KẺ CHUYỂN SINH CUỐI CÙNG

Chương 111: Sức mạnh mới.

Seichi âm trầm ra lệnh cho đám quỷ triệu hồi.

“Lilith, Argrat, tất cả các ngươi lui lại, bảo vệ đám người phía sau kia. Bọn này là thể linh hồn, các ngươi không thể giết bọn chúng được”

Lilith, Argrat và đám quỷ tùy tùng cúi đầu, liền sau đó nhảy lui lại chổ đám người phía trong dãy nhà.

Tên Thần chết này là một thể linh hồn, những đòn đánh của đám Lilith sẽ không hề có tác dụng lên hắn.

Nhưng những đòn tấn công của hắn lại là sát thương vật lý.

Điều đó có nghĩa là bọn Lilith vẫn có thể phòng thủ được nếu bị tấn công.

“Vùng đất của Hoàng đế, kích hoạt”

“Gia tốc, kích hoạt”

Seichi thi triển ra kỹ năng của mình.

Phía trên, đám Thần chết vun vút lao xuống, hướng đến chổ Seichi.

“Lilith, Argrat, hai người sao lại không đến giúp Seichi kun?” Kazari ngốc trệ hỏi.

“Bọn ta được lệnh bảo vệ cho các ngươi” Argrat âm trầm nói.

“Nhưng mà...một mình Seichi kun làm sao có thể đánh lại chừng ấy quái vật?” Kazari lo lắng nói.

“Bọn chúng không phải quái vật” Lilith lên tiếng.

“Hả?” Kazari ngốc trệ.

“Bọn chúng là dạng sống linh hồn”

“Là hồn ma sao?” Lee MinYing nhìn lên trời.

“Có thể gọi như vậy” Lilith gật đầu.

“Nhưng hồn ma thì có liên quan gì cơ chứ?” Kazari.

“Bọn ta chỉ có thể tác động đến những đối thủ dạng thực thể, những đối thủ dạng linh hồn bọn ta không thể làm gì được” Lilith giải thích.

“Vậy...vậy là...”

“Chỉ có thể trông chờ vào chủ nhân mà thôi”

“.....” Kazari, Lee MinYing, Tanza.


“Uy nghiêm của Vua bóng tối, triển khai”

Seichi hét lớn.

Một luồng uy áp tỏa ra, nhanh chóng bao quanh cả sân.

Nhưng uy áp ấy lập tức tan biến.

"Đối phương cấp độ cao hơn chủ nhân, hiệu ứng của kỹ năng Uy nghiêm của Vua bóng tối vô hiệu” hệ thống thông báo.

Seichi nhăn mặt, nhảy lên đối mặt với đám Thần chết đang lao xuống.

Cậu vung kiếm chém liên tiếp.

Roạt...roạt...

Chỉ trong giây lát, năm sáu tên Thần chết bị chém cho tan biến đi.

“Nhận được 1000 exp”

“Nhận được 1000 exp”

....


Seichi sau khi kích hoạt Gia tốc, khả năng di chuyển đã tăng lên rất nhiều.

Những bước chân của cậu bây giờ có thể nói là đã vượt xa tốc độ của đám Thần chết kia.

Keng!

Keng!

Tốc độ tuy không bằng, nhưng bọn Thần chết lại áo đảo về số lượng và sức mạnh.

Bọn chúng đồng loạt tấn công, khiến Seichi không thể nghỉ ngơi lấy một nhịp nào.

Ánh mắt, tinh thần Seichi lúc này được đẩy cao hết mức.

Chỉ một giây sơ hở thôi cũng sẽ mất mạng.


Chỉ vài phút sau, Seichi dần bị đám Thần chết áp đảo.

Thể lực cũng giảm xuống rất nhanh.

Tuy là đã giết được không ít tên.

Nhưng số lượng còn lại cũng là rất nhiều.

Seichi thi triển “Trị liệu cấp tốc” liên tục để hồi lại thể lực.

Cậu di chuyển khắp sân.

“Nhận được 1000 exp”

Keng! Keng!

Trong lúc đó, đám Lilith cũng đang bận rộn với mấy tên Thần chết khác.

Đám người lúc này đã lui vào tận bên trong tòa nhà.

Súng đạn, hay những đòn tấn công vật lý đều không thể gây tổn hại đến bọn chúng được.

Đám Lilith chỉ có thể đón đỡ những đòn tấn công, phòng thủ và che chắn cho đám người phía sau.


