CHÍ TÔN


Lão Hồng Thương lập tức nhíu mày, căm hận nói:
- Không ngờ lại ẩn dấu mai phục dưới lòng đất, khó trách Viêm gia đảo chủ lại tự động buông thả cho ngoại vi Viêm gia đảo, tùy ý để chúng ta bắn phá. Mà hắn lại thủ vững ở trong tầng quang tráo kia. Hóa ra lão hồ ly này muốn dụ chúng ta đánh vào!

- Quá nguy hiểm! May là Thiếu đảo chủ dự đoán được tiên cơ, nếu không quả thực là rơi vào bẫy địch nhân rồi!
Kiều lão hầu tử thở ra một ngụm trọc khí, cảm thấy bản thân vô cùng may mắn.

- Nếu đã như vậy thì không bằng lùi lại. Tin tưởng Viêm gia đảo chủ thấy chúng ta nghênh ngang rời đi, sắc mặt nhất định sẽ biến thành tái nhợt.
Kim Bích Hàm nhẹ giọng cười. Chúng tướng cũng đều cười rộ lên, giống như là đã thấy được bộ dáng tức đến hộc máu của Viêm gia đảo chủ. Sở Vân cũng cười rộ lên, nhưng câu nói tiếp theo của hắn lại khiến cho chúng tướng ngẩn người:
- Tuy rằng như thế, nhưng ta vẫn muốn tiến công!

Viêm gia đảo. Phủ gia chủ, Thiên Đỉnh các.

- Đảo chủ đại nhân, cớ gì lại bật cười như thế?
Trữ Y Y một thân tân nương hồng bào, hai má bóng bẩy, môi son răng ngọc, đứng ở phía cửa sổ, đón gió, cả người giống như là một đóa hải đường trong đêm, đẹp không bút nào tả xiết. Viêm gia đảo chủ đứng ở bên cạnh, nhìn biển lửa ngoại vi Viêm gia chủ đảo, nhưng tràn đầy tự tin cùng bình tĩnh, khóe miệng nhếch lên cười:
- Ta cười đám binh tướng Thư gia phải một lần nhỏ máu, cho dù là Tiểu Bá Vương cũng phải đầu rơi máu chảy ở nơi này. Nếu như đối phương quyết tâm đánh vào, để cho hải quân có thời gian bao vây xung quanh, chi hạm đội chiến đấu này của Thư gia chỉ sợ là sẽ phải nằm lại nơi này rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đôi mắt Trữ Y Y lập tức sáng ngời, chợt cảm thấy bản thân quá thất thố, yếu ớt cười một tiếng, cả sảnh đường lập tức được chiếu sáng:
- Nhất định đảo chủ vẫn còn át chủ bài trong tay! Không biết là quân bài gì vây!

- Ha ha! Tiểu mỹ nhân vẫn còn gọi ta là đảo chủ sao?
Viêm gia đảo chủ ngửa đầu cười to, duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực nhỏ nhắn của Trữ Y Y. Vừa chạm vào, nội tâm lập tức đã cảm thấy rung động, giống như là chạm vào ôn hương, cảm giác tuyệt vời không từ ngữ nào tả được.

- Phu quân...
Trữ Y Y cúi đầu, thanh âm như muỗi, ánh mắt loạn chiểu, biển hiện ra một chút xấu hổ. Năm nay nàng mới gần mười lăm tuổi, vốn còn đang muốn trong một thời gian ngắn nữa, lại tiến vào học tập bên trong Thiên Ca Thư Viện. Nhưng mà gia chủ có lệnh, muốn nàng thành thân. Hơn nữa còn gả cho một người cao hơn nàng hẳn hai bối phận --- Viêm gia đảo chủ, nhưng nàng vẫn phải nuốt lệ tòng mệnh.

Thông gia là sự tình mà nàng đã sớm dự liệu. Chỉ là bởi vì Sở Vân cướp sạch Trữ Gia Đảo, mới dẫn đến cuộc hôn nhân đột xuất này. Mà phu quân tương lai của nàng cũng từ một người cùng lứa tuổi giống như nàng đã từng dự liệu biến thành một nam nhân trung niên. Nhưng còn có thể có biện pháp nào? Sau khi gia tộc bị cướp sạch, đã dao động đến căn cơ. Muốn báo thù rửa hận, hơn nữa nếu còn muốn đạt được lợi ích, chỉ có
thể dựa vào Viêm gia.

Khuất nhục, bất đắc dĩ, mà bao trùm trong trái tim nàng chính là hận ý.

Loại hận ý này, hoàn toàn nhằm vào Sở Vân. Bởi vì hắn, nàng mới bị đẩy vào bước đường ngày hôm nay.

