KẺ CHUYỂN SINH CUỐI CÙNG

Chương 99: Thách đấu

Phịch...

Seichi ngã ngửa ra giường, thở mệt nhọc.

Xung quanh cậu là một đống đồ đạc lộn xộn.

“Ta...ta...còn sống...”

[Chúc mừng chủ nhân hoàn thành 500 lượt quay, nhận được Thánh kiếm Excalibur] hệ thống Gacha thông báo.

Một thanh kiếm chói lóa, xuất hiện bên cạnh Seichi.

Seichi cầm thanh kiếm lên nhìn ngắm.

“Không tệ, quả là kiếm tốt”

Bất chợt trước mặt Seichi hiện ra một khung thông tin.

[Trang bị:
- Tên: Exaclibur.
- Loại: cận chiến.
- Đẳng cấp: Huyền thoại.
- Giới thiệu: là Thánh kiếm của Vua Arthur. Mang trong mình nguồn sức mạnh to lớn.
- Hiệu quả: Sau khi trang bị, tất cả thuộc tính tăng lên 100%. Sẽ học được kỹ năng Vùng đất của Hoàng đế.
- Cấp độ yêu cầu: cấp 1
- Xác định sử dụng: Có / Không]

Seichi cũng rất bất ngờ khi đọc bảng thông tin.

“Tất cả thuộc tính tăng lên 100% sao?”

“Đúng vậy. Chủ nhân có thể thử trang bị” hệ thống nói.

Seichi ấn vào xác nhận.

Một luồng ánh sáng bao phủ lấy cơ thể cậu, sau đó hòa nhập vào bên trong.

“Chúc mừng chủ nhân nhận được Danh hiệu mới: Truyền nhân của Vua Arthur” hệ thống thông báo.

Seichi liền mở cửa sổ trạng thái lên kiểm tra.

[Bảng trạnh thái:
- Tên: Seichi Yamato
- Nghề nghiệp: học sinh trung học.
- Danh hiệu: Truyền nhân của Vua Arthur.
- Cấp độ: 2
- Sức mạnh: 170.
- Trí lực: 74.
- Nhanh nhẹn: 80.
- Thể lực: 66.
- Kỹ năng:
• Linh cảm (bị động)
• Vùng đất của Hoàng đế (chủ động)
Mở rộng: ....]

Hài lòng.

Vô cùng hài lòng.

Seichi khóe miệng hiện lên một nụ cười.

“Xem nào. Bây giờ điểm trí lực đã trên 50. Vậy ta có thể học được kỹ năng đó đúng không?”

“Đúng vậy”

hệ thống đáp

“Chủ nhân xác định muốn học kỹ năng: Kẻ thống trị bóng tối?”

“Xác định!”

Seichi cảm thấy cơ thể có một luồng ngoại lực xâm nhập.

Trong giây lát, cậu có thể cảm nhận được một luồng năng lượng cực lớn đang cuộn xoáy bên trong cơ thể.

Nguồn năng lượng hắc ám cuộn xoáy dữ dội, sau đó dần dần tan ra, xâm nhập và dung hợp vào từng tế bào.

“Nguồn sức mạnh này....” Seichi cảm giác cơ thể tràn trề năng lượng.

“Chúc mừng chủ nhân học được kỹ năng mới: Kẻ thống trị bóng tối” hệ thống thông báo.

“Vậy là ta có thể triệu hồi ác quỷ rồi phải không?”

“Đúng vậy, tư chất và năng lực của ác quỷ được triệu hồi sẽ phụ thuộc vào năng lực của chủ nhân”

“Vậy sao?” Seichi cười mỉm.

Cậu đứng dậy.

Tập trung năng lượng hắc ám tại lòng bàn tay, sau đó phóng thích ra.

“Triệu hồi ác quỷ”

Một luồng năng lượng màu tím bộc phát.

Dưới chân Seichi hiện ra một vòng tròn trận pháp, bao quanh cả căn phòng.

Rẹt...rẹt....

