TỬU THẦN (ÂM DƯƠNG MIỆN)


Thủ pháp mà Cơ Động đang sử dụng chính là thủ pháp điều chế rượu cao cấp nhất, từng giúp hắn tung hoành trong giới Điều Tửu Sư ở kiếp trước. Thủ pháp này từng khiến hắn mất hơn mười năm thời gian mới nghiên cứu thành công, có tên gọi là Bao Hàm Vạn Tượng.
Lúc này, trong mắt hắn lộ ra một tình cảm thâm thúy, toàn bộ thân thể theo bản năng vẫy động. Ở trong lòng hắn, dung nhan kiều diễm của Liệt Diễm không ngừng thoáng hiện. Một Điều Tửu Sư trong lòng tràn ngập tình cảm mãnh liệt, mới là Điều Tửu Sư tốt nhất. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể đặt toàn bộ linh hồn mình vào trong việc điều chế rượu.
Đột nhiên, quang mang nhật nguyệt, tinh tú đại phóng, thậm chí toàn bộ thân thể Cơ Động cũng đều bị che dấu dưới luồng quang mang chói mắt kia. Lúc này đây, không còn ai có thể nhìn thấy được những động tác của hắn nữa. Mà ngay sau đó, quang mang nhật nguyệt cũng đã thu liễm lại, Cơ Động một lần nữa lại xuất hiện, tay phải nâng lên, bình pha chế rượu thủy tinh lúc này đang kịch liệt xoay tròn trên ngón trỏ của hắn.
- Mời xem.
Cơ Động khẽ quát một tiếng, tay trái nâng lên, luồng Âm Dương lốc xoáy tự động xoay chuyển, đem toàn bộ ma lực trong cơ thể chuyển hóa thành Bính Hỏa thuộc tính, một đoàn ngọn lửa đỏ rực từ trên tay trái hắn bốc lên, chiếu rọi mãnh liệt phía sau bình pha chế rượu.
Hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm, Lôi Đế Phất Thụy tu vi cao thâm đến mức nào, nhãn lực lại càng phi thường không cần phải nói. Giờ khắc này, ba người bọn họ cơ hồ đồng thời nhảy dựng lên. Phất Thụy lại kinh hô một tiếng:
- Chuyện này không có khả năng.

