CHÍ TÔN


Yêu vật Tiên Thiên lại bởi vậy biến thành tro bụi rơi xuống phàm trần.

- Không thể nào, Bạch Đế rõ ràng đã nói Ngộ Đạo thạch có thể sử dụng nhiều lần.

Sự nghi hoặc chợt hiện lên trong mắt Sở Vân rồi biến mất. Nhưng vẻ mặt vẫn còn nghiêm trọng.

Hắn đã hiểu được nguyên nhân.

Bởi vì đạo pháp thần thông của mình thực sự quá mạnh, bởi vậy đã làm hao tổn mất một Yêu vật Tiên Thiên!

- Tuy rằng tổn hại Ngộ Đạo thạch, nhưng nó cũng có giá trị vô cùng lớn. Bởi vì lúc này đây, ta không chỉ cô đọng được đạo pháp thần thông, lại chạy một mạch về phía trước, vượt qua cả sự dự đoán trước kia, trực tiếp đạt được cảnh giới Đế cấp!

Rõ ràng Sở Vân có thể cảm nhận được linh quang khổng lồ trong cơ thể của chính mình.

Linh quang này chắc chắn không phải linh quang của Vương cấp đỉnh phong, chỉ có Đế cấp mới có thể sở hữu nó.

Đây là hậu tích bạc phát.

Sở Vân có thân thể Tiên Thiên, hiểu một cách vững vào về nhân đạo, lại có Ngộ Đạo thạch giúp đỡ như vậy. Then chốt là còn có tiên nang tuyệt phẩm.

Ngự yêu sư Vương cấp muốn tự mình cô đọng, khi đến Vương cấp đỉnh phong, có đạo pháp thần thông thuộc về chính mình, sẽ đọc lướt qua pháp tắc khác. Khi đạt được thời gian thông hiểu pháp tắc nhất định, mới có thể từ Vương cấp đỉnh phong, tấn chức đến Đế cấp.

Cho nên, phần lớn các Ngự yêu sư Vương cấp đều tạo tiên nang tuyệt phẩm, thông qua quá trình tạo tiên nang, nhận biết lưới pháp luật trong tiên nang, tấn chức thành Đế.

Sở Vân đã sớm có tiên nang tuyệt phẩm, nhờ vào sự chuẩn bị từ trước, lại dựa vào sự trợ giúp của Ngộ Đạo thạch, chỉ một lần, hắn đã phá tan gông cùm xiềng xiếc, làm được nước chảy thành sông.

Người bên ngoài muốn cô đọng phải hơn mười năm, mới có thể từ Vương cấp đỉnh phong tấn chức đến Đế cấp. Nhưng Sở Vân chỉ dựa vào mười năm ngộ đạo, đã đạt được mục tiêu này.

Tu vi đột nhiên tăng mạnh, thật không thể tưởng tượng được, chỉ là cẩn thận ngẫm lại —— thân thể Tiên Thiên, Ngộ Đạo thạch, tiên nang tuyệt phẩm, hơn nữa đây là con đường rất thích hợp với mình, nhờ những điều kiện như vậy mà làm được đến trình độ này cũng
là chuyện thường tình.

Lúc này hắn lại nhìn lưới pháp luật.

Nhân Đạo Vô Lượng là đầu mối chính, ngang qua Hư Không, vững vàng như núi.

Ánh sáng tỏa ra chói lọi giống như những sợi tơ màu trắng, cao quý ưu nhã, lộ ra phong thái của bậc vương giả.

Những sợi tơ còn lại lấy nó làm trung tâm, liên hệ mật thiết với nhau, đan xen vào nhau, tạo thành một hệ thống lưới pháp luật đầy chặt chẽ.

Đối với lưới pháp luật mới được hồi sinh, Sở Vân có thể cảm giác được mình chưa bao giờ nắm chắc nó trong tay đến vậy.

Trước kia, tuy rằng hắn cũng nắm giữ đầu mối chính, nhưng không thể so sánh với lúc hắn đã cô đọng được đạo pháp thần thông. Bởi vậy lúc trước, khi cảm thụ lưới pháp luật, có một cảm giác mờ ảo không chắc chắn.

Hiện nay đạo pháp của hắn trở thành đầu mối chính, Sở Vân lại tấn chức thành Đế, nhất thời cảm giác này hoàn toàn bị triệu tiêu, chuyển hoán thành cảm giác thực sự nắm chắc.

Chỉ là cảm giác nắm chắc này lại giống như một đứa trẻ cầm thương, có cảm giác sức nắm giữ không được tự nhiên cho lắm.

Sở Vân biết, điều này chứng tỏ bản mình còn chưa hoàn toàn nắm giữ được mối quan hệ với lưới pháp luật.

