TỬU THẦN (ÂM DƯƠNG MIỆN)


Tu Phổ Nhược Tư tuyệt đối không dám mạo hiểm để Liệt Diễm lấy bổn mạng Hồng Liên công kích bất kỳ một vị trí nào của Địa Tâm. Lúc trước hắn dùng hết khả năng ước thúc lực lượng của mình, không chính diện chiến đấu va chạm cùng Liệt Diễm cũng là vì nguyên nhân này. Địa Tâm vốn là nơi nhạy cảm, nơi này chỉ cần sinh ra một chút biến hóa sẽ dẫn tới hiệu ứng hồ điệp cho ngoại giới, rất có thể dẫn đến một hồi hạo kiếp khổng lồ. Một khi Địa Tâm sụp đổ sẽ làm cho Địa Tâm nham tương nơi này phá hư nội bộ tinh cầu, từ đó cả khỏa tinh cầu cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Cơ Động thông qua linh hồn nói cho Liệt Diễm hai điều, điều thứ nhất chính là lấy sự tồn vong của tinh cầu để uy hiếp Tu Phổ Nhược Tư. Điều thứ hai là để cho nàng đem chiến trường dời vào bên trong Địa Tâm Hồ.
Cách làm này giống như sự uy hiếp của một số quốc gia có vũ khí hạt nhân trong kiếp trước của Cơ Động. Đem lực lượng có thể hủy diệt tất cả mọi người và cả tinh cầu ra đe dọa, làm cho người khác không dám hành động thiếu suy nghĩ. Quả nhiên, việc Liệt Diễm nhằm vào Địa Tâm Hồ mà công kích đã làm Tu Phổ Nhược Tư nhất thời sợ ném chuột vỡ đồ, để cho nàng có cơ hội trở lại Địa Tâm Hồ.
Thanh âm Liệt Diễm bình tĩnh vang vọng khắp nơi trong Địa Tâm Hồ:
- Tu Phổ Nhược Tư, ngươi không nên khinh người quá đáng. Lực lượng của ngươi đúng là cao hơn ta, nhưng mà ta đã ở nơi Địa Tâm này sinh sống ngàn vạn năm, dù không cách nào chiến thắng ngươi, cũng không có nghĩa là ta không cách nào đem tinh cầu này hủy diệt. Sự nhạy cảm của Địa Tâm hẳn là ngươi hiểu rất rõ. Một khi Địa Tâm sụp đổ, không nói ngươi có thể rời đi hay không, mà coi như ngươi có thể rời đi, thì chỉ sợ ngươi cũng không thừa nhận nổi phán quyết của Thần giới Ủy Viên Hội. Dù sao chết ở trong tay ngươi cũng là chết, làm cho cả tinh cầu chôn cùng ta cũng là chết. Đối với ta mà nói, cũng không có gì quá khác biệt.
Sát thần Tu Phổ Nhược Tư giận quá hóa cười:
- Tốt, tốt, tốt! Hay cho nghiệt chướng giảo hoạt. Dám lấy toàn bộ sinh linh của tinh cầu mà uy hiếp bổn tọa. Đáng tiếc, ngươi quá xem thường thực lực của bổn tọa rồi. Ngươi cho rằng làm như vậy, ta sẽ không có biện pháp bắt ngươi sao? Thân là Thần giới Chấp Pháp Giả, nếu ngay cả Thâm Uyên Ác Ma như ngươi mà ta cũng không đối phó được, há chẳng phải Tu Phổ Nhược Tư ta đã làm ô danh tên tuổi Sát thần hay sao?

Vừa nói xong, ánh mắt của Tu Phổ Nhược Tư bỗng trở nên ngưng trọng, hai tay nắm lấy Sát thần kiếm, ngưng thần nội thị. Một chuỗi thanh âm niệm chú kỳ dị bỗng phát ra từ trong miệng hắn, bạch quang trong đôi mắt đột nhiên nhộn nhạo tạo ra một tầng quang thải kỳ dị.
Trong nháy mắt, ngay lúc quang thải xuất hiện, Cơ Động tại nơi bị phong ấn chợt kêu lên một tiếng đau đớn, toàn thân run rẩy kịch liệt. Mối liên lạc giữa hắn cùng với Liệt Diễm đã trực tiếp bị cắt đứt. Nếu không phải Liệt Diễm nhanh chóng đem linh hồn của hắn đưa về bên trong cơ thể, sợ rằng linh hồn của hắn sẽ bị lốc xoáy làm cho vỡ nát.
