Lúc này đang giữa trưa. Rất nhiều thư sinh đều rất đói, bụng lép kẹp, thầm kêu ùng ục.
Dựa theo lệ thường, đại xạ lễ tạm thời dừng lại, tạm nghỉ hai canh giờ.
Trong nhà ăn toàn là người, nhân số đông gấp đôi so với trước kia. Trong đó đại bộ phận đều là thư sinh năm cuối, muốn dành thời gian còn lại, tiêu nốt số học phần cuối cùng trong ngọc bội thân phận.
- Nghe chưa vậy? Hoa Anh cũng được Mông Nguyên quốc chủ mời chào rồi. Chỉ có điều hắn cũng cự tuyệt Có người vừa ăn cơm, vừa nói.
Tiễn thuật đại thành của Hoa Anh, đạo pháp Hoa Điền Thác, thoáng cái liền giải quyết mười con Loa Toàn Manh Xà. Thật sự rất kinh diễm. Được mời chào trước cũng không có gì là khó hiểu.
- Ha hả, lần này hẳn quốc chủ Mông Nguyên quốc rất buồn bực. Liên tục mời chào trước hai lần, đều bị từ chối.
Có người đàm luận về Tiễn thuật của Hoa Anh, nhiều người khác thì chờ mong thứ khảo hạch ba trận.
- Các ngươi đoán xem, cuối cùng đội ngũ nào sẽ thắng?
- Hẳn là đội của Hoa Anh. Dù sao uy lực Tiễn thuật đại thành cũng thật sự rất đáng sợ.
- Ừ, ta cũng cảm thấy như vậy.
Rất nhiều người vẫn xem trọng Hoa Anh. Đại thành Tiễn thuật để lại ấn tượng rất sâu sắc đối với bọn hắn. Dù sao thực lực của đội Sở Vân vẫn kém hơn một bậc.
- Đại xạ lễ lần trước nữa, khảo hạch yêu thú cuối cùng là Bạch Cốt Đại Chương Ngư. Lần gần đây nhất là San Hô Cự Nhân. Lần này không biết là cái gì?
- Theo tin tức tin cậy, hình như là yêu thú loại rắn.
Tóm lại nói chuyện gì cũng nói. Cho tới bây giờ, nhà ăn chưa bao giờ náo nhiệt như hôm nay.
Sở Vân và Kim Bích Hàm, Nhan Khuyết đều vùi đầu ăn cơm, hai tai dựng lên nghe ngóng tin tức. Hắn nghe đến đó, chợt ngừng ăn cơm: Yêu xà? Bình thường mà nói đều lựa chọn yêu thú lực phòng ngự và sự khôi phục sức khỏe vô cùng xuất chúng... Là Vũ Xà sao?
Một lát sau, hắn bỗng nhiên nghe được tin tức trọng đại nhất.
- Mới nãy có xem tin tức trên Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng không? Xảy ra chuyện lớn rồi!
- Chuyện lớn gì chứ? Có thể quan trọng bằng đại xạ lễ không?
- Hừ, so với chuyện này, một Lễ Tinh Thánh Đại Xá thì đã tính là gì? Thiết Gia, Vệ gia, Mã gia, Trầm gia, Trữ gia… Hơn mười hải đảo có thế lực mạnh đột nhiên tuyên bố liên kết liên minh, muốn cùng nhau đối phó Thư gia đảo!
- Hử?
Sở Vân kinh ngạc, lập tức quay đầu, nhìn về phía đó. Đúng lúc, hắn nhìn thấy Bạch Mi đan sư, sắc mặt trầm trọng đi về hướng mình.
- Sở Vân, ngươi theo ta một chuyến.
Bạch Mi đan sư mở miệng nói.
Nhất thời, ánh mắt Sở Vân cứng lại, trong lòng không tự chủ được cảm nhận một dự cảm xấu. Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Tinh lịch năm 753, đoàn hải tặc Bạch Bái làm hại hơn mười hải đảo, tác phong càn rỡ, không chuyện ác nào không làm. Cuối cùng bị Thiếu chủ Thiết Gia dẫn hải quân đánh tan. Theo trong miệng Bạch Bái lại biết được, có người âm thầm trợ giúp đám hải tặc của Bạch Bái tiến hành hoạt động cướp bóc. Kẻ chân chính đứng phía sau màn lại là Thư gia đảo chủ Thư Thiên Hào, từng là Chư Tinh Mãnh Hổ.
Lúc này, phu nhân của Thư Thiên Hào vì nghĩa diệt thân, trốn khỏi Thư gia đảo, trước mặt mọi người, tố giác tội ác của Thư Thiên Hào. Còn tự xưng chịu nhục nhiều năm, góp nhặt chứng cớ của Thư Thiên Hào.
