CHIẾN THẦN BIẾN

- làm phiền Hạ Hầu gia gia tự mình đến đây, ta đang định đi bái phong ngài.

Trong phòng khách, Đằng Phi bưng chén trà, mỉm cười nói.

- Ha hả, Đằng Phi a, với lão hủ, ngươi không phải khách khí như vậy, hai năm không thấy, người đã trưởng thành hơn nhiều, trở nên càng thêm thành thục.

Hạ Hầu Đỉnh có chút cảm khái, năm đó một đứa nhỏ mười ba tuổi, một mình lưu lạc Tây Thùy, ở dưới cục diện cường địch nhìn chung quanh, cứng rắn mở một đường máu, trở thành một cỗ lực lượng ai cũng không thể bỏ qua ở Hải Uy Thành hiện giờ.

Nhất là một đám công huân quý tộc chiến sĩ từ Vực ngoại chiến trường ra ngoài cùng Bạo Long kia, quả thực chính là rất hung tàn, đem toàn bộ quý tộc quyền thế ở Hải Uy Thành đánh đập gần như thương tích đầy mình.

Bá tước a.

Thanh niên Bạo Long tính tình táo bạo kia, dĩ nhiên là Bá tước thừa kế do Hoàng đế bệ hạ tự mình sắc phong, người như vậy, rồi lại tuyên bố hắn là gia nô của Đằng Phi, vui đùa cũng không nên như vậy a.

Thời điểm Hạ Hầu Đỉnh biết chuyện này, liền có xúc động muốn chửi má nó, lúc ấy hắn đã xác định, thành tựu của Đằng Phi trong tương lại tuyệt đối không thể hạn lượng.

Chỉ tiếc, ngay từ đầu phương thức của hắn có chút không đúng, không thể hoàn toàn lung lạc tâm của thiếu niên này, hiện tại nếu muốn cứu vớt, chỉ sợ có chút khó khăn.

Nếu ngay từ đầu, Hạ Hầu Định hắn có thể thành thật với Đằng Phi, sau đó toàn tâm toàn ý trợ giúp Đăng Phi, Đằng Phi hiện tại, cho dù không phải người của Đại hoàng tử điện hạ, nhưng cũng tuyệt đối là người đặc biệt thân cận với Đại hoàng tử.

Tưởng tượng đến chuyện này, Hạ Hầu Đỉnh cũng rất hối hận, thời điểm đó, tuy rằng hắn cũng xem trọng Đằng Phi, hơn nữa có hương hoa tình của Đằng Vân Chí năm đó, hắn cho rằng tương lai đứa nhỏ này sẽ không có tiền đồ, đa phần là muốn chiếm lợi ích từ nhà mình.

Thế cho nên thái độ khi đối phó với Đằng Văn Đình, hắn căn bản không cho Đằng Phi cơ hội gì, liền liên hợp với Thành chủ Triệu An, đem chi nhánh họ Đằng Hải Uy Thành diệt sạch.

Cũng chính vì sự kiện kia, Đằng Phi cùng hắn sinh ra một tầng kỳ ông hiểu nhau. Hơn nữa, hắn cùng Triệu An làm sự kiện kia, cũng là không tốt.

Bởi vì bọn họ cùng đám người Đằng Văn Đình sớm đã có thù oán, tiêu diệt bọn họ, đa phần là vì đám người Đằng Văn Đình mang đi hàng loạt tài phú, những tài phú kia được hắn cùng Triệu An chia đôi, một chút cũng không phân cho Đằng Phi.

Về sau Đằng Phi ra ngoài lịch lãm, thời điểm Hải Uy Thành dùng quyền thế chèn ép sinh ý của Đăng Phi, hắn cùng Triệu An cũng lựa chọn đứng ngoài quan sát. Chuyện này lại khiến cho quan hệ giữa hắn cùng Đằng Phi trở nên lạnh nhạt hơn.

Khiến cho Hạ Hầu Định hối hận, kỳ thật vẫn là cháu gái Thái Vân, lúc ấy Thái Vân cũng có cảm tình với Đằng Phi, nếu khi đó, có thể tác hợp hai người, hiện tại Đằng Phi, có thể là cháu của mình a.