Một cơn gió đen cuộn xoáy, bao bọc xung quanh một bóng người đang từ từ xuất hiện giữa hư không.

Cơn gió càng lúc càng xoáy dữ dội, vừa xoay tít vừa thu nhỏ lại, bóng người kia cũng từ từ rõ nét hơn.

Seichi nuốt một ngụm nước bọt.

Cảm giác khó thở như bị một nguồn áp lực đè nén tới.

Bang...!

Cơn gió đen chợt tan biến.

Một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc màu tím, gương mặt lạnh lùng xuất hiện.

Vòng tròn triệu hồi cũng tan biến.

Seichi ngẫn người ra.

“Đây là...ác quỷ...????”

Cô gái đang lơ lửng trước mắt Seichi, hai bên đầu có một cặp sừng nhô ra.

Phía sau lưng có một cặp cánh nhỏ.

Cô ta khoác trên mình một bộ đồ bó sát màu đen, kèm áo khoác màu đỏ.

Cô gái liếc nhìn xuống Seichi bằng đôi mắt lạnh lùng màu tím.

“Ngươi...nhân loại...là ngươi triệu hồi ta...?” giọng nói lạnh lùng quăng tới Seichi.

“Đúng, chính là ta đã triệu hồi cô. Từ nay về sau, ta sẽ là chủ nhân của cô”

“Chủ nhân?”

Cô gái gằn giọng, bộc phát ra uy áp

“Nhân loại nhỏ bé mà muốn làm chủ nhân của ta. Hahaha....đi chết đi”

Một lưỡi hái chợt xuất hiện trong tay cô gái ác quỷ.

Cô ta ngay lập tức vung lên cao, nhằm hướng Seichi mà chém xuống, mang theo một luồng hắc khí đáng sợ.

Keng! Đùng...đùng...

Seichi cầm Excalibur đưa ngang, đón đỡ.

Hai luồng khí tức va chạm vào nhau, gây ra một vụ nổ lớn.

Đồ đạc trong phòng liền bị phá nát.

Cả hai lui về sau mấy bước.

Seichi nhíu mày

‘Mạnh thật...nếu không nhờ sức mạnh của thánh kiếm, có khi mình đã bị chẻ đôi ra rồi’

Cô gái ác quỷ kia gương mặt cũng trở nên ngưng trọng khi nhận ra thanh kiếm mà Seichi cầm trên tay.

“Thánh kiếm Excalibur?”


Yuri đang nằm ở phòng bên cạnh, nghe thấy tiếng nổ lớn và rung chấn dữ dội, liền nhanh nhất chạy qua chổ Seichi.

Yuri đẩy cửa vào, sững người khi nhìn thấy cảnh tượng tan hoang bên trong.

Đứng đối diện hai bên của căn phòng là Seichi và một nữ nhân.

“Seichi kun, anh không sao chứ? Cô gái kia là ai?”

Yuri lo lắng gọi Seichi.

Cả Seichi và ác quỷ đều nhìn Yuri.

“Yuri, em mau ra khỏi đây. Đóng cửa lại. Đừng cho bất cứ ai vào đây” Seichi hét lớn.

“Seichi...”

“Nhanh!”

“Vâng. Em biết rồi”

Yuri nhanh chóng đóng cửa lại.

Lúc này đám người Lee MinYing và vệ sĩ cũng chạy tới.

“Yuri sama, có chuyện gì sao?”

Thư ký Lee lo lắng hỏi

“Tôi nghe thấy tiếng nổ lớn từ phòng của cậu chủ”

Yuri cười gượng.

“A...không có gì. Mọi người đừng lo. Seichi kun, anh ấy đang thử nghiệm một số thứ ấy mà. Chúng ta không nên làm phiền anh ấy”

“Vậy...vậy à...” Lee MinYing khóe miệng hơi giật.

“Chúng ta đi xuống thôi”

Yuri cười nói với mọi người, nhưng lại đang rất lo lắng.

Cô gái kia là ai?

Sao lại xuất hiện trong phòng của Seichi?

Hình dáng đó, cô ta không phải là con người...

