CHÍ TÔN


Đoàn người tới giữa hoàng cung, Bạch Toa Toa lại hỏi thăm thị nữ đưa đồ ăn cho Phi Vũ Kiếm Quân.

- Thưa điện hạ, khi thống lĩnh đại nhân xuất chinh tới giờ, nô tỳ vẫn đi đưa đồ ăn, chưa bao giờ gián đoạn. Về phần có biến hóa gì, có lẽ chỉ duy nhất là thay đổi một vị hộ vệ.

Mọi người nghe được nhìn nhau.

Việc tồn tại của tù binh Phi Vũ Kiếm Quân này, ngoại trừ Sở Vân, Tiếu Tiểu Hiền, Bạch Toa Toa cùng với Kim Bích Hàm ra, người còn lại cũng không biết. Người thị nữ này, cũng không biết mọi chuyện bên trong. Chỉ biết mỗi ngày vào giờ cố định tới đưa đồ ăn.
Sở Vân cũng xem bề ngoài người "hộ vệ" này có đặc thù gì. Quả nhiên chính là Nhị Lang Thiên Quân, người đã đánh bại Tiếu Tiểu Hiền!

- Quả thực đúng như Sở Vân ngươi đã nói, hắn thật sự không đào tẩu, càng không cứu Phi Vũ Kiếm Quân, mà ở tại chỗ này, chờ chúng ta trở về.

- Trời ạ, trên thế giới này lại có quái nhân như vậy!

Sau khi cho cung nữ lui ra, Bạch Toa Toa và Kim Bích Hàm đều không nhịn được than lên đầy sợ hãi, cảm giác không thể tưởng tượng được.

Thế gian này, không ngờ thật sự có người cứu viện như vậy. Rõ ràng đã đắc thủ, hắn lại cố tình buông tha thời cơ tốt, muốn chờ địch quân tới phản ứng lại, đại binh trở về, trong địch quân đối mặt vây sát.

- Chưởng môn, thỉnh cho phép ta xuất chiến!
Tiếu Tiểu Hiền hừ một tiếng, chủ động xin đi giết giặc.
Theo hắn thấy, vị Nhị Lang Thiên Quân này quả thực khinh người quá đáng. Hắn rõ ràng có thời cơ cứu Phi Vũ Kiếm Quân chạy thoát, nhưng không nắm chắc cơ hội lại chờ bọn họ trở về.

Hành vi này thật sự là kiêu ngạo đến cực điểm, rất xem thường bọn họ.

- Bình tĩnh một chút chớ nóng vội. Nhị Lang Thiên Quân sẽ do ta tự mình xử lý. Ta muốn gặp hắn một chút.
Sở Vân liếc mắt nhìn Tiếu Tiểu Hiền một cái, trong lòng biết hắn chủ động xin đi giết giặc, nguyên nhân còn có một phần muốn tiêu hao sức mạnh của kẻ dọn đường cho mình.

Nhưng Sở Vân hắn sao có thể lấy tính mạng của thân tín đổi lấy một chút ưu thế trong chiến đấu được?

Tương lai, Tiếu Tiểu Hiền là Đạo Thiên Hầu, hy sinh hắn ở trong này, là tổn thất thật. Huống chi, ngay cả khi đối phương là thiên tài tuyệt đại, hắn căn bản cũng không sợ.

- Nhị Lang Thiên Quân, ngươi thuần túy chính là đồ ngốc. Nhị Lang Sơn tu luyện, tu đến đầu óc choáng váng ngu xuẩn!
Bốn người Sở Vân còn chưa rẽ vào nhà giam, chợt nghe thấy tiếng quát mắng của Phi Vũ Kiếm Quân.

Từ khi Nhị Lang Thiên Quân đuổi Tiếu Tiểu Hiền đi, hắn trấn thủ tại chỗ này, chờ đợi Sở Vân trở về, Phi Vũ Kiếm Quân đau lòng mỗi ngày đều mắng hắn đến mức chỉ thiếu điều chạy lại.

