GIANG SƠN MỸ SẮC

Chợt có tiếng gọi, Tây Môn Quân Nghi đang nhìn La Sĩ Tín, thần sắcphức tạp. Hắn cảm thấy La Sĩ Tín là một quái nhân, nhưng hắn không thể phù nhặn La Sĩ Tín đích xác là một tướng tài Do người này chình đốn đội ngũ, quân Giang Hoài đã khởi sắc hẳn lên, so với trước đây đã khác hẳn. Hắn chẳng những đối với binh sĩ hà khắc, đối với bản thân lại càng yêu cầu tới tình trạng ngặt nghèo, điều này làm cho binh sĩ đối với hắn trân đầy sợ hãi

La Sĩ Tín phục hồi tinh thần lại, ''Chuyện gì?"

Tây Môn Quân Nghi từ sau khi Đỗ Phục Uy khởi nghĩa, vẫn luôn đi theo Đỗ Phục Uy. Hắn vì Đỗ Phục Uy bán mạng, Đỗ Phục Uy cũng vì hắn mà như vậy, lúc này mới làm cho hắn thà chết đi theo. Lúc đầu hắn cùng Đỗ Phục Uy, Lý Từ Thông ba nguời phục kích Tiêu Bố Y, ngày sau ngẫm lại vẫn còn kinh sợ, nhưng trải qua lần tìm được đường sống trong chỗ chết nọ, hắn lại càng tín nhiệm Đỗ Phục Uy. Cho nên lần này phải làm phó La Sĩ Tín. hắn cũng không có oán giận gì, mà điểm càng mấu chốt là, hắn rò ràng bản thân thua xa La Sĩ Tin.

"Có quân tình bầm báo, Bùi Hành Quảng án binh bất động, không có bất cứ dấu hiệu hoạt động gi" Tây Môn Quàn Nghi bất đắc dĩ hỏỊ "Không biết tướng quân có hành động gì tiệp theo?"

La Sĩ Tín nhíu mày, giữa hai hàng lông mày có nẹp nhăn thật sâu, thoạt nhìn giống như đao khắc, "Bùi Hành Quảng thân là đệ nhất mãnh tướng dưới trướng Tiêu Bố Y, theo ý ta là kẻ có dũng có mưu. Chúng ta không thề xem nhẹ. Nếu không mười phần thắng nắm chắc thắng hắn, tạm thòi cùng hắn giằng co là được rồi".

Tây Môn Quân Nghi gật đầu, đột nhiên nói: "Tướng quàn. Hám Lăng tướng quân tới. xin gặp La tướng quân".

La Sĩ Tín nhướng mày, có chút ngoài ý muốn nói: "Hám Lăng tới, mau dẫn ta đi gặp hắn. Hám Lăng đến thì kế hoạch cùa ta có thể thành" La Sĩ Tín mặc dù nương tựa chỗ Đỗ Phục Uy không lâu, nhưng đối với trong quân cùa Đỗ Phục Uy cũng có mấy người rất có ấn tượng, Hám Lăng cùng Vương Hùng Đản chính là hai trong số đó.

Đỗ Phục Uy từ sau khi bị Lý Từ Thông đánh lén, đau đớn mà rút kinh nghiệm, chấn chinh lại quân Giang HoàỊ ở trong quần đạo Giang Hoài tuyển năm nghìn người cảm tử, mệnh danh là Thượng Mộ, năm nghìn người này không lúc nào rời bên nguời, đãi ngộ cực kỳ cao. Mỗi người thà chết đi theo, mỗi gặp cường địch, Đỗ Phục ùy cũng cho Thượng Mộ xuất kích, sau khi chiến đấu quay về kiểm tra thương Thế, nếu lưng có thương tích sẽ cho rằng là sợ chết, bò ttốn về phía sau, lập tức xử tử. Nên người trong Thượng Mộ đều là thiên chuy bách luyện, mỗi người lấy một địch mười, nếu lấý được quân tư, Thượng Mộ được ưu tiên hường dụng, nếu chết trận, sẽ lấy thiếp cùa người chết táng theo. Quy cu này chế định cực kỳ tàn khốc, nhưng lại khơi dậy được sự trúng tâm.

Đỗ Phục Uy lại từ trong Thượng Mộ nít ra mấy chục người làm nghĩa từ, là từ mấy vạn tuyển ra mấy chục người, điều kiện cực kỳ ngặt nghèo, mấy chục người này năng lực có thể thấy được, mà Hám Lăng cùng Vương Hùng Đản là hai người ưu tú nhất trong mấy chục người này. năng lực lại càng không giống người thường. Cho nên cũng trách không được La Sĩ Tín nghe được Hám Lăng đến đây thi có chút phấn chẩn, hắn có kế hoạch nhưnglại thiểu nhân thù để sử dụng, lúc này cộ cường viện tới. đương nhiên là cao hứng.