Yuri theo sau đám người Lee MinYing đi xuống tầng trệt.

‘Seichi kun, anh đừng có xảy ra chuyện gì nha....”


“Ngươi là chủ nhân của Thánh kiếm Excalibur?” ác quỷ nhíu mày hỏi.

“Nếu đúng thì sao?”

“Vô lý. Làm sao một nhân loại sở hữu Thánh kiếm lại có thể triệu hồi ác quỷ?”

“Ngươi không tin thì tùy ngươi. Nhưng bất kể như thế nào, hôm nay ta cũng quyết thu phục ngươi”

Seichi thản nhiên chĩa Excalibur về hướng nữ ác quỷ.

Hai mắt nữ quỷ bất chợt lóe sáng, dò xét Seichi.

‘Đây...đây là...là năng lượng của ngài ấy...? Tên nhân loại này...sao có thể?’

Nữ quỷ dò xét nguồn năng lượng phát ra từ cơ thể của Seichi, bất chợt rùng mình.

Cảm thấy nữ quỷ có sơ hở, Seichi liền cầm kiếm lao lên.

Seichi chỉ còn cách chổ nữ quỷ kia vài bước chân, trực vung kiếm chém xuống thì...

“Chủ nhân!”

Nữ quỷ liền lập tức quỳ xuống, khí tức, năng lượng và cả vũ khí đều biến mất.

Seichi khựng lại, gương mặt hiện lên ngốc trệ.

“Chủ nhân, xin hãy tha thứ cho sự mạo phạm vừa nãy của ta”

Nữ quỷ chậm rãi nói, nhưng trong lời nói phảng phất chút sợ hãi.

Nữ quỷ này không phải sợ Seichi, cũng không phải do sợ Excalibur, mà điều khiến cô ta sợ hãi chính là nguồn năng lượng hắc ám cực lớn đang chảy trong người của Seichi.

“Không đánh nhau nữa sao?” Seichi thu kiếm lại hỏi.

“Không đánh nữa, thưa chủ nhân” nữ quỷ lắc đầu.

“Ngươi sợ rồi chứ gì?” Seichi cười trêu chọc.

“.....” nữ quỷ.

“.....” hệ thống.

“Ngươi tên gì?”

“Chủ nhân, tên ta là Lilith” nữ quỷ cúi thấp đầu trả lời.

“Lilith? Cái tên khá quen...” Seichi tay nâng cằm suy nghĩ.

“Lilith là ác quỷ đầu tiên và là con quỷ mạnh thứ hai, chỉ xếp sau Satan” hệ thống giải thích.

‘Không ngờ lại triệu hồi được cả cô ta...’

“Chủ nhân, ta công nhận sức mạnh của người, ta nguyện trung thành tuyệt đối với người” Lilith nói.

“Được. Tốt lắm. Ngươi đứng dậy đi”

Lilith đứng dậy, vẫn cúi đầu.

“Không biết mệnh lệnh đầu tiên mà chủ nhân muốn ta thực hiện là gì?”

Seichi suy nghĩ vài giây, sau đó nhìn xung quanh.

“Ngươi trước tiên giúp ta dọn dẹp lại căn phòng này đã”

“....” Lilith.


Gần một giờ sau.

Căn phòng đã được dọn dẹp lại ngăn nắp.

Nhưng đồ đạc hầu như đều không còn sử dụng được sau vụ nổ khi nãy.

Yuri ngồi trên giường, cạnh Seichi.

“Vậy ra đây là ác quỷ do anh triệu hồi sao?”

“Đúng thế” Seichi gật đầu.

“Nếu như cô ta thật sự mạnh như anh nói, thì cô ta có thể tiêu diệt được ác linh kia. Như thế thì cũng không cần chúng ta phải mạo hiểm” Yuri nói.

“Chính xác. Đây chính là chủ ý của anh khi triệu hồi Lilith”

“À...ừm...vừa rồi chủ nhân nhắc đến ác linh, đó là gì vậy?” Lilith hỏi.

