QUAN MÔN


Nhược điểm duy nhất của Diệp Khai chính là quá trẻ tuổi.
Hơn nữa, đằng trước Diệp Khai không chỉ còn có vị tổ phụ lãnh đạo chính của quốc gia Diệp lão gia tử, lại còn có Diệp Tử Binh đã đi vào vị trí lãnh đạo cấp phó quốc rồi. Cho nên hắn nhất định trong thời gian ngắn không thể thăng tiến thêm được nữa.
Cũng gần như phải có một đoạn thời gian, Diệp Khai phải ngừng lại ở chức vụ cấp trưởng ban này thôi. Vì bản thân tích tụ lại lực lượng, chế tạo chiến tích, nâng cao danh dự, chờ đợi thời cơ kia đến.
- Tiếp đó, tôi nên đi gặp Bộ trưởng Niếp, hay là nên trở lại Lăng Thành đây?
Tề Vũ Thanh biết rõ Diệp Khai ở thủ đô cũng đủ bận rộn, hắn tới ngoài việc cảm tạ, hỏi han đường đi xong cũng không cần phải ở lại. Hiện tại nhất định Diệp Khai cũng chưa sắp xếp gì khác.
- Ừm, vận khí của ông cũng không tệ, thế thì ở lại hai ngày trong thủ đô đi.
Diệp Khai nói với Tề Vũ Thanh, thấy hắn có vẻ mặt mở mịt, liền bồi thêm một câu, nói:
- Cha tôi về thủ đô tham gia một cuộc hội nghị, tôi có thể giới thiệu ông ấy cho ông.
Tề Vũ Thanh nghe xong, trong lòng cũng là có chút kích động. Diệp Tử Binh, vị này chính là người trẻ tuổi nhất trong số các ủy viên chính trị trung ương nha. Nhưng lại chính là đại nhân vật tiền đồ vô lượng. Nếu như bản thân mình có thể được ông ta coi trọng thì còn mạnh hơn cả so với việc được Bộ trưởng Niếp Vân Phi coi trọng nữa.
Tề Vũ Thanh lại càng cảm kích Diệp Khai hơn nhiều lắm.
Trong vòng hai ngày sau đó, cuộc sống của Diệp Khai trôi qua rất phong phú.
Đi tới chỗ Tần Như Hinh thăm con gái của Diệp Kiến Hoan, tâm sự với Lâm Tư Vũ rồi tản bộ, ăn cơm, rồi lại cùng Tề Vũ Thanh trao đổi trong thoáng chốc về cách nhìn về kinh tế, thảo luận về hướng đi sau khi phổ biến cải cách phân chia chế độ thuế xong, chính quyền địa phương sẽ sắp xếp cục diện công nghiệp cùng phát triển việc bảo vệ môi trường gì đó. Hoặc giả Diệp Khai lại gọi điện thoại liên lạc với Ủy ban Kỷ luật Thanh tra thành phố Long Thành, tìm hiểu chút xem về động thái công tác ở đó, rồi nghe bọn họ báo cáo xem sao.
Ngày 30 tháng 4, ủy viên cục chính trị trung ương, Bí thư thành phố Minh Châu Diệp Tử Binh cũng đi máy bay tới thủ đô.
Thời tiết chưa hẳn tốt lắm, sức gió cấp ba, mây cũng rất dầy, độ ẩm không khí rất lớn, chỉ sợ là trời sắp đổ mưa.
Thấy Diệp Tử Binh ngồi máy bay an toàn hạ cánh xong, Diệp Khai mới yên lòng.
- Phó Chủ tịch tỉnh Tề, cùng đi đi, chúng ta đi qua đó.
Diệp Khai nói với Tề Vũ Thanh.
Ngay tại sáng hôm đó, bên phía tỉnh Nhạn Nam đã truyền tới tin tức, nói là Tề Vũ Thanh thắng trong cuộc đua lần này, có thể tấn chức thành Phó Chủ tịch tỉnh, trưởng phòng công nghiệp tỉnh Nhạn Nam. Trở thành một hạt giống một lường được ở chính đàn tỉnh Nhạn Nam.