Hiện nay Hạ Hầu Thái Vân đã trở thành học sinh năm ba của Huyền Vũ đấu khí học viện ở đế đô của Huyền Vũ hoàng triều, thanh danh nổi lên bốn phía, hiểu biết rộng lớn, đã không phải cô bé khờ dại năm đó, ánh mắt tăng lên rất nhiều, e rằng sẽ không coi trọng Đăng Phi.

Hạ Hầu Đình hiểu được, trải qua rất nhiều chuyện, hơn nữa, trong hai năm này Đằng Phi không thấy bóng dáng, hắn vẫn cho rằng Đằng Phi đã chết, tuy rằng không có chạm đến ích lợi của Đằng gia, nhưng chiếu cố Đằng gia cũng rất nhiều.

Không nghĩ tới chính là, sau hơn hai năm, Đằng Phi đã trở lại.

Hạ Hầu Đinh lập tức quyết định, tự mình đăng môn bái phỏng, bất chấp thế nào cũng phải chuyển biến quan hệ xấu giữa Đằng Phi và mình, đồng thời, viết thư cho cháu gái Hạ Hầu Thái Vân ở Huyền Vũ Thành, bảo nàng suy nghĩ chuyện ở chung cùng Đằng Phi.

- Ha hả, cảm ơn Hạ Hầu gia gia khích lệ, còn phải đa tạ mấy năm nay Hạ Hầu gia gia chiếu cố Đằng Phi.

Trong lòng Hạ Hầu Đinh thở dài: một đứa nhỏ thật tốt a, không biết Thái Vân có cái phúc đó hay không.

- Đằng Phi nha, ngươi đã về, sau này có tính toán gì không?

Hạ Hầu Đinh cười tủm tỉm hỏi một câu, tiếp theo không đợi Đằng Phi trả lời, a liền nói tiếp:

- người tuổi còn nhỏ, có ý nghĩ muốn tiến vào học viên học thêm hay không? Ngươi xem Huyền Vũ học viện ở Huyền Vũ Thành thế nào? Muốn ta viết phong thư, đề cử người tiến vào Huyền Vũ đấu khi học viện hay không? Vừa vặn Thái Vận cũng ở nơi đó, còn có thể chiếu cố ngươi.

Hạ Hầu Thái Vân a ... Trong lòng Đằng Phi âm thầm cười, hắn đã sớm quên bộ dáng của cô gái kia, tuy nhiên ấn tượng của hắn đối với Hạ Hầu Thái Vân cũng không tồi.

Nở nụ cười, Đằng Phi nói:

- Cháu chuẩn bị trở về phương Đông.

Hạ Hầu Đỉnh cả kinh, nhìn Đằng Phi:

- Không lẽ ở trong gia tộc xảy ra chuyện gì sao?

- Đúng vậy, bên kia có một số việc, cần cháu giải quyết, phải tới ba năm cũng nên.

Đằng Phi cắt lời của Hạ Hầu Đỉnh, nhẹ giọng nói:

- Có lẽ, khi cháu trở lại, đã ra rất nhiều năm về sau, cho nên, sinh ý bên này, mong rằng Hạ Hầu gia gia có thể chiếu cố nhiều hơn.

Hạ Hầu Đỉnh khó nén được vẻ thất vọng trên mặt, hắn không nghĩ tới, Đăng Phi lại phải rời khỏi Tây Thùy, trở về phương Đông, cứ như vậy, nguyện vọng muốn mời chào Đằng Phi của Đại hoàng tử, sợ là sẽ thất bại.

Lập tức, Hạ Hầu Đỉnh lại thầm nghĩ trong lòng: Đại hoàng tử mời chào Đằng Phi bất thành, Tứ hoàng tử cũng đừng suy nghĩ, nghe nói Tứ hoàng tử chẳng những đưa Ngô Dụng cho Đằng Phi, còn đưa tới một đội cực phẩm song bào thai cho Đằng Phi, chuyện này, sợ là phải gà bay trứng vỡ a.

- Một khi đã như vậy, Hạ Hầu gia gia cũng không nhiều lời nữa, hiền tôn yên tâm, có Hạ Hầu gia gia ở đây một ngày, Hải Uy Thành này, sẽ không có người nào dám động tới sinh ý của Đằng gia.

Hạ Hầu Định nghiêm túc nói.