Trước kia, hắn chỉ lĩnh ngộ được mấy môn đạo pháp thần thông, như là Thiên Tịch, Như Lai, Sâm Hải, Phách Binh vân vân. Cũng sẽ chỉ nắm giữ một góc của lưới pháp luật. Tuy rằng Nhân Đạo Vô Lượng đã thành đầu mối chính, nhưng cũng không thay đổi được chuyện này.

- Xem ra sau này cần phải tìm hiểu tìm hiểu nhiều hơn về các sợi tơ này, phải thực sự nắm được toàn bộ lưới pháp luật.

Trong lòng Sở Vân thầm nghĩ, tự định ra mục tiêu này.

Chỉ có thể nắm giữ toàn bộ lưới pháp luật, hắn mới thực sự nắm giữ trong tay sức mạnh của thế giới tiên nang này, cuối cùng mới thực sự đạt được thành quả lớn nhất. Không hề nghi ngờ, làm được điều này, thực lực của hắn sẽ được nâng cao một cách đáng kể.

Làm được điều này, vui mừng sẽ không còn xa.

Khi Sở Vân biết được trong thời gian qua, trong các Cực Nhạc Tiên Phi có mười hai vị liên tiếp tấn chức cảnh giới Tông Sư, sắc mặt ngạc nhiên của hắn làm cho mọi người phải buồn cười.

Hắn hầu như có chút không tin, phải biết rằng Tông Sư và đại sư tuyệt đối là hai chuyện khác nhau. Sở Vân từng gặp qua không ít đại sư. Trước kia, trong đại hội thư viện cũng toàn là các đại sư.

Nhưng hắn chưa bao giờ gặp được một Tông Sư nào!

Tông Sư có thể lập ra Tông phái, là đại sư trong các đại sư. Hắn chỉ mới nghe nói Bạch Tiểu Thánh, là Tông Sư luyện binh. Quốc chủ Đường Cẩm dưới sự trợ giúp của Bạch Tiểu Thánh đã chế tạo ra tuyệt thế yêu binh Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền.

Trừ điều đó ra, Sở Vân suy đoán, có thể Dạ Đế cũng là Tông Sư luyện đan. Bởi vì hắn chế luyện ra yêu đan tuyệt phẩm Tiểu Bao Tử.

Ngẫm lại, Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền và tiên nang đã cho Sở Vân sự trợ giúp lớn như vậy, đủ để có thể biết được cấp Tông Sư kinh khủng đến mức nào.

Thoáng cái có hơn mười hai vị Tông Sư, trở thành người giúp đỡ mình. Còn muốn mạng người hơn nữa, con số này sẽ tiếp tục tăng nhanh.

Cái gì gọi là vui như lên trời, cũng chỉ đến mức này.

- Tuy rằng tấn chức Tông Sư thành công, nhưng chỉ là cảnh giới Tông Sư, cũng có sự khác biệt. Các tỷ muội vừa mới tấn chức, chỉ là tiểu Tông Sư. Bên trên còn có đại Tông Sư, vô thượng Tông Sư. Theo chúng ta đoán, Bạch Tiểu Thánh là đại Tông Sư luyện binh.
Hồng Thường Tiên Tử giải thích một câu.

Nhưng điều này cũng không khiến Sở Vân bớt vui sướng.

Phải biết rằng khi đến Đế cấp, muốn tăng thực lực, phải tạo thế giới tiên nang. Khi phát triển thế giới tiên nang của mình càng tốt, thì Ngự yêu sư Đế cấp càng thâm hậu, thực lực cũng càng cao.

Mà xây dựng không thể so sánh với chiến đấu, hủy hoại so với sáng tạo thì giản đơn hơn rất nhiều. Điều này yêu cầu Ngự yêu sư Đế cấp phải xem qua các lĩnh vực, các phương diện, mới có thể xây dựng một cách thuận lợi.

Hầu như mỗi một Cường giả Đế cấp đều có nhiều đại sư. Tu vi được tăng lên, khiến sinh mệnh của bọn họ cũng dài thêm. Thời gian càng nhiều, có thành tựu như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Nếu là dựa theo trình tự bình thường, Sở Vân tự nhiên cũng phải biết đến những phương diện này, hao tốn một khoảng thời gian lớn vào những lĩnh vực khác nhau.

Nhưng hiện tại đã không cần phải làm thế.

Có Các Cực Nhạc Tiên Phi trợ giúp, quả thực hắn như hổ thêm cánh, căn bản là không cần quan tâm đến phương diện này.

Hoàn toàn có thể suy ra, khi chư vị Tông Sư ra sức, thế giới tiên nang của Sở Vân sẽ phát triển với tốc độ vượt xác các Cường giả Đế cấp khác!