- Ha ha! Quả nhiên là mỹ nhân như ngọc, khó trách lại nổi danh khắp Chư Tinh Quần Đảo.
Bàn tay thô ráp của Viêm gia đảo chủ không ngừng vuốt ve một cách bừa bãi khuôn mặt mềm mại trắng như mỡ dê của Trữ Y Y, trong nội tâm cảm thấy một hồi nhộn nhạo, một cỗ tà hỏa lập tức từ bụng dưới bốc lên.

Ánh mắt của hắn nhìn cái cổ thon dài ưu nhã của Trữ Y Y một cách đầy lưu luyến, vành tai tuyết phấn non mềm, biểu hiện ra tuổi đời còn non nớt của nàng. Cặp song phong nửa kín nửa hở, đường cong hình chữ s, có thể tưởng tượng ra bên trong sẽ khoái hoạt cùng co dãn đến mức nào. Bộ y phục tân nương, thắt ở giữa vòng eo, không biết sau lớp áo đó sẽ dụ hoặc đến cỡ nào?

Xuống chút nữa chiếc váy mỏng bằng lụa, một đôi hài bên trên được thêu tơ vàng hình những cánh lá, bao bọc một đôi chân non mềm, mịn màng đến cỡ nào?

Ngọn lửa bốc lên từ bụng dưới càng ngày càng mạnh, nhanh chóng lan tràn khắp tòa thân Viêm gia đảo chủ, khiến cho hô hấp của hắn bắt đầu có chút dồn dập. Bất quá hắn vẫn ngạnh sanh đè xuống, hắn muốn thưởng thức phần mỹ hảo này trong một thời điểm thỏa đáng nhất. Hắn phải chờ đợi đại quân Thư gia tấn công vào nội vi Thư gia chủ đảo, sau đó Hỏa Đồng thành cổ đại biểu cho vinh quang cùng tôn nghiêm của Viêm gia bọn hắn sẽ xuất hiện. Yêu binh khôi lỗi sẽ giống như là một cơn sóng triều nhấn chìm toàn bộ đám địch nhân còn đang chưa kịp chuẩn bị.

Hắn muốn tại thời điểm nhìn thấy thân ảnh của Sở Vân không thể không lui về phía sau, hắn sẽ mở cửa sổ ra, vừa rong ruổi trên giường, hưởng thụ thân thể mỹ miều tràn đầy thanh xuân của Trữ Y Y, vừa nhìn đám địch nhân còn đang kinh ngạc dưới ánh mắt của bản thân, triệt để tan tác. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể phát tiết ra được một chút nỗi đau mất cha, nỗi đau mất con, kinh hãi từ áp lực mà quân Thư gia mạng lại cùng phiền muộn từ vô số lần tiền tuyến báo tin thất bại về.

Đúng lúc này, vang lên tiếng thét rung trời. Binh lính Thư gia phân thành bốn đạo, tất cả đều có tướng lãnh chỉ huy, rốt cục cũng tiến vào bên trong đất liền.

Ầm ầm..

Hỏa Đồng thành cổ rốt cục cũng đã phát động, một kiến trúc cổ phác mà uy ngiêm từ dưới mặt đất chầm chậm bay lên vô số Hỏa đồng binh mã dũng mở ra hai mắt tròn trịa cực nóng, mang theo sát khí, giơ cao trường thương cùng chiến kiếm, lập tức xông lên.

- Ha ha, đến lúc rồi. Đến đây tiểu mỹ nhân, chúng ta cùng lên giường nào!
Viêm gia đảo chủ cười ha hả, trong mắt lóe lên sắc thái điên cuồng, một tay nắm chặt cánh tay non mêm của cánh tay, cứng rắn lôi nàng về phía giường lớn.

Viêm gia đảo chủ cười một cách điên cuồng, nắm lấy cánh tay nhỏ bé của Trữ Y Y, lôi nàng về phía giường.

Trữ Y Y bị bất ngờ không kịp chuẩn bị, thiếu chút nữa lảo đảo ngã xuống đất, môi son khẽ mở, nhịn không được "ưm" một tiếng. Thanh âm này lại khiến cho Viêm gia gia chủ càng thêm hưng phấn, hơi thở càng trở nên dồn dập.

- Đảo chủ, còn cửa sổ...
Trữ Y Y bị kéo lên trên giường, hoảng sợ hô.

- Cứ để nó mở ra, ta muốn thấy cảnh Sở Vân thảm bại!! Ha ha...
Viêm gia đảo chủ cuồng tiếu, dùng sức xé một cái, quần áo cưới chỉ làm bằng tơ lụa sao có thể chống đỡ được một trảo của hắn?

Bình luận

Truyện đang đọc