‘Cứ như này thì không ổn chút nào, phải nhanh chóng tìm cách xử lý bọn này mới được’ Seichi nghĩ.

Keng!

Seichi đưa kiếm đón đỡ đòn tấn công của tên Thần chết.

Nhảy ra phía xa.

‘Hệ thống, ngươi có cách gì giải quyết bọn này không?’ Seichi hỏi.

“.....” hệ thống.

“....” Seichi.

“Tất nhiên là có” hệ thống nói.

‘Mau nói’


“Đó là chủ nhân phải chết đi” hệ thống thản nhiên nói.

‘Ta không có thời gian mà đùa giỡn với ngươi đâu!’ Seichi gào thét lên.

“Ta không hề đùa”

‘Vậy là nghĩa làm sao?’

“Có lẽ chủ nhân đã quên, chổ này là không gian do ác linh tạo ra”

‘Thế thì sao?’

“Nếu chủ nhân chết ở đây, sẽ được đưa về thế giới thực.

Lúc đó chủ nhân có thể đi tìm và tiêu diệt con ác linh thật sự vẫn được” hệ thống giải thích.

“Đó là nếu như tên Thần chết này không tìm đến chủ nhân” hệ thống lại nói thêm.

‘Không được, cách này không được.

Nếu ta chết bây giờ, đám Lilith sẽ biến mất, những người kia cũng sẽ chết.

Nếu trở về thế giới thực, tên Thần chết này vẫn đi theo, và người nó bám theo đầu tiên là Kazari thì....không được’ Seichi.

“Vẫn còn một cách nữa” hệ thống nói.

‘Tốt nhất là khả thi một chút’ Seichi âm trầm.

“Chủ nhân hiện đang ở cấp 49, theo như ta tính toán, chỉ cần tiêu diệt khoảng 20 con Thần chết nữa là sẽ đạt cấp độ 50.

Khi đó chủ nhân sẽ có thể học được kỹ năng mới”

‘Là như vậy sao? Được rồi, vậy thì tập trung cày cấp nào’

Seichi lao đến đám Thần chết.


Rầm....Rầm....

Con ác linh khổng lồ từ từ hiện ra giữa đống đổ nát của tòa nhà.

Đám Yuri ánh mắt kinh hãi nhìn chăm chăm vào nó.

Con ác linh cao đến hơn mười mét, cơ thể như một người bị béo phì.

Nó có bốn cánh tay.

Nhưng thứ đáng sợ nhất chính là đầu của nó.

Không phải là đầu người, mà là một cái máy tính với một đôi mắt giận dữ ở chính giữa màn hình.

Hoàn toàn không có mũi và miệng.

Nổi lên xung quanh cái máy tính đó là những mạch máu đỏ rực.

Ực....

Cả đám nuốt nước bọt.

“Cùng...chơi...nào...trò...chơi...sinh...tồn...” ác linh phát ra tiếng nói.

Một giọng nói lạnh lẽo và ghê rợn vang vọng khắp khu chung cư.

Nó chầm chậm bước về phía đám người.

Roạt...

Đột nhiên một trong bốn cánh tay của nó dài ra, hướng thẳng đến đám người.

“Kết!”

Sakura liền thi triển thuật bảo vệ cho cả đám.

Rầm!

Cánh tay khổng lồ lao tới, hất cả đám văng xa ra, đâm vào dãy nhà đối diện.

Khụ...khụ...

Năm người nằm dưới đất, ho ra máu.

‘Sức mạnh thật kinh khủng...’ Sakura âm thầm nghĩ.

Con ác linh vẫn chầm chậm tiến tới chổ đám người.

Bốn cánh tay của nó cùng lúc hướng đến.

Sakura chật vật đứng dậy.

“Kết! Kết! Kết! Kết!”

Cô ấy thi triển liên tục thuật phòng vệ.
Một màn chắn không lồ gồm bốn lớp hiện ra phía trước tòa nhà.

Rầm!

Rầm!

Rầm!

Bốn cánh tay của ác linh liên tục đấm vào màn chắn.

Màn chàn rung động dữ dội.

Sakura hai ngón tay ghì chặt, tập trung hết sức để giữ vững màn chắn.

Khóe miệng cô chảy máu.

Máu từ mũi cũng bắt đầu chảy ra.

“Sakura san?” Yuri, Akami, Hahari lo lắng gọi.

《Pháp sư...?》 Yoshimoto.

“Chạy....”

Sakura gắng gượng nói

“ Chạy đi. Mặc kệ tôi. Tôi không thể giữ lâu được nữa đâu. Nhanh chạy đi”

Rầm!