Quái Tiên đã trở về.

Trong thời gian Sở Vân ngộ đạo, hắn cũng không ở lại trong Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, mà ra ngoài du lịch một phen.

- Ta trở lại Hầu cấp đỉnh phong.

Hắn mang đến một tin vui. Hắn vốn toán sư là người chuyên nghiên cứu về lưới pháp luật, nên Đan Châu đối với hắn mà nói, chính là một cơ hội rất lớn.

- Nếu không mất đi một cánh tay, nói không chừng ta đã tấn chức thành Vương rồi.

Quái Tiên không không tiếc nuối, cảm khái nói.

Sở Vân nghe vậy cũng có chút kỳ quái. Không phải mọi người vẫn nói toán sư không thể thành Vương sao?

- Đó là pháp tắc Tinh Châu. Áp chế của lưới pháp luật Đan Châu đối với toán sư chỉ bằng một nửa Tinh Châu.

Hai mắt Quái Tiên sáng lên.

- Ta hoàn toàn có cơ hội trở thành toán sư Vương cấp.

Giọng nói của hắn đặc biệt xúc động:

- Chỉ cần tìm kiếm được phương thuốc tái sinh trong dân gian, chế luyện một quả dùng là được. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nói đến đây, hắn chắp tay hướng về phía Sở Vân thở dài:

- Còn thỉnh Sở Vân công tử trợ giúp ta một tay. Từ nay về Quái Tiên sẽ như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Giọng điệu bình thản nhưng lộ rõ vẻ kiên định.

Mấy ngày này, hắn du lịch Đan Châu, đã sớm hiểu rõ nhiều điều. Mình có được may mắn như vậy, cũng là nhờ có Sở Vân giúp đỡ. Nếu không có Sở Vân, thì ngay cả thông đạo tinh quang hắn cũng không được.

Chính hắn không phải luyện đan sư, muốn có Tái Sinh Đan, chỉ đành phải cầu người trợ giúp. Tất nhiên, Quái Tiên biết, trong các Cực Nhạc Tiên Phi có hơn mười vị đại sư luyện đan, bản thân Sở Vân cũng là thiên tài luyện đan.

Mặc dù là có được đan tái sinh, tại Đan Châu tấn chức lên vương giả, thì có thể làm gì?

Quái Tiên trải qua nhiều lần tang thương, kiến thức rộng rãi, nhìn thấu hư vinh, tự mình biết mình. Hắn biết chỉ bằng vào năng lực của chính mình, muốn tiếp tục tu hành, chính là thiên khó vạn khổ. Nhưng nếu dựa vào Sở Vân, mượn lực lượng của hắn, lại có thể một bước lên trời, đạt được thành tựu mà từ trước đến nay chưa từng có.

Trở về lần này, biết được Sở Vân đã tấn chức thành Đại Đế. Sự dao động trong lòng hắn lập tức trở nên kiên định.

Tuổi tác như vậy cũng đã đạt tới Cường giả Đế cấp, điều này không phải là một sự đột phá rất lớn hay sao?

Thấy Quái Tiên chủ động yêu cầu gia nhập phe mình, tất nhiên Sở Vân rất vui mừng. Với năng lực của Quái Tiên, hắn cực kỳ xem trọng nhân tài đỉnh cấp này. Mà hắn muốn tạo thế giới tiên nang, rất cần nhân tài như vậy.

- Tái Sinh Đan có thể làm chi gãy lành lại, tại Đan Châu cũng là đan phương đỉnh cấp. Ta đã tính qua, muốn thu được đan phương như vậy, cách đơn giản nhất chính là tham gia Bách Gia Đan Hội, lấy tư cách là người xuất sắc nhất để yêu cầu phần thưởng như vậy.

Quái Tiên hiến kế nói.

- Bách Gia Đan Hội...

Sở Vân gật đầu, nở nụ cười.

Kỳ thực không cần Quái Tiên hiến kế, hắn cũng muốn tham gia Bách Gia Đan Hội. Bởi vì trước khi đi, Bạch Đế đã cho hắn một kiến nghị.

Sở Vân muốn tìm người thân, nhưng phụ thân đã lưu lạc tại Quỷ Châu, mẫu thân thì đang bị Vân gia giam lỏng ở Đan Châu. Hắn muốn lẫn vào Vân gia, là chuyện vô cùng khó khăn.

Vân gia là một trong Tám gia tộc lớn đã ẩn cư. Đứng đầu Vân gia là Vân đế, thực lực của Vân Đế cũng gần bằng với Bạch Đế. Hiện tại, Sở Vân so với hắn có sự chênh lệch không nhỏ.

