bậc.
Mỗi khi trong nội tâm nàng xuất hiện cảm xúc tư niệm, nàng lại cố gắng bức bách mình đem những tư niệm đó phát tiết trong tu luyện. Nhiều năm trôi qua như thế, đã làm tu vi nàng đột nhiên tăng mạnh, coi như thiên phú dị bẩm như Lãnh Nguyệt, cũng không thể so sánh cùng nàng. Mơ hồ, Lam Bảo Nhi đã trở thành học viên đứng thứ hai trong Quý Thủy hệ, chỉ sau Dạ Tâm.
- Đúng a! Thực lực của lão sư mạnh như vậy, chúng ta hoàn toàn không cần lo lắng. Ta nghe phụ thân nói, lần trước đối mặt với Ma Minh, một mình lão sư đã đánh bại tất cả đám người bọn họ.
Nghe ca ca nhắc tới Ma Minh, Đỗ Hinh Nhi không khỏi bất mãn, hừ một tiếng:
- Muội thấy hắn đã bắt mất trái tim của minh chủ Ma Minh mới đúng. Ca ca, cô gái tóc xám tiến vào Thánh Tà chiến trường cùng Cơ Động, chính là Minh chủ của đám người Ma Minh lúc trước đã bắt cóc muội đó. Lần này vừa vặn nàng đến ước hẹn. Theo muội, nàng cùng Cơ Động ca ca có quan hệ rất không bình thường.
Đỗ Minh sửng sốt:
- Hinh nhi, không nên nói lung tung, muội không sợ nhận lầm người sao.
- Nhận lầm? Chúng ta thiếu chút nữa chết trong tay nàng, làm sao có thể nhận lầm? Hừ, chờ Cơ Động ca ca trở về, muội nhất định tìm huynh ấy hỏi cho rõ mới được.

Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, bất chợt Đỗ Hinh Nhi cảm giác được thân thể Cúc Hoa Trư ở trong ngực bỗng trở nên cứng đờ, ngay sau đó không đợi nàng kịp phản ứng, Cúc Hoa Trư đã từ trong người nàng phóng xuống mặt đất. Trong phút chốc, khí tức của con heo nhỏ mập mạp lúc nào cũng hận không được ăn ngon này bỗng phát sinh biến hóa. Đỗ Hinh Nhi, Lam Bảo Nhi và Đỗ Minh đứng bên cạnh lập tức cảm nhận được một luồng khí tức như núi đổ từ trong cơ thể tiểu Trư bộc phát ra, mặc dù chỉ là thoáng hiện, nhưng cũng khiến ba người giật mình, trợn tròn hai mắt.
Cúc Hoa Trư nhìn chăm chú về phía sâu trong Thánh Tà đảo, đôi mắt nhỏ lập lòe quang mang, những đường vân trên lưng tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt màu phỉ thúy, một tầng sương mù kì dị màu trắng cũng chậm rãi bay lên từ thân thể nó.
- Không tốt, có người đang cố gắng phát động Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới. Khốn kiếp, bọn chúng điên rồi sao?
Âm thanh của Cúc Hoa Trư đã không còn là ngữ điệu hài hước khiến người nghe cười sặc sụa như ngày thường nữa, mà trở nên cực kì nghiêm túc, thậm chí ngập tràn tức giận. Từng câu từng chữ từ trong miệng nó phát ra, đều làm cho những người bên cạnh cảm thấy nhịp tim trở nên mạnh mẽ. Thân thể tròn vo của nó dần dần trở nên trong suốt, trông hệt như lục ngọc bảo thúy cao quý nhất, đồng thời tản ra ánh sáng mãnh liệt. Sinh mệnh khí tức nồng đậm gần như trở thành thực chất từ trên người nó bộc phát ra khắp không trung.
- Không được, ta phải lập tức đến đó! Không chỉ là Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, mà còn có Thần Chi Khế Ước. Khốn kiếp!
Vừa nói, thân thể Cúc Hoa Trư dưới ánh mắt ngây ngốc cũng như vẻ mặt ngơ ngác của những người xung quanh, trong nháy mắt liền bành trướng lên, trông như một một quả cầu bơm căng phồng. Từ một tiểu Trư nhỏ nhắn, trong nháy mắt đã bành trướng dài hơn trăm thước, cao gần năm mươi thước. Thân hình kinh khủng của nó trong nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của các ma sư Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, tất cả bọn họ không thể có bất kì phản ứng nào, bởi khí tức cường đại từ trên người Cúc Hoa Trư tỏa ra làm bọn họ cảm thấy giống như mình đang chịu uy áp kinh khủng khi tiến vào Thánh Tà chiến trường, ma lực bản thân không có cách nào đề tụ nổi nửa phần.
