SONG TRÙNG

Thân hình có chút mũm mĩm đáng yêu cùng với chiều cao có hạn, tạo nên một người thầy phúc hậu và hoà nhã. Điểm nổi bật của ông có lẻ là mái tóc dày có chút không chân thật kia, tuy nhìn khá hài hoà về mặt tổng quan, nhưng nếu tinh ý liền nhận ra đó chính là tóc giả.

“Thầy hiệu trưởng, thầy bực mình gì chứ? Tóc giả cũng sắp rơi đến nơi rồi kìa!” Các giáo sư trong phòng không nhịn được mà cùng trêu thầy hiệu trưởng phúc hậu.

Kỷ Thần Hi cũng quay mặt đi lén cười khúc khích, khiến cho vị hiệu trưởng già suýt nữa tủi thân mà bật khóc. Nhưng ông chợt nhớ ra, người đã được đưa đến cửa rồi, ông có gì phải sầu não với đau lòng nữa chứ?

Thầy hiệu trưởng ho nhẹ một tiếng rồi nghiêm mặt lại, ông muốn níu kéo chút ít hình tượng cuối cùng còn sót lại trước mặt Kỷ Thần Hi. Tiếc là với ngoại hình của ông thật sự không khiến người ta cảm nhận được sự đe doạ, mà hơn hết là sự gần gũi và hoà nhã thì đúng hơn.

“Khụ khụ, bạn học Kỷ, chào em.”

Kỷ Thần Hi cảm thấy bản thân có chút thất lễ, dù sao cô cũng là bậc tiểu bối, vậy mà lại để thầy hiệu trưởng lên tiếng chào trước, cô ngượng ngùng gật đầu đáp lại:“Chào thầy.”

“Em đã chọn được chuyên ngành chưa?” Thầy hiệu trưởng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, đi bằng đầu ông cũng biết ban nãy mấy người trong phòng cãi nhau um trời chính là để tranh giành cô bé trước mặt này.

Thật ra thầy hiệu trưởng cũng có tâm tư riêng, ông muốn cô có thể chọn khoa vật lý, bởi vì các cuộc thi lớn phạm vi quốc tế hầu như đều thuộc khoa vậy lý. Chỉ cần Nguỵ Thư Hãn thành công cướp người về khoa, chuyên tâm bồi dưỡng cho cô nhóc, với tư chất thiên tài hiếm có của cô, các cuộc thi kia sẽ chẳng phải chỉ là sân chơi của cô thôi sao? Đến khi đó, giải thưởng bảo bối lại chẳng về tay Đại học A của bọn họ sao?

Kỷ Thần Hi nhìn trạng thái căng thẳng và ánh mắt chờ đợi của các giáo sư, khẽ cười gượng nói thật:“Em…làm mất giấy báo nhập học rồi, nên không đến bộ phận tuyển sinh báo danh được.”


Mọi người đều nghĩ cô sẽ nói ra ngành học mà cô muốn học, nào ngờ lại là vì chuyện nhỏ này, khiến mọi người suýt nữa thì ngã ngửa.

“Tân trạng nguyên à, sao em không nói sớm hả?” Nguỵ Thư Hãn không cười nổi nữa mà phàn nàn, tuy rất muốn cướp người, nhưng ông vẫn là một người thẳng tính.

Kỷ Thần Hi:"???"

Bọn họ từ nãy giờ có để cô lên tiếng sao? Từ lúc bước vào phòng cô cũng muốn nói lắm rồi chứ!

Thầy hiệu trưởng nhanh chóng giải vây cho cô:“Bạn học Kỷ, về chuyện giấy báo em không cần lo, hiện tại em cứ việc chọn chuyên ngành em muốn học nhất trước đi, giáo sư của khoa đó sẽ trực tiếp sắp xếp cho em.”

Lời hiệu trưởng vừa dứt, các thầy cô trong phòng nhanh chóng mỗi người một câu nhằm đưa được người về khoa mình, chỉ duy nhất có một người từ đầu đến cuối đều không lên tiếng, lại còn tỏ ra vô cùng khinh thường Kỷ Thần Hi.

“Điểm tuyệt đối nhờ gian lận, có cần tung hô đến thế không?” Giọng nói của Vạn Kỳ Ngọc tuy không lớn nhưng đủ để mọi người nghe rõ, nhất là Kỷ Thần Hi.

Từ đầu đến cuối Kỷ Thần Hi chưa từng có ý định chứng tỏ bản thân là người tài giỏi hay là người đặc biệt gì đó. Đi thi chẳng phải là cần làm hết câu hỏi trong đề hay sao? Cứ mỗi lần có điểm, đều sẽ có người bám vào việc cô được điểm tuyệt đối để mỉa mai và vu không cô gian lận để có được thành tích tốt. Nếu là Mộ Nhược Vi của trước đây thì thật sự thành tích không được tốt, nhưng cô không phải là Mộ Nhược Vi.

Không cần đợi các giáo sư các lên tiếng bảo vệ, Kỷ Thần Hi vẫn giữ nguyên thái độ nhàn nhạt không vui cũng không giận đi đến trước mặt vị giáo sư vừa nói cô gian lận kia, nhếch môi nói:“Chuyện giáo sư không làm được, không có nghĩa người khác cũng thế.”

Đại học A không chỉ là đại học hàng đầu trong nước, lại còn là trường có lịch sử lâu đời nhất, hầu như gần trăm năm qua là lựa chọn hàng đầu cho tất cả các trạng nguyên đại học. Vì vậy, phàm là các giáo sư và phó giáo sư từng làm việc ở trường, đều sẽ biết một chuyện, chưa từng có bất kỳ trạng nguyên nào vượt qua mức 747 điểm. Thế nhưng, trong năm nay, cùng lúc xuất hiện một thủ khoa điểm tuyệt đối và á khoa chỉ lệch hai điểm so với người đứng nhất.

Không chỉ Kỷ Thần Hi, Kỷ Dược Phàm cũng là tân sinh được hầu hết các giáo sư kịch liệt tranh giành. Nhưng sau khi biết được thân thế của chàng á khoa này, ý định đó của họ đều bị vụt tắt.

Kỷ Gia nhiều đời làm việc cho quốc gia, đều xuất thân chính quy từ quân đội, nên ngay từ khi Kỷ Dược Phàm chưa tham gia kỳ thi tuyển sinh, đã được phía bên quân đội quốc gia chọn trúng.

Trong thời gian tới Đại học A có hợp tác cùng với phía chính phủ, tổ chức một đợt quân sự đặc biệt, Kỷ Dược Phàm là tân sinh duy nhất không thuộc Đại học A nhưng được cử đến để tham gia vào khoá quân sự này.

Bình luận

Truyện đang đọc