Giống như là đáp lại lời của Phất Thụy, Tử Lôi Diệu Thiên Long Lôi Đình đột nhiên dang rộng hai cánh, ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng. Khí thế uy phách đột nhiên nở rộ, khiến cho mặt đất rung chuyển, tất cả cây cỏ xung quanh đều co lại. Đây chính là uy thế của ma thú cường đại a!
Trong mắt Phất Thụy biểu lộ ra một tình cảm chân thành tha thiết, lại còn nóng bỏng không gì sánh kịp nữa. Rất rõ ràng, hắn đối với con cự long này có tình cảm hết sức thân thiết.
Tử Lôi Diệu Thiên Long cúi đầu, nhìn chăm chú xuống Phất Thụy, từ đôi mắt màu lam tím cũng nở rộ ra tình cảm sáng rọi, khịt mũi một tiếng nhẹ với hắn.
Cơ Động quay đầu nhìn lại phía Lam Bảo Nhi, lúc này sau khi được Phất Thụy giới thiệu, Lam Bảo Nhi cũng đã bớt sợ một chút, đang từ phía sau bả vai hắn ngẩng đầu nhìn lên. Nhìn thấy ánh mắt trêu chọc của Cơ Động nhìn mình, khuôn mặt không khỏi đỏ lên, lúc này mới thả vạt áo hắn ra, hơn nữa còn khẽ vuốt vuốt áo mình, chậm chậm bước ra.
- Sư huynh, ngươi có một con Rồng làm bạn à?
Cơ Động tò mò hỏi. Nếu nói hắn không hâm mộ, quả thật là không có khả năng. Cho dù là cấp bậc của con cự long này còn không bằng Phong Sương, cũng không đạt được thực lực thần thú cao nhất, nhưng ít nhất cũng không thấp hơn Thất giai. Có một đồng bọn như vậy, khó trách trong toàn bộ Âm Dương Học Đường cũng không có ai dám khiêu chiến Phất Thụy.
Hơn nữa, lúc này Cơ Động cũng nhìn thấy rõ, ở dưới gốc cổ phía sau lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long có gắn một vật nhân tạo, chính là một cái yên rồng bằng kim loại, cũng có màu lam tím, có thể để cho người cưỡi ngồi khá tiện lợi. Cái yên rồng này kéo dài qua phía trước cổ, có một cái khóa kim loại nhìn giống như một chiếc yếm. Cái yên rồng này khá rộng rãi, một khi có người ngồi lên, tự nhiên là đem toàn bộ phần eo, phần hông, phần chân của người cưỡi hoàn toàn bảo vệ bên trong.
Phất Thụy nói:
- Quá trình tu luyện của Âm Dương Ma Sư chúng ta, ở ba quan, sáu quan và chín quan là ba cái cửa ải gian nan nhất, cũng là đột phát giúp cho thực lực tăng vọt cao nhất. Thực lực đạt đến ba quan, khi thi triển ra ma lực, sẽ không chỉ là phóng thích ma lực của bản thân, mà còn có thể dẫn động những nguyên tố ma lực của thiên địa cùng sử dụng nữa. Đồng thời cũng có thể thông qua ma lực làm xuất hiện ra biểu tượng của thuộc tính bản thân. Thực lực sẽ gia tăng không biết bao nhiêu lần. Khi đột phá được sáu quan, ngoài việc ma lực tăng lên vượt bậc, đạt được ma kỹ tùy ý niệm mà thi triển, hơn nữa còn đạt được cảnh giới ma lực sinh sôi không ngừng. Chỗ tốt nhất đạt được chính là có cơ hội thi triển một lần Ma Thú Khế Ước. Dưới tình huống như vậy, chỉ cần ngươi có thể tìm được một đầu ma thú thích hợp với mình, được nó đồng ý hoặc là lợi dụng lúc nó suy yếu, thi triển thành công được khế ước. Từ đó về sau, nó sẽ trở thành động bọn chiến đấu với ngươi. Phần lớn các ma sư lục quan đều gọi nó là Tọa kỵ, thế nhưng ta lại không nghĩ như vậy. Chỉ có bạn bè thân thiết, ở trong chiến trường mới có thể trợ giúp lẫn nhau hết mình.
Cơ Động kinh ngạc nói:
- Nói như vậy, một khi ma sư đạt đến thực lực sáu quan, đều có thể có được ma thú đồng bọn của mình hay sao?
Phất Thụy lắc lắc đầu, nói:
- Cũng không thể nói như vậy. Nếu chỉ là tìm kiếm một đầu ma thú bình thường để ký kết khế ước thì rất dễ dàng, tìm ma thú có thuộc tính tương đồng với bản thân cũng không khó lắm. Nhưng mà tìm kiếm một con ma thú đặc biệt cường đại, thì lại không đơn giản như vậy. Những ma sư có thực lực đột phá cấp bậc sáu quan đều là những cường giả một đời, cơ hội ký kết khế ước lại chỉ có được một lần. Cho nên, phần đông bọn họ đều tiến hành lựa chọn hết sức cẩn thận. Bỏ công tìm kiếm một đầu ma thú đặc biệt cường đại, sau đó nhờ thêm một số cường giả khác trợ giúp mình chế ngự nó, tiếp đó mới tiến hành ký kết khế ước. Đây chính là cách làm thông thường của phần lớn các ma sư. Nhưng ta và Lôi Đình cũng không giống vậy. Nếu làm theo cách đó, chính là loại Nô Dịch Khế Ước. Mặc dù có thể khiến cho ma thú nghe theo mệnh lệnh của mình, nhưng cũng rất khó bắt nó một lòng trung thành. Ta và Lôi Đình là do cơ duyên xảo hợp mà gặp nhau. Ta đã trợ giúp nó tiêu diệt một đối thủ cường đại, chính vì vậy mà nó cũng chấp nhận ta. Hai chúng ta cùng ký kết một cái Bình Đẳng Khế Ước, chúng ta là bạn tốt của nhau. Nó sẽ không rời khỏi ta quá một trăm dặm, chỉ cần ta dùng lôi điện gọi về, thông qua sức mạnh của khế ước, nó sẽ đến bên cạnh ta. Ngoại trừ ta ra, các ngươi là những người đầu tiên được cưỡi nó đó.