Đương nhiên, tin tức có được xác nhận chính thức thì cũng phải chờ tới khi phía bộ tổ chức trung ương chính thức bổ nhiệm, nghĩa là phải chờ tới mấy ngày nữa, cuộc họp ở thủ đô này kết thúc thì mới có thể chình thức tuyên bố được.
Bởi vậy khi hiện tại Diệp Khai gọi Tề Vũ Thanh là Tề Phó Chủ tịch tỉnh, cũng chẳng phải là không thỏa đáng.
Chuyện này, cũng sẽ không có điều gì thay đổi được nữa.
Hai người tiến lên phía trước, đợi một hồi, liền thấy Diệp Tử Binh cùng Thư ký trưởng Hà Thiên Lâm của thành phố Minh Châu cùng nhau đi ra.
Diệp Tử Binh không thích nhiễu dân, cho nên thường thích đi máy bay của những hãng hàng không dân dụng, ít xuất hiện đặc biệt. Chỉ là xét với thân phận của Diệp Tử Binh thì vẫn phải có biện pháp bản vệ. Bởi vậy bên phía sân bay, cảnh vệ vẫn làm công tác rất thỏa đáng. Đoàn người của bọn họ hạ cánh sẽ xuống máy bay trước, sau đó những hành khách mới bắt đầu được xuống dưới.
Thấy mấy người Diệp Tử Binh đi tới, Diệp Khai liền dẫn theo Diệp Khai lên đón.
Mấy cảnh vệ bên người Diệp Tử Binh cũng rất cẩn thận, lập tức liền chặn bọn họ lại.
- Bố ơi con ở bên này.
Diệp Khai cũng lười giải thích với bọn họ, liền hô lên với Diệp Tử Binh.
Diệp Tử Binh thấy được Diệp Khai, liền lập tức nở nụ cười, dẫn đầu vẫy vẫy tay, sau đó nói mấy câu gì đó với Hà Thiên Lâm, hai người liền được đoàn người vây quanh, đi tới phía Diệp Khai.
- Sao tự nhiên con lại về thủ đô hả?
Diệp Tử Binh vỗ vỗ bả vai Diệp Khai, quan tâm hỏi han.
- Con tới họp mà, gần đây còn có một cuộc họp quan trọng về việc trong sạch hóa bộ máy chính trị, còn có cả hội nghị về cải cách phân chia chế độ thuế nữa cũng bảo con tới tham gia.
Diệp Khai đáp lại,
- Cũng tốt, thế là có thể ở trong nhà mấy ngày với nhau.
Diệp Tử Binh gật đầu nói.
- Mẹ con sao không đi cùng với bố tới?
Diệp Khai nói/
Mạnh Chiêu Hoa mặc dù cũng có công tác ở bên thành phố Minh Châu kia, nhưng công tác Thẩm xét viên trên cơ bản là đi thực tế dạo chơi. Có bà hay không có bà cũng chẳng khác nhau làm mấy, cho bên bình thường đều cùng đi với Diệp Tử Binh tới.
Kết quả Diệp Khai không thấy bóng dáng mẹ mình, liền hỏi một câu.
- Mẹ con bên đó có chút việc, nên không đi cùng tới đây.
Diệp Tử Binh đáp lại.
Diệp Tử Binh cùng Diệp Khai nói mấy câu, liền thấy Tề Vũ Thanh đang cung kính đứng ở một bên, xem ra khẳng định không phải là cấp dưới của Diệp Khai rồi. Bởi vì bình thường cấp dưới của Diệp Khai đều là những người trẻ tuổi, chỉ là đối phương nhìn cũng thấy là lạ, nên mới quay sang hỏi.
- Vị này chính là?