Tại thời điểm tầng bạch sắc kia trở nên nhộn nhạo, thân thể Tu Phổ Nhược Tư phảng phất đã đình trệ lại ở giữa không trung, mà Liệt Diễm ở bên trong Địa Tâm Hồ cũng không có chút động tĩnh nào. Vào giờ khắc này, Cơ Động cũng mất đi sự khống chế đối với toàn bộ thân thể, ngay cả suy nghĩ cũng trở nên chậm chạp.
Cơ Động cũng không biết, đây chính là chuyên chúc Thần kỹ của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư, mang tên Nhiếp Thần Quyết, là phạm trù Chung cực Tất Sát Kỹ hàng thật giá thật. Nhiếp Thần Quyết vừa dẫn động, toàn bộ thần thức cùng linh hồn trong phạm vi nó bao phủ sẽ bị chấn nhiếp hoàn toàn, không có nửa phần phản kháng. Chỉ cần là Thần cách dưới cấp Chủ thần, một khi trúng phải Nhiếp Thần Quyết đều tạm thời không có cách nào thao túng được lực lượng của mình.
Dĩ nhiên, việc thi triển Nhiếp Thần Quyết đối với bản thân Tu Phổ Nhược Tư cũng có hạn chế nhất định. Trong thời điểm đang thi triển pháp quyết này, thần trí của hắn cũng đồng dạng chấn nhiếp. Nhưng hắn vẫn có thể lợi dụng một khắc thời gian trước khi Nhiếp Thần Quyết có tác dụng mà phân thần khống chế thân thể của mình hành động. Thí dụ như thi triển sát chiêu của mình.
Một khi linh hồn đã bị chấn nhiếp thì còn ai có thể ngăn cản hắn thi triển kỹ năng chứ? Đó chính là diệu dụng của Nhiếp Thần Quyết. Đã có không biết bao nhiêu vị Thần cách có tu vi không kém gì vị Sát thần này, cũng vì sự tồn tại của Nhiếp Thần Quyết mà ngã xuống. Cho tới giờ khắc này, đối mặt với uy hiếp hủy diệt Địa Tâm của Liệt Diễm, vị Sát thần này mới bày ra thực lực chân chính của hắn.
Tiếng niệm chú trầm thấp đó hoàn toàn không thuộc về ngôn ngữ của hai phiến đại lục tại thế giới này. Từng âm điệu tràn ngập ma lực ba động kinh khủng, sát khí dường như trở thành thực chất giống như một ngọn núi cao hùng vĩ, mênh mông. Cả thiên địa đều lâm vào cảnh hôn ám gần như sụp đổ.
Một đoàn hồng quang nhàn nhạt xuất hiện trên chuôi Sát thần kiếm, rồi lan tràn ra khắp nơi. Trong nháy mắt, Sát thần kiếm đã hoàn toàn biến thành một màu đỏ sẫm. Tầng quang mang màu đỏ ấy bao trùm khắp thân thể Tu Phổ Nhược Tư. Giữa trán hắn đột nhiên sáng lên, một quang huy lóng lánh kỳ dị hình dạng một thanh kiếm bỗng nhiên xuất hiện.
Trong phút chốc, bất luận là khôi giáp trên người hay là bản thể của hắn, đều biến thành một màu đỏ thuần túy. Lúc trước, Cơ Động còn có thể mơ hồ phán đoán được tổng thể thực lực giữa Sát thần và Liệt Diễm, nhưng hiện tại sau khi toàn thân Tu Phổ Nhược Tư biến thành một màu đỏ, lực lượng của hắn đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù nhận định của Cơ Động
Thân ảnh màu đỏ lúc này dường như chỉ cần giơ tay nhấc chân, cũng đủ để hủy diệt hoàn toàn Liệt Diễm.
Quang mang đỏ sẫm khổng lồ chậm rãi xuất hiện sau lưng Tu Phổ Nhược Tư, trong mơ hồ có thể nhìn được đó là một gã nam tử cao lớn, toàn thân mặc huyết sắc khôi giáp. Huyết sắc quang luân lấp lánh phía sau lưng tỏa ra vô số hoa văn áo nghĩa thâm sâu không gì sánh kịp. Sát thần Tu Phổ Nhược Tư lúc trước còn vô cùng cường đại trong mắt mọi người, vậy mà giờ đây lại trở nên lu mờ, chẳng khác nào một tín đồ trung thành đứng trước một vị Thần cao cao tại thượng.
- Tu La thần vĩ đại! Hạ thần Tu Phổ Nhược Tư vì thanh trừ cái ác, thỉnh cầu mượn lực lượng của ngài. Nguyện cho ánh sáng Tu La mãi mãi trường tồn. Tu la Thần phụ thể!