Điểm then chốt chính là, song thân của Sở Vân lại liên quan đến "Song Vương Chi Tranh" năm đó, nên trở thành vấn đề vô cùng mẫn cảm. Sở Vân với thân phận là phe Tinh Châu, nếu gióng trống khua chiêng, chỉ sợ sẽ không được như mong muốn.

Bởi vậy không thể khinh xuất, hẳn là nên dùng trí.

Bạch Đế liền cho hắn ra một chủ ý.

Bách Gia Đan Hội, là việc trọng đại tại Đan Châu. Mỗi một lần diễn ra đan hội, đều có người của gia tộc ẩn cư âm thầm để ý tới, mượn cơ hội tìm kiếm nhân tài, kết nạp vào gia tộc, để làm phong phú thực lực của gia tộc mình. Chỉ cần Sở Vân thể hiện tài năng trong Bách Gia Đan Hội, sẽ có cơ hội được Tám gia tộc lớn thu nạp, nhân cơ hội che giấu thân phận âm thầm hành sự.

Ba ngày sau, chủ thành Trần gia.

- Việc chọn luyện đan sư dự bị tham gia Bách Gia Đan Hội thế nào rồi?

Tộc trưởng Trần gia uống một ngụm trà, đặt nhẹ chén trà xuốn bàn, lạnh nhạt hỏi.

- Khởi bẩm phụ thân đại nhân, đã trải qua vòng sơ khảo, thi vòng hai, thử lại vòng thứ ba, tổng cộng chọn ra được tám vị luyện đan sư dự bị.

Trần Vũ Tình lập ở một bên, nghe hỏi vậy, lập tức kính cẩn trả lời.

Tộc trưởng Trần gia gật đầu, lại hỏi tiếp:

- Có người nào xuất sắc không?

Trần Vũ Tình khẽ lắc đầu, trong mắt hiện lên một chút do dự, nói:

- Thật ra, giữa tám người, có một vị luyện đan sư ẩn tu, thủ pháp chế luyện có chút kỳ lạ. Người bên ngoài phải phun ra đan khí, hắn lại chỉ đơn thuần thổi khí, nhưng chất lượng đan dược được chế luyện lại cao một bậc. Chẳng qua cũng chỉ dừng ở điều đó. Nữ nhi đã tự mình đánh giá, có lẽ đan tâm của hắn có tương đối đặc biệt một chút.

Trưởng Gia tộc trầm ngâm một chút:

- Đan tâm có nhiều lại loại, lại đa dạng, kỳ lạ một chút cũng chẳng có gì lạ. Quan trọng vẫn là thực lực. Chỉ có thực lực chân chính mới có thể tiến xa trong Bách Gia Đan Hội. Nữ nhi à, con là luyện đan sư xuất sắc nhất của Trần gia chúng ta. Trong Bách Gia Đan Hội lần này, con sẽ là nhân vật chính trong đội ngũ của gia tộc. Trần gia chúng ta đã suy bại hơn ba mươi năm nay, muốn quay về gia tộc nhất lưu, chính là Bách Gia Đan Hội lần này.

Trần Vũ Tình hít sâu một hơi:

- Phụ thân, nữ nhi đã hiểu rõ, thỉnh người yên tâm. Lần này, nữ nhi nhất định mang theo gia tộc, tiến vào danh sách một trăm vị trí đầu.

Năm nay, nàng vừa mới mười tám, đôi mươi. Khuôn mặt nàng trắng nõn như ngọc, đôi mắt to tròn, lông mày thanh tú. Vóc người nàng tinh tế, hai vai mềm mại, toàn thân mặc y phục bằng tơ tằm màu trắng, giống như hoa đinh hương trong mưa xuân, làm cho
người ta vừa liếc mắt nhìn, tự nhiên phát ra tình cảm thương mến.

- Phụ thân, nếu như không có chuyện gì khác, vậy nữ nhi xin cáo lui.

- Được, con xuống dưới đi.

Nhìn nữ nhi hiểu chuyện như vậy, Tộc trưởng Trần gia thầm thở dài một tiếng. Hắn làm sao không biết, trách nhiệm mà mình đặt trên hai vai nữ nhi, mới nặng nề làm sao.

Nhưng lại biết làm thế nào đây?

Trần gia phải vùng dậy, phải một lần nữa được liệt vào hàng gia tộc đệ nhất. Đây là kỳ vọng của các gia chủ trong nhiều thế hệ qua.

Bách Gia Đan Hội...

Sau khi rời khỏi phòng, trong lòng Trần Vũ Tình cảm thấy nặng nề. Tuy rằng tuổi nàng còn trẻ, nhưng đã là luyện đan sư cấp đại sư. Nhưng Đan Châu rộng lớn, tàng long ngọa hổ, thiên tài nào mà không có?

Bình luận

Truyện đang đọc