- Túy Tuyết Đao đã là của nghĩa phu, sao ta có thể tiếp nhận?
Thư Thiên Hào mỉm cười, nhấc Túy Tuyết Đao lên, đưa cho Sở Vân.
Túy Tuyết Đao trong tay hắn kịch liệt run rẩy, giống như là một con băng long đang không ngừng dãy dụa. Chỉ ngắn ngủi vài giây sau, trên trán Thư Thiên hào đã nổi đầy gân xanh, khuôn mặt đỏ bừng, toàn thân bốc lên nhiệt khí. Hiển nhiên khống chế Túy Tuyết Đao Túy Tuyết Đao, hắn đã phải dùng hết khí lực cả người.
Sở Vân mang theo vẻ mặt kinh dị, tiếp nhận đại đao.
Lập tức xảy ra điều kỳ diệu, Túy Tuyết Đao lập tức bất động, không hề run rẩy nữa. Dịu dàng ngoan ngoãn như một chút mèo nhỏ, thân đao nhẹ ngâm một tiếng, thậm chí còn tỏa ra một chút hương rượu.
- Đây là…
Sở Vân kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Túy Tuyết Đao đã nhận con làm chủ rồi.
Thư Thiên Hào vui mừng cảm thán một tiếng, ánh mắt nhìn về sở vân, không hề đau nhức, tiếc nuối vì mất đi yêu đao, mà là tràn đầy thỏa mãn.
Bạch Mi Đan Sư đứng ở một bên cười ha hả, giải thích:
- Thiếu đảo chủ không biết chuyện này cũng là rất bình thường. Thanh đao này chính là yêu binh. Một ít vật phẩm người được sử dụng thường xuyên trút cảm tình vào trong một thời gian dài, có thể sinh ra linh tính, được gọi là yêu binh. Yêu thú, binh, thực cũng là tam đại phái của ngự yêu sư.
Sao Sở Vân lại không biết điều này? Hắn chỉ kinh ngạc bởi vì Túy Tuyết Đao lại nhận mình làm chủ mà thôi. Yêu cũng không chỉ hạn hẹp bao gồm phạm vi yêu thú. Mà được sử dụng để chỉ chung những sự vật đã có được linh tính. Trong những linh vật này, yêu thú chỉ là một bộ phận. Thiên Hồ của Sở Vân, Hải Tri Tru của Lão Ngư Vương, Phong Hỏa Lang Yên của Tàn Lang chí là yêu thú.
Còn có một bộ phận khác được gọi là yêu thực. Bồi dưỡng thực vật, tiến hành hoạt động sinh sản. Ví dụ như bích lạc hải đái của Lão Hồng Thương, cây dừa chuông đồng của Kiều Lão Hầu Tử. Bộ phận thứ ba chính là yêu binh. Một vài binh khí được người sử dụng thường xuyên trút xuống tình cảm sẽ sinh ra linh tính. Túy Tuyết Đao của Thư Thiên Hào chính là loại này. Chính là dựa vào thanh yêu binh này, Thư Thiên Hào mới có thể chống lại Phong Hỏa Lang Yên của Tàn Lang.
- Kiếp trước, sau khi nghĩa phụ chết đi, ta mới kế thừa Túy Tuyết Đao. Hiện giờ nghĩa phụ vẫn khỏe mạnh, sao thanh yêu bình này lại nhận ta làm chủ? Kỳ quái thực!
- Yêu binh nhận chủ, trừ phi chủ nhân cũ chết đi, nó mới lựa chọn chủ nhân mới. Bất quá tình huống của các ngươi có một chút đặc thù. Ngày đó trọng chiến trường, Thư đảo chủ hấp hối, bản thân đã cận kề cái chết. Túy Tuyết Đao cơ hồ là vật vô chủ. Trùng hợp đúng lúc đó, Sở thiếu đảo chủ lâm chiến, vận dụng Túy Tuyết Đao, trút xuống tất cả tình cảm cùng ý chí chiến đấu, đã dẫn phát sự công minh cùng linh tính trong Túy Tuyết Đao. Bợi vậy mới cải biến chủ nhân.
Bạch Mi Đan Sư giải thích.
- Thì ra là thế.
Sở Vân triệt để hiểu ra. Lúc ấy Túy Tuyết Đao ngộ nhận Thư Thiên Hào đã chết, hơn nữa bản thân tích súc 23 năm cảm tình dồn nén, 23 năm chiến ý tẩy lễ, khiến cho thanh yêu binh này nhận mình làm chủ nhân.
- Nếu như thế, hài nhi mạn phép thu nhận thanh đao này.
Trong thiên hạ, Túy Tuyết Đao chỉ có mình hắn có thể sử dụng. Sau khi minh bạch điểm này, Sở Vân cũng không sĩ diện, trực tiếp nhận thanh yêu đao này.
