KHI GIÁ ĐÔNG GẶP NẮNG GẮT (QUYỂN 3)

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Diệp Oản Oản thảo luận với Lạc Thần về Kinh Long 2 và bìa tạp chí cô mới nhận cho cậu ấy.

Chưa nói được mấy câu, đã có mấy em gái kích động chạy đến.

Diệp Oản Oản không hiểu mình nổi tiếng như vậy từ lúc nào, lại nghe một em gái có khuôn mặt búng ra sữa trong đó hỏi: "Hóa ra anh chính là Diệp Bạch, anh có thể giúp em coi một quẻ không?"

"Hả?" Diệp Oản Oản sửng sốt.

"Chị Hâm nói anh biết coi số mệnh, hơn nữa tính rất chuẩn." Các em gái kích động đáp.

"Ặc..." Diệp Oản Oản cạn ngôn.

Không ngờ Kiều Khả Hâm lại truyền danh tiếng "thầy bói" của cô ra bên ngoài.

"À... là chị Hâm nói giỡn đấy, sao tôi lại biết coi số mạng cơ chứ." Diệp Oản Oản bất đắc dĩ trả lời.

Kiếp trước cô không chú ý đến em gái nào trong này, sao có thể biết được tương lai của các cô ấy chứ.

"Anh Diệp, có phải anh chê tụi em nên mới không chịu xem không? Rõ ràng chị Hâm nói anh rất lợi hại, tính ra cả việc chị ấy nhận được giải Kim Lan!"

"Đúng vậy đúng vậy! Bọn em sẽ trả phí!"

Các em gái lại không tin.

Bị mấy em gái vây lấy, không có cách nào, Diệp Oản Oản chỉ có thể nói: "Tôi là người theo chủ nghĩa duy vật, căn bản không tin những thứ đó, thời buổi này sao có thể tồn tại những thứ như đạo sĩ bói toán chứ?"

Nói đến đây, trong đầu Diệp Oản Oản đột nhiên xuất hiện một người mặc trang phục đạo sĩ.

Nói đến đạo sĩ, quả thật cô từng gặp một người, chính là tổ đa cấp năm người ở quán ăn khuya ngày đó.

Một người bán đồ chế tác từ xương thú ở vỉa hè, một người lạnh lùng thích giả chết, một anh chàng ngoại quốc cơ bắp, một người đàn ông âm nhu quyến rũ và một người giả làm đạo sĩ.

Lúc ấy những người đó không có tiền trả tiền ăn, cô nghĩ mình chiếm lợi ích từ Nhiếp Vô Danh, cho nên đã giúp bọn họ thanh toán tiền, kết quả đạo sĩ kia tính cho cô một quẻ, thề son sắt rằng cô có vận đào hoa.

Cuối cùng, Diệp Oản Oản vắt hết óc giải thích mới khiến các em gái tin cô không biết xem số mạng.

Cùng lúc đó.

Đêm khuya.

Bên trong một thế gia về võ học, một người đàn ông có nhan sắc yêu mị ngồi ở chủ tọa, khóe môi treo một nụ cười nhàn nhạt.

Hai bên còn có vài vị lão giả sắc mặt trắng bệch.

"Chi nhánh Nhiếp tộc... Chậc..." Sau một hồi, người đàn ông yêu mị lạnh giọng cười.

Đây là chi nhánh của Nhiếp tộc ở nước Z, tổng bộ đặt tại châu Âu, thế lực ở nước Z vô cùng mạnh, cũng rất có danh vọng, hôm nay nghênh đón một vị khách không mời mà đến.

Người đứng đầu là một ông lão tóc hoa râm, mặc đồ trắng, tuy lớn tuổi nhưng ánh mắt lại vô cùng có thần.

"Thân là chi nhánh của Nhiếp tộc, nhưng lại nhân tổng bộ ở châu Âu, trời cao hoàng đế xa, cho nên lá gan cũng lớn lên, tự lập môn hộ, sửa lại dòng họ của Nhiếp gia, đổi thành Chu gia, dũng khí của các người thật đáng khen người." Ánh mắt của người đàn ông yêu mị sắc bén như lưỡi dao, đảo qua ông lão tóc hoa râm.

"Rốt cuộc mày là ai, muốn cái gì?" Ông lão tóc hoa râm nhíu mày.

"Sao? Mục đích của tôi? Cũng không có gì... Chỉ cần các người nói cho tôi biết tung tích của Nhiếp Vô Ưu tiểu thư là được." Người đàn ông yêu mị cười nói.

Nghe vậy, các vị lão giả bên cạnh đều cả kinh.

Nhiếp Vô Ưu là đại tiểu thư của tổng bộ Nhiếp tộc, nghe nói đã mất tích bốn năm, tin tức truyền đến báo rằng lần cuối cùng Nhiếp Vô Ưu xuất hiện là khu vực lân cận nước Z...

Bình luận

Truyện đang đọc