CHÍ TÔN


- Ngươi không cần trừng mắt nhìn ta, lấy ra đi. Nhất cử nhất động của ngươi, ta đều nắm rõ như lòng bàn tay. Ha ha, bảo vật chỉ thuộc về người có được, Tiêu Yến ngươi vô đức vô năng, lại dám cùng công tử nhà ta đoạt bảo sao?

Tâm phúc cười lạnh, trêu tức nhìn về phía Tiêu Yến.
Ánh mắt càn rỡ, không kiêng nể chút nào ngắm nhìn dáng người yểu điệu của thiếu nữa, khuôn mặt tràn đầy vẻ dâm ô tục tĩu. Từ khi hắn xuất hiện, Tiêu Yến đã sững sờ nhìn hắn. Bộ dạng thất thần, khiến cho tâm phúc tràn ngập đắc ý. Biểu lộ nhu nhược của Tiêu Yến, khiến cho tâm phúc cảm thấy một cỗ dục hỏa từ dưới hạ thân bốc lên.

- Muội muội tốt, ngoan ngoãn phối hợp với ca ca, ca ca sẽ cho ngươi hưởng thụ khoái hoạt sung sướng nhất trần đời này.

Tâm phúc liếm liếm bờ môi, ánh mắt càng thêm dâm tà. Tiêu Yến mắt ngọc mày ngài, da trắng như tuyết, tướng mạo khả ái, dục hỏa tâm phúc càng ngày càng mạnh bắt đầu mơ tưởng đến cảnh tượng Tiêu Yến giãy dụa rên rỉ dưới háng hắn.

- Đáng thương cho con cừu nhỏ, ngươi chỉ có một đầu Bạch Cốt Viên vẫn chỉ là Đại Yêu. Mau ngoan ngoãn đi theo ta, đừng cố la hét. Ngươi có hét khô cả cổ cũng không có ai tới cứu ngươi đâu, hắc hắc...

Tâm phúc từng bước từng bước áp sát Tiêu Yến, ánh mắt lang sói, trong bóng đêm lóe lên u quang lục sắc.

Nhưng đúng lúc này, Tiêu Yến rốt cục cũng mở miệng, phun ra một từ dù tâm phúc nghĩ nát óc cũng không ngờ đến.

- Ngu ngốc!

Tâm phúc chết lặng người.

Theo hắn dự kiến, thiếu nữ sẽ sợ đến mức nước mắt dàn dụa, ngã nhào xuống đất, giãy giụa lui về phía sau. Sau đó sẽ bị mình xé rách y phục, liều mạng chống cự, cuối cùng ưm một tiếng, thần phục dưới háng của mình. Thật không ngờ nàng lại chấn định như vậy,
vừa mới trầm mặc cũng không phải là do sợ hãi, mà là thần thái của một người đang xem một tên hề diễn xiếc.

Cước bộ tâm phúc dừng lại. Hắn nổi danh là người cẩn thận, Tiêu Yến trấn định khiến cho hắn kinh nghi bất định. Hắn nheo nheo hai mắt, muốn mở miệng thăm dò, nhưng hết thảy đều đã chậm. Tinh Quỷ Hồn Giới lóe lên hào quang, hồn phách Sở Vân tựa như một mũi tên hung hăng đâm thẳng vào trong thân thể tâm phúc. Hồn lực hùng hồn, khiến cho tròng mắt tâm phúc thiếu chút nữa trợn rớt ra ngoài.

Hắn kinh hãi hét lên một tiếng.

- Hồn phách đại năng!

Thanh âm bị Sở Vân dùng hồn lực bao phủ, ngay cả Tiêu Yến cũng chỉ có thể nhìn thấy tâm phúc há miệng, mặc dù gần trong gang tấc nhưng cũng không nghe được tiếng hét trước khi chết của hắn. Hồn phách Sở Vân đấu không lại Kiếp Yêu ức năm, nhưng nếu đánh lén một ngự yêu sư Kỳ Nhân cấp, quả thực là dễ như trở bàn tay. Hắn tiến vào bên trong thân thể tâm phúc, tuy rằng hồn lực Hoàng cấp không hùng hậu nhưng vô cùng tinh thuần, lập tức phân tách hồn phách tâm phúc.

- Ha ha...

Sở Vân rít lên một tiếng. Bên trong thân thể tâm phúc cuốn lên một đạo âm phong, mở rộng miệng, cắn nuốt sạch sẽ hồn phách của tâm phúc.

Tại Quỷ Châu, bởi vì pháp tắc đặc biệt, hồn phách có thể cắn nuốt nhau, đề thăng hồn lực.

Bởi vậy trong trận doanh quỷ hồn, nội đấu chưa bao giờ ngưng nghỉ.