- Xin chào Bí thư Diệp, tôi là Tề Vũ Thanh ở tỉnh Nhạn Nam, vừa hay tới thủ đô làm việc, cho nên mới cùng Bí thư tiểu Diệp tới đón ngài,
Tề Vũ Thanh lập tức giới thiệu về bản thân.
- À, hóa ra là Tề Chủ tịch thành phố, Diệp Khai cũng từng nhắc chuyện của ông với tôi.
Diệp Tử Binh nghe xong liền nở nụ cười, bắt tay hắn, xong còn nói thêm:
- Không đúng, bây giờ nên gọi ông là Tề Phó Chủ tịch tỉnh rồi.
Bổ nhiệm cán bộ cấp phó tỉnh bộ, đương nhiên không phải là việc nhỏ gì. Bởi vậy trên bàn những người Ủy viên cục chính trị trung ương hẳn là cũng nắm được tin tức. chuyện của Tề Vũ Thanh mặc dù còn chưa tuyên bố chính thức, nhưng mà tài liệu cụ thể đã sớm được cục chính trí trung ương xét duyệt xong rồi, cho nên chuyện Diệp Tử Binh biết rõ về việc của Tề Vũ Thanh lên chức cũng không phải là chuyện gì lạ.
- Ha ha, công văn bổ nhiệm còn chưa được gửi xuống dưới mà.
Tề Vũ Thanh nghe Diệp Tử Binh nói như thế, trong lòng liền cũng an tâm hơn rất nhiều, liền cười khiêm tốn nói.
- Bộ trưởng Niếp đúng là nể mặt anh đó nha.
Diệp Tử Binh nhìn con trai mình, liền nói với hắn:
- Lần trước tôi đi thăm hỏi ông ta, thế mà ông ta còn ừ ừ à à ra điều khó chịu lắm nhá. Lần này nếu để tôi gặp ông ta, tôi phải nói rõ chuyện này với lão một lần mới được.
- Xin ngài vẫn là đừng nhắc tới chuyện này, phụ thân đại nhân. Con đưa cho ông ấy hơn mười con cua, xem như san bằng chuyện này luôn rồi. Nếu bố mà nhắc lại một hồi, không chừng lão đó lại yêu cầu gì với con thì sao.
Diệp Khai lập tức nói lại,
Một đoàn người cười cười nói nói đi ra cửa ngoài, ngồi trên xe đặc biệt của Diệp Tử Binh ở thủ đô, đi khỏi sân bay.
Nhưng mà Diệp Tử Binh còn chưa về nhà, chủ yếu là vì bên này đã sắp xếp xong xuôi chõ ở cho bọn họ. Công tác cảnh vệ cũng đã bố trí tốt lắm rồi, chính là ngay trong khách sạn của Hiệp hội trung ương tự mình mở ra, chuyện gì cũng làm dễ dàng hơn.
Thật ra tuổi của Diệp Tử Binh cũng chẳng chênh với tuổi của Tề Vũ Thanh bao nhiêu, nhưng là địa vị lại kém tương đối nhiều rồi. Nhất là sau khi lên được tới cấp phó tỉnh bộ xong, nếu muốn tiến thêm được một bước nữa cũng là điều cực kỳ gian nan.
Có thể nói, nếu như không có thiên đại cơ duyên phía trước, muốn tấn chức lên cấp tỉnh trưởng là việc khó ngang lên trời.
Diệp Tử Binh cùng Tề Vũ Thanh ngồi trên xe cũng nói chuyện một hồi, cũng hiểu được người cán bộ này quả thật cũng có chút kiến giải, thủ pháp tương đối thành thục, linh hoạt biến báo, lại không câu nệ ở tình thế, đúng là thích hợp làm công tác về xây dựng phát triển kinh tế. Xem chừng cũng có đủ không gian để phát triển đấy, đáng giá để bồi dưỡng trọng điểm.
Diệp Tử Binh với tư cách là phụ thân của Diệp Khai cũng tương đối ưng ý ánh mát nhìn người của hắn.
