Mạt Nhi rất hận Cơ Động nên muốn trả thù hắn một chút, từ đó mới có những lời khích bác mối quan hệ giữa hắn với Trần Tư Tuyền. Nhưng nàng lại không nghĩ rằng Trần Tư Tuyền lại trả lời như vậy, giật mình hỏi lại:
- Tỷ tỷ, tỷ đùa muội ư? Tỷ mà không xứng với hắn hả?
Trần Tư Tuyền lắc đầu nói:
- Ta không hề đùa, chính là ta không xứng với hắn. Đến bây giờ hắn vẫn còn chưa tiếp nhận ta.
Mạt Nhi kinh hãi vài giây rồi đột nhiên thốt lên một câu làm các Thiên Can Thánh Đồ lạnh cả sống lưng
- Không phải hắn bị bất lực chứ?
- Sặc!!!
Rốt cuộc Miểu Miểu không nhịn được mà bật cười. Còn mặt Cơ Động thì đầy hắc tuyến, hung hăng trừng mắt với Mạt Nhi. Tuy nhiên hắn cũng cố kiềm chế mình để không tức giận mà bóp chết tiểu nha đầu này. Hắn búng tay điểm huyệt khiến cho Mạt Nhi không thể nói chuyện được nữa.
Cứ bay như vậy, không lâu sau họ đã rời xa tòa thành kia. Mắt Cơ Động lóe sáng, một vầng sáng hai màu đen trắng từ ngực hắn phóng ra, thân ảnh Đại Diễn Thánh Hỏa Long khổng lồ hiện ra khiến Mạt Nhi vô cùng giật mình.
Lúc trước Thiểm Lôi nói với nàng, Cơ Động có thể là Quang Minh Thiên Can Thánh Vương, nàng còn có chút khinh thường. Thế nhưng lúc này khi thấy Đại Diễn Thánh Hỏa Long hiện thân với sức mạnh kinh khủng ở ngay trước mắt thì nàng mới hiểu được phán đoán của phụ thân không hề sai chút nào.
Cơ Động hơi nhíu mày suy nghĩ một chút rồi quay lại nói với mọi người:
- Hay là mọi người đều để cho Mao Thai và Ngũ Lương Dịch chở đi. Như vậy thì mục tiêu sẽ nhỏ hơn một chút.
Trọng lượng của mười một người đối với Đại Diễn Thánh Hỏa Long chẳng thấm vào đâu. Hiện tại cũng không cần xuất ra nhiều ma thú để gia tăng công kích, việc ẩn dấu hành tung là quan trọng nhất.
Chỉ là Cơ Động lại không nóng lòng mang mọi người rời đi. Hắn bảo Đại Diễn Thánh Hỏa Long hộ pháp cho mọi người, còn Thiên Cơ tạm thời trông coi Mạt Nhi. Sau đó hắn cùng với mọi người bay xuống mặt đất để đặt một cái Không Hạn Chế Định Vị Truyền Tống Trận phòng ngừa các tình huống sẽ xảy ra. Truyền Tống Trận trong Ngũ Hành Trận là thứ duy nhất không có tác dụng trong thực chiến. Nhưng lần này bọn họ đi đến Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục thì nó lại phát huy tác dụng rất lớn, cũng là năng lực cực kỳ quan trọng của bọn họ. Chỉ cần bọn họ thiết lâoj Truyền Tống Trận ở một số nơi trọng yếu thì bất luận đi đến đâu cũng không phải lo sợ. Chém giết bừa bãi tất sẽ có sự sơ suất, lúc trước ở Thánh Tà Đảo bên kia cũng đã quá nguy hiểm rồi. Nhưng đến nơi này thì bọn họ lại bố trí một truyền tống trận, như vậy sẽ không sợ bị phát hiện. Hắc Ám Thiên Cơ dù mạnh đến đâu đi nữa nhưng không gặp được chúng ta thì thực lực của ngươi làm sao phát huy? Mục tiêu của Cơ Động là trong một năm rưỡi tới chính là khiến cho Hắc Ám Thiên Cơ chỉ nghe mà không thấy được một chút bóng dáng của bọn họ.