Dưới ngọn lửa màu đỏ làm nổi bật lên, bọn họ rõ ràng nhìn thấy, bên trong bình pha chế rượu bằng thủy tinh, ẩn hiện dưới làn rượu kịch liệt xoay tròn kia, tựa hồ như có một nữ tử quần áo phiêu nhiên đang lặng lẽ nhảy múa. Chất rượu lỏng chập chờn, tựa hồ như là cái váy dài chín màu của nàng, động tác nhẹ nhàng mà thư thái. Cả người nàng tựa hồ như đang phiêu phù trong mây khói vậy, tuy rằng không nhìn rõ tướng mạo của nàng, nhưng chỉ cần nhìn những động tác động lòng người kia, cũng khiến cho người ta dễ dàng lâm vào mê say.
Đó là hình người hoàn toàn do chất lỏng của rượu hình thành a! Cơ Động thoáng điều chỉnh phương hướng thân thể của mình một chút, ngọn lửa lúc này đã che trước bình pha chế rượu, cảnh tưởng xảy ra bên trong bình được làm nổi bật lên trên bức tường phía sau. Hình ảnh nữ tử nhất thời xuất hiện trên bức tường, phóng đại lên vô số lần, nhảy múa cực kỳ chân thật. Tựa hồ như muốn nói cho ba người Chúc Dung biết, ánh mắt của bọn họ cũng không có nhìn nhầm, tất cả mọi thứ đều là chân thật cả.
Nếu như lúc trước Lôi Đế Phất Thụy còn có thể cảm thấy rằng một màn pha chế Điện Long Hí Châu thần kỳ kia cùng với loại Kê Vỹ Tửu có lôi điện thấm đẫm còn có thể chiến thắng được Cơ Động, thì như vậy, hiện tại đến thời khắc này hắn đã không còn lời nào đã nói nữa. Cho dù là chưa có thưởng thức qua loại rượu kia, hắn cũng tuyệt đối cho rằng chính mình đã không còn nửa phần cơ hội chiến thắng nữa.
Chúc Dung thở sâu, chậm rãi nói:
- Thần kỹ, chính là thần kỹ a!
Cổ tay Cơ Động khẽ hất mạnh, bình pha chế rượu nhẹ nhàng bay lên, nữ tử đang nhảy múa trong bình pha chế tựa như phiêu nhiên bay lên, giống như Thiên Nữ Nhập Thiên Cung vậy, biến mất không thấy nữa. Quang mang lại lóe lên, bình pha chế rượu đã nằm ngay ngắn trên bàn, ngay trước mặt Cơ Động. Thông qua bình thủy tinh trong suốt có thể nhìn thấy, trong bình pha chế, chín loại rượu có màu sắc bất đồng không hề trộn lẫn với nhau, theo trình tự rõ ràng xuất hiện trong bình.
Thu hồi ngọn lửa trong lòng bàn tay trái, Cơ Động lặng lẽ đứng đó. Lúc này ba người Chúc Dung mới nhìn thấy, trên người Cơ Động đã ướt đẫm mồ hôi, cả người giống như là mới từ trong lồng hấp bước ra vậy, quần áo toàn thân cũng đã ướt đẫm. Có thể thấy được, thủ pháp mà hắn vừa thi triển làm tiêu hao thể lực đến mức nào.
Phất Thụy nhìn Cơ Động:
- Tiểu sư đệ, ta chỉ muốn biết, thủ pháp vừa rồi ngươi thi triển và ly rượu này tên gọi là gì?
Cơ Động há miệng thở hổn hển một lúc, sự phập phồng trước ngực mới từ từ ổn định lại, mỉm cười:
- Thủ pháp vừa rồi ta sử dụng có tên là Bao Hàm Vạn Tượng. Ly rượu này, cũng là đỉnh cấp mà ta có khả năng đạt đến. Tên gọi: Cửu Thiên Huyền Nữ giáng trần. Hôm nay ta khá may mắn, thật sự điều chế thành công. Ta cũng không phải lúc nào cũng có thể điều chế thành công thủ pháp này.
Phất Thụy giơ một ngón cái về phía Cơ Động:
- Tiểu sư đệ, ta phục ngươi rồi. Về sau, trước mặt ngươi ta sẽ không bao giờ tự xưng Điều Tửu Sư cao thủ nữa. Chuyện xảy ra tại phân hội Trung Nguyên thành coi như một bút xóa hết. Chỉ nói về năng lực pha chế rượu, ta tin là ngay cả Hội trưởng Đỗ Tư Khang cũng tuyệt không phải là đối thủ của ngươi. Ngươi hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu Tửu Thần. Phân hội chúng ta bại cũng không chút nào oan uổng. Cho dù là ngươi đến thẳng Tổng hội tại Bắc Thủy Đế Quốc, ngươi cũng tuyệt đối có năng lực đến trước cửa khiêu chiến.

Cơ Động ha ha cười:
- Sư huynh, hiện tại trong lòng ta chỉ muốn thưởng thức một chút ly Điện Long Hí Châu của ngươi mà thôi. Kỹ năng ta thi triển cũng chỉ là tiểu xảo mà thôi. Lôi điện ma lực của ngươi mới là thực lực chân chính.
Phất Thụy phất tay áo, thở dài một tiếng, nói:
- Tiểu sư đệ, ngươi không cần phải dát vàng lên mặt của vi huynh nữa. Từ trước đến nay, ta vẫn luôn cho rằng mình là xuất sắc nhất. Nhưng hiện tại ta đã phát hiện ra, ta tuy rằng có thể đem ma lực áp dụng vào điều chế rượu, nhưng ta lại xem nhẹ bản chất cơ bản nhất của việc pha chế rượu. Xét trên kiến thức cơ bản về rượu, ta kém ngươi không biết bao nhiêu mà nói. Trận đánh cuộc hôm nay ta thua. Từ nay về sau vi huynh còn phải thỉnh giáo ngươi nhiều hơn nữa. Bất cứ thứ rượu nào chỉ có nằm trên tay ngươi mới có thể nở rộ ra quang huy tốt đẹp nhất của nó. Đừng nói là những thứ mà ta tích trữ, cho dù là bất cứ loại nào trên đại lục này, chỉ cần là ngươi muốn, ta có thể tìm được, ta nhất định sẽ nghĩ mọi biện pháp để tìm cho ngươi.
Chúc lão nhị không biết khi nào đã đi đến bên cạnh Cơ Động, gãi gãi đầu tóc đỏ rối bời của mình, nghiêm trang nói:
- Ban giám khảo còn chưa có chấm điểm, ngươi đã vội nhận thua vậy? Không uống thử làm sao biết thứ rượu này ngon hay không?
Nói xong, hắn đã giật bình pha chế rượu trên tay Cơ Động, vội vã mở bình pha chế ra.
- Bỏ xuống.
Thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên sau lưng Chúc lão nhị.
Chúc lão nhị cười khổ nói:
- Có cần phải như thế không? Lão Đại, không nên khi dễ người quá đáng như vậy chứ.
Chúc Dung hừ một tiếng:
- Ta khi dễ ngươi thì sao. Câu nói kia của Cơ Động rất đúng, có thực lực, ngươi cũng có thể khi dễ ta mà!

- Ngươi…
Chúc lão nhị giận dữ, quay đầu nhìn lại Chúc Dung, nhưng mà, khi hắn nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của Chúc Dung, lại hoàn toàn mềm nhũng xuống, bất đắc dĩ đem bình pha chế rượu đưa lại cho Chúc Dung, vẻ mặt đáng thương nói:
- Lão Đại, ngươi chừa lại cho ta một chút nhe.
Cơ Động và Phất Thụy liếc nhìn nhau, không khỏi phải mỉm cười. Ở trước mặt Chúc Dung, Chúc lão nhị đã gần trăm tuổi lại không khác gì một đứa nhỏ bị ủy khuất vậy.
Phất Thụy cầm sáu ly uống rượu thủy tinh đặt lên trên bàn, lấy bình pha chế rượu của mình ra, đổ vào trong ba chén thủy tinh, đón nhận bình pha chế rượu Chúc Dung đưa cho, hắn cũng đổ ra ba chén.
Ly rượu do Phất Thụy dùng phương pháp Điện Long Hí Châu điều chế ra nhìn qua cũng giống như lôi điện của hắn vậy, có màu lam tím, trên mặt ly có màu lam, dần dần thay đổi xuống dưới, đến đáy ly đã hoàn toàn biến thành màu tím. Mơ hồ còn có thể nhìn thấy vài tia điện quang đang xẹt lên trong lòng ly rượu. Hết sức dị thường. Mà ly rượu của Cơ Động, sau khi đổ ra, chín loại màu sắc vẫn như trước tách ra, cũng không có trộn lẫn vào nhau.
Phất Thụy đem một ly rượu mà mình pha chế đưa tận tay Cơ Động:
- Ta đặt cho nó tên là Lôi Thần Giáng Thế. Tiểu sư đệ, ngươi nếm thử một chút đi.
Cơ Động gật gật đầu, nhìn thứ chất lỏng màu lam tím kia, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ khát vọng đã lâu rồi chưa từng xuất hiện qua. Một loại Kê Vỹ Tửu, hắn chỉ cần liếc nhìn vài lần, ngửi nó một chút, là có thể đoán được hương vị của nó như thế nào. Nhưng chén Lôi Thần Giáng Thế này của Phất Thụy hắn lại không cách nào đoán được mùi vị của nó, bởi vì Lôi nguyên tố trong rượu đã hoàn toàn che lấp đi hương vị của ly rượu, chỉ có thể cảm nhận được một chút cảm giác tê tê mà thôi. Không có nhấm nháp qua, hoàn toàn không thể nào đoán được.



Bình luận

Truyện đang đọc