Nhìn thấy La Sĩ Tín hưng phấn, T ây Môn Quân Nghi trên mặt hiện lên vẻ cổ quái, nhưng lại không nói gì thêm.

Đi theo La Sĩ Tín tới doanh trướng, có một người đang khoanh tay mà ngồi, tràn đầy quy cù. Người nọ tuồi không lớn, nhưng liếc mắt nhìn qua, cảm thấy ồn như thái sơn, có sự trầm ngưng không hơp với tuổi cùa hắn.

La Sĩ Tín nghiêm nghị nói: "Hám tướng quân, người tới cũng vừa lúc, ta có kế đánh bại Bùi Hành Quàng, đang cần nhân thù, là Đỗ Đại tổng quàn cho ngươi đến đày giúp ta?"

Đỗ Phục Uy sau khi lần nữa khởi nghĩa, tự xưng Đại tồng quản, phong Phụ Công là Trường Sừ, Hám Lăng, Vưong Hùng Đản cùng La Sĩ Tín đều làm tuớng quân, cho nên La Sĩ Tín xưng hô Đỗ Phục Uy là Đại tồng quản.

Hám Lăng đóng lên mới muốn nói gi, La Sĩ Tín đã chỉ vào bản đồ trên bàn nói: "Bùi Hành Quảng đóng quân tại Lăng Dương sơn, người này hiểu sâu phệp dụng binh, chúng ta nếu cường công, chi có thể tổn thất thảm trọng. Nhưng chúng ta nếu không để ý tới Bùi Hành Quảng, đánh lấy Cửu Giang, hắn lại có thể cho cắt đường về của chúng ta, cho chúng ta một kích ttí mạng, cho nên lúc này đây là phải trừ người này là chính".

Hám Lăng ừm một tiếng, La Sĩ Tín nhìn bản đồ, phàng phất như quay về trước đây, khi đó, ba hổ bọn họ cùng Trương tướng quân chi điểm giang sơn, huy thước chỉ trỗ.

Hắn lúc này có chút chuyên chú, trẽn mặt ít đi vẻ u buồn sầu khổ. nghiêm mặt nói: "Bùi Hành Quàng mặc dù không có sơ hở, nhưng chúng ta lại có thể xé ra sơ hở của hắn. Cũng cần Tây Môn phó tướng trấn thù Thước Đầu trấn phòng bị đại quân Bùi Hành Quảng đáỉứL lén, ta dẫn đại quân đánh tới Lăng Dương sơn, giữ lại cầu lực của Bùi Hành Quảng. Lúc này Hám tướng quàn dẫn kỵ binh nhẹ dọc theo sông mà lên, tiến hành đánh lén đối vói Đồng Cành Trân, ta nghĩ với khả năng của Hám Lăng tướng quân, đánh bại Đồng Cảnh Trân cũng không thành vấn đề. Lúc này Hám tướng quân đánh nghi binh Cừu Giang, Bùi Hành Quàng nhắt định phải quay về phòng ngự, đến lúc đó chúng ta trước sau giáp công, có thể phá được Bùi Hành Quảng!"

Hắn nói tới đây, khóe miệng rốt cuộc lộ ra nụ cười, mỗi lần sau khi đưa ra kế sách, hắn đều có loại nụ cười tự tin này.

Cũng không nghe có người đáp lại, nụ cười cùà La Sĩ Tín cứng ngắc ờ trên mặt, quay đầu nhìn lại thì thấy hai gương mặt đờ đẫn, La Sĩ Tín chậm rãi ngồi xuống, ý thức được bên người không phải là Trình Giảo Kim cùng Tẳn Thúc Bảo. hắn đang dốc sức cũng không phải là Truơng tướng quân, mà là Đỗ Đại tộng quản!

Trên mặt khôi phục lại sự lạnh lùng, La Sĩ Tín trẳm giọng nói: "Hám tuớng quân, không biết người có cao kiến gi?"

Hám Lãng rốt cuộc mở miệng nói chuyện: "Thật ra ta đến là để truyền lệnh".

La Sĩ Tínmí mắt giật giật, "Truyền lệnh gi?"