“Là một dạng linh hồn tà ác. Ta muốn ngươi tiêu diệt nó” Seichi giải thích.

“Chủ nhân...sức mạnh của ta không thể tác động vào linh hồn...”


“Hả?”

Seichi và Yuri cùng đồng thanh.

“Vậy là ý gì? Ngươi chẳng phải là ác quỷ hay sao?” Seichi gương mặt hiện lên ngốc trệ.

“Đúng là vậy. Nhưng mà...”

“Nhưng mà?”

“Trong quỷ tộc, chỉ có hai người có khả năng thao túng linh hồn mà thôi. Ta không phải là một trong số họ” Lilith giải thích.

“.....” Seichi.

“Chủ nhân, hình như ngươi hiểu lầm một vài việc thì phải” hệ thống nói.

“Ngươi nói ta nghe xem. Hiểu lầm chuyện gì?”

“Lilith là một ác quỷ rất mạnh, nhưng là Quỷ tộc, một chủng tộc cũng như nhân loại, thú nhân, thiên thần.

Cái tên ác quỷ là cách người ta gọi chung Quỷ tộc.

Còn ác linh lại là một dạng linh hồn, không thuộc về bất cứ chủng tộc nào, là ác quỷ thực sự.

Muốn tác động được tới linh hồn, cần phải có khả năng đặc biệt, hoặc là sở hữu năng lượng Thánh” hệ thống giải thích.

“Ý ngươi là dù cho có triệu hồi được ác quỷ mạnh thì cũng không giúp ích gì trong việc tiêu diệt ác linh?”

“Đúng là vậy”

Seichi khóe miệng vi rút.

“Vậy ta tốn bao nhiêu công sức học cái kỹ năng đó làm gì? Còn tưởng có thể tiêu diệt ác linh” Seichi gào thét.

“.....” hệ thống.

“.....” Lilith.

“Seichi...” Yuri tiếc nuối.

“Chủ nhân không phải có Excalibur sao? Thánh kiếm này có thể tiêu diệt ác linh mà” hệ thống nhắc nhở.

Seichi thở dài.

“Xem ra đành dựa vào bản thân thôi. Lilith, trở về, khi nào cần ta sẽ gọi ngươi sau”

“Vâng, chủ nhân”

Lilith gật đầu sau đó biến mất vào trong hư không.


Ngày hôm sau.

Trường Takamida, giờ nghỉ giải lao.

Seichi, Yuri, Hahari, Yoshimoto và Akami đang ngồi bàn bạc kế hoạch ở khuôn viên phía sau trường.

“Akami, cậu nhớ rõ rồi chứ?” Seichi hỏi.

“Được không vậy? Chuyện đó...”

Akami phân vân.

“Đây là để cứu Hanna, cậu có muốn làm hay không?” Seichi âm trầm.

Akami suy nghĩ một chốc.

“Được rồi. Tớ sẽ làm”

“Tốt. Vậy tan học, chúng ta sẽ đến nhà Hanna” Seichi nói.

“Seichi kun, em cũng đi” Yuri nói.

“Em nữa” Hahari.

《Hiệp sĩ của ta, hãy đưa ta theo cùng》Yoshimoto.

“Được. Cả ba em cũng đi. Nhưng khi tới nhà Hanna, ba em phải ngồi trong xe, chỉ anh với Akami đi vào thôi. Thế nào?”

“Vâng” Yuri, Hahari.

《Tuân lệnh》Yoshimoto.


“Seichi”

Một tiếng gọi từ phía sau vang lên.

Cả đám quay người lại nhìn.

“Ka... Kazari senpai?” cả đám hiển hiện lên ngốc trệ.

Kazari khoanh tay, lạnh lẽo nhìn Seichi.

“Tôi cần cậu đi với tôi đến câu lạc bộ Taekwondo của trường”

“Để...để làm gì...?”

Seichi ngập ngừng hỏi.

“Tôi muốn thách đấu với cậu! Seichi Yamato”

“Hả?”

《Hả?》


Bình luận

Truyện đang đọc