BÀ XÃ GIẢ VỜ YẾU ĐUỐI

Diệp Khánh Thy mỉm cười khéo léo, cuối cùng phóng viên trong cả hội trường cũng đợi được học trò của Vân Sơ trong truyền thuyết tới đây.

Nhìn thấy người, ai cũng lao lên trước.

Phóng viên cười hỏi: "Bạn học Diệp Mộc Châu mà ăn cướp ý tưởng kia, hình như là chị của Khánh Thy phải không? Khánh Thy tính như thế nào với chuyện sao chép đỏ?"

Không ít người đang bật internet livestream, hơn nữa bên trong lẫn bên ngoài phòng trao giải cũng toàn người.

Đột ngột nghe được lời như vậy, theo bản năng, tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Mộc Châu, muốn biết cô ta có thể trả lời như thế nào.

Diệp Khánh Thy không có một chút nao núng nào, khẽ thở dài bảo: "Tôi vẫn hy vọng là trên con đường thiết kế này, ai ai cũng sẽ chứng minh bằng chính thực lực của mình.

Cướp ý tưởng có thể có được vinh quang nhất thời, nhưng nó sẽ không dài lâu."

"Tuy Mộc Châu là chị gái tôi, nhưng cướp vẫn là cướp.

Tôi học được từ Vân Sơ, kính nể cô Vân Sơ có thừa, bây giờ tác phẩm của cô Vân Sợ bị chị tôi sao chép, tối thấy đau lòng lắm!"

"Về phía cô Vân Sơ, tôi cũng sẽ an ủi người.

Một bên là chị gái tôi, một bên lại là thầy tôi, lần này dư luận ảnh hưởng đến hai người quá nhiều, tôi hy vọng mọi người đừng làm lớn chuyện nữa."

Cô ta nói xong thì cúi mình chào mọi người.

Mấy nam sinh dưới sân khấu tôn sùng Diệp Mộc Châu là nữa thần đều phẫn nộ bất bình, rống to thành tiếng...

"Diệp Mộc Châu tự sao chép rồi còn gây ảnh hưởng đến quan hệ của Khánh Thy và Vân Sơ, đúng là không biết xấu hổ!"

"Phải đó, Diệp Mộc Châu cút khỏi giới thiết kế đi, con chó ăn cắp không xứng ở

lai!"

"Ủng hộ Vân Sơ, ủng hộ Khánh Thy!"

Tiếng chửi rủa vang lên không dứt bên tai, may mà quản lý Trần đã cầm microphone đi lên, ổn định lại hiện trường.

"Được rồi được rồi, trước tiên mọi người đừng vội ồn ào.

Hôm nay là lễ trao giải cho bạn học Diệp Khánh Thy, mong mọi người giữ trật tự!".

Quản lý Trần vui vẻ: "Tôi sẽ nói cho mọi người một tin tốt nữa, hôm nay Vân Sơ cũng sẽ tự đến hiện trường, đích thân trao giải cho Khánh Thy đấy!"

Đoàng! Không khí bên dưới sân khấu lập tức thinh lặng.

Vân Sơ sẽ tới? Vân Sơ sẽ tới thật sao? "Nữ thần Vân Sơ tới đây vì Diệp Khánh Thy sao? Chắc chắn là thật rồi!"

"A a a tôi thích nhất là thiết kế của nữ thần Vân Sơ.

Lần này cô ấy tới đây và học trò của mình, tôi thật sự hâm mộ Diệp Khánh Thy quá đi mất!"

"Ha ha ha, tự nhiên tôi lại nghĩ tới Diệp Mộc Châu.

Không biết lúc Diệp Mộc Châu gặp Vân Sơ, cô ta có xấu hổ không nữa? Con chó ăn cắp gặp chính người tạo ra thiết kế đó, mất mặt quá!"

| Biểu cảm của Diệp Khánh Thy cứng lại trong chớp mắt, nhưng cô ta nhanh chóng phản ứng lại kịp...

Tuy cô ta không phải là học trò của Vân Sơ, nhưng dù sao mình cũng có danh tiếng mặt ngoài là có cả nhà họ Diệp.

Cô ta nói mình là học trò của Vân Sơ, chính là giúp Vân Sơ nổi tiếng hơn.

Nên Vân Sơ cũng phải biết ơn mà nhận quan hệ giữa cả hai thôi!

Vậy nên, cô ta tin là Vân Sơ sẽ không ngu ngốc phủ nhận quan hệ thầy - trò này trước mặt mọi người.

Chưa hết, chỉ cần Vân Sơ xuất hiện...!Diệp Mộc Châu sẽ không còn ngày xoay người nữa!

Nghĩ tới đây, Diệp Khánh Thy lộ ra một biểu cảm ngạc nhiên mà vui vẻ: "Thật vậy sao? Đã lâu rồi tôi không gặp lại cô Vân Sơ!"

Giọng nói vui vẻ của quản lý Trần vang xuyên qua microphone, truyền tới mọi người:

"Nếu Khánh Thy cũng mong nhanh gặp Vân Sơn thế này rồi, vậy tôi xin tuyên bố, quán quân của trận đấu lần này, chính là học trò chân truyền của nhà thiết kế Vân Sơ, Diệp Khánh Thy!"

"Đợi đã."

Một giọng nữ trong trẻo truyền tới đây, cắt ngang lời trao giải đầy khí thế hùng hồn của quản lý Trần.

Diệp Mộc Châu nghe hết một lượt lời khách sáo đầy dối trá của Diệp Khánh Thy, tâm trạng không tệ chút nào.

Cô tựa người vào cạnh cửa, ý cười đầy mặt, ngẩng đầu ngược ánh sáng.

Cô hơi mở hé miệng ra, gằn từng tiếng, nói lời khiến cho toàn bộ người có mặt trong hội trường đều cảm thấy khiếp sợ!

"Có lỗi quá, Diệp Khánh Thy được quán quân? Tôi không đồng ý đấy!"

Bình luận

Truyện đang đọc