Hám Lăng lấy ra thù dụ cua Đỗ Phục Uy, trầm giọng nói: "La tướng quân, Lý Từ Thông khời binh Hải Lăng, qua Trường Giang tiễn công Bì Lăng. Bì Lăng nguy cấp. nghĩa phụ mòi La tướng quân quay về Lịch Dương, cùng thương thảo đại kế phạt Lý Từ Thông".

La Sĩ Tín im lặng một lúc lâu, nhẹ giọng nói: "Vậy Thước Đầu trấn thì sao?"

Hám Lăng thần sắc không thay đổi, "Nghĩa phụ để cho ta tới lĩnh quân trấn thủ".

La Sĩ Tín một lúc lâu không nói gì, "Tại sao phải đánh Lý Từ Thông?"

"Tại sao lại không đánh Lý Từ Thông?" Hám Lăng hòi ngược lại.

La Sĩ Tín thở dài một hơi, "Lý Từ Thông ẩn tại Hải Lăng đã lâu. không thành được gì. Tiêu Bố Y khí thế mạnh mẽ lợi hại, nếu không đánh bại kế hoạch đông tiến cùa hắn, chúng ta khó tránh khỏi khốn thù vào góc, ngồi mà đợi chết. Theo ý ta, truớc đánh bại Bùi Hành Quàng, rồi dọc theo sông mà lên làm tốt nhất. Vể phần Lý Từ Thông... cũng không cần trọng binh đối phó".

"Nghĩa phụ có lệnh, ta không dám không theo" Hám Lăng nghiêm mặt nói: "La tướng quân nếu có nghi vấn, có thể đi hỏi nghĩa phụ. Hơn nữa... Hám Lăng ờ đây, ta nghĩ Bùi Hành Quảng cũng không thể công phá noi này".

Tây Môn Quân Nghi cảm giác không khí có vẻ cổ quái, cười bồi nói: "La tướng quân dũng mãnh vô địch, dụng binh như thần, đương nhiên cần trọng dụng. Hám tuớng quân cũng không kém, ờ đây thủ vững, cũng không xảy ra sai sót. Nghĩ tới Lý Từ Thông xâm phạm chỗ của chúng ta, Đỗ Đại tồng quàn hẳn là muốn một trận kết thúc, một đòn diệt tiừ Lý Từ Thông".

Trong trướng yên lặng xuống, La Sĩ Tín nhìn ngọn đèn. trong mắt ánh lên ngọn lừa, "Đỗ Đại tổng quàn bảo ta khi nào thi quay về?"

"Sáng mai" Hám Lăng không chút do dự nói

La Sĩ Tín gật đầu, khó nhọc đứng lên nói: "Được".

Hắn vừa nói dứt lời. người đã ra khòi trướng, vỏ thanh vô tức. Tây Môn Quân Nghi lúc này mới thở phào một hơi nói: "Hám tướng quân, ta nghĩ La tuớng quân quá nùa sè không

"Hắn không cao hứng thì có quan:hệ gì Với ta" Hám Lăng lớn tiếng nói: "Cũng may La Sĩ Tín nghe lời... bằng không..

Thanh âm của hắn không nhò, đã truyền ra ngoài trướng, hắn vốn trầm ngưng, cố ý lớn tiếng nói chuyện hiển nhiên là nói cho La Sĩ Tín nghe. La Sĩ Tín nghe xong, lại không chút động lòng, chậm rãi đi vào trong doanh trướng nghi ngoi, khoanh chân ngồi xuống.

Vuốt ve thiết thương tùy thân, La Sĩ Tín thần sắc buồn bã. hắn một điểm cũng không ngu ngốc, đã từ ý đồ cùa Hám Lăng cảm thấy được sự nghi kỵ của Đỗ Phục Uy.

Hắn lúc này mới hiểu được, thì ra con đường mà mình đi cũng gian nan như tầấ không người nào tin tường hẳn, không người nào tin tường hắn trọ giúp Đỗ Phục Uy toàn bộ là không có tư tim.

Khóe miệng mang theo nụ cười cay đắng, La Sĩ Tín không biết ngồi bao lâu, đột nhiên quát khẽ: "Người nào?"

Hắn vẫn luôn cảnh giác, cảm thấy có một người đến đứng ờ bên ngoài trướng, lặng yên không một tiếng động, noi này là doanh trướng của hắn, người nào tới nơi này, mục đích là gì?

Màn trướng vén lên, một bóng người yêu điệu chợt hiện tiến vào, thân là y phục quân Giang Hoài, nhưng lại là một cô gái.

La Sĩ Tín buông thiết thương xuống, cau mày nói: "Đậu Hồng Tuyến, cô tới đây làm cái gì?"

Bình luận

Truyện đang đọc