Đây là lần đầu tiên Sở Vân thôn phệ hồn phách. Nhất thời hắn chỉ cảm thấy trước mắt không ngừng hiện lên những hình ảnh, đều là trí nhớ của tâm phúc khi còn sống.

Dù sao hồn phách chính là phương tiện truyền đạt của trí nhớ. Mà thể thể là cơ sở vật chất, linh quang là biểu tượng của trí tuệ.

- Hừm, thôn phệ hồn phách đích xác có thể đề thăng hồn lực một cách nhanh chóng, còn có thể khống chế trí nhớ của những người khác, ngầm chiếm kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ. Bất quá, cũng bởi như vậy sẽ tạo thành trùng kích đối với hồn phách bản thân. Thôn phệ càng nhiều hồn phách, thần trí sẽ càng không tỉnh táo, đến cuối cùng ngay cả bản thân mình là ai cũng không biết. Cũng may ta là hồn phách Hoàng cấp, cực kỳ tinh thuần, hơn nữa ta còn có Túy Quỷ Tiên Linh Tửu.

Sưu.

Sở Vân lại trở về bên trong Tinh Quỷ Hồn Giới.

Hắn tìm được vò rượu kia, hồn phách tiến vào đắm chìm bên trong rượu.

Trong cơ thể Vĩnh Trụ Bí Tương Quái, mượn nhờ lực lượng của bản thể, Sở Vân đã phân tích thấu triệt loại rượu này.

Sở Vân ngâm mình trong vò rượu chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng ôn hòa, bao phủ toàn bộ hồn thể của mình, thẩm thấu đến từng ngõ ngách, rửa sạch toàn thân. Trí nhớ đến từ tâm phúc, rất nhanh đã bị rượu xóa mờ.

Trong chốc lát chỉ còn lại trí nhớ của Sở Vân. Đích thực chỉ có hồn phách mới sử dụng được Túy Quỷ Tiên Linh Tửu. Chuẩn xác mà nói, đây là tài nguyên trọng yếu mà mỗi một hồn phách đều cần đến. Khó trách mẫu thân Tiêu Yến dặn dò nàng đến Quỷ thị bán vò rượu này.

Loại rượu này đối với nhân loại không có bất kỳ tác dụng, nhưng đối với quỷ hồn mà nó, chính là bảo vật trong những bảo vật, vạn kim không mua nổi!

- Chuyện này có lợi cũng có hại. Điểm lợi chính là duy trì thuần túy của hồn phách, không bị di chứng của việc thôn phệ. Điểm có hại chính là một ít kinh nghiệm trong trí nhớ cũng sẽ hóa thành hư ảo. Bất quá, chỉ là một tên ngự yêu sư Kỳ Nhân cấp, những trí nhớ này cũng không có điểm gì đáng ngưỡng mộ. Nếu đổi lại là một vị Đại Đế hoặc là Hoàng giả mà nói, quả thực cũng khó có thể quyết định là lấy hay bỏ rồi.

Sau đó, dưới sự chỉ điểm của Sở Vân, Tiêu Yến đem thi thể tâm phúc ném trở lại cầu thang dưới lòng đất.
Di sản tới tay, chỗ này đã không còn điểm gì hữu dụng. Tiêu Yến lại dùng ngọc bội đóng lại cửa vào, chất đống củi trở lại như cũ.

Lặng lẽ rời khỏi phủ thành chủ, Tiêu Yến trở lại căn phòng nhỏ đơn sơ của mình. Đợi cho đến khi đóng cửa phòng lại, lúc này thiếu nữ mới thở phào một hơi. Mặc dù chỉ qua vài canh giờ, trong kích thích cùng mạo hiểm trong đó khiến cho Tiêu Yến cảm thấy thời gian thực sự là dài đằng đẵng. Nàng lấy ra từ trong lòng quả trứng của Tâm Quỷ, nhưng rất nhanh ánh mắt đã hướng về Tinh Quỷ Hồn Giới đeo trên ngón tay, ánh mắt tràn
đầy phức tạp. Phụ mẫu lưu lại cho nàng ba di sản, một quả trứng Tâm quỷ, cực phẩm yêu thú. Một viên Thanh Phong Trạc Tẩy Đan có thể tẩy đi tính kháng dược trên
người. Còn có một vò Quỷ Túy Tiên Linh Tửu có thể đổi lại một lượng tài phú khổng lồ.

Không thể nói là không lớn. Nhưng thiếu nữ hiểu rõ, những thứ này vẫn kém xa chiếc Tinh Quỷ Hồn Giới đang đeo ở trên tay của mình.

Tồn tại trong đó sâu không thể lường cường Đại Đến bực nào.

- Ha ha, tiểu nha đầu, chỉ cần ngươi cố gắng, một ngày nào đó ngươi cũng có thể đạt tới trình độ giống như của ta.