Nhất là hôm nay, Đôn Hoàng vương quân chiến thắng trở về. Điều này càng thêm khiến Phi Vũ Kiếm Quân vô cùng tức giận, tiếng tức giận càng lúc càng lớn.

- Tuy rằng ngươi là cường giả Quân Cấp, nhưng đã bị nhiều người cấp số Hào Hùng vây đánh, nguy hiểm rất lớn.

- Ngươi mau cút đi. Nhìn thấy ngươi là bực mình. Lão nương cũng không nhờ ngươi tới cứu. Mau cút đi! Tên ngu xuẩn ngươi có nghe được không?

Tuy rằng Nhị Lang Thiên Quân khiến nàng tức giận đến tột đỉnh, nhưng dù sao cũng hạt giống cường giả của Giang Hán quốc trong tương lai. Tuy rằng là mắng lớn, ý tứ vẫn thể hiện trong giọng nói.

Nhưng Nhị Lang Thiên Quân vẫn không nhúc nhích. Trừ lúc ăn cơm hằng ngày ra, hắn thật giống như một tảng đá, ngồi xếp bằng ở cửa nhà lao.

Phi Vũ Kiếm Quân nhìn thấy cảnh tượng này, thiếu chút nữa tức đến nổ phổi.

- Ôi, ngươi là đồ con lừa bất trị!
Nàng thật sự không biết phải nói gì nữa.

Nhưng đột nhiên, Nhị Lang Thiên Quân đứng bật dậy.
"Chẳng lẽ, cuối cùng hắn cũng hiểu được nỗi khổ trong lòng ta, giác ngộ rồi sao?"

Trong ánh mắt Phi Vũ Kiếm Quân dấy lên một chút hy vọng.

Nhưng ngay sau đó, bốn người Sở Vân xuất hiện. Điều này làm cho nàng giống như chìm trong băng đá, ngọn lửa hy vọng bị dập tắt, toàn thân đều lạnh giá.

- Ta chờ ngươi đã lâu. Tiểu Bá Vương.
Nhị Lang Thiên Quân mở miệng, giọng điệu mặc dù bình thản, nhưng vẫn thể hiện một chút tình cảm hưng phấn không thể che dấu ngầm ẩn chứa ở bên trong.

Trong bốn người, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra Sở Vân.

Thật giống như sư tử đụng phải mãnh hổ, hải long gặp kình vương. Trong nháy mắt khi hai người đối mặt, ánh mắt chăm chú nhìn nhau, đồng thời xác định thân phận của đối phương. Người và vật khác, đều bị lu mờ.

Trong lúc nhất thời, mặc kệ là Kim Bích Hàm, Bạch Toa Toa hay là Tiếu Tiểu Hiền, cũng không nhịn được mà ngừng thở. Ngay cả Phi Vũ Kiếm Quân đang muốn mắng chửi thậm tệ, đều không tự chủ được im lặng.

Không hề nghi ngờ, đây là hai nhân vật thiên tài ưu tú nhất trong Tinh Châu chạm mặt nhau!

Với thiên tư của bọn họ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đều sẽ trưởng thành vương giả.

Nói cách khác, đây là cuộc giao chiến sớm giữa các vương giả tương lai!

Một người là Nhị Lang Thiên Quân một mình khổ tu, mười bảy tuổi cũng là Quân Cấp cường giả, thiên tư siêu phàm thoát tục, phong thần như ngọc, vẫn như rồng nằm, ẩn cư khổ tu ở thảo đường Ly Giang.

Một vị là Tiểu Bá Vương mười bốn tuổi đối mặt với hiểm nguy, cố gắng xoay chuyển tình thế, tung hoành sa trường. Hiện giờ thực lực đột nhiên tăng mạnh, sâu không lường được, như hổ gầm núi rừng, danh chấn Tinh Châu.

Đây thật sự là long tranh hổ đấu!