Rốt cục Cơ Động cũng hiểu những lời cuối cùng này của Tu Phổ Nhược Tư .

Hiện tại hắn đã hiểu được mình trở nên chậm chạp là bởi Nhiếp Thần Quyết, hắn cũng hiểu được Tu Phổ Nhược Tư làm vậy là có ý gì. Tại thời điểm khi hắn phủ xuống cũng đã nói, hắn chính là một trong Tam đại Chấp Pháp Thần của Thần Giới Ủy Viên Hội và là một trong những thuộc hạ của Tu La thần. Có thể nói, Tu La thần chính là một vị Chủ thần cường đại, mà hắn lại có thể mượn lực lượng của vị chủ thần này. Lúc trước, trong lòng Cơ Động còn le lói một tia hi vọng thì giờ đây, tia hi vọng đó đã dần dần tan biến, thay thế vào đó là sự tuyệt vọng đến cùng cực.
Ngay vào lúc này, Tu Phổ Nhược Tư bất chợt thu hồi kỹ năng Nhiếp Thần Quyết của mình, bởi trong khi đang sử dụng Nhiếp Thần Quyết, hắn đã dùng thần thức hoàn thành việc thi triển kỹ năng Tu La Phụ Thể. Nhưng mà dù cho không có Nhiếp Thần Quyết, bất luận là Cơ Động hay là Liệt Diễm vẫn không thể động đậy. Lực lượng kinh khủng của Tu La thần đã hoàn toàn áp chế bọn họ.
Hai tay nắm lấy chuôi của Sát Thần Kiếm, từ trong mắt Tu Phổ Nhược Tư xạ ra luồng quang mang dài chừng ba thước. Theo cử động của đôi tay, quang mang màu đỏ tỏa ra trên Sát Thần kiếm chậm rãi xoay tròn vây quanh thân thể của hắn rồi bùng phát rực rỡ, tràn ngập khắp toàn bộ mọi ngóc ngách trong Địa Tâm thế giới. Cơ Động có thể cảm giác được trong vách động sau lưng mình, lúc này đã xuất hiện thêm một cỗ ma lực kỳ dị. Cỗ ma lực này tồn tại, nhất thời đã làm toàn bộ thế giới của Địa Tâm Hồ đều thay đổi hình dạng.
Quang mang màu đỏ từ từ thối lui khỏi người Tu Phổ Nhược Tư, gương mặt hắn lúc này trở nên ửng đỏ. Theo thần quang dần thu lại, có thể nhìn ra hắn lúc này đã thập phần mệt mỏi. Lợi dụng khoảng thời gian này, linh hồn Cơ Động rốt cục thành công câu thông cùng với thần thức của Liệt Diễm một lần nữa. Thông qua sự giải thích của Liệt Diễm, Cơ Động mới hiểu được rốt cuộc Tu Phổ Nhược Tư đã làm cái gì.
Liệt Diễm nói với Cơ Động, một khi nàng ẩn thân ở bên trong Địa Tâm Hồ, cho dù là cường giả như Tu Phổ Nhược Tư muốn tìm thấy và khống chế nàng cũng cần phải tốn không ít thời gian. Mà trong khoảng thời gian đó, nếu như nàng muốn hủy diệt cả Địa Tâm thế giới, tuyệt nhiên không phải là chuyện khó khăn gì. Dĩ nhiên, Liệt Diễm nhất định không muốn làm như vậy.
Vì vậy, Tu Phổ Nhược Tư mới sợ hãi, cho nên hắn mới liên tiếp thi triển ra tuyệt chiêu Nhiếp Thần Quyết mà hắn am hiểu nhất kèm theo thần kỹ cường đại nhất Tu La Phụ Thể.
Tại Thần giới, thực lực của Tu La thần gần như sánh ngang với hai đại Thần vương. Chỉ luận riêng về lực chiến đấu, không một vị Thần cách nào dám nói mình có thể vượt qua được hắn. Đây cũng là nguyên nhân tại sao những Thần cách dưới trướng của Tu La Thần như Sát thần Tu Phổ Nhược Tư lại kiêu ngạo như vậy. Tạm thời mượn lực lượng của Tu La thần, chính là kỹ năng mạnh nhất của Tu Phổ Nhược Tư. Nhưng chỉ với thực lực Nhị cấp Thần cách, hắn cũng chỉ có thể phát động kỹ năng Tu La Phụ Thể được một lần duy nhất. Dù sao, Nhị cấp Thần cách và Chủ thần mặc dù chỉ chênh lệch có một cấp, nhưng tại Thần Giới chính là chênh lệch vời vợi như trời và đất.