Sở Vân hiểu được suy nghĩ phức tạp của nàng.

- Ta biết rõ trong lòng ngươi có rất nhiều nghi hoặc, nhưng ta sẽ không giải đáp cho ngươi. Hiện tại ngươi còn quá nhỏ yếu, những thứ này đối với ngươi tuyệt đối không có lợi ích gì.

- A!

Thiếu nữ cong cái miệng anh đào nhỏ nhắn lên, thất vọng thở dài một tiếng. Đích thực vừa rồi nàng muốn hỏi nhưng Sở Vân đã sớm chặn lời của nàng.

- Bây giờ ngươi đã có trong tay phần di sản này, đã có được vốn liếng. Thi thể tâm phúc kia tuyệt đối sẽ không có người nào tìm được, Đường Vô Tâm tuyệt không không dám để lộ tin tức ra ngoài, chỉ có thể âm thầm nuốt xuống quả đắng này. Ngay cả ngự yêu sư Kỳ Nhân cấp cũng không thu thập được ngươi, trong lòng hắn nhất định sẽ cảm thấy nghi hoặc, tạm thời sẽ không tìm ngươi gây phiền toái. Người phải thừa dịp này mà quật khởi.

- Ta hiểu rồi, tiền bối.

Trong mắt thiếu nữ lóe lên hào quang, trái tim cảm thấy vô cùng ấm áp.

- Mặc kệ Sở tiền bối là tồn tại như thế nào, rốt cục hắn vẫn là người duy nhất trên đời này quan tâm đến ta.

Thiếu nữ thầm suy nghĩ, sâu trong đáy lòng chợt nảy sinh một cỗ sung động. Nàng không chút suy nghĩ bật thốt.

- Sở tiền bối, ta có thể bái ngài làm sư phụ hay không?

Sở Vân ngây người.

Thấy chiếc giới chỉ không có chút phản ứng, trên mặt thiếu nữ tràn đầy thất vọng, nàng mấp máy môi, ngữ khí mang theo một tia quật cường cùng tự ti.

- Thực xin lỗi tiền bối, là ta đường đột.

- Không đường đột.

Thanh âm Sở Vân truyền đến.

- Lại nói tiếp, lần này là ta được lợi nhiều nhất, thừa nhận nhân tình của ngươi. Xem ra gặp được ngươi là xếp đặt của số phận, đã là hữu duyên, ta sẽ thu nhận ngươi, từ nay về sau ngươi chính là đồ đệ thứ hai của ta.

- Thật sự?

Phía dưới phong hồi lộ chuyển, Tiêu Yến vui mừng đến nhảy dựng lên, thiếu chút nữa văng cả trứng Tâm Quỷ trong tay ra.

- Cảm ơn Sở tiền bối. Không, tạ ơn sư phụ thu nhận!

Thiếu nữ kêu lên, giờ phút này nàng mắt ngọc mày ngài, cười tươi như hoa.

- Được rồi, hiện tại ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt, tịnh dưỡng tinh thần. Sau khi tỉnh dậy sẽ bắt đầu việc ấp trứng Tâm Quỷ. Có ta chỉ điểm, ngươi sẽ có được một hồi ấp trứng hoàn mỹ, Tâm Quỷ sinh ra sẽ mang lại cho người trợ giúp vô cùng đắc lực.

Cùng lúc này, tại Tinh Châu, bên trong tiên nang thế giới.

Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền lơ lửng giữa không trung, thế giới nguyên lực nồng đậm bao phủ lên thân thuyền. Bảy mươi hai tiên phi, hết thảy đều trở về bản thể yêu binh, lẳng lặng nằm ở khắp nơi trong thuyền.

- Ta nói, hết thảy đều đơn sơ, hoàn chỉnh. Bất luận thiếu khuyết gì đều sẽ được bù đắp, tiếc nuối sẽ không còn tiếc nuối!

Bản thể Sở Vân mở miệng quát khẽ.

Dưới ý chí của hắn, thế giới nguyên lực triệt để sôi trào. Hơn nữa còn tản mát ra quang huy bảy màu rực rỡ. Trong ánh sáng rực rỡ, Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền lặng lẽ phân giản thành vô số bộ phận. Thế giới nguyên lực càng thêm sôi trào kịch liệt, không ngừng hóa hư thành thực, chuyển hóa thành từng bộ phận. Những bộ phận mới này chính là những điểm còn khiếm khuyết của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, là những thứ khi xưa
Bạch Tiểu Thánh còn chưa kịp luyện chế. Toàn bộ quá trình kéo dài suốt ba canh giờ, cuối cùng, vô số bộ phận lại tổ hợp thành một.