Thân hình Cơ Động chợt lóe lên rồi hiện ra ở trên đầu Mao Thai, Trần Tư Tuyền mang theo Mạt Nhi cũng nhảy lên đầu Ngũ Lương Dịch. Mạt Nhi không thể bình tĩnh nổi, dù một tay đã bị Trần Tư Tuyền nắm lấy nhưng vẫn quay bên này, quay bên kia tò mò quan sát Đại Diễn Thánh Hỏa Long.
Nàng đã từng thấy Long Tộc rồi nhưng chưa từng thấy con nào có hai đầu quái dị như thế này. Đáng tiếc, lúc này nàng không thể nói, nếu không thì nhất định sẽ nói với Cơ Động: “quái thúc thúc cưỡi quái tọa kỵ”.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long thả mây mù ra rồi nhẹ nhàng mang theo các Thiên Can Thánh Đồ bay lên trời, theo phương hướng Cơ Động chỉ dẫn, bay thẳng tới Hắc Ám Thần Miếu.
Một cô bé mười lăm tuổi không thể nói lời nào quả là một loại hành hạ thống khổ. Chỉ một lát sau, Mạt Nhi đã không thể chịu được.
Nàng không ngừng dùng ánh mắt cầu khẩn với Trần Tư Tuyền. Nhìn thấy bộ dạng đáng thương đấy, Trần Tư Tuyền cũng không khỏi buồn cười, nói nhỏ:
- Ngươi có thể đảm bảo không nói lung tung nữa hay không?
Mạt Nhi vội vàng gật đầu như điên. Lúc này Trần Tư Tuyền mới vung tay giải trừ cấm chế cho nàng.
Mạt Nhi le lưỡi liếc xéo Cơ Động. Cơ Động mặc một bộ bạch y, đứng ở đầu Mao Thai cũng là màu trắng rất hòa hợp càng làm tôn lên sức mạnh của hắn. Cơ Động đứng chắp hai tay sau lưng, mái tóc đen để tùy tiện tung bay trong gió. Mặc dù hắn không đẹp trai lắm nhưng khí chất cũng đủ làm cho Mạt Nhi nhìn ngẩn ngơ. Nàng thầm nghĩ “quái đại thúc này cũng không đến nỗi quá xấu”.
- Tư Tuyền tỷ tỷ, chúng ta đang đi đâu vậy?
Mạt Nhi hỏi Trần Tư Tuyền. Có vân vụ bao quanh, nàng lại không được linh hồn lực Cơ Động câu thông cho nên chỉ có thể thấy một màu trắng xóa, cảm giác không biết gì quả là không quá thoải mái.
Trần Tư Tuyền mỉm cười nói:
- Hắc Ám Thần Miếu.
- Hả? Chẳng lẽ các ngươi muốn tự chui đầu vào lưới sao?
Vừa nghe đến Hắc Ám Thần Miếu, Mạt Nhi liền thất kinh, đầu óc bị sốc đến mê muội. Đối với Hắc Ám Thần Miếu, nàng chỉ biết đến qua lời kể, mặc dù chưa bao giờ đặt chân tới nhưng sâu trong ấn tượng của nàng thì đó là nơi ở của Hắc Ám Thiên Cơ, cũng là nơi không khác gì so với địa ngục.
Trần Tư Tuyền mỉm cười không đáp, Mạt Nhi không khỏi có chút nhàm chán. Nhưng nàng không phải lo lắng mà lại cảm giác kích thích, tò mò. Hắc Ám Thần Miếu đó, không ngờ bọn họ lại muốn đi Hắc Ám Thần Miếu, đây cũng là nơi phụ thân và các trưởng lão của tổ chức cũng không dễ gì đi tới được a. Nơi đó là đại bản doanh của Hắc Ám Thiên Cơ, cũng là đại bản doanh của Hắc Ám ma quân. Có thể nói đó là gốc rễ của cả thế lực của Hắc Ám Thiên Cơ, cho dù hiện tại phần lớn Hắc Ám ma quân đang đóng ở Thánh Tà Đảo nhưng phòng ngự của Hắc Ám Thần Miếu không vì thế mà lơi lỏng.
