CHÍ TÔN


- Mười phần tài liệu luyện chế huyết khí đan tính cái rắm! Lão tử chấp nhận, mang đây!
Mã Hữu Tài lập tức kêu to, vươn tay về phía Sở Vân.

Sở Vân lại không hề đưa cho hắn, bước tới sườn lôi đài, cầm đổ ước trong tay lướt qua một lượt cho mọi người nhìn.

- Nha, thực sự là đổ ước của Phó Vân!

- Mã Hữu Tài học trưởng hiểu lầm rồi, lệnh lạc hoài nghi Sở Vân. Ta đã nói mà, Trĩ Hổ không phải là người như vậy!

Các thư sinh nghị luận sôi nổi.

Sắc mặt Mã Hữu Tài xám ngoét, hắn đã nghe được động tĩnh bên tai, toàn thân cứng ngắc tại chỗ, không hề nhúc nhích.

Sở Vân thản nhiên một đường đi tới, đưa đổ ước cho hắn nhìn.

Mã Hữu Tài trừng lớn con mắt, quét nhìn đổ ước, toàn thân giống như bị điện giật. Sau đó nhìn chằm chằm vào Sở Vân, thẹn quá thành giận:
- Ngươi chơi ta!

Sở Vân cao giọng cười:
- Biết vì sao ta muốn mười phần tài liệu luyện chế huyết khí đan hay không? Bởi vì ta sợ ngươi ăn thiếu a!

Xung quanh lập tức cười vang.

- Chậm đã, chậm đã, vì sao các ngươi cười to? Trong đó có chuyện cũ gì sao?
Có người không hiểu ra sao, nghi hoặc hỏi.

- Ngươi còn không biết sao? Mã Hữu Tài trong khóa học luyện đan đã từng tuyên bố, nếu như Sở Vân luyện chế thành huyết khí đan, hắn sẽ ăn hết tại chỗ. Nguồn truyện: Truyện FULL
Người bên cạnh cười lớn tới mức nước mắt chảy ra rồi.

- Thì ra là thế, thực sự quá mức buồn cười rồi. Mã Hữu Tài học trưởng thực sự quá thương cảm, bị đánh một lần vào mặt, ở chỗ này lại bị đánh một lần nữa.

- Sở Vân quá xấu đi, diễn thực quá giống thực. Nói đúng ra, vừa rồi ta cũng cho rằng phần đổ ước rút ngẫu nhiên kia chính là của Mã Hữu Tài.

- Đúng vậy đúng vậy, thuần túy là thiết kế hãm hại Mã Hữu Tài học trưởng. Nhưng hết lần này tới lần khác học trưởng bị hắn kích động cắm đầu xông vào, thua mười phần tài liệu không nói, mặt mũi mất hết rồi.

Chuyện tốt không ra, chuyện xấu truyền nghìn dặm. Thoáng cái cố sự huyết khí đan của Mã Hữu Tài đã truyền toàn bộ đấu trường trong núi. Mặc kệ là tân sinh hay là lão sinh đều biết rõ điển cố này.

- Tốt, tốt cho một Sở Vân, trêu đùa quỷ kế, người chờ cho ta!
Sắc mặt Mã Hữu Tài trướng tới đỏ bừng, tiếng cười xung quanh chính là trào phúng lớn nhất đối với hắn. Hắn không còn mặt mũi nào ở lại, đẩy đoàn người rời đi.

- Nhớ kỹ mười phần tài liệu!
Phía sau truyền tới tiếng nhắc nhở của Sở Vân.

Thân ảnh của Mã Hữu Tài cứng lại, trong ngực phiền muộn vô cùng, chỉ thiếu chút nữa là tức giận tới mức phun ra một ngụm máu tươi tại chỗ. Khi hắn vừa mới rời khỏi đấu trường lại bị người khác chặn lại.

- Mã Hữu Tài, sao phải vội vã đi sớm như vậy?
Tay cầm chiết phiến, chân đi guốc gỗ, toàn thân mặc y phục thư sinh màu phấn hồng, cười rất âm nhu.

Mã Hữu Tài trừng mắt, quát:
- Hoa Anh, ngươi cũng muốn tới nhục nhã ta sao?

- Mã huynh, hiện tại ngươi đi, vạn nhất tiếp đó rút ngẫu nhiên phải đổ ước của ngươi, làm sao bây giờ?
Một câu nói của Hoa Anh khiến Mã Hữu Tài đứng nguyên tại chỗ.

- Cái này…
Mã Hữu Tài rơi vào hai đường khó khăn.
- Đi cũng không phải, không đi cũng không phải! Nên làm cái gì bây giờ?