Rầm!

Ác linh liên tục tấn công vào màn chắn.

Bang!

Một lớp màn chắn vỡ vụn.

Bang!

Lại một lớp vỡ vụn.

Sakura khuỵu xuống.

“Các người còn ở đây làm gì? Mau cút đi!” Sakura hét lớn.

Bang!

Màn chắn chỉ còn lại một lớp.

“Không kịp rồi!”

Bang!

Màn chắn hoàn toàn vỡ vụn.

“Chết chắc rồi...” Sakura buông xuôi.

Cô đã hết sức.

Nhưng mà....

Trước khi bốn cánh tay khổng lồ kia lao đến.

Akami và Yuri liền lao đến, ôm lấy Sakura.

Cả đám liền nhảy ra.

Rầm

Rầm

Rầm

Rầm

Dãy nhà rung lắc dữ dội.

Gạch đá ngổn ngang.

Ác linh rút tay lại, bước chầm chậm về phía dãy nhà.

“Cùng....chơi...nào...”


“Ư...ư...”

Yuri cố vùng ra khỏi đống đất đá.

Nhưng....

Đau quá!

Chân nàng không thể di chuyển.

‘Chân hình như bị gãy rồi...’ Yuri nhăn mặt nghĩ thầm.

Sakura nằm cạnh Yuri bất tỉnh.

Akami thì nằm bất tỉnh cạnh đó, đầu chảy máu rất nhiều.

Còn Hahari và Yoshimoto đâu?

Yuri lo lắng, gắng gượng hết sức kêu lớn.

“Hahari...Yoshimoto...Hahari...Yoshimoto...hai...cậu nghe...thấy...không...?”

Không ai đáp lại.

‘Chết tiệt!’ Yuri cắn môi.

Tiếng bước chân của con ác linh càng lúc càng gần.

Yuri mắt bắt đầu mờ đi.

Nàng lắc đầu thật mạnh cố xua đi cơn buồn ngủ chết người đang xâm lấn tâm trí.

‘Seichi....Seichi kun....em xin lỗi...có lẽ....’


“Nhận được 1000 exp”

“Nhận được 1000 exp”

.....

“Chúc mừng chủ nhân tăng lên đến cấp 50” hệ thống thông báo.

“Chủ nhân có muốn học kỹ năng mới: Chiến thần hủy diệt Icarus?” hệ thống hỏi.

‘Có!’

“Chúc mừng chủ nhân đã học được kỹ năng mới:

- Tên: Chiến thần hủy diệt Icarus.

- Loại: Chủ động.

- Khi thi triển lập tức tiến vào trạng thái chiến thần Icarus. Tất cả thuộc tính tăng 500%. Thời gian duy trì 15 phút.

- Thời gian hồi chiêu: 24 giờ”

Seichi hiển hiện lên nụ cười.

Cậu liền nhảy ra cách xa đám Thần chết kia.

“Chiến thần hủy diệt Icarus, kích hoạt” Seichi hô lớn.

Vù...vù....

Một luồng khí đỏ rực xuất hiện bao quanh Seichi.

Đám Thần chết lao nhanh đến chổ Seichi liền khựng lại.

Một luồng sát khí kinh khủng bao trùm cả không gian.

Rẹt...rẹt...

Luồng sát khí đỏ rực xoáy tít bao trùm Seichi.

Đám người phía bên trong tòa nhà hai mắt mở to, mồm há hốc nhìn cảnh tượng đang diễn ra.

Lilith cùng Argrat và đám tùy tùng cũng giật mình, toàn thân khẽ run lên vì sợ hãi, nhìn về phía Seichi.

Bang!

Luồng sát khí nổ tung, lan tỏa ra khắp không gian.

Seichi, chiến thần Icarus, xuất hiện.

Toàn thân cậu khoác lên một bộ giáp đỏ rực, sáng chói.

Phía sau lưng mọc ra cặp cánh màu đen như của đại bàng.

Thánh kiếm Excalibur cũng biến mất, thay vào đó là một thanh đại kiếm đỏ rực, bùng bùng lửa bao quanh lưỡi kiếm.

“Chủ nhân....?”

Lilith, Argrat ngập ngừng

“Là trạng thái chiến đấu sao...?”

“Chết đi!”

Seichi lạnh lẽo giờ tay trái lên, hướng về đám Thần chết.

Một cổng không gian to bằng bàn tay đen ngòm xuất hiện, cuộn xoáy dữ dội.