- Quái đại thúc, chúng ta đi Hắc Ám Thần Miếu làm gì thế?
Mạt Nhi thấy Trần Tư Tuyền không trả lời mình nên liền hét lên hỏi Cơ Động ở bên kia.
Cơ Động không hề quay lại nhưng cũng thản nhiên trả lời nàng:
- Giết người!
Mạt Nhi bĩu môi nói:
- Ngươi có làm được không đấy?
Tiểu nha đầu này cực kỳ thông minh, nàng không muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích cho nên dùng từ “ngươi” chứ không phải dùng từ “các ngươi”.
Cơ Động thản nhiên đáp lại:
- Nếu như ngươi còn muốn nói chuyện thì đừng có khiêu khích ta. Có được hay không thì khi ngươi nhìn thấy ngươi sẽ biết. Đây cũng chính là ước định giữa ta và phụ thân ngươi.
Mạt Nhi ngậm chặt đôi môi đỏ mọng của mình, quả thật nàng không dám đi chọc giận Cơ Động nữa.
Ở trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long, nàng không hề cảm giác được tốc độ nhanh hay chậm, mà các Thiên Can Thánh Đồ thì phần lớn ngồi khoanh chân tại chỗ tu luyện, không hề lãng phí chút thời gian nào. Chỉ có Cơ Động đứng ở đó bởi vì hắn luôn phải nhìn bản đồ xác định phương hướng, tránh việc đi quanh co lạc lối.
Mạt Nhi chỉ có thể nhàm chán ngồi phía trước Trần Tư Tuyền. Lúc đầu nàng còn hăng hái ngó nghiêng nhưng ngồi càng lâu nhìn đâu cũng chỉ thấy toàn mây mù dày đặc trắng xóa thì hăng hái càng tụt xuống.
Nàng đang nghĩ rằng mình cũng nên tu luyện thì Trần Tư Tuyền lại đưa cho nàng một vật.
Mạt Nhi cũng là một ma sư hỏa hệ giống Cơ Động nhưng nàng là một ma sư Âm Hỏa hệ. Trần Tư Tuyền đưa cho nàng là một khối tinh miện của ma sư Quang Minh Ngũ Hành đại lục, là tinh miện Tam quan. Sở dĩ không đưa tinh miện cấp cao hơn là vì Mạt Nhi hấp thu loại này dễ dàng hơn.
Mạt Nhi kinh ngạc nhìn Trần Tư Tuyền, dĩ nhiên nàng biết giá trị của Quang Minh tinh miện ở Hắc Ám Ngũ Hành đại lục cao ngất trời. Ít nhất nàng chưa bao giờ nghe nói người bên trong tổ chức của mình dùng tinh miện để tu luyện.
- Tỷ tỷ, tỷ muốn cho ta thứ này?
Mạt Nhi vui mừng hỏi.
Trần Tư Tuyền mỉm cười gật đầu:
- Thiên phú của muội không tồi, đừng lãng phí nhé. Dù muội thông minh tới đâu cũng cần phải có thực lực cường đại hỗ trợ. Chẳng lẽ muội không muốn trở nên mạnh mẽ hay sao?
- Muốn, dĩ nhiên là muốn rồi! Đa tạ tỷ tỷ nhé!
Mạt Nhi hưng phấn nhận lấy tinh miện, một tiểu nha đầu tinh quái rốt cuộc cũng an tĩnh ngồi tu luyện ở phía trước Trần Tư Tuyền. Có điều đây là lần đầu nàng hấp thu tinh miện nên không khỏi lúng túng, không biết làm sao.