Vầng sáng càng thêm chói mắt, cuối cùng rực rỡ đến tận cùng sau đó vụt tắt.

Ánh sáng tán đi chỉ thấy trên không trung lơ lửng một toà cung điện. Nó hồng chuyên lục ngõa, tản mát ra kim mang, cẩm tú huy hoàng. Mái hiên nhẹ nhàng cong lên, linh lung tinh xảo. Đại điện hùng hồn đại khí, bên trong hồng trụ mọc lên san sát, lục giác cung đăng chiếu sáng, phân cách thành từng gian phòng ốc, bày trí xảo diệu, lại ngay ngắn trật tự. Phấn trướng mạn duyên, tràn đầy mê huyễn nhu tình.

Bảy mươi hai tiên phi lại một lần nữa hóa thành người, trên mặt mỗi người đều tràn đầy thần sắc vui mừng.

- Thì ra đây mới chính là phương án cuối cùng của Binh Thánh, quả thực bất phàm.

- Ta có thể cảm nhận được linh quang vận chuyển càng thêm thông suốt rồi.

- Không chỉ như thế, ta còn có thể cảm ứng một cách rõ ràng sự tồn tại của chúng tỷ muội. Liên hệ giữa chúng ta cũng được củng cố hơn rất nhiều.

- Nếu chúng ta một lần nữa mở ra được Âm Dương Luân Chuyển đại trận, tiên thiên nguyên tinh chúng ta có thể sinh ra sẽ nhiều hơn gấp mười lần.

Sở Vân vui mừng gật đầu. Đến hiện tại Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đã khôi phục nguyên vẹn, biến thành Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện, hiệu năng lại càng thêm nghịch thiên, không hổ là kiệt tác của Binh Thánh. Bất quá Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện cũng chỉ là một tòa điện nho nhỏ tổ hợp thành Âm Dương Đại Hậu Cung mà thôi.

Dựa theo thiết kế của Binh Thánh, Âm Dương Đại Hậu Cung bao gồm mười hai điện, Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện chỉ là một trong số đó. Mà trên điện còn có cung, quy mô càng thêm lớn.

Có thể tưởng tượng được Âm Dương Đại Hậu Cung lợi hại đến mức nào, tuyệt đối có thể áp đảo Cực Nhạc Hoan Hỷ Điện. Trong ngọc giản cũng có giới thiệu, một khi chế tác thành công Âm Dương Đại Hậu Cung có thể so với uy năng của thánh vật, có thể che giấu thiên cơ! Trừ điều này ra, còn có thể sinh ra rất nhiều tín ngưỡng, gia trì năng lực đáng sợ cho chủ nhân.

Binh Thánh đã dốc hết tâm lực thiết kế ra tòa đại hậu cung này, bởi vì Cổ Thánh không ngừng đuổi giết đã mang lại cho hắn áp lực cực lớn. Bản thiết kế của Âm Dương Đại Hậu Cung chỉ tuân theo một chữ - Nghịch. Từ hậu thiên nghịch phản trở thành tiên thiên, cho dù phải đối mắt với dòng thác vận mệnh vẫn muốn ngược dòng bơi lên. Tựa như là cá chép vượt long môn, ngược dòng thác nước. Không thành công sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng, thành công thì sẽ khổ tận cam lai, vượt vũ môn cá chép hóa rồng, nghênh đón một nhân sinh hoàn toàn mới.

Tìm đường sống từ chỗ chết.

Đây thứ mà Binh Thánh ký thác toàn bộ tinh thần ngoan cường ý chí bất khuất chống lại vận rủi vào bên trong!

- Không nên coi thường bất cứ một vị Thánh nhân nào, bởi vì coi thường bọn hắn chính là không có trách nhiệm đối với sinh mệnh của bản thân. Thập đại Thánh nhân quả thực không có ai đơn giản.

Sở Vân nghĩ tới đây tựa như tán thưởng lại tựa như thở dài nói. Bố cục của Tinh Thánh, nghịch chuyển Tinh Châu hai mươi ba năm, mới có kỳ ngộ của Sở Vân. Binh Thánh bị Cổ Thánh đuổi giết, luân lạc tới Tinh Châu, dùng tên giả là Bạch Tiểu Thánh, tu vi chỉ còn lại Kỳ Nhân cấp. Nhưng vẫn có thể khiến cho thiên hạ đại loạn. Mượn lực bốn phía luyện chế ra Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền.

Còn có cả Cổ Thánh kia nữa. Truyện Sắc Hiệp

Thực là đáng sợ.

Từ vô số năm trước đã bố cục hại Binh Thánh. Mạo danh thế thân, không lộ ra chút dấu vết nào. Có lẽ Hải Nhãn Thâm Uyên chính là cạm bẫy mà Cổ Thánh thiết hạ, thủ bút thực lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc