KẺ CHUYỂN SINH CUỐI CÙNG

Chương 14: Nhiệm vụ Môn phái.

“Thiên Tuyết, điền tên hắn vào Nhập môn quyển”

“Ting! Chúc mừng chủ nhân chiêu mộ thành công đệ tử.

Số lượng đệ tử hiện tại: 104/500.” hệ thống thông báo.

Vương Nhất Tự nhìn về chúng đệ tử

“Các ngươi nhớ rõ cho bản tọa, trên đời này thiên tài phế vật không phân chia, không có trời sinh cường đại chi nhân, chỉ có trời sinh nhân muốn mạnh”

“Rõ” chúng đệ tử đồng thanh.

Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo.

Lời nói này làm cho chúng đệ tử máu nóng dâng lên hừng hực.


Bên trong Đại điện.

“A Kiệt! Đây là Dịch Cân Kinh bí tịch, phẩm cấp Hoàng phẩm. Ngươi cầm lấy mà tu luyện. Sẽ giúp tăng cường nhục thân, gân cốt của ngươi” Vương Nhất Tự nói.

Âu Dương Kiệt gương mặt đặc sắc “Hoàng...hoàng cấp?”

“Đây là nhập môn bí tịch tâm pháp. Phẩm cấp không nên cho người ngoài biết được”

“Đệ tử minh bạch”

“Đi thôi”

“Đệ tử cáo lui”

Âu Dương Kiệt rời khỏi.

“Ai nha! Thiên tài trở thành phế vật. Bị từ hôn. Còn bị trục xuất khỏi gia tộc. Thê thãm. Thật khiến cho bản tọa thương cảm” Vương Nhất Tự lắc đầu.

“Chưởng môn vì sao không ban cho hắn Căn cốt đan và Cảnh giới đan? Để hắn dễ dàng tu luyện” Thiên Cầm hỏi.

“Ngươi nói là vì sao?”

“Đệ tử đoán là vì chưởng môn muốn thử thách Âu sư đệ”

“Không sai” Vương Nhất Tự nhấp một ngụm trà.

“Nếu cho hắn Đan dược, thì rất dễ. Bản tọa muốn quan sát hắn, xem hắn cố gắng đến nhường nào. Nếu như hắn nữa chừng buông bỏ, thì không đáng để bản tọa lưu tâm. Bản tọa muốn hắn tự mình nỗ lực, tự mình tìm lại những huy hoàng trước kia”

“Chưởng môn cũng không phải người xấu a” Thiên Cầm mỉm cười.


“Đây là phòng của sư đệ, tạm thời ngươi cứ ở tạm nơi này”

Thiên Tuyết dẫn A Kiệt đi sắp xếp chổ ở.
“Đa tạ sư tỷ”

“Không cần đa tạ, đây là việc của ta”

Thiên Tuyết bước ra ngoài.


Ngồi ở Đại điện, Vương Nhất Tự chống cằm than thở

“Ai nha! Làm sao để nâng điểm thành tựu?”

“Chủ nhân có thể hoàn thành nhiệm vụ để kiếm điểm thành tựu” hệ thống đáp.

“Nhưng nhiệm vụ yêu cầu, cần thời gian mới có thể hoàn thành”

“Chủ nhân cũng có thể kiếm điểm thành tựu bằng cách lệnh cho đệ tử đi thực hiện nhiệm vụ môn phái”

“Nhiệm vụ môn phái?”

“Đúng vậy! Trong hệ thống Thương thành có bán Bảng nhiệm vụ Môn phái, sử dụng có thể phân phát nhiệm vụ cho đệ tử”

“Tỉ lệ đổi ra thế nào?” Vương Nhất Tự nhíu mày.

“Còn tùy thuộc ăn ở của chủ nhân” hệ thống giễu.

Vương Nhất Tự trầm ngâm.

Sau một lúc suy nghĩ, hắn quyết định mở Thương thành thử chút vận may.

Xoát!

Hắn đổi mới Thương thành, cũng chỉ là xuất hiện những vật phẩm thông thường, hắn cũng tiện tay mua một số thứ.

Xoát.

Lần thứ mười một đổi mới, đập vào mắt Vương Nhất Tự là một món vũ khí, mà vừa nhìn vào đã khiến hắn muốn té ghế.

