CHÍ TÔN

Mà đây còn chưa kết thúc, không có tiên nang không thể làm được gì, sau đó tiến hành bồi dưỡng yêu thực còn cần phải có thổ nhưỡng, có hơi nước, có phân. Trừ thứ này ra, còn phải chú ý chống côn trùng có hại.

Mặt khác, Tiểu Tích Vân tiên nang không có tài liệu loại Thái Dương Thạch, bởi vậy không có ánh dương quang, mỗi ngày phải mở tiên nang, để chiếu ánh sáng vào.

Nói chung bồi dưỡng yêu thực khác với chăm sóc yêu thú, nội dung công tác vô cùng rườm rà, cần tính nhẫn nại mới có thể chống đỡ được.

Cuối cùng, Sở Vân mua bùn Thủy Tinh, nước Huỳnh Quang, tảo Hương Hải. Lại tiêu tốn thêm mười lăm học phân, một trăm học phân vừa thu được chỉ chớp mắt chỉ còn lại bốn mươi học phân.

Cũng may những thứ này coi như đáp ứng đầy đủ rồi, coi như chống đỡ được một năm học. Sở Vân một bước đúng chỗ, sau này một năm không cần phải mua thêm.

Trở lại phòng ở, Sở Vân bắt đầu trải thổ nhưỡng trong Tiểu Tích Vân tiên nang.

Bùn Thủy Tinh, có màu trắng nửa trong suốt, vừa xốp vừa giòn, nếu như đặt trong hoàn cảnh tối đen tuyệt đối còn có thể phát hiện ra bản thân loại bùn này phát ra ánh sáng như sương mù.

Sở Vân mang tới tảo Hương Hải, đập nát, hỗn hợp vào trong bùn Thủy Tinh. Cứ như vậy, bùn Thủy Tinh phối hợp với tảo Hương Hải, dinh dưỡng trong thổ nhưỡng coi như đủ rồi. Truyện Tiên Hiệp

Sở Vân mở miệng Tiểu Tích Vân tiên nang, đầu tiên cho bùn đất, sau đó tâm thần truyền vào tiên nang, thôi động đạo pháp cơ bản hạng nhất trong đó --- Ý niệm ngưng luyện chi thuật.

Hắn bằng vào ý niệm vô hình, cô đọng thành một bàn tay to, ý niệm trong đầu túy ý lúc to lúc nhỏ.

Bàn tay to trong không gian qua lại không ngừng, di chuyển bùn đất, dựa theo ý muốn bản thân, không để quá mức rời rạc. Bận rộn suốt một khắc đồng hồ mới hoàn toàn tiếp phân bổ xong bùn Thủy Tinh.

Đây còn là hiệu suất cao nhất được hỗ trợ bởi kinh nghiệm và nghị lực ma luyện kiếp trước của Sở Vân, đổi thành tay mới tới, chỉ sợ suốt một canh giờ cũng không chắc làm được công tác này.

Sau đó, đưa hạt giống nhìn như ngọc bích trồng tại trung ương tiên nang, không sâu cũng không nông, theo mức độ vừa phải.

Cẩn thận từng chút, tưới một ít Huỳnh Quang thủy xung quanh hạt giống. Sở Vân đang muốn tiến hành bước tiếp theo, bỗng nhiên thất thần.

Thu hồi tâm thần trở về, Sở Vân lập tức lọt vào nghi vấn của Kim Bích Hàm:
- Vì sao lại dừng lại?

- Ta đột nhiên phát hiện trên người không có địa sát thạch, không thể thúc dục a!
Sở Vân vỗ đầu, đang định chạy ra ngoài, dùng học phân đổi lấy một ít địa sát thạch tệ.

- Không cần đi nữa, chỗ ta có. Ai, huynh cư nhiên muốn dùng học phân quý giá đổi lấy địa sát thạch tệ. Tin này mà truyền ra ngoài, chỉ sợ chọc tất cả thư sinh tức chết. Sau này huynh cần phải mang theo ít tiền trên người mới được.
Nói xong, Kim Bích Hàm móc một túi thạch tệ đưa cho hắn.

Ai không muốn mang theo chút tiền tài bên người, Sở Vân cũng là không có biện pháp. Thư gia đảo thâm sơn cùng cốc, nói không dễ nghe chính là nơi hoang dã.

Trước khi hắn đi, Thư Thiên Hào đưa cho hắn một ít địa sát thạch tệ chuẩn bị trước, kết quả bị hắn từ chối.

Sở Vân tiếp nhận vừa nhìn, sắc mặt khiếp sợ. Hắn phát hiện trong túi không phải là địa sát thạch tệ, mà là thiên cương thạch tệ càng cao cấp hơn.