- Dễ làm, theo ta cùng nhau quan chiến!
Hoa Anh cười tới vô cùng thâm ý:
- Cho dù không rút trúng hai người chúng ta, nhưng chúng ta có thể chỉ điểm người khiêu chiến khác. Sở Vân sử dụng chính là đao pháp Thư gia, điển hình võ đạo trên chiến trường, lấy đơn giản trực tiếp tàn nhẫn làm chủ. Loại đao pháp này, muốn tìm kiếm đối sách thực sự quá dễ dàng.

- Dễ làm! Đúng vậy, cho dù ngày hôm nay chúng ta không khiêu chiến được Sở Vân cũng phải mang tới cho hắn phiền phức thật lớn! Không sai, chính là như vậy!
Mã Hữu Tài vui vẻ, theo Hoa Anh, một lần nữa trở về đấu trường.

Bọn họ bắt tay, tiến hành phân tích đối với đao pháp, động tác của Sở Vân, khiến các thư sinh xung quanh nghe được đều gật đầu đồng ý.

Sau từng lượt khiêu chiến, Sở Vân có thể cảm giác được áp lực tăng lên rất rõ ràng.

Sau tròn mười lần khiêu chiến, tuy rằng hoàn toàn thắng lợi, chỉ là so với ngày hôm qua gian khổ hơn rất nhiều.

"Hoa Anh, là quỷ kế ngươi nghĩ ra sao?"

Hắn nhạy cảm nhận biết được độc thủ phía sau màn, cảm thấy rất áp lực. Đối phương chỉ dùng một kế sách nho nhỏ đã khiến hắn chật vật.

- Hoa Anh này, còn có Mã Hữu Tài, thực sự quá ghê tởm rồi, cư nhiên chỉ đạo tại chỗ, phân tích đao chiêu và phương pháp phá giải đối với Sở huynh, ở bên dưới dùng đủ loại biện pháp, thực sự quá đê tiện!
Sau mười trận khiêu chiến, Kim Bích Hàm rất tức giận, dọc theo đường đi giậm chân liên tục.

- Cái này cũng không có biện pháp, bọn họ nói là quyền tự do của bọn họ, ta không có lý do gì để hạn chế.
Khiêu chiến không phải trọng điểm của ta, chỉ là nơi thu thập tài liệu của ta mà thôi, thua cũng không vấn đề gì. Trọng điểm hiện tại của ta chính là khổ luyện
luyện đan ấn.

Sở Vân nhún nhún vai, đối với loại khiêu chiến này, hắn ôm thái độ rất tùy ý,

- Nói tới luyện đan ấn…
Kim Bích Hàm dừng bước chân.
- Chỗ ta thực ra có một bộ luyện đan ấn thượng đẳng, có thể truyền thụ cho huynh!

Đó là luyện đan ấn đại đại bí truyền của Đôn Hoàng Quốc, tên đầy đủ là Đôn Hoàng --- Phi Thiên Ấn!

- Luyện đan ấn thượng đẳng!
Sở Vân cũng dừng cước bộ, trong lòng rung động tới cực điểm.

Ngự yêu ấn, cũng chia làm bốn phẩm hạ trung thượng tuyệt. Luyện đan ấn là một loại trong ngự yêu ấn, tự nhiên cũng có phân chia như vậy. Giá trị của một bộ luyện đan ấn thượng đẳng tuyệt đối có thể sánh ngang với một quả trứng yêu thú tuyệt phẩm.

Bởi vì luyện đan ấn khác với trứng yêu thú. Trứng yêu thú chỉ có thể lợi một người, nhưng luyện đan ấn lại có thể lợi rất nhiều người.

Trong trí nhớ của Sở Vân, luyện đan ấn trung đẳng đã có thể khiến người đời phấn đấu không mệt mỏi, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, thiêu thân lao vào biển lửa, thu được lập tức giàu sang. Luyện đan ấn thượng đẳng chính là quốc bảo, tại thời điểm luyện đan bình thường đều không dễ dàng để người khác nhìn thấy.

Hiện tại, Thạch Gia Minh cư nhiên muốn truyền thụ cho hắn luyện đan ấn?

Trong sát na trái tim Sở Vân đập bình bịch, quá kích động!

Không thể không kích động, kiếp trước của hắn, ngay cả luyện đan ấn cơ bản nhất hắn cũng không có cơ hội để học tập. Hiện tại sống lại, một phần luyện đan ấn thượng đẳng sắp đưa tới trước mặt hắn, bảo sao không kích động?

Hắn không chút nghi ngờ thành ý của Thạch Gia Minh, người có tính tình như Thạch Gia Minh, tuyệt đối không có chuyện không có lửa mà đã có khói, thuận miệng nói nhảm.

- Thạch huynh, huynh thực sự rất có địa vị. Một phần luyện đan ấn thượng đẳng, nói tặng người là sẽ tặng người!

Bình luận

Truyện đang đọc