Chương 190
“À chị tấp xe ở cửa hàng bánh kem phía trước nhé.” Tự nhiên cô thèm ăn bánh kem, không nhịn được. Mang theo tới tập đoàn rồi kéo Nam Lãnh ăn cùng cũng tốt.
Xe dừng lại Hàm Hi Họa mỉm cười nhìn người phụ nữ. “Làm phiền chị đợi một lát.”
“Không sao.” Người đó đáp.
Hàm Hi Họa cảm thấy giọng nói này quen quen nhưng chỉ thế thôi, cô không nghĩ ra là của ai, hoặc cô từng nghe ở đâu đó rồi nghe giọng ai cũng quen.
Sa Nhật đang ngồi ở quán cà phê đối diện cùng với Hàm Gia Gia, anh thoáng nhìn qua khung cửa kính thấy Hàm Hi Họa. “Chị cậu thì phải?” Anh hấc cằm với Hàm Gia Gia.
Hàm Gia Gia kêu lên một tiếng theo hướng nhìn của Sa Nhật đúng là thấy rõ hình dáng của chị họ.
“Chị ấy đó.”
Cả hai quan sát cô một lúc cho tới khi cô lên chiếc xe taxi đang chờ bên đường.
Đợi khi xe lăn bánh Sa Nhật mới nhíu mày hơi ngờ vực. “Xe taxi hình như đâu có biển số đó.”
“Sao ạ?”
Anh nhìn Hàm Gia Gia nhếch miệng giải thích. “Xe taxi ở thành phố này có vài hãng thôi, mà loại xe vừa rồi chỉ cái vỏ là giống còn biển số thì khác hoàn toàn, giống như biển số của xe cho thuê vậy.”
Anh vừa dứt lời bỗng nghĩ tới chuyện gì đó. “Gọi điện cho chị cậu đi.”
Hàm Gia Gia tròn mắt không hiểu mô tê gì nhưng lại rất nghe lời Sa Nhật lôi điện thoại quay số của Hàm Hi Họa.
“Nói… nói… gì đây?”
“Đưa máy cho tôi.”
Hàm Gia Gia ò một tiếng rồi đưa điện thoại cho Sa Nhật.
“Alo.”
“Ơ… Sa Nhật.” Giọng nói ngạc nhiên của Hàm Hi Họa vang bên tai. Cùng lúc đó xe thắng gấp, thân thể cô không kịp phản ứng đổ ào về phía trước điện thoại trong tay cô rơi xuống.
“Tôi xin lỗi, có xe vượt qua.” Người phụ nữ nhận lỗi nhưng trong giọng nói lại không chút cảm xúc.
Hàm Hi Họa hơi khó chịu, cô cúi xuống nhặt điện thoại lên, thế quái nào màn hình đã bị nứt vài đường. Cô chửi một câu.
Không rõ vì sao Sa Nhật lại nghe máy, vừa định mò mẫm gọi lại thì thấy tin nhắn từ số của Hàm Gia Gia gửi đến.
Mở ra đọc nhưng lại không hiểu sao màn hình bị chạm trúng cái gì mà xanh xanh đỏ đỏ chớp chớp lộn xà ngầu.
Xong luôn rồi, đến cả đọc cũng không được nữa. Thế mà ban đầu mua điện thoại bọn họ còn nói rớt cường độ mạnh cũng không sao. Đúng là lừa dối.
Sợ Gia Gia gặp chuyện, cô cố gắng thử gọi được không nhưng nhấn nhấn một hồi lại gọi cho người nào đó không rõ.
“Hi Họa?” Giọng đàn ông quen thuộc vang lên bên tai.
“Ơ… tôi… tôi nhầm số.” Ngay lập tức tắt máy.
Mãi xem điện thoại mà không chú ý tài xế đã đưa cô đi hướng khác với hướng đến tập đoàn Nam Hoàng.