Cũng chính là vì điểm này, những cán bộ mà được Diệp Khai đề cử, Diệp Tử Binh âm thầm khảo sát xong đều cảm thấy rất được, cho nên liền không để ý tốn chút công sức mà đỡ đầu cho bọn họ,
Một mặt chính là vì những người này sau khi lên chức quả thật có thể mang lại cho dân chúng rất nhiều lợi ích thực tế, làm được rất nhiều việc thực tiễn. Một mặt khác chính là Diệp Khai cũng cần xây dựng một tố chức thành viên khá khổng lồ, đó cũng là vì sự phát triển tiếp theo của hắn, lấy quần chúng làm trụ cột.
Quan viên mà không có quần chúng làm trụ cột, mặc dù là có thể thăng tiến lên, nhưng sức ảnh hưởng cũng rất có hạn. Giống như bản thân Diệp Tử Binh lúc trước, hắn coi như là có sức ảnh hưởng khá lớn ở hệ thống tuyên truyền, nhưng về mặt địa phương lại giống như một trang giấy trắng. May mắn là có Diệp Khai chia sẻ với hắn, mới có thể mở ra được cục diện mới.
Đến bây giờ mà xem, những cán bộ là thuộc hạ của Diệp Khai trên cơ bản đều có thể để cho Diệp Tử Binh sử dụng. Nhất là sau khi thu phục được Thư ký tỉnh ủy thành phố Minh Châu Hà Thiên Lâm, Bí thư Ninh Thiên Hòa ở phố Giang Đông, còn có Chủ tịch thành phố Long Thành Mộc Uyển Dung. Hiện tại lại có Tề Vũ Thanh làm Phó Chủ tịch tỉnh kiêm trưởng phòng công nghiệp của tỉnh Nhạn Nam cũng gia nhập vào nữa. Địa vị của những người này đều không thấp, nhưng lại có thể có khả năng, có không gian thăng tiến, cho nên bọn họ gia nhập liên minh này, xem như là đội ngũ chung của cha con nhà họ Diệp. Khác hẳn với đội ngũ của lão Diệp hệ trước kia, có thể dễ dàng sai khiến cùng lợi dụng hơn, cho nên có thể gọi là đội ngũ của Diệp hệ.
Mặc dù nói đều là đội ngũ Diệp hệ, nhưng là Diệp hệ cũ cùng Diệp hệ mới nhất định là có những điểm khác nhau.
Đối với đội ngũ Diệp hệ cũ mà nói, đều là đội ngũ do một tay Diệp lão gia tử chê tạo ra, trong đó lại có rất nhiều người xem như trưởng bối của Diệp Tử Binh, hoặc là cho dù cùng thế hệ với hắn nhưng cũng lớn hơn hắn một chút. Những nhân vật như thế, mặc dù là địa vị kém hơn Diệp Tử Binh một chút, nhưng thật sự không dễ dàng điều khiển được. Dù sao tư lịch của mọi người cũng là khác nhau.
Nói một câu khó nghe, nếu Diệp Tử Binh không thành công gia nhập vòng hạch tâm quyền lực, thì đợi tới khi Diệp lão gia tử về hưu, hoặc là sau khi qua đời, những người trong Diệp hệ cũ này khẳng định sẽ có sự phân hóa nghiêm trọng. Có khả năng họ sẽ tự lập bè phái của riêng mình, cũng có khả năng không thèm đi theo Diệp hệ nữa. Nếu là như thế, Diệp hệ cũ to như thế cũng sẽ sụp đổ.
Hiện tại Diệp Tử Binh thành công đi vào vòng hạch tâm quyền lực, hơn nửa đảm nhiệm chức vụ quan trọng như Bí thư thị ủy thành phố Minh Châu như thế, đương nhiên kết quả xấu kia cũng sẽ không xảy ra. Nhưng là nếu muốn toàn bộ nhân mã của Diệp hệ cũ đều giống như Thiên Lôi, hắn sai đâu đánh đó đều là chuyện không thực tế cho lắm.