Cổng không gian kia bổng chốc tỏa ra một lực hút kinh hoàng.

Rít...rít...

Đám thần chết hoảng loạn vùng chạy.

Nhưng không thể chống lại lực hút kinh hồn kia.

Rít....rít....

Chỉ trong chớp mắt, hơn năm mươi tên thần chết bị hút vào cổng không gian, biến mất không vết tích.

Seichi nắm chặt tay lại.

Cổng không gian liền biến mất.


“Nhận được 1000 exp”

“Nhận được 1000 exp”

....

Âm thanh thông báo vang lên liên tục.

Đám người còn chưa hết bàng hoàng thì một âm thanh chói tai như thủy tinh vỡ vang lên.

Không gian nứt gian.

Ánh sáng chói lòa bao trùm lấy tất cả.

Tất cả mọi người nhắm mắt, tránh đi luồng ánh sáng ấy.

Bang!

Đám người ngốc trệ dáo dác nhìn xung quanh.

Nhưng bỗng chốc liền giật mình kinh sợ.

Bọn họ đã trở lại thực tại.

Hiện tại tất cả đang đứng ở chung cư Sosutami, đúng hơn là đống đổ nát từng là chung cư Sosutami.

Trước mặt bọn người lúc này là một con quái vật khổng lồ.

Bốn cánh tay của nó đang vùn vụt lao tới chổ đám người.

Roạt!

Seichi nhảy lên, một kiếm chém đứt cả bốn cánh tay kia.

Con ác linh đau đớn, chao đảo lui lại mấy bước.

“trò...chơi...sinh...tồn...aaaaaaaa....”

Seichi âm trầm nhìn con ác linh

“Ra là mày!”

Cậu định lao lên chém con ác linh kia thì chợt nghe thấy một âm thanh quen thuộc phát ra dưới đống đất đá.

“Sei...seichi...kun...”

Seichi vội vàng quay lại.

Ánh mắt cậu nổi lên giận dữ.

Cậu liền nhanh nhất lao đến, hất đống đất đá ấy ra.

Đám người ông Tanza, Kazari, Lee MinYing và cả đám Lilith, Argrat cũng đến giúp.

“Yuri...yuri...em nghe anh nói không?”

Seichi nâng Yuri lên kêu lớn.

Yuri từ từ mở mắt ra

“Sei...seichi...là anh sao...thật là...anh sao...?”

“Là anh đây”

“Hahari...aa akami....yoshimoto...sakura...còn bọn...bọn...họ?”

“Anh đã cứu họ ra rồi. Họ chỉ bất tỉnh thôi. Em đừng lo...”

“Vậy...vậy...thì tốt...rồi...” Yuri ngất đi.

Seichi âm trầm trao Yuri cho Kazari.

“Kazari, nhờ em chăm sóc họ”

“Vâng” Kazari gật đầu.

Seichi đứng dậy, quay người về phía ác linh.

Ánh mắt giận dữ, ngùn ngụt lửa hận, nhìn chằm chằm vào con ác linh.

“Trạng thái chiến thần Icarus chỉ còn lại một phút” hệ thống thông báo.

'Nhiêu đó thời gian là quá đủ rồi'

Seichi liền biến mất tại chổ.

Rẹt...

Rẹt...

Rẹt....

Chỉ trong một cái chớp mắt, con ác linh liền bị chém vụn ra.

Seichi bay lên.

Giơ cao thanh đại kiếm.

Hung hăng chém xuống.

Rầm!

Vết chém mang theo lửa địa ngục, quét xuống chổ ác linh.

Phừng....phừng....

Một vết chém khổng lồ hiện ra dưới đất, xé sân chung cư ra làm hai, lửa cháy phừng phừng.

Một chém, chém vụn thân xác và linh hồn của ác linh.

Một chém, chém nát nguồn gốc sức mạnh của ác linh.

Một chém, phân rã luôn cả viên Ma hạch thứ hai.

Vừa lúc này, trạng thái chiến thần Icarus cũng biến mất.

Seichi cả người không còn chút sức lực, từ trên cao rơi xuống.

Lilith cùng Argrat liền nhanh nhất bay lên đón đỡ chủ nhân.

Cả hai dìu Seichi về phía đám người.

Kazari hai hàng nước mắt nhìn Seichi, cô chạy đến, ôm lấy cậu.

“Cảm...cảm ơn...anh”

Seichi vuốt tóc Kazari

“Mọi...chuyện...ổn...rồi”

Seichi ngất đi.










Bình luận

Truyện đang đọc