QUAN MÔN


- Ừ, vậy là tốt rồi.
Diệp Khai nhẹ gật đầu, sau đó nói với hắn :
- Ta cảm thấy, bây giờ ngươi cũng có thể làm một việc.
- Chuyện gì?
Diệp Kiến Hoan hỏi.
- Làm công việc về nhãn hiệu máy tính…
Diệp Khai đối với Diệp Kiến Hoan nói ra.
- Máy tính?
Diệp Kiến Hoan nghe xong, lập tức liền nhíu mày:
- Ta ngoại trừ biết chơi trò chơi điện tử ra, thật sự không biết những cái khác rồi. Ngươi nói cái nghiệp vụ nhãn hiệu này, có phải hay không đó là nhãn hiệu máy vi tính của nước ngoài? Cái này sợ là không có cơ hội gì, tuy bán loại máy vi tính này có lợi nhuận không tệ, nhưng mà chúng ta một là không đủ nhân thủ, hai là khuyết thiếu nhân viên sửa chữa, sau khi bán không được bảo đảm, cho nên ý nghĩ này của ngươi sợ là không thành công, điểm trọng yếu nhất, chính là nhãn hiệu nước ngoài, trên cơ bản đều bị chia cắt hết.
Máy tính gia dụng ở trong nước phát triển muốn chậm một chút, nhưng mà nhãn hiệu máy vi tính nước ngoài, trên cơ bản đã bị phân chia hết rồi, cho nên hiện tại các nhà phân phối chỉ có thể làm đại lý tuyến hai hoặc là tuyến ba, lợi nhuận liền ít hơn nhiều, nhưng mà công tác phải làm cũng rất nhiều, thu nhập và trả giá kém xa nhau.
Mặc dù Diệp đại thiếu muốn làm tiêu thụ, vậy cũng phải làm tổng đại lý mới được, hắn mới sẽ không đi làm nhà phân phối.
Vì vậy đối với đề nghị của Diệp Khai, Diệp Kiến Hoan cũng không có ý kiến gì.
- Nhạn thức của ngươi có sai lệch… Ta là loại người tình nguyện đi sau người khác sao?
Diệp Khai nhếch miệng nói:
- Ý tứ của ta đó là, chính ngươi làm một cái nhãn hiệu mới! Là nhãn hiệu máy tính trong nước mình!
- Chuyện này làm sao có thể? Ta vừa không có năng lực sản xuất…
Diệp Kiến Hoan hơi kinh ngạc nói.
- Ngươi đương nhiên không có năng lực sản xuất, nhưng có thể mua số lượng lớn linh kiện ở nước ngoài, sau đó trở về lắp ráp a!
Diệp Khai có chút rèn sắt không thành thép tỏ vẻ nói:
- Loại vật này, kỳ thật là cực kỳ đơn giản, chính là một cái thiết kế ngoại thất tinh vi, sau đó phù hợp với cấu hình của danh sách, đem linh kiện lắp ráp vào bên trong là được rồi, trong nhà có ván giường, có đem tua vít và cái kìm cũng đủ làm ra được cái bẫy, những điều đơn giản như vậy tại sao lại không làm?
- À! Như vậy cũng được?
Diệp Kiến Hoan nghe xong, lập tức hơi kinh ngạc nói.
Hắn chỉ đơn thuần nghĩ đến, mình coi như là thành lập công ty, cũng không có năng lực sản xuất máy vi tính, đã như vậy, những cái kia liền không cần tính tới. Nhưng mà Diệp Khai cung cấp cho hắn mạch suy nghĩ này, lại khiến cho Diệp Kiến Hoan cảm thấy chuyện này vẫn là có thể thao tác được.
Nếu như Diệp Khai đã nói là ván giường đều có thể gia công thành đồ vật, hắn đường đường là Diệp đại thiếu, tùy tiện quăng ra ít tiền, còn sợ làm không được sao?
- Chuyện này, kỳ thật giống như ngươi làm kinh doanh thiết kế, khía cạnh quan trọng nhất là thiết kế hình dạng, sau đó chính là lựa chọn lonh kiện thích hợp để tiến hành lắp ráp, còn nói những thứ cần phải điều chỉnh và sau khi bán ra, hoàn toàn có thể thuê người đến tiến hành huấn luyện, kỳ thật đều là sự tình rất đơn giản.
Diệp Khai đối với Diệp Kiến Hoan giải thích nói:
- Ta nghĩ, ngươi tùy tiện dùng mấy trăm triệu đi thử một lần, là có thể bắt đầu buôn bán được rồi, về sau có thể thấy rằng công việc đoàn thể không ngừng hấp thu nhân viên kỹ thuật tiến hành cải tiến, số tiền này, vẫn là vô cùng dễ kiếm đấy, cũng không cần phí sức nhiều, ngươi có thời gian liền chăm chú tính toán một chút đi.