Trần Tư Tuyền bước lại, đặt một tay lên lưng Mạt Nhi. Ma lực Ất Mộc nhu hòa tràn vào cơ thể nàng ta rồi dẫn dắt ma lực Đinh Hỏa hấp thu khỏa tinh miện. Ất Mộc sinh Đinh Hỏa, khi kết hợp với nhau thì đã mạnh lại càng mạnh. Chỉ trong chốc lát, Mạt Nhi được Trần Tư Tuyền giúp đỡ đã tiến vào trạng thái nhập định.
Trần Tư Tuyền giúp Mạt Nhi là bởi vì nàng ta là một tiểu cô nương rất đáng yêu, ngoài ra cũng vì muốn tiểu nha đầu này an tĩnh lại tránh nàng ta lại đi quấy rầy Cơ Động. Đi tới Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, Cơ Động chính là đầu não của các Thiên Can Thánh Đồ. Trước giờ nhìn bề ngoài hắn luôn có thể an bài mọi việc rõ ràng, trôi chảy, cho dù là đối mặt với Hắc Ám Thiên Cơ vây bắt thì cũng có thể đột vây. Nhưng thực tế hắn chịu bao nhiêu áp lực thì các Thiên Can Thánh Đồ đều rõ ràng. Tất nhiên Trần Tư Tuyền càng thêm rõ ràng. Vì thế nàng không muốn để cho tiểu cô nương trước mắt này làm rối loạn tâm tư của nam nhân trong lòng. Thân là hồng nhan tri kỷ, tâm tư của Trần Tư Tuyền đều đặt trên người Cơ Động, mọi suy nghĩ đều vì muốn tốt cho hắn.
Mạt Nhi yên lặng trong trạng thái tu luyện làm Cơ Động thanh tĩnh hơn rất nhiều, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Trần Tư Tuyền, trong lòng không khỏi thầm thở dài. Tư Tuyền à Tư Tuyền, ta có thật đáng để cho nàng đối xử như thế không?
Hắc Ám Thần Miếu ở phía tây của trung tâm Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, cũng là phương hướng gần Thánh Tà Đảo nhất. Lúc trước các Thiên Can Thánh Đồ đã bay được một ngày, Đại Diễn Thánh Hỏa Long lại bay được thêm hai ngày. Như vậy bọn họ đã dần dần tiếp cận phạm vi của Hắc Ám Thần Miếu rồi.
Bởi vì có Quang Minh tinh miện do Trần Tư Tuyền cung ứng nên nha đầu Mạt Nhi cũng yên ổn tu luyện. Nàng thông minh như vậy làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này đây? Đặc biệt là dưới sự giúp đỡ của Trần Tư Tuyền, chỉ ngắn ngủi một ngày đã từ cấp ba mươi hai tăng lên một cấp rưỡi, cũng sắp đột phá tới cấp ba mươi bốn rồi. Chính vì thế, nàng không hề tìm Cơ Động gây phiền toái nữa mà yên vị khổ tu, nàng còn ước gì Đại Diễn Thánh Hỏa Long bay chậm một chút.
Những người khác vẫn tu luyện, chỉ có Thiên Cơ đi tới bên cạnh Cơ Động. Thần sắc Thiên Cơ có chút khẩn trương và bất an. Cũng khó trách hắn có biểu hiện như thế, bởi Quang Minh và Hắc Ám đối đầu bao nhiêu năm? Thiên Cơ hai bên đã tồn tại bao nhiêu năm? Đây là lần đầu tiên Quang Minh Thiên Cơ có thể chân chính bước vào lãnh địa của Hắc Ám Thiên Cơ. Không cần biết họ sẽ làm được cái gì nhưng riêng phần ý nghĩa đã cực kỳ trọng yếu.