Tu Phổ Nhược Tư trước tiên chính là bằng vào Nhiếp Thần Quyết làm cho Liệt Diễm không cách nào quấy rầy mình trong thời gian niệm chú thi triển Tu La Phụ Thể, sau đó lại bằng vào Tu La Phụ Thể phát ra Tu La Thần lực thủ hộ cả Địa Tâm Hồ.
Hiện tại dù Liệt Diễm có muốn phá hư Địa Tâm thế giới đã là chuyện không tưởng. Hơn nữa, dựa vào Tu La Thần lực, Tu Phổ Nhược Tư một lần nữa đã khóa chặt lấy Liệt Diễm. Từ đó có thể thấy hắn tự tin vào bản thân mình đến mức độ nào. Hắn sẵn sàng tiêu hao thần lực của mình để mượn lực lượng của Tu La thần, chính là muốn hoàn thành mọi việc một cách hoàn mỹ, không để cho Liệt Diễm có nửa điểm cơ hội trở mình. Dường như vị Sát thần này đã hoàn toàn bị lửa giận công tâm.
Quang mang màu đỏ trên người Tu Phổ Nhược Tư chậm rãi rút đi, bạch sắc cũng dần khôi phục. Mặc dù Sát thần che giấu rất tốt nhưng trong ánh mắt hắn vẫn lóe lên một tia mệt mỏi. Hắn ngưng thần nhìn chăm chú xuống phía dưới Địa Tâm Hồ, rồi đột nhiên vung mạnh Sát thần kiếm trong tay, lăng không chém thẳng xuống Địa Tâm Hồ.
“Ầm!”
Địa Tâm nham tương nguyên bản vốn đã nóng chảy, giờ đây dưới ảnh hưởng của làn kiếm quang màu trắng lại càng trở nên sục sôi mãnh liệt. Cả Địa Tâm thế giới đang ngập chìm trong làn nham tương tung tóe, thế nhưng Sát thần Tu Phổ Nhược Tư chỉ bằng vào sát khí trên Sát Thần kiếm mà cứng rắn mở ra một lối đi thẳng tới vị trí của Liệt Diễm ở bên trong Nham Tương Hồ.
Nhưng tại thời điểm khi chân chính nhìn thấy Liệt Diễm, ánh mắt Tu Phổ Nhược Tư không khỏi hơi biến đổi. Đối diện với làn kiếm quang màu trắng là Địa Tâm Nữ Hoàng với thần sắc cực kì bình tĩnh. Mặc dù nham tương đã bị phân tán, nhưng Liệt Diễm vẫn không hề kinh hoảng. Đóa bổn mạng Hồng Liên đang trôi lơ lửng trước mặt nàng trực tiếp nghênh đón chính diện công kích của Sát thần kiếm.

Tiếng nổ vang kịch liệt một lần nữa phát ra từ bên trong Nham Tương Hồ. Có sự bảo vệ của Tu La Thần lực, Sát thần rốt cục cũng có thể phóng tay hành động. Một kiếm này của hắn không hề giữ lại chút lực lượng phòng ngự nào.
Bổn mạng Hồng Liên và làn kiếm quang màu trắng trong nháy mắt va chạm vào nhau. Sát khí cùng nham tương nóng chảy đồng thời nổ tung trong Địa Tâm thế giới. Bổn mạng Hồng Liên tỏa ra hào quang rực rỡ, mỗi một cánh sen đều tỏa ra hồng sắc quang mang nồng đậm. Tựa hồ như bị kiếm quang của Sát thần kích thích, từng cánh hoa tự động tách rời ra khỏi Hồng Liên, đồng thời hơn trăm ngàn cột nham tương bị thần lực của Sát thần phá vỡ lập tức dâng lên cao. Mỗi một cột nham tương đều rơi vào trên mặt một cánh hoa sen, làm trên mặt những cánh hoa kia tản mát ra quang mang mê người.
Bạch sắc kiếm quang của Sát thần cũng không vì sự ngăn cản của bổn mạng Hồng Liên mà biến mất, hơn nữa còn mạnh mẽ đột phá, ý đồ muốn trực tiếp chém nát bổn mạng Hồng Liên của Liệt Diễm. Sát Thần kiếm trong tay Tu Phổ Nhược Tư chỉ về phía trước, thần lực Sát thần toàn diện bộc phát, sát khí kinh khủng liên miên bất tận truyền dọc theo làn kiếm quang trên thân kiếm, phụ trợ cho làn kiếm quang vươn dài ra phía trước.
