SONG TRÙNG

Cả quá trình Kỷ Hàn Phi đều tựa lưng vào tường một cách bất động, không lên tiếng dù chỉ một lời. Sigrid biết Evan và biết cậu thiếu niên trẻ này vô cùng lợi hại, ông cũng ngồi im lặng trên ghế, kiên nhẫn chờ đợi.

Đèn phòng cấp cứu cuối cùng cũng tắt, Evan dù đang đeo khẩu trang bước ra ngoài, nhưng ai cũng nhận ra sắc mặt cậu vô cùng kém. Hai cô y tá đi theo sau, cả hai nhìn nhau như hiểu ý đối phương, không nói thêm lời nào.

Sigrid lịch sự gật đầu một cái với họ rồi đứng lên muốn vào phòng cấp cứu để xem tình hình của con gái ông, nhưng bị Evan ngăn lại:“Chị ấy tạm thời đã ổn rồi, đưa chị ấy về phòng bệnh thường trước đã.”

Hai cô y tá ngay lập tức phối hợp, chuyển Kỷ Thần Hi về phòng bệnh thường, sau đó cung kính cúi chào Sigrid rồi nhanh chóng rời đi. Những chuyện còn lại, tự vị bác sĩ trẻ kia sẽ giải thích với người nhà bệnh nhân.

Nhìn sắc mặt trắng nhợt, đôi môi không còn giọt máu và có vết rách của Kỷ Thần Hi, Kỷ Hàn Phi xiết chặt nắm đấm đưa tay lên trán cô để kiểm tra, rất may là cô đã hạ sốt rồi.

Sigrid không đi lên, ông trầm mặc nhìn cô bé từng tràn đầy sức sống trước đó, giờ lại yếu ớt đến độ hô hấp cũng có chút khó khăn, cố gắng kiềm nén cơn giận dữ trong lòng hỏi:“Con bé sao rồi? Bao lâu nữa mới có thể tỉnh lại?”

Evan bình thường không thích nói chuyện, nhưng riêng những vấn đề liên quan đến hai anh em Kỷ Thần Hi, cậu cảm thấy nói được càng nhiều càng tốt.

“Vùng kín bị rách nhẹ, hai xương sườn cụt bị gãy, cả người toàn vết bầm tím và dấu răng. Vết thương cũ bị rách dẫn đến nhiễm trùng, đó cũng là nguyên nhân gây ra sốt cao. Thể lực cạn kiện, cơ thể suy nhược, đề kháng trong cơ thể giảm mạnh. Tình hình hiện tại, khi nào chị ấy có thể tỉnh còn chưa thể phán đoán được. Tuy nhiên, nữa tháng tới, chắc chắn chị ấy không thể rời khỏi giường bệnh được.”

Có một điều Evan đã tránh nhắc đến, đó chính là toàn bộ vết tích trên người của Kỷ Thần Hi, là bằng chứng cho việc cô bị xâm phạm một cách tàn nhẫn. Nhưng Kỷ Thần Hi là người thế nào cậu biết rất rõ, nhất định cô sẽ không để bản thân phải chịu thiệt, người khiến cô ra nông nỗi này, cậu có dùng chân đoán cũng biết là ai.


Lời của Evan vừa dứt, áp suất trong phòng như giảm xuống đến mức âm, nhiệt độ theo đó cũng giảm xuống, sự lạnh lẽo bao trùm cả căn phòng.

Sigrid im lặng một lúc rồi quay người muốn rời đi, Kỷ Hàn Phi liền lạnh giọng nhắc nhở:“Ân oán giữa hắn ta và gia tộc Elmich, tốt nhất ông đừng nhúng tay vào.”

Sigrid đứng quay lưng lại với Kỷ Hàn Phi, giọng nói của ông mang theo sự kiềm nén:“Con cảm thấy…ta sẽ để yên cho tên khốn khiến Ariel thành ra bộ dạng này sao?”

Kỷ Hàn Phi lạnh nhạt đáp:“Còn muốn nhìn thấy em ấy, tôi khuyên ông tốt nhất đừng động vào hắn.”

Kỷ Hàn Phi cũng hoàn toàn không ngờ đến, tình cảm em gái anh dành cho Tịch Cảnh Dương đã vượt mức tình cảm bình thường. Yêu đến mức nào để có thể hy sinh bản thân như thế?

Cả quá trình trưởng thành của cô đều có anh bên cạnh, thế nhưng anh lại không ngăn được người đàn ông đó bước vào cuộc sống của cô, liệu anh có thật sự là một người anh tốt? Anh so với Sigrid có khác biệt gì sao?

Đến ngày hôm nay Sigrid mới biết được quan hệ giữa Tịch Cảnh Dương và Kỷ Thần Hi, ông chỉ hận vì sao năm đó lại để chủ ý lên một tên cầm thú, lại còn muốn hắn ra ở lại R Quốc làm trợ thủ đắc lực cho ông, để bây giờ hắn ta hại đời con gái ông ra nông nỗi này.

Sau cùng Sigrid cũng bỏ đi, tuy không thể giết người, nhưng ông vẫn muốn lập tức trục xuất Tịch Cảnh Dương về nước. Tốt nhất là cả đời này không để hắn gặp lại con gái ông, tránh cho tên súc sinh đó lấy luôn nửa cái mạng còn lại của Kỷ Thần Hi.

Vừa hay, khi ông vừa về đến cung điện thì cũng là lúc Tịch Cảnh Dương đã tỉnh lại và đến chấp vấn ông về chuyện Elmich. Lần đầu trong đời sát ý của ông mạnh đến mức không thể kìm chế được, đến mức ông quên luôn cả lời cảnh cáo của Kỷ Hàn Phi mà muốn xuống tay với Tịch Cảnh Dương.

Thế nhưng lúc này điện thoại vang lên, nhìn người gọi đến là con trai ông, Sigrid chợt có chút lo lắng, sợ rằng bên phía Kỷ Thần Hi xảy ra chuyện, nên cố kiềm nén cơn giận xuống để nghe cuộc gọi.

Không đợi ông kịp lên tiếng, một giọng nói yếu ớt nhưng mang theo tính kiên quyết mạnh mẽ vang lên:“Sigrid, nếu anh ấy mất một sợi tóc nào, đời này của ông đừng mong tìm thấy được tôi nữa.”

Nói xong đối phương liền trực tiếp ngắt máy, Sigrid tuy biết Kỷ Thần Hi đã tỉnh, nhưng sắc mặt cũng không tốt hơn là mấy. Dù vậy, đến cuối cùng, ông vẫn nhượng bộ mà không ra tay với Tịch Cảnh Dương, tuy nhiên mọi hợp tác giữa hai người kể từ đó xem như hoàn toàn chấm dứt.

…----------------…

Bình luận

Truyện đang đọc