Một thiên cương thạch tệ có giá trị một trăm địa sát thạch tệ. Đừng nhìn túi tiền nhỏ, kỳ thực chính là yêu binh, bên trong có không gian. Chỉ một túi thiên cương thạch tệ trong tay Sở Vân đã có thể sánh ngang với thu nhập từ thuế suốt một năm của Thư gia đảo.

Kẻ có tiền!

Lúc này trong lòng Sở Vân cảm khái một tiếng, nhìn Kim Bích Hàm đột nhiên nói:
- Thạch huynh, huynh che giấu thân phận hẳn là có nỗi khổ riêng. Ta xem huynh có yêu thú tuyệt phẩm như Kim Ngọc Tiên Diệp, mạo muội hỏi, có phải huynh là thành viên hoàng tộc Đôn Hoàng quốc?

Mỗi một quốc gia đều có một hai mạch yêu thú tuyệt phẩm, thường bị nắm giữ trong tay hoàng thất. Có một số cường quốc, thậm chí có hai tới ba mạch yêu thú tuyệt phẩm, chỉ truyền lưu trong hoàng thất.

Hoàng tộc Đôn Hoàng quốc cũng nắm giữ một mạch yêu thú tuyệt phẩm Kim Ngọc Tiên Diệp, bởi vậy Sở Vân mới có câu hỏi này.

Trong lòng Kim Bích Hàm giật thót, khuôn mặt lại trấn định. Trước kia nàng để Kim Ngọc Tiên Điệp xuất hiện cũng đã dự định được tình cảnh này xuất hiện, trực tiếp trả lời:
- Không sai, ta họ Kim, chính là thành viên của hoàng tộc Đôn Hoàng quốc.

- Kim Gia Minh?
Ánh mắt Sở Vân lóe lên, tìm tòi trong ký ức kiếp trước, nhưng không hề phát hiện ra một chút ấn tượng gì về người này.

Kim Bích Hàm cười mà không nói. Nàng dùng cái tên giả Thạch Gia Minh, kỳ thực là một tên giả mà thôi.

Hiện tại Sở Vân hiểu lầm, nàng cũng không muốn giải thích, loại tình huống này là tốt nhất.

Sở Vân thấy Kim Bích Hàm không nói thêm, cũng sáng suốt dừng đặt câu hỏi. Tuy rằng trong lòng nghi hoặc, thế nhưng mỗi người đều có một bí mật. Kim Bích Hàm có nỗi khổ riêng, thời điểm nên tiết lộ cho chính mình nhất định sẽ tiết lộ. Nếu như chính mình mạnh mẽ hỏi, chính là không tôn trọng đối phương.

Chỉ là, thái độ thẳng thắn của Kim Bích Hàm khiến khoảng cách giữa hai người trong lúc vô hình kéo gần hơn không ít.

Sở Vân lấy ra đủ lượng thiên cương thạch tệ, trải xung quanh hạt giống, hình thành một vòng tròn.

Sau đó, hắn cắn ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi, tiến hành huyết tế.

Lúc huyết tế, linh tính hô hoán.

Lần thứ hai rơi vào hắc ám, Sở Vân phát hiện ra chính mình thành một đoàn ánh sáng, đây chính là linh quang của chính mình.

Chỉ khác với thời điểm ấp trứng Thiên Hồ, linh quang này rõ ràng đã lớn, từ nắm tay dần dần mở rộng tới cái bát to. Đây là do giai đoạn vừa qua không ngừng nỗ lực, dẫn tới thực lực đề cao.

Trong bóng đêm, Sở Vân rất có kinh nghiệm, bắt đầu tìm kiếm linh quang của Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ. Linh quang của hạt giống này so với Thiên Hồ còn
nhỏ yếu hơn gấp đôi, chỉ là ngưng thành thực chất, là tư chất thượng đẳng hàng thật giá thật.

Việc quen dễ làm, từ trong linh quang tỉnh lại, thời điểm Sở Vân mở mắt ra một lần nữa đã phát hiện có một cỗ liên hệ chặt chẽ, quanh quẩn trong đầu chính mình. Một là của chính mình, còn một chỗ khác chính là Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ.

- Phá đất lớn lên, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ!
Trong lòng hắn mặc niệm, phát sinh mệnh lệnh thứ nhất.

Thời khắc then chốt chân chính, tới rồi!

Trong tiên nang, nhất thời nhộn nhạo một cỗ ba động màu xanh, ba động như quang quyển, một vòng lại một vòng nối tiếp nhau, tâm chính là hạt giống của Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ.

Sở Vân hoàn toàn mở rộng túi, vô số nguyên khí mộc hành chảy ngược vào trong. Đương nhiên trong đó cũng kéo theo rất nhiều loại nguyên khí khác.

Bình luận

Truyện đang đọc