- Các hạ chính là Nhị Lang Thiên Quân?
Sở Vân nói xong, chậm rãi tiến lên, ánh mắt phát ra tinh quang, chăm chú nhìn Nhị Lang Thiên Quân đang ngồi xếp bằng dưới, cảm xúc cũng sôi trào mãnh liệt.
Trực Giác Vương tương lai quả thực có phong thái khiếp người.

Hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, sắc mặt lạnh nhạt, áo trắng tóc đen, tiêu sái vô cùng.

Hắn có khí chất linh động giang hà đặc biệt của người Giang Hán quốc, thắt lưng rắn rỏi, hai vai vững như bàn thạch, mũi thẳng kiên nghị. Toàn bộ đều hình thành mị lực khí chất độc đáo của hắn khiến người khác nhìn thấy hắn, thật giống như nhìn Thanh Sơn sâu trăm trượng, nước sông ngàn dặm vờn quanh.

- Long hành hổ bộ, mắt ẩn thiên cơ, thông qua nhật nguyệt, khí tượng vượt mây. Tiểu Bá Vương, ngươi quả thực không khiến ta không uổng chờ đợi lâu như vậy. Đánh đi!
Hắn đột nhiên đứng dậy, lập tức khí thế phát ra, thẳng tới trời cao, thổi bạt bát phương, làm cho vạn vật khuất phục, sinh linh hồi hộp.

- Linh áp Quân cấp hàng thật giá thật!
Đám người Kim Bích Hàm nhất thời đều biến sắc.

Tuy rằng họ đã nghe Tiếu Tiểu Hiền nói, biết được đối phương có sẵn thực lực Quân Cấp.

Nhưng chính mắt thấy, cảm nhận được Linh áp Quân cấp này, vẫn cảm thấy rung động.

Ngự yêu sư tới Quân Cấp, linh quang trong cơ thể từ lượng biến dẫn phát chất biến, có thể thu phát ra uy áp linh quang. Mọi người gọi tắt là linh áp.

Linh áp, có tác dụng phụ trợ rất lớn đối với việc thu phục yêu vật hoang dã. Cường giả Quân Cấp thôi động linh áp, có thể thu bất luận yêu vật gì dưới kiếp yêu, khả năng thành công là trăm phần trăm.

Có được linh áp Quân cấp, cho dù trong tay không có một con yêu vật nào, cũng có thể tay không hành tẩu, không bị bất luận yêu vật gì công kích.

Đồng thời linh áp thôi phát, cũng là một phương tiện uy hiếp cường đại đối với những người hành tẩu trên giang hồ.

Tới Quân Hầu Vương cấp, các cường giả trong lúc đối chiến, đều có thể cùng một lúc dẫn động toàn quân, ảnh hưởng quá lớn. Bình thường, đều kiềm chế lẫn nhau, rất ít khi tự mình ra tay.

Linh áp, trở thành một thủ đoạn so đấu ôn hòa. Linh áp của ai kéo dài mà cường đại, thông thường trong những lần tranh chấp, lời nói của người đó có quyền lực hơn một chút.

Linh quang của Sở Vân chính là hấp thu năm phần sáu của Bạch Cốt Quỷ Quân. Hơn nữa còn cả linh quang hắn tự mình tích lũy, chỉ kém linh quang Quân Cấp một chút.

Bởi vậy, hắn không thể thôi động Linh áp Quân cấp, nhưng dưới sự bao phủ của linh áp Nhị Lang Thiên Quân, sắc mặt không thay đổi, vẫn bình tĩnh thong dong, tựa như gió thoảng mây bay.

- Hắn chỉ cách Quân Cấp, có một chút!
Thấy cảnh tượng như vậy, hai mắt Phi Vũ Kiếm Quân mở lớn, thực sự vô cùng kinh hãi.

Chênh lệch giữa hai bên rất nhỏ. Đây là một cuộc chiến ngang sức. Ai thắng ai bại, bất luận kẻ nào cũng không thể phỏng đoán được.

