KHI GIÁ ĐÔNG GẶP NẮNG GẮT (QUYỂN 3)

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Chu Văn Bân chưa kịp dứt lời đã bị Cung Húc lớn giọng cắt ngang: "Cút đi! Ai mẹ nó cùng ông nói rất tốt? Ông có ý gì, ý ông là tôi ỷ thế hiếp người, lấy quyền thế tư lợi cá nhân, vô sỉ đoạt nhân vật của nghệ sĩ cùng công ty?"

Đáy lòng Cung Húc bày tỏ: Kẻ nào dám bêu xấu tiểu gia trước mặt anh vợ tương lai, tiểu gia liền cào chết kẻ đó!

Thấy Cung Húc trợn mắt nói dối, sắc mặt Chu Văn Bân đen như đáy nồi, ngoài miệng lại chỉ có thể hòa nhã trả lời: "Sao... Sao có thể... Đương nhiên không phải..."

Nghe vậy, Cung Húc mới vừa lòng hừ lạnh một tiếng: "Cho nên, là ông bằng mặt không bằng lòng, tự tiện thay tôi quyết định! Việc do ông tự gây ra, vậy thì tự xử lý đi! Ông lập tức gọi đến đoàn làm phim ngay cho tôi, giải thích rõ mọi chuyện, tôi sẽ không nhận nhân vật này!"

Nhân vật đã tới tay sao có thể làm mất như vậy, còn tự tay đưa cho Lạc Thần?

Sắc mặt Chu Văn Bân càng thêm khó coi. Cưỡng chế sự âm trầm trong đáy mắt, ông ta tới gần Cung Húc, ôn tồn giải thích: "Cung Húc à, đoàn làm phim đã định xong diễn viên, chiều nay công bố danh sách rồi. Bây giờ cậu lại nói không diễn, tôi thật sự không có cách nào giải thích với đoàn làm phim! Chuyện này... Hiện tại không đổi được!"

Chu Văn Bân đương nhiên không chịu dễ dàng nhả vai diễn này ra.

Diệp Oản Oản sao lại không biết tâm tư của ông ta, cô cười cười lên tiếng: "Chu tổng giám thật khiêm tốn. Tôi chân trước bàn xong việc hợp tác với đoàn làm phim, chân sau vừa bước vào công ty liền được tin bị đổi vai. Hiệu suất làm việc của Chu tổng giám, ai mà không biết!"

Chu Văn Bân đang bực bội, nghe Diệp Oản Oản châm chọc thì càng  bực hơn, ông ta tức giận mắng to: "Tôi đang nói chuyện cùng Cung Húc, ai cho phép miệng chó của cậu xen vào! Cậu là cái thá gì!"

Sắc mặt Cung Húc trầm xuống, cậu ta tức giận đập bàn: "Chu Văn Bân! Ông mẹ nó dám nói như thế với anh Diệp!"

Anh Diệp...?

Nghe cách xưng hô của Cung Húc, Chu Văn Bân mở to mắt, không tài nào hiểu được.

Cung Húc gọi tên oắt con Diệp Bạch kia là "anh Diệp" ư?

Đây... Đây là sao?

Cung Húc hất tóc mái, hơi thở kiêu ngạo tự phụ mang áp bách đè nặng xuống: "A, không đổi được đúng không? Tốt! Nếu ông làm không được, vậy tôi đổi người khác tới làm!"

Sắc mặt Chu Văn Bân trắng bệch, giống như bị chạm phải tử huyệt.

Đại thiếu gia không có đầu óc Cung Húc này bình thường rất dễ nói chuyện, nhưng nếu khó chịu thì chuyện gì cũng dám làm. Lỡ như cậu ta muốn đổi người đại diện, vậy ông ta xong rồi...

Chu Văn Bân nhanh chóng ra quyết định: "Cung Húc, lần này là tôi suy xét không chu toàn. Là tôi sai, tôi không nên chưa thương lượng với cậu đã ra quyết định. Tôi lập tức giải thích với đoàn làm phim, nhất định sẽ giải quyết việc này!"

Chu Văn Bân nói xong liền gấp rút gọi cho đoàn làm phim.

Đoàn làm phim đã sắp công bố diễn viên, Chu Văn Bân đột nhiên nói không đóng nữa, bên kia chắc chắn sẽ khó chịu. Chu Văn Bân chỉ có thể nén giận giải thích, tự tay thả vai diễn kia ra.

Động tĩnh ở nơi này quá lớn, bên ngoài đã có không ít người vây quanh. Thấy Chu Văn Bân bị Cung Húc mắng té tát, họ đều ở cửa nhỏ giọng bàn tán.

Bình luận

Truyện đang đọc