- Tốt, tốt, tốt!
Thư Thiên Hào liên tục gật đầu, hít sâu một hơi, nói.
- Túy Tuyết Đao là bội đao của lịch đại đảo chủ Thư gia đảo, bên trong ẩn chứa tinh thần của vô số lão tiền bối, càng là biểu tượng của Thư gia đảo. Sau lưng nó, là kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của chiến sĩ Thư gia. Đừng phụ thanh đao này. Ngày sau nếu có cơ duyên, phải tận lực đề thăng tu vi của nó.
- Hài nhi minh bạch.
Sở Vân gật gật đầu. Yêu binh cũng có thể thổ nạp linh khí, hấp thụ yêu tinh, tiến hành đề thăng tu vi. Thanh Túy Tuyết Đao này đã có 450 năm tu vi, là tồn tại đẳng cấp Đại Yêu.
Bạch Mi Đan Sư mỉm cười nói.
- Túy Tuyết Đao chính là yêu, Sở thiếu đảo chủ vẫn đang còn trẻ, lại có thể khống chế được. Chứng minh linh quang bản thân vô cùng cường đại. Giống như là một viên ngọc thô chưa được mài dũa, chỉ cần tạo hình một chút, có thể trở thành tinh hoa mỹ ngọc. Chỉ mong ngày sau Sở thiếu đảo chủ đến Thiên Ca Thư Viện, không lười biếng, cố gắng nỗ lực, đừng cô phụ ân tứ của thượng thiên.
- Thiên Ca Thư Viện! Nghĩa phụ, đây là có chuyện gì?
Sở Vân sững sờ.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp
- Ha ha, là ta đề cử con đến nhập học Thiên Ca Thư Viện. Thiên Ca Thư Viện là địa phương rất tốt, tài nguyên hùng hậu, tập hợp tất cả thiếu niên anh kiệt trong Chư Tinh Quần Đảo. Con phải cố gắng rất nhiều.
Thư Thiên Hào vỗ vỗ bả vai Sở Vân cười nói.
Kinh hỉ ngoài ý muốn, khiến cho Sở Vân không kịp phản ứng.
- Nhưng mà hài nhi không đạt được vị trí đệ nhất trong lễ thành niên.
- Ngốc tiểu tử. Ai nói vị trí đệ nhất trong lễ thành niên là điều kiện để gia nhập Thiên Ca Thư Viện? Thiên Ca Thư Viện chỉ tuyển nhận thiếu niên được đề cử. Vị trí đệ nhất trong lễ thành niên chỉ là một trong những tiêu chuẩn để được đề cử mà thôi. Hôm nay con biểu hiện ra như vậy, ngay cả cái mạng già này của ta cũng là do con cứu về. Không đề cử con, sợ rằng cả Thư gia đảo này sẽ mắng ta hoa mắt ù tai, là lão già vô năng...
- Nghĩa phụ…
Sở Vân nghẹn ngào, đang định nói điều gì đó. Đúng lúc này, chợt có hạ nhân tiến vào bẩm báo.
- Khởi bẩm đảo chủ, sứ giả Trữ gia đảo mang theo rất nhiều lễ vật đến thăm.
- Người Trữ gia tới...
Thư Thiên Hào nhíu mày, chợt giãn ra.
- Mời hắn vào.
- Cái gì? Muốn cùng ta kết thân? Lại còn là Trữ Y Y...
Một lát sau, nghe rõ mục đích đến của sứ giả, Sở Vân động dung, không khỏi đứng bật dậy.
- Trữ Y Y này hắn cũng đã được nghe danh, xinh đẹp tuyệt luân, nhưng lại ham hư danh, bản thân lại kiêu ngạo. Chuyện nàng thích làm nhất chính là nhìn những nam nhân theo đuổi bản thân, vì nàng mà khuấy động can qua. Trong trí nhớ kiếp trước, khi Chư Tinh Quần Đảo lâm vào hỗn chiến, nàng trước sau tái giá năm lần, càng bò lại càng cao. Cuối cùng gả cho một vị họ hàng cùng mình, một đời Trữ gia tân đảo chủ, trở thành một trong những quý phu nhân quyền thế nhất trong Chư Tinh Quần Đảo.
Nhân vật như thế lại muốn kết thân, muốn gả cho mình?
"Từ lúc trọng sinh đến nay, mọi chuyện đều đang dần thay đổi. Không thể tưởng được ngay cả nhân vật như vậy cũng đã liên quan đến mình. Thế cục biến hóa quá nhiều, trí nhớ kiếp trước của ta, còn có thể bảo lưu ưu thế được đến lúc nào?"