- Nhị Lang Thiên Quân đã là cường giả Quân Cấp, đã có sự thay đổi về chất. Tuy rằng linh quang chênh lệch rất nhỏ, nhưng thực lực của hắn so với Sở Vân thật sự cao hơn một bậc!
Kim Bích Hàm nhíu mày nói.

- Tuy rằng Nhị Lang Thiên Quân chiếm ưu thế mỏng manh, nhưng tiểu tử Sở Vân này thật sự quá mức giảo hoạt. Ở Dạ Đế thành, hắn lấy nhỏ đọ với lớn, ưu thế đều bị hắn nuốt, còn biến hai vị cường giả Quân Cấp như chúng ta thành tù binh. Nhị Lang Thiên Quân này tu hành đến độ choáng váng, đầu óc một cây cân, sao có thể là đối thủ của Sở Vân?
Phi Vũ Kiếm Quân lại lo lắng đến cực điểm.

- Ha ha ha.
Đối mặt với sự khiêu chiến của Nhị Lang Thiên Quân, Sở Vân ngửa đầu cười to, nhiệt huyết trong ***g ngực sôi trào.
- Ngươi muốn đánh, thì đánh!

- Sảng khoái!
Thần quang trong mắt Nhị Lang Thiên Quân sáng ngời, hưng phấn nói.

Hai bên đồng thời đưa tay vỗ nhẹ tiên nang bên hông. Nhất thời hơn mười đạo kỳ quang bay vút lên, lượn lờ ở trên không trung thành chiến trận, bao lấy chủ nhân, lại ầm ầm lao vào nhau.

Bát Quái Chiến Trận quyết đấu Thất Tinh Chiến Trận!

Sở Vân quyết đấu Nhị Lang Thiên Quân!

- Kinh Thần Bạch Nguyệt Kích!
Nhị Lang Thiên Quân cầm chiến kích trong tay, chủ động tiến công. Hắn Nhất Phi Trùng Thiên, như Lưu Tinh đâm vào mặt trăng, xé rách không gian, khí thế kinh người, tấn công hướng về phía Sở Vân.

Sở Vân tiện tay cầm Túy Tuyết Đao, sớm không còn đứng yên ở đó. Đối mặt với thế tấn công hung mãnh của Nhị Lang Thiên Quân, không thể không lui nhanh, tạm tránh trước.

Kinh Thần Nguyệt Nha Kích này, dài tám trượng, phát ra màu sáng ngọc. Kích chính là phong nhận bán nguyệt nha, lóe ra khiến trái tim người ta băng giá âm u.

Lúc này được Nhị Lang Thiên Quân nắm lấy huy vũ, phát ra ánh sáng màu xanh lơ chói lọi, như Trường Giang ngàn dặm cuồn cuộn mà đến, muốn nhấn chìm Sở Vân.

Sở Vân chân giẫm Tật Phong Kính Thảo Hài, thân quấn Hồng Yêu không màu lui rất nhanh. Nếu là trước kia, hắn đã sớm rút Túy Tuyết Đao ra, cùng đối kháng. Hiện giờ không thể không lui mà tìm bước tiếp theo. Hắn lấy Cụ Phong Cung ra.

Cụ Phong Cung tu vi Linh yêu đỉnh phong, tư chất có hạn, tu vi đã đến giới hạn cuối cùng. Nhưng Sở Vân đã có Thiên Bạo Đan, có thể tạm thời khiến nó phát huy ra chiến lực Kiếp yêu.

Hóa Đạo Chi Pháp!

Cảnh giới Tiễn pháp của Sở Vân còn kém hơn so với đao pháp, nhưng kinh nghiệm chiến trận rèn luyện ra, cũng đạt tới cảnh giới đỉnh phong xuất thần nhập hóa.

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Dây cung liên tục bắn ra, mấy đạo mũi tên màu xám bắn ra dữ dội, vọt về phía Nhị Lang Thiên Quân. Đối phó với cường địch như vậy, Lưu Tinh Tiến Thuật vân vân, cũng là vô dụng. Chỉ có dùng Hóa Đạo Chi Pháp, mới có thể thu được hiệu quả, chiếm thế thượng phong.