- Nghe ngươi nói như vậy, ta có chút đã minh bạch, nếu như dùng tiền có thể giải quyết được chuyện này, ta đây thử xem thì có sao đâu?
Sau khi Diệp Kiến Hoan nghe xong, liền sờ cằm nói ra:
- Lão nhị ngươi tìm cho ta một con đường phát tài, ta cũng không thể không thử một lần chứ?
- Ngươi muốn làm thì phải dốc lòng mà làm đến 8 năm 10 năm đấy, hiệu quả dĩ nhiên là sẽ có, cái này thế nhưng mà là ngành sản xuất có lợi nhuận kếch sù đấy.
Diệp Khai thấy Diệp Kiến Hoan vẫn đang ôm thái độ thử một lần, liền trịnh trọng nói ra với hắn:
- Phải làm mà nói, liền làm thành lớn nhất trong nước, thậm chí là nước ngoài đi! Ngươi suy nghĩ một chút, bây giờ không sai biệt lắm thì máy tính là một hai vạn đồng một bộ, lợi nhuận không sai biệt lắm là một phần ba trở lên, ngươi muốn mình có lời mà nói…, lợi nhuận tuyệt đối có thể được một nửa, hiện tại thị trường máy tính trong nước có thể nói là một mảnh hoang mạc, chưa từng có, đây là thị trường có quy mô thậm chí đến vài tỷ, nhưng tồn ở trong một cái vấn đề đổi mới, ba đến năm năm nhất định phỉa đổi mới máy móc, thị trường lớn như vậy, ngươi không làm chẳng phải đáng tiếc.
- Nhiều như vậy…
Diệp Kiến Hoan sau khi nghe Diệp Khai tính toán, không khỏi giật mình nói:
- Đây chẳng phải là nói có không gian lợi nhuận hơn vạn ức, thậm chí là 10 vạn ức? Sinh ý lớn như vậy, chính lão nhị ngươi làm cũng rất phù hợp a! Những nữ nhân kia của ngươi, cũng có thể làm cái này mà?
- Nữ nhân của ta thì có rất nhiều, nhưng mà đại ca chỉ có một mình ngươi, ngươi nói ta có thể xem là chính mình ăn thịt, chỉ cho ngươi uống súp sao?
Diệp Khai đối với Diệp Kiến Hoan nói ra.
Lúc trước Diệp Kiến Hoan chỉ có gia sản ngàn vạn, đã cho Diệp Khai tiền tiêu vặt đến vài chục vạn, hơn trăm vạn đấy, phần tình nghĩa huynh đệ này là không cần phải nói rồi.
Hiện tại thân gia của Diệp Khai đã có hàng tỉ, ở những phương diện sinh ý này tự nhiên sẽ nhắc nhở Diệp Kiến Hoan một chút, lại để cho hắn cùng nhau kiếm tiền.
Huống chi thành tựu của Diệp Kiến Hoan càng lớn, đối với Diệp gia có tác dụng phụ trợ cũng càng lớn, dù sao hắn cũng đường đường chính chính là con cháu của Diệp Khai, cùng với những nữ nhân không thể lộ ra ngoài ánh sáng của Diệp Khai là có bản chất khác nhau.
Còn có một vấn đề, chính là mục tiêu chủ yếu của Diệp Khai là đặt ở những hạng mục lớn lo cho quốc kế dân sinh, ví dụ như nguồn năng lượng, sắt thép, khoáng sản, tài chính, vân vân, công việc cũng kéo dài đến hải ngoại, dĩ nhiên là không cần phải làm những ngành sản xuất trong nước cần nhiều nhân lực rồi.
Nhưng mà những nghiệp vụ này tặng cho người khác, trong lòng Diệp Khai cũng sẽ không thoải mái, cho nên tặng cho Diệp Kiến Hoan, đó là lựa chọn không thể thích hợp hơn.
- Ta ăn thịt, ngươi cũng ăn thịt!
Diệp Khai đối với Diệp Kiến Hoan nói ra.
- Tốt! Chuyện này ta ghi nhớ trong lòng!
Diệp Kiến Hoan nghe xong, trong lòng không khỏi cũng có chút cảm động đối với Diệp Khai nói ra.
- Nhị thiếu gia, lão gia tử gọi ngươi qua.
Lý Hải bỗng nhiên đi tới, nhỏ giọng nói với Diệp Khai.
- Có biết rõ là chuyện gì không?
Diệp Khai lên tiếng, sau đó hỏi.
- Không rõ ràng lắm, có thể là có chút quan hệ với chuyện ở trên đường ngày hôm nay.
Lý Hải nói ra.
Diệp Khai nghe xong, nhẹ gật đầu, thấy khuôn mặt của Lý Hải có chút thần sắc lo lắng, liền cười nói:
- Đây cũng không phải là vấn đề gì.

Bình luận

Truyện đang đọc