Đằng Phi trong lòng cười thầm, nếu không có nhân tình thì ai sẽ chấp nhận a? Hiện tại Hải Uy Thành, khoa trương mà nói thì, căn bản không ai dám động tới một sợi lông của Đằng gia.

Một đám công huân quý tộc chiến sĩ kia, tuyệt đối không phải là để bài trí, từ trên chiến trường Vực ngoại đi ra, là Đằng Phi cho bọn họ cuộc sống yên ổn giàu có, ai muốn đánh phá cuộc sống hạnh phúc của bọn họ, nhóm người này tuyệt đối sẽ cùng người đó liều mạng. Tới lúc đó cho dù kiện tới Hoàng đế, cũng không ai có thể chiếm được tiện nghi.

- Vậy đa tạ Hạ Hầu gia gia. Đằng Phi cấp bậc lễ nghĩa làm đi, đứng lên, khom người thi lễ.

Hạ Hầu Đỉnh mỉm cười nhìn Đằng Phi, nói:

- nếu hiền tôn đã quyết định, vậy thời điểm rời đi, nhất định phải thông tri cho gia gia một tiếng, để gia gia tới bến cảng tiên người, đúng rồi, còn có một việc, Chân Võ hoàng triều cùng Huyền Vũ hoàng triều mấy năm nay tuy rằng có chút xung đột, nhưng không có xung đột gì lớn, giữa hai bên cũng bắt đầu khôi phục mậu dịch cùng trao đổi ở phương bắc, nửa năm sau, Huyền Vũ đấu khí học viện sẽ đi tới Chân Võ Thành Chân Võ Học Viện tiến hành trao đổi, đến lúc đó Thái Vân cũng sẽ đi, nếu hiền tôn khi đó còn ở Chân Võ Thành, đừng quên đi gặp Thái Vân, trong lòng nàng vẫn lo lắng cho ngươi a.

Hạ Hầu Đỉnh vẫn là không có chết tâm, mặc kệ thế nào, đứa nhỏ Đằng Phi này, cũng đều là một nhân tài phi thường ưu tú, nếu có thể trở thành cháu của hắn, như vậy Hạ Hầu Đỉnh cũng không sợ Hạ Hầu gia sau khi hắn chết sẽ bị suy thoái.

Bởi vì Hạ Hầu Thái Vân là thế hệ con cháu của Hạ Hầu gia, hơn phân nửa cũng không thành người hữu dụng, đưa gia nghiệp giao cho bọn họ, sớm muộn gì cũng sẽ hỏng.

Đằng Phi cười gật đầu, thầm nghĩ: nửa năm sau còn chưa biết thế nào a, tự nhiên cũng không sợ đáp ứng Hạ Hầu Đinh.

Hạ Hầu Định ngồi một hồi, liền cáo từ rời đi, hắn hôm nay đến, nguyên bản là | muốn cùng Đằng Phi nối lại quan hệ, cũng không muốn Đằng Phi rời khỏi Tây ô Thùy trở về phương Đông, trong lòng tự nhiên thất vọng, cũng sẽ không muốn ở lại lâu. Mặc kệ thế nào, cũng coi như lưu lại một đoạn tình cảm, ngày sau Đằng Phi nếu thật sự phát đạt, có cầu hắn, Đằng Phi cũng sẽ nghĩ tới nhân tình hôm nay mà tương trợ.

Đối với loại người đa mưu túc trí như Hạ Hầu Đỉnh, như vậy, cũng đủ rồi.

Đằng Phi tới thợ rèn nghiệp đoàn bái phỏng Ai Lý Hội trưởng, đối với sự huynh tiện nghi này, Đằng Phi không có cảm tình, tuy nhiên vì nể mặt, vẫn là cần làm một lần.

Hai ngày sau, Đằng Phi mang theo Bạo Long, u Lôi Lối cùng u Lạp Lạp, đi theo thương đội mà Trần Phương phái ra, đi thuyền ly khai Hải Uy Thành.

Tử tước Hạ Hầu Đỉnh, Ai Lý Hội trưởng, Thành chủ Triệu An của Hải Uy Thành, tất cả đều đến đưa tiễn, những người này nhìn thuyền lớn càng lúc càng xa, tâm tình đều có chút phức tạp.