- A, con heo nhỏ, ngươi,… ngươi, chuyện gì xảy ra với ngươi vậy. Hinh Nhi giật mình hỏi.
Cúc Hoa Trư quay đầu lại, ánh mắt nó vô cùng nghiêm túc, không còn bộ dạng của một sủng vật nhu thuận nữa, nhìn vào trong ánh mắt nó, Hinh Nhi phát hiện trong ánh mắt đó lóe ra sự nghiêm túc và thập phần tức giận.
- Hinh Nhi, để ta mang ngươi đi, chỉ sợ Cơ Động đã gặp phải phiền toái lớn rồi.
Vừa dứt lời, một đạo thanh quang từ lưng Cúc Hoa Trư phóng ra, cuồn cuộn bao lấy thân thể Hinh Nhi, trực tiếp nâng nàng lên trên lưng nó.
- Cúc Hoa Trư, cũng mang ta đi với.
Đỗ Minh vội vàng hét lớn.
Hai mắt Cúc Hoa Trư giật giật, tia sáng trên lưng lại lóe lên, lần này Đỗ Hinh Nhi có thể quan sát một cách rõ ràng, tia sáng đó xuất phát từ những hoa văn trên lưng Cúc Hoa Trư, hai đạo ánh sáng cuồn cuộn phát ra, không chỉ quấn lấy Đỗ Minh, mà có cả Lam Bảo Nhi, kéo hai người lên thẳng trên lưng nó.
Ánh mắt uy nghiêm quét qua những ma sư của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, Cúc Hoa Trư trầm giọng nói:
- Là phúc hay họa, cần trông chờ vào vận khí của các ngươi. Phải ngăn cản bọn chúng lại, hoặc là các ngươi chết, hoặc là bọn chúng chết!
Để lại một câu mà không ai có thể hiểu nổi, thân thể khổng lồ của Cúc Hoa Trư bước tới một bước, trực tiếp bay lên giữa không trung. Tất cả các ma sư tại đương trường, không ai có thể nhìn ra làm cách nào Cúc Hoa Trư có thể đằng không bay lên trong nháy mắt như vậy.
- Tiểu Trư, rốt cuộc là ngươi đưa chúng ta đi đâu a! Đã xảy ra chuyện gì? Làm sao ngươi có thể trở nên khổng lồ như vậy? Quá thần kì!
Đỗ Hinh Nhi hỏi với vẻ hào hứng, đơn thuần là nàng không ý thức được nguy hiểm gì đang tồn tại, chẳng qua chỉ thấy việc ngồi ở trên lưng Cúc Hoa Trư bay lên trời cao cực kì kích thích.

Cúc Hoa Trư trầm giọng nói:
- Không kịp giải thích nữa rồi, chúng ta trước tiên phải tìm được Diêu Khiêm Thư, mang hắn theo, sau đó lập tức tiến nhập trung tâm Thánh Tà đảo. Đã có chuyện lớn xảy ra, xem ra Thiên Cơ kia quả thật có thể nhìn thấu được một chút thiên cơ. Các ngươi ngồi cho vững vàng một chút.
Vừa nói, thanh mang toàn thân Cúc Hoa Trư bạo phát, ma lực kinh khủng trong nhát mắt phóng xuất ra, thân hình khổng lồ nhưng tốc độ thể hiện ra còn muốn vượt xa tốc độ của Đại Diễn Thánh Hỏa Long, phóng thẳng vào sâu trong tầng thứ mười ba của Thánh Tà đảo.
----------------
Từ tầng thứ mười hai đến tầng mười ba, mặc dù chỉ cách biệt một tầng, nhưng khi nhóm bốn người Cơ Động tiến vào trong phạm vi của tầng mười ba, lập tức cảm nhận được sự khác biệt giữa hai tầng. Sự khác biệt đó chính là áp lực trong linh hồn, họ sợ gặp phải thập giai ma thú. Sau khi tới đây, phạm vi Tinh Thần Lực chỉ có thể phát huy tối đa một nửa hiệu quả so với trước. Trong không khí, các loại thuộc tính nguyên tố nồng đậm gấp đôi so với mười hai tầng ngoài. Giống như Vân Thiên Ky đã nói, bên trong tầng thứ mười ba của Thánh Tà đảo, mây đen trên bầu trời càng thêm dày đặc, nặng nề, tựa hồ có thể chạm tay với đến, áp lực linh hồn dường như do đám mây đen đó mang đến.
Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới phải ẩn chứa ma lực khổng lồ chừng nào mới có thể đem cả hòn đảo to lớn gần bằng một quốc gia bao bọc lại, đồng thời cũng che dấu bên trong nó vô vàn bí mật.
Từ rất xa, Cơ Động đã có thể nhìn thấy năm ngọn Thánh sơn ở phía sâu trong tầng mười ba, trung tâm của Thánh Tà đảo. Từ nơi đó, áp lực linh hồn mạnh mẽ đang không ngừng tuôn ra. Năm ngọn thánh sơn như ẩn như hiện, cắm thẳng vào trong Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới như năm cột trụ khổng lồ, chống đỡ đám mây dày cộp, nặng nề.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Tử Lôi Diệu Thiên Long, Ngân Dực Hải Đông Thanh đồng thời thu gọn hai cánh, hạ thấp độ cao phi hành, một mặt để tránh việc dẫn động Thiên Lôi, mặt khác cũng cố hết sức che chở thân hình.
Cơ Động cố hết sức đem tinh thần lực của mình trải rộng ra, nhưng hắn phát hiện tinh thần lực của mình bị nhiễu loạn mãnh liệt, chỉ có thể tìm kiếm được ở vòng ngoài tầng mười ba, một khi tiến sâu vào bên trong, liền đụng phải một tầng năng lượng đặc thù, đem Tinh Thần Lực của hắn vặn vẹo bẻ cong, che giấu toàn bộ phát sinh ở bên trong.
Miểu Miểu hỏi:
- Ta phải làm gì tiếp đây?
Cơ Động trầm giọng nói:
- Chỉ có thể một đường giết chóc tiến vào. Tất cả ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục đều tập trung ở chỗ này, lại thêm sự tồn tại của Hắc Ám Thiên Cơ kia, chúng ta không có cách nào lén lút phá hoại được. Bọn chúng tuyệt đối sẽ không lưu lại bất kỳ sơ hở nào. Như lời Thiên Cơ đã nói, chúng ta chỉ có thể cầu nguyện sẽ không có sự nhúng tay của Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ. Trong tình huống như thế, bằng vào thần khí của Phất Thụy sư huynh và ngươi, cùng với lực lượng của ba người chúng ta, mới có thể chém giết xông vào, trực tiếp phá hỏng nghi thức của chúng, sau đó lập tức rút lui ra xa. Đúng rồi, Thiên Cơ, ngươi có thấy A Kim ở đâu không?
Vân Thiên Ky lắc đầu, nói:
- Không thấy nàng đâu cả!
Đang trao đổi, bất chợt trong linh hồn Cơ Động nhận ra một tia ba động quen thuộc, thanh âm của Liệt Diễm vang lên trong sâu thẳm linh hồn hắn, chỉ có điều trong thanh âm của Liệt Diễm, hắn nhận ra được sự nghiêm túc chưa từng có từ trước tới nay:
- Cơ Động, A Kim cũng đang chạy tới phương hướng của các ngươi. Sau khi nàng tiến vào Thánh Tà đảo, gặp phải một con Linh Đan thập giai ma thú, vô cùng phiền toái, không thể cùng các ngươi hội họp. Đệ nhất định phải nhớ kỹ, bất luận như thế nào cũng phải ngăn cản bọn họ. Bọn họ đang cố gắng dùng Thần khí của Thập đại Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ phát động Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, thậm chí còn quấy nhiễu nguồn năng lượng đang che phủ năm ngọn Thánh Sơn. Vì vậy, năm Thánh thú trên Thánh Sơn mới không cảm nhận được biến hóa của ngoại giới.
Nếu nhóm người của đệ không cách nào phá hoại được việc làm của họ, như vậy không chỉ có đệ trầm luân, mà tất cả sinh linh trong Thánh Tà đảo đều phải hứng chịu uy lực của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới. Thậm chí bọn họ có thể thúc động Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới công kích Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Tới lúc đó, chỉ còn cảnh sinh linh đồ thán mà thôi.

Thiên Cơ kia trước nay tiên đoán rất chính xác, khi đệ tiến vào tầng thứ mười ba này, ta mới có thể cảm nhận được chân thực biến hóa của ma lực ở nơi này. Để ngăn cản bọn họ, chỉ cần có thể phá hỏng được nghi thức của bọn họ, như vậy việc che đậy năm ngọn Thánh Sơn cũng không có phát huy được tác dụng, bọn họ đã coi như thất bại trong gang tấc, đã thế còn phải nhận thêm lửa giận của Ngũ đại Thánh Thú. Có điều này ta phải nói với đệ, Cúc Hoa Trư kia chính là một trong Ngũ đại Thánh Thú, Mộc hệ Thánh Thú. Hắn cũng đang trên đường chạy tới chỗ đệ, nhưng mọi người không thể trông cậy quá nhiều vào nó, bởi vì Cúc Hoa Trư mặc dù là thánh thú, nhưng năng lực của nó cũng chỉ lấy phụ trợ làm chủ, năng lực chiến đấu thực tế lại không mạnh.