Nhưng cũng tại lúc này, Liệt Diễm lại bộc phát ra lực chiến đấu trước nay chưa từng có. Dường như sự chỉ dẫn của Cơ Động đã phát huy tác dụng lớn nhất. Chỉ có ở trong Nham Tương Hồ, thần lực của nàng mới có thể bộc phát toàn diện. Ngay khi Liệt Diễm nhảy vào vào trong Nham Tương Hồ, trong lòng nàng dường như đã trở nên kiên định hơn rất nhiều. Ma lực khổng lồ trong Nham Tương Hồ tựa như trăm sông đổ về biển câu thông cùng thần trí của nàng, mang cho nàng cảm giác ấm áp nhất cũng như lực lượng cường đại nhất. Phải biết rằng, nham tương trong Nham Tương Hồ chính là nguồn năng lượng nuôi sống cả tinh cầu. Nó cũng như bầu sữa mẹ nuôi dưỡng lực lượng của Liệt Diễm. Đừng nói là Sát thần trước mắt, cho dù là thần lực của Tu La thần, cũng không thể so sánh với toàn bộ năng lượng của hạch tâm tinh cầu. Tuy nhiên Liệt Diễm cũng chỉ có thể mượn một phần rất nhỏ của nguồn năng lượng đó mà thôi. Nếu như nàng có thể tu luyện đến mức chân chính hòa thành một thể cùng Địa Tâm, như vậy cho dù Thần giới muốn tiêu diệt nàng, e rằng cần phải huy động toàn bộ Thần giới Ủy Viên Hội mới có một tia cơ hội.
Bổn mạng Hồng Liên dưới sự áp chế của Sát thần cũng không có nửa phần nao núng, ngược lại còn tỏa ra quang mang rực rỡ như bảo ngọc. Dần dần, bổn mạng Hồng Liên cùng với bạch sắc quang nhận bắt đầu cuốn vào nhau, chậm rãi xoay tròn. Tiếng cọ xát chói tai kèm theo ba động ma lực kinh khủng bùng phát dữ dội trong Địa Tâm thế giới.
Ở thời điểm mới bắt đầu, bạch sắc quang nhận bao hàm sát khí mãnh liệt còn có thể chế trụ lực lượng của bổn mạng Hồng Liên. Nhưng dưới sự tiếp sức gần như vô tận của lực lượng Địa Tâm ẩn chứa trong nham tương, bổn mạng Hồng Liên bắt đầu trở nên xoay tròn với tốc độ càng lúc càng nhanh. Áp lực từ bạch sắc quang nhận của Tư Phổ Nhược Tư dần dần trở nên mất ổn định, bắt đầu xuất hiện những rung động rất nhỏ.
Sát thần Tu Phổ Nhược Tư thoáng kinh hãi, ban đầu hắn tuyệt nhiên tin tưởng Liệt Diễm không thể chống lại lực lượng của mình. Nhưng giờ khắc này, hắn lại rõ ràng cảm giác được ma lực của Liệt Diễm càng lúc càng tăng lên gấp bội. Sai lầm lớn nhất của hắn chính là đánh giá thấp Liệt Diễm và quá đề cao lực lượng của mình.
Khi mượn thần lực của Tu La Thần để phong tỏa Địa Tâm Nham Tương Hồ, cố nhiên hắn không hề lưu lại một chút lực lượng mà toàn lực đối phó với Liệt Diễm. Nhưng thần lực của Tu La thần lại có thể mượn dễ dàng như vậy sao? Sát thần Tu Phổ Nhược Tư phải trả giá bằng bốn thành Thần lực của bản thân, mới có thể tạm thời phong ấn được Địa Tâm Hồ. Hơn nữa, Tu La thần lực một khi phát ra thì nhất định phải duy trì việc hấp thu Thần lực của hắn, bằng không sẽ bị gián đoạn ngay lập tức.
Lực lượng của Địa Tâm Nham Tương Hồ còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Tu Phổ Nhược Tư. Hơn nữa nhiệt độ nham tương nơi này cao hơn gấp nhiều lần so với nham tương bình thường, càng tiến đến gần Liệt Diễm thêm một bước, thì ma lực hắn lại càng tiêu hao với tốc độ kinh khủng. Trong khi đó, Địa Tâm Nham Tương Hồ đối với sự tăng phúc cho Liệt Diễm càng thêm rõ ràng. Ẩn thân ở trong Nham Tương Hồ, ma lực của Liệt Diễm có thể sinh sôi bộc phát không ngừng.


Bình luận

Truyện đang đọc