Cơ Động cầm tấm bản đồ mua được ở cửa hàng cẩn thận dò xét, hơn nữa thông qua linh hồn lực thăm dò địa hình phía dưới rồi gật đầu nói với Thiên Cơ:
- Cũng gần đến rồi, còn chưa đầy năm trăm dặm nữa thôi. Nhiều nhất khoảng nửa canh giờ sau sẽ tới. Thiên Cơ, ngươi đang rất khẩn trương, có phải không?
Thiên Cơ gật đầu, nói:
- Có một chút. Hắc Ám và Quang Minh đối kháng nhiều năm như vậy, ta là vị Thiên Cơ đầu tiên có thể đặt chân đến nơi này. Quả thật lúc này, ta vừa hưng phấn lại vừa khẩn trương.
Hắn không lớn hơn Cơ Động bao nhiêu, dù sao cũng vẫn là người trẻ tuổi.
Cơ Động khẽ mỉm cười nói:
- Nếu đã tới thì chúng ta sẽ làm cho Hắc Ám Thần Miếu lưu lại một kỷ niệm sâu sắc mới được.
Thiên Cơ nói:
- Ngươi định làm như thế nào? Để cho tất cả mọi người dốc toàn lực trực tiếp cường công hay là lẻn vào?
Cơ Động nói:
- Đánh chính diện mặc dù tốc độ nhanh hơn, lại dùng thế lôi đình vạn quân đánh cho họ trở tay không kịp. Nhưng lại không phù hợp với mục đích chủ yếu của chuyến đi này. Việc quan trọng nhất trong lần này là tới lấy hai kiện thần khí Thủy thuộc tính, sau đó mới là phá hoại. Nếu gióng trống khua chiêng tấn công thì tất nhiên chúng sẽ đem hai kiện thần khí cất kỹ. Còn có một vấn đề, đó chính là chúng ta có truyền tống trận, ai biết được Hắc Ám Thiên Cơ có hay không? Hắn mặc dù không phải là Thiên Can Thánh Đồ nhưng mà nếu Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cũng có Ngũ Hành Truyền Tống trận thì hắn sẽ có thể trở về đây trong thời gian ngắn. Nếu xuất hiện tình huống như vậy chúng ta sẽ gặp nguy hiểm. Nếu không có chuyện thần khí thì chúng ta chỉ cần thi triển mấy cái siêu tất sát kỹ rồi rời đi. Nhưng hiện tại không được. Bởi vậy chúng ta chỉ có thể lẻn vào Hắc Ám Thần miếu mà thôi. Hơn nữa phải đi thật cẩn thận để không bị đối phương phát hiện. Khi chiếm được thần khí rồi thì chúng ta có thể thả tay thả chân làm gì thì làm.
Vừa nói xong, Cơ Động đã khống chế Đại Diễn Thánh Hỏa Long hạ xuống đất, đồng thời dùng linh hồn lực đánh thức mọi người.
- Chúng ta lưu ở chỗ này một truyền tống trận.
Cơ Động giải thích nguyên nhân dừng lại.
Lựa chọn một gò đất ở khe núi Đại Diễn Thánh Hỏa Long hạ xuống, mây mù tản đi. Cảnh vật xung quanh hiện ra trong tầm mắt của mọi người.
Cơ Động nói:
- Truyền tống trận càng gần thì thời gian chuẩn bị càng ngắn. Nơi này cách Hắc Ám Thần Miếu khoảng năm trăm dặm nên thích hợp để chúng ta lưu lại một truyền tống trận. Một khi gặp phiền toái ở Hắc Ám Thần Miếu thì chúng ta có thể nhanh chóng trở về đây. Có khoảng cách năm trăm dặm cũng đủ kéo dài thời gian cho chúng ta truyền tống về tòa thành kia. Dù Hắc Ám Thiên Cơ có linh hồn Thánh cấp đỉnh phong nhưng cũng không thể bao trùm xa như vậy. Hơn nữa ở chỗ này lưu lại một truyền tống trận cũng coi như một phương tiện để chúng ta trở về.
Hàn quang lành lạnh trong mắt hắn lóe lên rồi biến mất.