Nói tới đây, Liệt Diễm thoáng dừng lại một chút, trong thanh âm của nàng toát ra vẻ lo lắng mãnh liệt:
- Cơ Động, đệ có biết không, nếu như trong Thánh Tà đảo có thể tiến hành truyền tống, ta nhất định sẽ mạnh mẽ đưa đệ quay trở lại Địa Tâm thế giới. Ta thật hối hận khi để cho đệ tham dự Thánh Tà Chiến lần này. Đi đi, hãy dùng hết tất cả lực lượng mà đệ có.
- Bất luận như thế nào, đệ cũng sẽ không để xảy ra việc gì đâu!
Thấy sự lo lắng của Liệt Diễm, trái tim Cơ Động mãnh liệt co rút lại. Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, mục tiêu của những người Hắc Ám Ngũ Hành đại lục hiển nhiên chính là Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới. Bọn họ không phải chỉ muốn thắng trong trận chiến này, mà muốn dẫn động cả Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới hủy diệt Thánh Tà đảo, thậm chí muốn phát động công kích với Quang Minh Ngũ Hành đại lục!
- Tiểu sư đệ, đệ không sao chứ? Chẳng lẽ Kim cô nương đã xảy ra chuyện gì sao?
Thấy sắc mặt Cơ Động đột nhiên trở nên cực kỳ khó coi, Phất Thụy có chút nghi hoặc hỏi.
- Sư huynh, đệ đã biết bọn người Hắc Ám Ngũ Hành đại lục muốn làm gì rồi!
Cơ Động dùng phương thức ngắn gọn nhất, đem những lời Liệt Diễm vừa nói lập lại một lần nữa. Nghe những lời kể của Cơ Động, bất luận là Phất Thụy, Miễu Miễu hay Vân Thiên Ky, ai nấy đều biến sắc.
Vân Thiên Ky thất thanh nói:
- Không được rồi. Không sai, đây chính là nguy cơ tồn vong của đại lục. Thử hỏi, nếu như chúng ta có đủ năng lực hủy diệt cả Thánh Tà đảo, đem cách trở giữa hai phiến đại lục phá hủy, Quang Minh Ngũ Hành đại lục chúng ta có làm hay không?
Người luôn trầm ổn như Lôi Đế lúc này cũng hiện rõ vẻ hoảng sợ trong mắt:
- Nếu nói như vậy, chúng ta nhất định phải điều động tất cả nhân lực có thể, sau khi tầng bình chướng này của Thánh Tà đảo bị phá hủy, lập tức khởi xướng Thánh chiến, tấn công đại lục của đối phương, đem bọn chúng hủy diệt hoàn toàn, tiến tới thống nhất hai phiến đại lục. Nếu chúng ta không làm vậy, cũng sẽ hứng chịu sự tấn công của chúng. Trời ạ! Hắc Ám Ngũ Hành đại lục lại có mưu đồ như vậy. Không hiểu bọn chúng nghĩ như thế nào, mà lại dùng biện pháp điều động Vạn Lôi Kiếp Nghục Giới?
Vân Thiên Ky nói:
- Tình huống đại khái ta có thể mơ hồ suy đoán được. Ban đầu, Thánh Tà đảo này chính là do Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ cùng Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất liên thủ sáng tạo ra. Khi đó hai mươi vị Thiên Can Thánh Đồ không chỉ sáng tạo ra Thánh Tà đảo mà còn sáng tạo ra Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, thậm chí dựa vào lực lượng thần cấp vô hạn, triệu hoán Ngũ đại Thánh Thú từ Thần giới đến trấn thủ tại Thánh Tà đảo, trở thành trung tâm của Thánh Tà đảo. Đây chính là toàn bộ bí mật của việc sáng tạo Thánh Tà đảo. Cũng vì vậy mà hai mươi vị Thiên Can Thánh Đồ đã bị vẫn lạc toàn bộ. Trong hai mươi người, Thánh Vương của hai bên cũng đã đột phá cấp độ thánh cấp, hai mươi vị thánh đồ đều có thần khí chuyên chúc của riêng mình. Trước khi vẫn lạc, họ đã đem tinh miện của mình dung nhập vào thần khí, làm thần khí càng trở nên cường đại hơn.


Bình luận

Truyện đang đọc