Nhân chứng vật chứng đều đủ cả. Các thế lực của Thiết Gia, Vệ gia, Mã gia, Hoa gia vân vân đều đưa ra oán giận mãnh liệt, yêu cầu tiến hành trừng trị nghiêm đối với Thư gia đảo. Một ngày sau, hơn mười thế lực quyền quý tạo thành liên minh, tuyên bố dùng quân đội tiến hành trừng trị đối với Thư gia đảo cho tới khi Thư Thiên Hào công khai tiến hành bồi thường và giải thích.
Tin tức truyền ra, Chư Tinh Quần Đảo chấn động!
- Hừ! Chẳng qua là không chấp nhận được khi thấy Thư gia đảo quật khởi. Trữ gia...
Sở Vân nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lộ ra vẻ căm phẫn mãnh liệt. Hắn thật không ngờ Trữ gia lại giở trò như vậy. Xem ra, chắc chắn Bạch Bái là người của Trữ gia.
Xét theo điều này, lần trước khi nghĩa phụ Thư Thiên Hào gặp nạn, hẳn là có bàn tay của Trữ gia phía sau.
- Trữ gia, Sở Vân ta thề không đội trời chung với các ngươi!
Sở Vân phát ra tiếng gầm đầy giận dữ, sắc mặt rất quyết tâm.
Truyện Sắc Hiệp
- Sở Vân, không cần kích động như vậy.
Bạch Mi đan sư trầm giọng nói:
- Sở dĩ ta tìm ngươi tới nói chuyện, chính là sợ ngươi quá kích động. Thành thật mà nói, ngươi là đệ tử tốt nhất mà ta từng gặp. Ta thật sự không đành lòng nhìn ngươi rơi xuống như ngôi sao băng!
- Chẳng lẽ, đan sư khuyên ta phải làm rùa đen rút đầu. Khi Thư gia đảo bị vây công, co đầu rút cổ ở trong thư viện không thò đầu ra sao?!
Sở Vân rất kích động, hạ giọng quát.
- Sở Vân!
Bạch Mi đan sư thấp giọng quát. Vẻ mặt nghiêm túc nhất từ trước tới nay.
- Tỉnh táo lại! Người không phải sống vì hiện tại mà sống vì tương lai. Hãy phóng dài tầm mắt hơn. Thực lực của Liên quân mạnh hơn Thư gia đảo gấp bội. Ngươi ra ngoài chịu chết chỉ khiến cho kẻ địch vui mừng.
Sở Vân cắn răng, trong mắt đã đỏ đậm lại. Hai nắm đấm nắm chặt, thân hình nhè nhẹ run rẩy.
Bạch Mi đan sư tiếp tục nói:
- Nghĩa phụ của ngươi cũng đã đặc biệt viết thư gửi tới đây, thỉnh Thư Viện giữ ngươi lại. Đây là thư của nghĩa phụ ngươi. Ngươi tự xem đi.
Sở Vân cầm lá thư, đọc nhanh như gió. Đây thật sự là nét bút của Thư Thiên Hào.
Trong thư nói Sở Vân ở lại Thư Viện, càng cho biết trước đó không lâu, hắn cũng đã trục xuất Du Nha đại sư ra khỏi đảo. Hắn ta sẽ tự mình dẫn đầu hạm đội vừa mới thành lập nghênh đón kẻ địch.
Đây là Chư Tinh Mãnh Hổ ngày xưa, cho dù thực lực không bằng, vẫn không cúi đầu trước bất kỳ ai.
Sở Vân trầm mặc, hai tay nắm chặt lá thư, thân mình run rẩy một cách kịch liệt.
- Hai năm, với tư chất của ngươi, hai năm sau sẽ đạt tới một cảnh giới khác. Đến lúc đó, việc giành lại Thư gia đảo, cũng không phải là một chuyện không có khả năng!
Bạch Mi đan sư tận tình khuyên bảo.
Sở Vân vẫn là trầm mặc, ánh mắt nhìn về phía xa xăm, cũng không ai biết trong lòng hắn đang suy tính điều gì.
Bạch Mi đan sư nhìn Sở Vân, khẽ thở dài. Hắn cũng hiểu được tâm tình của Sơ Vân lúc này. Tất nhiên là vô cùng khổ sở. Nhưng có thể làm thế nào được chứ?
Trong Minh quân, chỉ có thế lực của Thiết Gia đảo cũng đủ trấn áp Thư gia đảo. Có người dự đoán, tương lai, Thư gia đảo rất có thể sẽ trở thành bá chủ biển cả trong Chư Tinh Quần Đảo. Mà Thiết Gia là bá chủ biển cả hiện tại.
Bọn họ sẽ không khoanh tay ngồi nhìn Thư gia đảo ngày càng lớn mạnh, để Thư gia đảo uy hiếp đến địa vị và ích lợi của mình.