Hạ Hầu Đinh tự nhiên là tiếc hận không lưu Đằng Phi lại, không thể cùng hắn tiến thêm một bước, cái này kỳ thật cũng không trách được hắn, ba năm gần đây, Đằng Phi gần như không dừng lại quá lâu ở Hải Uy Thành, là một người cầm lái của một đại gi tộc, Hạ Hầu Đỉnh nên vì toàn cục lo lắng, làm việc tự nhiên không thể quá mức tùy ý cùng khiêu thoát.

Ai Lý Hội trưởng có chút luyến tiếc tiểu sư đệ này, tiểu sư đệ trẻ tuổi anh tuấn, thực lực lại mạnh mẽ, tiền đồ nhất định là một mảnh hào quang sáng ngời, lúc này lại ly khai Hải Uy Thành, không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp lại. Tuy nhiên nhìn biểu tình Triệu An Thành chủ cùng Tử tước Hạ Hầu Đỉnh đồng dạng buồn bực, Ai Lý lại cảm thấy được Đằng Phi rời đi kỳ thật cũng là lựa chọn không sai, , ít nhất, cách hai tên dối trá này xa một chút.

Đằng Phi cuối cùng vẫn là mang u Lôi Lôi cùng u Lạp Lạp theo, là bởi vì Bạo Long nói một phen, đừng nhìn Bạo Long nhìn qua phóng đãng không kềm chế được, người lại thô bạo cuồng vọng, nhưng trên thực tế, người có thể còn sống ở Vực ngoại chiến trường, đồng thời thừa kế Bá tước, có thể là một người thô lỗ, ngốc nghếch sao?

Bạo Long nói, cho dù Tứ hoàng tử điện hạ có âm mưu, hắn cũng tuyệt đối không thể ngờ thiếu gia sẽ rời khỏi Tây Thùy, nếu thiếu gia để hai người bọn họ ở lại Tây Thùy, nếu như Tứ hoàng tử thật sự có âm mưu, những người lại Hải Uy Thành liền nguy hiểm.

Dù sao từ thân phận mà nói, u Lôi Lối cùng u Lạp Lạp đều là thị nữ bên người Đằng Phi, nếu họ muốn biết một ít bí mật, quả thực rất đơn giản, có hai nội gian như vậy ở cạnh, Tứ hoàng tử nếu muốn nuốt sản nghiệp Đằng gia cũng không phải là việc khó.

Đằng Phi ngẫm lại, hắn đối với hai cô gái cùng tuổi này, chưa hẳn là thích cũng không phải là chán ghét, chính yếu vẫn là không biết họ.

Nhưng có hai cô gái thông minh cùng hiểu chuyện này ở bên cạnh chiếu cố Đằng Phi cũng không tồi. Một khi đã như vậy, vậy mang theo họ, có vấn đề gì a?

Cho dù bọn họ có tâm tư khác mà tiếp cận, nhưng hai cô gái này ngay cả chuyện báo thù cho sự phụ, báo thù cho phụ mẫu cũng không thể xử lý, vậy còn nói gì tới những chuyện khác?

Hình ảnh cánh buồm cô độc đi trên biển trong ánh chiều tà ở phía xa, Đằng Phi ngồi ở đuôi thuyền, nhìn cảnh sắc hoàng hôn mê người trên biển, đột nhiên, hắn quay đầu, lại thấy u Lôi Lối cùng u Lạp Lạp rơi lệ đầy mặt đứng ở phía sau, đều si ngốc nhìn phương hướng Hải Uy Thành sớm đã không thấy.

Ai, một khi đã không muốn rời đi như vậy, cần gì phải cưỡng cầu đây?

Đằng Phi thở dài một tiếng, nhân tiện nói:

- Hiện tại vừa mới rời khỏi một ngày, nếu các ngươi hối hận, ta sẽ bảo người dùng thuyền nhỏ đưa hai người trở lại, lúc này cũng không có sóng gió, sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn.

Đằng Phi lại không nghĩ rằng, hắn vừa dứt lời, hai người đột nhiên đồng thời quỳ gối trước mặt Đăng Phi, khóc không thành tiếng, nói:

- Cầu xin chủ nhân không đuổi chúng ta đi, nếu như vậy, chúng ta thật sự sẽ chết.

Bình luận

Truyện đang đọc