KHI GIÁ ĐÔNG GẶP NẮNG GẮT (QUYỂN 3)

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Ánh mắt Cung Húc tức khắc lạnh xuống: "Từ khi nào việc của tôi cần không chỉ huy?"

Sắc mặt Chu Văn Bân tức khắc cứng đờ, nhưng không dám đắc tội vị đại thiếu gia này, hơn nữa hiện tại ông ta có việc cần Cung Húc hỗ trợ, chỉ đành tạm gác chuyện này sang một bên.

"Đúng rồi Cung Húc, gần đây công ty có một người đại diện mới tới, cậu nghe việc này chưa?" Chu Văn Bân vờ như lơ đãng hỏi.

Con ngươi Cung Húc híp lại: "Chính là người đánh đồng tôi cùng một nghệ sĩ hết thời?"

Chu Văn Bân thấy cậu ta không vui thì âm thầm mừng rỡ: "Không sai, chính là tên nhóc đó. Ỷ có Chử tổng chống lưng nên không xem ai ra gì, đúng là kiêu ngạo! Lúc ấy tôi bảo dùng Lâm Hạo đổi Lạc Thần, kết quả cậu ta khẩu xuất cuồng ngôn, nói trừ phi đưa cậu mới chịu đổi! Gần đây nghệ sĩ Lạc Thần kia của cậu ta đứng đầu trong danh sách những nghệ sĩ có thể đóng vai nam thứ trong Kinh Long 2, vì thế càng kiêu ngạo hơn!"

"Ha, chỉ nhiêu đây đã khiến ông để tâm?" Cung Húc đặt chân lên bàn trà, khinh thường nói: "Yên tâm đi, tôi dùng một ngón tay cũng đủ bóp chết tiểu tử kia!"

Chu Văn Bân thấy Cung Húc bị chọc giận, khóe miệng tức khắc đắc ý nhếch lên.

Nếu Cung Húc đã nói, vậy thì Diệp Bạch xong rồi!

Hừ, chỉ là một người đại diện mới nhận chức cũng dám đối đầu với ông ta!

...

Cẩm Viên.

"Tôi về rồi! Hứa quản gia, hôm nay ông chủ anh thế nào? Có tốt hơn chút nào không?"

Giờ này Diệp Oản Oản vẫn chưa biết chuyện trên mạng, cô xách túi vào nhà, trước tiên hỏi thăm Tư Dạ Hàn.

Hứa Dịch thấy Diệp Oản Oản về nhà thì yên tâm hơn rất nhiều, vội trả lời: "Tình trạng hôm nay ông chủ... cũng được xem là tốt. Buổi sáng lúc đứng dậy có hơi choáng váng, giữa trưa uống thuốc không lâu thì nôn ra, sau đó lại ăn một lần nữa, buổi chiều tốt hơn, không tiếp tục nôn..."

Sắc mặt của Hứa Dịch hơi ngưng trọng: "Mặc khác, hôm nay lão phu nhân mời một bác sĩ tới xem bệnh cho Cửu gia..."

"Kết quả thế nào?" Tuy biết rõ kết quả, nhưng Diệp Oản Oản vẫn vội truy vấn.

Hứa Dịch lắc đầu: "Kết luận giống như Tôn thần y, đều nói... nhiều nhất còn chỉ... sống được nửa năm."

Sắc mặt Diệp Oản Oản hơi trầm xuống, cô hít sâu một hơi, mở miệng: "Đừng gấp, bệnh tới như núi đảo, bệnh đi như kéo tơ, chỉ mới vài ngày thôi, còn thời gian dài mà! Tôn thần y cũng nói điều dưỡng là một quá trình dài, không nhanh được!"

Hứa Dịch gật đầu, sắc mặt chợt trầm trọng: "Oản Oản tiểu thư, không dám giấu cô, bây giờ còn việc khó giải quyết hơn..."

"Chuyện gì?"

"Tin Cửu gia bị bệnh nặng không biết tại sao lại lọt ra ngoài, hiện tại trong tộc đã có không ít biến động dị thường. Lão phu nhân lo lắng cho cơ thể của Cửu gia nên không cho phép ngài ấy nhúng tay mà tự mình điều tra!" Hứa Dịch không giấu giếm nói ra hết.

Diệp Oản Oản hơi ngưng trọng, không khỏi nhớ lại kí ức kiếp trước.

Lúc ấy hình như việc nội gian cũng do lão phu nhân tra, không ngờ sắp tra được kết quả, lão phu nhân đột nhiên qua đời, manh mối lại bị gián đoạn.

Lúc ấy Tư gia nói lão phu nhân bệnh nặng nên mất, nhưng sao có thể đơn giản như vậy, mất vào trước đêm xử lí nội gián, chắc chắn cái chết của lão phu nhân không thoát liên can với người sau màn...

Một khi chắc chắn cơ thể Tư Dạ Hàn tiếp tục chuyển biến xấu, những người đó sẽ càng ngày càng lớn mật...

Bình luận

Truyện đang đọc