Mà đội ngũ Diệp hệ hiện tại lại khác hắn, những người này đều là đội ngũ do một tay cha con Diệp Tử Binh sáng tạo nên, độ trung thành cao, mục tiêu cũng khá nhất quán, cho nên dễ dàng đoàn kết lại, cũng dễ dàng sai bọn họ làm chuyện gì đó.
Đối với mấy chuyện này, Diệp Khai cũng hiểu rõ, Diệp Tử Binh đương nhiên cũng tinh tường, cho nên thái độ của hắn với Tề Vũ Thanh cũng rất nhiệt tình. Chẳng những hỏi thăm rất nhiều chuyện của tỉnh Nhạn Nam, đồng thời cũng hỏi tới một số tình huống của cá nhân Tề Vũ Thanh, lại cổ vũ hắn nhiều hơn, để cho hắn có thể yên tâm vùng vẫy một khoảng trời ở tỉnh Nhạn Nam đó.
Lại nói tiếp cũng rất thú vị. Diệp Khai ra làm quan, cũng không làm quan trên địa bàn của Diệp hệ. Bắt đầu từ tỉnh Giang Trung sau đó lại tới tỉnh Hà Đông, đó đều không phải là phạm vi thế lực truyền thống của Diệp gia. Nhưng Diệp Khai chẳng những ở tỉnh Giang Trung có thể khẳng khái vạch ra một khu Thánh Vương, lại cũng đứng vững gót chân ở tỉnh Hà Đông, kéo thêm được một viên Chủ tịch thành phố Long Thành tiền đồ vô lượng. Đồng thời lại còn mang được sự ảnh hưởng của mình kéo tận tới vùng tỉnh Nhạn Nam xa xôi, nhét thêm cho Diệp hệ một vị mới tấn chức lên Phó Chủ tịch tỉnh kiêm trưởng phòng công nghiệp.
Phần công tích như thế, loại năng lực như thế, thật đúng là làm cho người khác phải ghé mắt mà nhìn xem.
Lại nói thêm nữa là, thân phận của kể cả Diệp lão gia tử hay là bản thân của Diệp Tử Binh đều không tiện chủ động đi địa bàn của người khác đi cướp đoạt quyền lự, vì như vậy rất dễ dẫn tới việc khai chiến toàn diện giữa các phe phái với nhau, luôn bất lợi cho đại cục, chuyện này không ai có thế gánh vác được trách nhiệm.
Mà Diệp Khai đi những địa phương này, chẳng những không bị thế lực địa phương bóp chết tại chỗ, hơn nữa lại còn có thể luôn hấp thu lực lượng khắp nơi để cho chính hắn làm việc, kéo thêm vào đội ngũ của Diệp hệ, làm cho những thế lực lớn đó cho dù có phiền muộn thì cũng không có lời nào để nói.
Bao nhiêu người lão làng lại bị Diệp Khai trẻ tuổi như thế đốn cái bổ nhào, cũng chỉ có thể nói là năng lực thấp kém mà thôi.
Đoàn xe vừa mới tới khách sạn, điện thoại của Diệp Khai lại vang lên.
- Bí thư Nhạc Sơn? Ngài khóe chứ?
Diệp Khai tiếp điện thoại, sắc mặt trở nên vô cùng ngưng trọng. sau một lát, hắn mới lên tiếng nói:
- Được, tôi hiểu được. Xin Bí thư Nhạc Sơn yên tâm, tôi lập tức trở lại Hà Đông…
Đoàn xe vừa mới tới khách sạn, điện thoại của Diệp Khai liền vang lên.
- Bí thư Nhạc Sơn? Xin chào ngài. Tôi là Diệp Khai.
Diệp Khai tiếp điện thoại, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng, sau một lát, hắn mới lên tiếng:
- Được, tôi hiểu được, xin Bí thư Nhạc Sơn yên tâm, tôi lập tức trở về Hà Đông ngay.

Bình luận

Truyện đang đọc