“Đây là....”

Món vũ khí mang hình dáng một cây súng lục.

Hắn ngẩng người hồi lâu liền bấm xem thông tin.

- Tên: Desert Eagle.
- Loại: vũ khí tầm trung.
- Ưu điểm: hỏa lực mạnh.
- Nhược điểm: độ giật khá cao.
- Giá trị: 200.000 điểm cống hiến.”

Vương Nhất Tự ngạc nhiên

“Còn có loại này vũ khí?”

“Tất nhiên! Nhưng tỉ lệ xuất hiện rất thấp, thậm chí còn thấp hơn Ỷ Thiên kiếm. Chủ nhân hẳn là ăn ở không tệ mới có thể xoát ra được” hệ thống nói.

“Mua. Phải mua”

“Ting! Chủ nhân tốn 200.000 điểm cống hiến mua Desert Eagle.

Điểm cống hiện còn lại: 712 triệu.” hệ thống thông báo.

Vương Nhất Tự liền lấy khẩu súng lục ra ngắm nghía.

Ủa rồi không có đạn làm sao bắn?

Vương Nhất Tự trầm ngâm.

“Loại này không cần đạn. Sau khi qua cải tạo, áp dụng cao võ thế giới, lấy Tinh Hạch làm năng lượng ngưng tụ đạn để bắn” hệ thống giải thích.

“Ra là cần Tich Hạch để nạp”  Vương Nhất Tự liền hiểu.

Tich Hạch là hạch tâm của hung thú, yêu thú.

Dù là cấp thấp nhất cũng trị giá ngàn lượng. Loại này Vương Nhất Tự không có.

Một chút tiếc nuối hiện lên trên mặt Vương Nhất Tự.

Hắn là muốn thử súng, nhưng lại không có đạn.

Vương Nhất Tự cất súng lại vào trong Không gian giới chỉ, tiếp tục xoát Thương thành.

Việc thử súng để sau.

Sau vài chục lần đổi mới, cuối cùng....cũng xuất hiện.

- Tên: Bảng phân phối nhiệm vụ môn phái.
- Công dụng: Phân phối nhiệm vụ cho đệ tử môn phái. Một nhiệm vụ hoàn thành sẽ nhận được điểm cống hiến môn phái và điểm thành tựu. Một ngày có thể nhận tối đa 30 nhiệm vụ. Sau 24h, hệ thống sẽ tự động đổi mới, cập nhật nhiệm vụ.
- Ghi chú: Đệ tử khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được điểm cống hiến môn phái, dùng để trao đổi vật phẩm ở cửa hàng môn phái.
- Giá trị: 100 điểm Thành tựu.

“100 điểm Thành tựu, không đắt lắm” Vương Nhất Tự nói, sau đó liền mua.

“Ting! Chủ nhân tốn 100 điểm Thành tựu mua Bảng phân phối nhiệm vụ môn phái.

Điểm Thành tựu còn lại: 100/1000.” hệ thống thông báo.

Trước mặt Vương Nhất Tự lúc này chợt hiện ra một màn hình lớn, lơ lửng giữa không trung, ở giữa màn hình có 2 mục: Nhiệm vụ và Cửa hàng.

Vương Nhất Tự ấn vào mục Nhiệm vụ. Màn hình thay đổi, hiện ra danh sách một loạt nhiệm vụ.

“Nhiệm vụ môn phái dựa vào cấp bậc của môn phái để phân loại, cấp bậc môn phái càng cao, độ khó của nhiệm vụ càng cao, phần thưởng càng nhiều. Thương Sơn phái hiện là Thập lưu phái, vì thế hầu hết nhiệm vụ sẽ chỉ có độ khó từ Dễ đến Trung bình.” hệ thống phân tích

Lướt lướt sơ qua các nhiệm vụ, Vương Nhất Tự nói

“Tất cả nhiệm vụ đều là đi thu hoạch vật liệu, thảo mộc, trợ giúp dân chúng xung quanh khu vực, hầu như không có độ thách thức a”

Chợt hắn dừng lại ở nhiệm vụ thứ 30.