Hóa Đạo Chi Pháp, là do Dạ Đế kết hợp những đại sư sáng chế, nghịch thiên nghịch địa. Mũi tên màu xám xuyên qua khoảng không, cũng không hề phát ra một chút thanh âm nào. Ngay cả trận pháp không gian cũng bị phá thành những lỗ trống.

Ngay cả không gian cũng bị hóa đi!

Mũi tên bắn vào giữa kích quang dày đặc, dễ dàng giống như đâm vào miếng đậu hủ, đánh Nhị Lang Thiên Quân không kịp trở tay, khiến thế tiến công hắn phải dừng lại.

Xoẹt xoẹt xoẹt...

Ngón tay Sở Vân chuyển động, liên tục không ngừng, bắn ra nhanh chóng dữ dội. Mũi tên như mưa, chiếm thế thượng phong, rậm rạp như châu chấu, bao phủ lấy Nhị Lang Thiên Quân.

Trong lòng Nhị Lang Thiên Quân cũng không hề hoảng sợ. Những mũi tên màu xám này vô cùng quỷ dị, không hình không tiếng. Hắn dùng Kinh Thần Nguyệt Nha Kích
đỡ, mỗi lần đánh đều khiến yêu binh của hắn chấn động không thôi, truyền đến cảm xúc đau đớn.

Tinh Đấu Phiêu Diêu Ngoa!

Hắn thoáng lâm vào thế hạ phong, lập tức hét lớn một tiếng, một đạo huyền quang màu xanh thẳm từ trong tiên nang bay ra, bám vào hai chân hắn, hình thành một đôi giày chiến mầu xanh ngọc đầy uy vũ.

Đây là một trong mười đôi giày nổi danh Tinh Châu. Qua tay bao nhiêu người, cuối cùng dừng lại trong tay Nhị Lang Thiên Quân, hiện giờ đã được hắn bồi dưỡng thành kiếp yêu.

Chân hắn giẫm bảo ngoa, tốc độ tăng vọt, hóa thành một tia chớp, xuyên qua mưa tên, rất nhanh tiến tới gần Sở Vân.

Có bảo ngoa tương trợ, thân pháp hắn lại tiêu sái, hắc phong vũ điệu, võ bào bay phất phới, tiêu dao thần bí. Giống như là tiên nhân ngao du trong mây sao, lại giống như tinh thần đang đạp lên dải ngân hà.

Hồng Yêu không màu!

Sở Vân triệu ra Yêu thú tốc độ của bản thân, bao lấy cơ thể mình, tay áo tung bay, hồng ảnh bắn ra. Hai người ở trong trận pháp không gian rộng lớn, ngươi đuổi ta chạy, trong lúc nhất thời lâm vào tình trạng giằng co. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng rất nhanh, Nhị Lang Thiên Quân bỗng nhiên xuất ra một đạo pháp. Nhất thời chỉ thấy dưới trán hắn bắn ra tinh quang, hóa thành hai viên Tinh đoàn. Chân hắn giẫm tinh mang, vẽ ra mười dải hồng quang dài đến mười trượng trên không trung, tốc độ đột nhiên tăng vọt, lại vượt qua hợp lực của Hồng Yêu không màu và Tật Phong Kính Thảo Hài, kéo gần khoảng cách với Sở Vân.

- Khí tức Đạo Pháp Thần Thông!
Ánh mắt Sở Vân nhất thời cứng lại. Một khi Nhị Lang Thiên Quân tiếp cận, hắn rơi vào cận chiến, sẽ lập tức trở thành thế hạ phong.

Đối chiến với một cao thủ như vậy, một khi rơi vào thế hạ phong, sẽ rất khó hòa nhau.

Rất có thể sẽ bị áp chế, đến khi bị đánh bại!

Bình luận

Truyện đang đọc