SONG TRÙNG


Kỷ Thần Hi ngay lập tức nhướng mày nhìn sang Tịch Cảnh Đăng đã toát một tầng mồ hôi lạnh trên trán, dường như đã hiểu được vài phần.
"Diệp Mộc Âm đúng không, tôi có thể gọi cô là Mộc Âm không?"
Diệp Mộc Âm vui vẻ đáp:"Chị cứ gọi em là Âm Âm cũng được, không cần khách sáo thế đâu."
"À...Vậy thì Âm Âm, em là bạn gái của Cảnh Đăng sao?"
Diệp Mộc Âm muốn gật đầu nhưng không biết nghĩ gì lại lắc đầu nói:"Sắp thôi, vẫn chưa phải."
Kỷ Thần Hi mặc kệ gương mặt lúc trắng lúc xanh của Tịch Cảnh Đăng mà hỏi tiếp:"Vì sao thế?"
Diệp Mộc Âm bĩu môi:"Vì em đã đồng ý với anh ấy, nếu như chị cùng tham gia Farmer Life, em sẽ làm bạn gái anh ấy."
Kỷ Thần Hi khẽ "Ồ..." lên một tiếng đầy kinh ngạc, ngồi quay sang nhìn Tịch Cảnh Đăng bằng ánh mắt sâu xa, nói:"Hoá ra là thế..."
Diệp Mộc Âm dù có hơi ngốc nhưng cũng nhìn ra được thái độ kì lạ của Kỷ Thần Hi và Tịch Cảnh Đăng, khó hiểu hỏi:"Chị xinh đẹp...chị sao thế?"
Kỷ Thần Hi bật cười lắc đầu:"Không có gì, không có gì.


Mà nè, cô đừng gọi tôi là chị xinh đẹp nữa, có khi tôi nhỏ tuổi hơn cả cô đấy."
Diệp Mộc Âm không được gọi chị xinh đẹp là chị xinh đẹp nữa bỗng có cảm giác hụt hẫng.

Tịch Cảnh Đăng lén nhìn Kỷ Thần Hi rồi ngượng ngùng cười hì hì:"Em có thể gọi là chị dâu giống anh, dù sao..." cũng đều là người một nhà cả mà.
Diệp Mộc Âm như được khai sáng phấn khích gật đầu:"Đúng vậy, em có thể gọi chị là chị dâu không?"
Kỷ Thần Hi nheo mắt nhìn Tịch Cảnh Đăng đang đắc ý bên cạnh.

Hay lắm, dám lợi dụng cô lừa gạt con gái nhà lành, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.
Tuy bình thường Kỷ Thần Hi không phải một người dễ gần, nhưng tính cách của Diệp Mộc Âm thật sự làm cho người ta yêu thích.

Một thiên kim tiểu thư được giáo dục vô cùng tốt từ nhỏ, tâm tính đơn thuần, vô ưu vô lo, là mẫu con gái mà ai cũng muốn bảo vệ, đương nhiên Kỷ Thần Hi cũng nằm trong số đó.
Có thể nói dù nhỏ tuổi hơn Diệp Mộc Âm, nhưng Kỷ Thần Hi lại trưởng thành hơn rất nhiều, vì thế cô vô thức xem Diệp Mộc Âm như em gái của mình mà muốn chở che.
Kỷ Thần Hi nhoẻn miệng:"Cảnh Đăng, gửi cho tôi toàn bộ lịch trình ghi hình và nội dung chương trình đi."
Chuyện tốt đến quá bất ngờ, khiến cho Tịch Cảnh Đăng thoáng ngạc nhiên, giọng cũng hơi run run mà hỏi lại:"Chị...chị...chị sẽ tham gia?"
Trước đó Tịch Cảnh Đăng luôn đảm bảo Kỷ Thần Hi sẽ tham gia, nên Diệp Mộc Âm không lấy làm ngạc nhiên lắm.

Trên gương mặt của cô chỉ có sự phấn khích và vui vẻ của một fan girl có chính hiệu.

Kỷ Thần Hi nhướng mày:"Cậu phải dẫn theo mấy người cùng tham gia?"

"Hai người, em sẽ dẫn theo chị và Âm Âm." Tịch Cảnh Đăng nhanh chóng đáp lời.
"Chỉ hai người thôi sao? Tôi lại nghĩ là ba đấy."
"Không đâu chị dâu, chỉ hai người thôi.

Trong chương trình có năm đội, mỗi đội gồm ba người, trong đó cũng bao gồm mỗi đội sẽ có một minh tinh để đảm bảo lưu lượng chương trình."
Khoé môi Kỷ Thần Hi cong lên:"Chắc chứ?"
Tịch Cảnh Đăng chắc như đinh đóng cột gật đầu:"Chắc chắn mà, đó là quy tắc của chương trình từ trước đến nay rồi."
"Ồ...Bảo Bảo, anh có nghĩ là chỉ được dẫn theo hai người thôi không?" Kỷ Thần Hi cười đến híp mắt nhìn về phía sau lưng Tịch Cảnh Đăng lên tiếng hỏi.
Cách đây vài phút Tịch Cảnh Dương đã nghe điện thoại xong, lúc anh trở lại phòng khách vừa hay là lúc Kỷ Thần Hi đồng ý tham gia show thực tế.

Anh nhíu mày đứng yên nhìn cô, vì không hiểu trong lòng cô đang nghĩ gì.

Nhưng đến khi cô đưa ra yêu cầu để Tịch Cảnh Đăng dẫn theo thêm một người nữa, thì đáy mắt anh loé lên tia vui vẻ.

"Tất nhiên là không rồi, sẽ là ba người." Tịch Cảnh Dương vừa trả lời, vừa quay trở lại ghế ngồi trước sự ngơ ngác của Tịch Cảnh Đăng.
Bỗng chóc Tịch Cảnh Đăng như hiểu ra điều gì đó, hoảng sợ hỏi:"Đừng...đừng nói là..." anh cả sẽ tham gia cùng đấy nhé!
Lời còn chưa kịp nói ra thì Tịch Cảnh Đăng trợn to mắt nhìn Tịch Cảnh Dương đường hoàng gọi cho đạo diễn chương trình.

Sau đó muốn hộc máu vì nhìn anh trai mình đầu tư hơn một trăm triệu để đưa ra yêu cầu, minh tinh tham gia chương trình phải đưa theo ba người nhà!
Đợi đến khi Tịch Cảnh Dương cúp máy, anh và Kỷ Thần Hi cùng nhìn về phía em trai ảnh đế mỉm cười đồng thanh nói:"Quy tắc sinh ra là để phá bỏ."
Tịch Cảnh Đăng:"..." Hình như câu này có gì đó sai sai thì phải, thế nhưng anh không biết nó sai ở đâu.
Kể từ lúc Tịch Cảnh Dương trở lại, Diệp Mộc Âm vô cùng biết điều mà quay về chỗ ngồi với Tịch Cảnh Đăng.

Sau khi nghe nội dung cuộc gọi của người đối diện, cô chọt chọt ngón tay vào eo của Tịch Cảnh Đăng hỏi nhỏ:"Anh cả Tịch nói dẫn theo ba người, anh tính dẫn theo ai thế?"


Bình luận

Truyện đang đọc