“Nhiệm vụ môn phái.
- Mục tiêu nhiệm vụ: tiêu diệt Địa Lang Viêm ở Thương sơn Động.
- Cấp độ: Khó.
- Gợi ý: nên lập nhóm tiến hành nhiệm vụ.
- Phần thưởng: 3 điểm cống hiến cá nhân, 3 điểm Thành tựu môn phái.
- Tiến hành nhận nhiệm vụ: Có? Không?”

“Ồ! Một nhiệm vụ Khó” Vương Nhất Tự ngạc nhiên

“Thử xem như nào”

Hắn ấn vào Có.

“Đã nhận nhiệm vụ môn phái” hệ thống thông báo.

Trên màn hình, dòng nhiệm vụ chuyển từ màu đen thành màu đỏ, thể hiện đã có người nhận và đang tiến hành nhiệm vụ.


Nhận xong nhiệm vụ, Vương Nhất Tự không vội đi làm, hắn ấn mũi tên quay lại, sau đó ấn vào Cửa hàng.

“Cửa hàng môn phái là dành cho đệ tử trao đổi vật phẩm khi đã tích đủ điểm. Vật phẩm chủ yếu là đồ sinh hoạt hằng ngày và Đan dược. Tùy vào chất lượng sẽ có giá trị khác nhau.” hệ thống lại phân tích.

“Tạm được!” Vương Nhất Tự hài lòng.

Sau đó đem Bảng phân phối nhiệm vụ bố trí ở vách bên phải Đại điện.

“Thiên Tuyết, triệu tập tất cả đệ tử đến Đại điện, bản tọa có việc muốn phân phối”

Hắn truyền âm cho Thiên Tuyết.

Thập phút sau, chúng đệ tử tập trung đầy đủ.

Nhao nhao mọi ánh mắt đều hướng về cái màn hình lớn ở Đại điện.

“Chưởng môn. Thứ này là gì?” Thiên Cầm hỏi.

“Đây là Bảng phân phối nhiệm vụ môn phái do bản tọa thiết lập ra” Vương Nhất Tự nói, sau đó đi tới phía trước màn hình.

“Các người hằng ngày có thể ở đây nhận nhiệm vụ, sau đó tiến hành nhiệm vụ” vừa giải thích, Vương Nhất Tự vừa thao tác trên màn hình để cho chúng đệ tử hiểu.

Đám đệ tử phía sau chăm chú quan sát.

“Đương nhiên, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận đươc điểm cống hiến cá nhân, tích lũy đủ, các ngươi có thể vào Cửa hàng môn phái để trao đổi vật phẩm”

Vương Nhất Tự cố tình ấn vào một hai mục ở Cửa hàng.

“Cảnh giới đan.
- Công dụng: sau khi phục dụng, trực tiếp nâng lên một cảnh giới tu vi.
- Cấp bậc: Sơ cấp.
- Giá trị: 500 điểm Cống hiến Cá nhân.”

“Tố Thể Đan.
- Công dụng: sau khi phục dụng, có thể cường hóa nhục thân, gân cốt.
- Cấp bậc: Sơ cấp.
- Giá trị: 500 điểm Cống hiến Cá nhân”

Đám đệ tử đứng phía sau, hai mắt mở to, mồm há hốc.

Không cần phải nói nhiều, sau khi nhìn thấy công dụng của hai loại Đan dược trên, đám đệ tử liền ngây người, máu trong cơ thể nóng ran lên.

“Đương nhiên, các ngươi có thể chọn lựa tiến hành nhiệm vụ theo nhóm để dễ dàng hơn”

Ngừng một chút, Vương Nhất Tự lại nói

“Các ngươi gia nhập Thương Sơn phái, thời gian đều là tu luyện tại môn phái, cũng nên là đi ra ngoài thực hiện nhiệm vụ môn phái, đóng góp cho môn phái”

“Đệ tử minh bạch” Đám đệ tử hô lớn.

“Các bảo bối!” Vương Nhất Tự vẫy vẫy tay về phía Mẫn Nhi, Thiên Tuyết cùng Thiên Cầm

“theo ta đi làm nhiệm vụ”

Bốn người bước ra khỏi Đại điện.

Phía bên trong, đám đệ tử nhao nhao bu xung quanh Bảng nhiệm vụ môn phái.

Không khí trở nên ồn ào, náo nhiệt.


Bình luận

Truyện đang đọc