Lam Bảo Nhi đứng bên cạnh, cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp vì kinh ngạc đã biến thành một hình tròn, hai lúm đồng tiền đáng yêu lại sâu thêm vài phần:
- Phất Thụy sư huynh, ngươi, ngươi nói là để chúng ta cưỡi nó hay sao?
Phất Thụy ha hả cười, nói:
- Thế nào? Ngươi sợ à? Tuy rằng tính tình Lôi Đình cũng không tốt lắm, nhưng nó bay lại hết sức vững vàng. Tử Lôi Diệu Thiên Long chính là vương giả trên bầu trời. Lôi Đình còn chưa hoàn toàn trưởng thành, chỉ là một con Bát giai ma thú mà thôi. Bất quá, cho dù là một con Cửu giai ma thú cũng không dễ dàng trêu chọc vào nó đâu. Tiểu sư đệ, ngươi nhìn bộ yên rồng trên lưng nó đi. Bộ đó do chính tay sư thúc chế tạo cho ta đó. Hiện tại chắc ngươi cũng hiểu vì sao sư thúc lại nổi tiếng như vậy trong Học Viện rồi chứ gì. Có thể nói là các đổng sự cũng không dễ gì mà đắc tội với sư thúc ngài đâu. Ngươi ngàn vạn lần không nên để bộ dáng lôi thôi lếch thếch kia của sư thúc lừa bịp, lão nhân gia ngài chính là vị đại tài chủ giàu có nhất trong Thiên Can Học Viện chúng ta đó. Ngoại trừ ta và sư phụ ra, hắn chế tạo vũ khí ma lực cho bất cứ ai khác cũng thu rất nhiều tiền. Đương nhiên, từ nay về sau có thêm một người được miễn phí là ngươi nữa.
Cơ Động quả thật hiểu rõ ràng, ở những nơi khác trên đại lục, các Âm Dương Ma Sư trên sáu quan có thể nói là Lông Phượng Sừng Lân, nhưng ở trong Thiên Can Học Viện lại có không ít. Những ma sư này sau khi tăng lên đến sáu quan, bản thân có được tọa kỵ riêng, muốn cho bản thân mình và tọa kỵ có thể phối hợp hoàn mỹ hơn, tự nhiên là cần phải có thêm một ít trang bị ma lực để phụ trợ, ví dụ như là bộ yên rồng trên người Lôi Đình vậy. Chính bởi vì thế, làm sao lại không được người khác coi trọng cơ chứ? Còn ai dám đắc tội với lão nhân gia ông ta?
Lam Bảo Nhi có chút hâm mộ nhìn Phất Thụy:
- Phất Thụy sư huynh, khó trách tất cả mọi người biết ngài đều gọi ngài là Lôi Đế Phất Thụy. Không thể ngờ được, ngài lại còn là một vị Long Ma Sư. Rồng là loại ma thú thuộc loại cường đại nhất trên đại lục. Cho dù là một con Rồng mới nở ra đã là Lục giai rồi. Cự long trưởng thành ít nhất cũng là Cửu giai trở lên. Một vài loại Cự long cường đại còn có thể trở thành Thập giai Thần thú nữa. Ta nghe nói, trên đại lục chỉ có tổng cộng khoảng bảy, tám vị Long Ma Sư mà thôi. Cự Long vốn cực kỳ cao ngạo, muốn được sự chấp nhận của nó là hết sức khó khăn.
Phất Thụy cười hắc hắc:
- Bảy, tám vị à? Đó chỉ là số lượng mà các ma sư bình thường biết mà thôi, hoặc là do Âm Dương Ma Sư Công Hội công bố ra. Trên thực tế, theo như ta được biết, con số này không thấp hơn hai mươi đâu. Ta có thể nói nhỏ cho các ngươi biết, trong Thiên Can Học Viện chúng ta, ít nhất có bốn vị Long Ma Sư rồi. Tổng thể thực lực về Âm Dương Ma Sư của Thiên Can Học Viện chúng ta, đủ để vượt qua bất cứ một Đế Quốc nào trên Đại Lục.
Lúc này đây, ngay cả Cơ Động cũng không khỏi phải chấn kinh, hắn tuy rằng đã phóng đoán thực lực của Thiên Can Học Viện rất cao, nhưng hắn không thể nào ngờ được, lại có thể cường hãn đến mức đó.
Phất Thụy nói tiếp:
- Hơn nữa, Long tộc tuy rằng rất cường đại, nhưng cũng không phải là cường đại nhất. Có một số ma thú đặc thù cũng có thể tu luyện đến trình độ Thập cấp Thần thú nữa. Chờ đến khi tu vi các ngươi tăng lên một chút, sẽ biết được nhiều hơn. Hiện giờ chúng ta nên xuất phát thôi. Có Lôi Đình ở đây, năm trăm dặm, tuyệt đối không cần đến một canh giờ.