SONG TRÙNG

Vòng vo kiểu này Kỷ Thần Hi thừa biết đối phương nhất định có ý bẫy cô, nhưng cô cũng thuận theo:“Giáo sư, cách của thầy là gì?”

Nguỵ Thư Hãn ra vẻ suy tư rồi lại trầm ngâm một lúc chống cằm nhìn ra cửa sổ nói:“Nếu em có thể đạt giải trong các cuộc thi của sắp tới, có lẻ thầy hiệu trưởng sẽ đồng ý đặc cách cho em không cần phải đến lớp mà cũng có thể thi kết thúc học phần đấy.”

Đúng là chuyện này không quá khó với cô, nhưng hình như các thầy cô trong trường vẫn chưa rõ thực lực của cô lắm, chỉ thông qua một bài thi tốt nghiệp liền đánh giá cô cao như thế, Kỷ Thần Hi có chút thụ sủng nhược kinh.

Chỉ có điều nếu tham gia hết các kỳ thi, sợ rằng sẽ lại gây chú ý, lúc đó lại có thêm rắc rối tự tìm đến. Nhưng biết sao được bây giờ, ban đầu cô cũng chỉ dự định an phận làm một sinh viên bình thường, trải nghiệm cuộc sống vườn trường đầy hoài bão, tiếc là còn chưa bắt đầu thì đã gặp kiếp nạn mới.

Giáo sư trưởng của khoa hoá sinh là người có thành kiến với cô, đương nhiên cũng sẽ chẳng có việc bà ta đồng ý nhận thêm một sinh viên muốn làm một con cá mặn mòi như cô rồi. Chưa kể đến cái danh gian lận hình như theo cô cũng lâu rồi, đến lúc phải lấy lại trong sạch cho bản thân thôi.

Lần này không cần đợi drama tìm đến cô nữa, mà chính cô sẽ là người tạo nên drama. Đôi khi khuấy động cuộc sống một chút cũng vui, thời gian trước cô sống trầm mặc đã quá đủ rồi, hiện tại được chơi nhất định phải chơi cho hết mình.

“Được, em đồng ý, các cuộc thi nếu không cần phải thi tuyển thì thầy hãy giúp em đăng ký một suất. Còn nếu phải thi tuyển thì cứ việc nhắn thời gian địa điểm cho em trước một ngày, em sẽ sắp xếp tham gia.”

Trong lòng Nguỵ Thư Hãn lúc này như đốt pháo ăn mừng ở trong lòng, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra vô cùng do dự:“Thật sự ổn chứ? Báo trước một ngày có gấp quá không?”

Kỷ Thần Hi nhanh chóng nhận ra có gì đó không ổn, khẽ mỉm cười đầy hiền hoà hỏi:“Giáo sư à, thầy đừng có nói là…ngày mai là bắt đầu thi luôn đấy nhé?”

Nguỵ Thư Hãn bị nói trúng tim đen:"…"

Mấy lão đồng nghiệp gọi ông là cáo già vì chuyên đào hố bẫy người khác, vậy mà giờ ông lại bị một cô bé bắt bài phản kích lại, thật sự có chút khó xử.

Nhìn biểu hiện này, Kỷ Thần Hi cũng có chút ba chấm, thầm sắp xếp lại lịch trình sắp tới rồi nói:“Nếu thi vào buổi sáng trước em sẽ tham gia.”

Trưa mai cô sẽ cùng Tịch Cảnh Dương bay đến địa điểm tổ chức đấu giá Black, vì vậy không thể ở lại trường quá lâu được.


Nguỵ Thư Hãn ho nhẹ:“Khụ khụ…em yên tâm, hiện tại em có thể về nghỉ ngơi trước, ngày mai bảy giờ đến văn phòng tìm thầy, thầy sẽ đưa em đến địa điểm thi vòng loại.” Còn việc báo danh ấy à, ông đã làm từ sau khi lão hiệu trưởng gọi điện đến rồi.

“Được em biết rồi, vậy em xin phép đi trước.”

Nhìn bóng lưng mảnh khảnh của cô gái khuất dần, Nguỵ Thư Hãn liền bung lụa quẩy hết mình, không ngờ được đến cuối cùng lại có một kinh hỷ lớn như thế.

Kỷ Thần Hi cảm thấy khó hiểu khi chỉ vì một bài thi mà cô được mọi người xem trọng đến như thế, nhưng cô lại không biết phương pháp mà cô dùng để làm đủ để chứng minh cô có kiến thức chuyên sâu của một sinh viên năm ba năm tư, mà bất kỳ đại lão nào của giới học thuật, nhất là mấy lão già của Đại Học A như bọn họ vừa nhìn là liền có thể nhận ra ngay.

Dựa theo tuổi và thân thế của cô, rất có thể đã từng là sinh viên của một trường đại học nào đó ở ngoại quốc, nên việc cô có thể dễ dàng out trình các đối thủ trong kỳ thi sắp tới là một điều không quá khó khăn. Không riêng gì Nguỵ Thư Hãn mà còn rất nhiều người đặt niềm tin vào nhân tố bí ẩn mang tên Kỷ Thần Hi này.

Kỷ Thần Hi chưa đi được bao xa bỗng cảm thấy lành lạnh sống lưng, thầm than thở. Hết bị người ta theo dõi lại bị nói xấu, giác quan thứ sáu nhạy quá cũng thật sự không tốt mà.

Đi một lúc cuối cùng cô cũng tìm thấy được ký túc xá của trường. Ngước nhìn toà ký túc siêu to với lối thiết kế hiện đại và sang trọng, Kỷ Thần Hi không khỏi ngạc nhiên. Ký túc xá được xây dựng trên một khuôn viên rộng lớn, với một tòa nhà chính cao tầng và các tòa nhà phụ xung quanh. Cả khuôn viên được trang trí bằng cây xanh và hoa tươi, tạo nên một không gian xanh mát và tươi mới.

Khi Kỷ Thần Hi bước vào tòa nhà chính của ký túc xá, ánh sáng lung linh và một không gian rộng lớn mở ra trước mắt cô. Hành lang lát đá mịn và cửa kính trong suốt tạo cảm giác thoáng đãng, cùng với những bức tranh nghệ thuật hiện đại trang trí trên tường. Tiếng nhạc nhẹ nhàng từ một căn phòng gần đó lan tỏa, tạo nên một không khí thư giãn và thoải mái.

Bình luận

Truyện đang đọc